Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại - Chương 26: Thịnh Nguyên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
59


Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại


Chương 26: Thịnh Nguyên


Editor: demcodon

Nói chính xác, hợp tác với công ty Chung Dịch thực tập là chi nhánh công ty Thịnh Nguyên ở Bắc Kinh.

Trong 10 năm tiếp theo, Trì Quân và ba Trì Bắc Dương đối chọi gay gắt, cạnh
tranh quyền khống chế Thịnh Nguyên. Trước khi ông Trì qua đời, có lẽ là
cảm thấy được con cái quá sốt ruột. Ông đưa ra một quyết định ngoài dự
kiến của mọi người: bỏ qua hai đứa con, trực tiếp đưa 16% cổ phần trên
tay mình chia cho hai đứa cháu nội.

Theo thứ tự là Trì Quân, còn có em gái họ của hắn Trì Dao.

Về phần một đám con riêng của Trì Bắc Dương thì lại chưa bao giờ được ông Trì xem bị ở trong mắt.

Mẹ của Trì Dao – Trì Nam Tang cả đời chưa lập gia đình, phụ trách quản lý
ngành khách sạn dưới cờ Thịnh Nguyên, là nữ cường nhân sấm rền gió cuối
trên thương trường. Còn ba của Trì Dao không người nào biết đối phương
là ai. Có lẽ là chuyện tình một đêm có kết quả bất ngờ, có lẽ là Trì Nam Tang cố ý đi tìm “kho t*ng trùng”. Khi ông Trì mới vừa biết con gái
chưa lập gia đình đã mang thai từng nổi giận. Nhưng ngày qua ngày, ông
vẫn giải hòa với con gái.

Lúc Thịnh Nguyên nội loạn, Trì Dao chỉ
18 tuổi, vẫn còn tuổi đi học. Trên danh nghĩa cô có 8% cổ phần là thật.
Nhưng cô không có quyền lên tiếng, những cổ phần này nói trắng ra là vẫn cứ thuộc về Trì Nam Tang.

Trì Quân trước đây vì đề phòng vạn
nhất có chuyện gì xảy ra. Sau khi tốt nghiệp đại học trở lại Thượng Hải
đã bắt đầu âm thầm thu mua cổ phần rải rác. Việc này hơn phân nửa là
trải qua tay Chung Dịch thu mua từ các cổ đông nhỏ, lại chậm rãi sang
tay. Cuối cùng toàn bộ đã chuyển đến một công ty nhỏ mà bọn họ đăng ký ở nước ngoài. Sau mấy năm, nước đọng thành hồ, Trì Quân cuối cùng đã dựa
vào những cổ phần rải rác này có quyền lên tiếng ở Thịnh Nguyên sau khi
ông Trì qua đời.

Đây là chuyện trong 10 năm.

Mà năm ấy
Chung Dịch và Trì Quân 28 tuổi, Trì Bắc Dương đột nhiên phát bệnh, cứ
như vậy ngã xuống. Con riêng Trì Minh tiếp quản tất cả thế lực của ông,
lại còn liên minh với Trì Nam Tang. Gã không đè ép được mấy cổ đông khác chỉ có thể làm như vậy. Dù cho biết rõ Trì Nam Tang không phải là một
đồng minh tốt.

Hai người lén lút vẫn có tranh chấp, trên mặt lại nhất trí đối ngoại — nhất trí đối với Trì Quân.

Lúc này, năm cổ đông ở chi nhánh Bắc Kinh và số phiếu bầu mà bọn họ đại
diện trở thành đối tượng cạnh tranh với người nhà họ Trì.

Đời
trước, ký ức cuối cùng của Chung Dịch là đến sân bay đón Trì Quân. Sáng
hôm sau, Thịnh Nguyên sẽ tổ chức cuộc họp ban giám đốc.

Mà Trì Quân trở về từ Bắc Kinh. Đây chính xác là những gì cậu đã làm.

Trước chuyến đi của Trì Quân đến Bắc Kinh, Chung Dịch và hắn đã nghiên cứu
năm cổ đông ở Bắc Kinh trong thời gian dài, cố gắng đánh bại từng người
bọn họ.

Bây giờ, cậu lại trở thành bên thứ hai hợp tác một hạng mục nào đó với Thịnh Nguyên.

Tất nhiên, làm một thực tập sinh, lúc hai bên hợp tác Chung Dịch cũng không thể nói chuyện. Cậu chỉ là cảm khái một cái chớp mắt vận mệnh vô
thường, cũng rất nhanh tập trung vào công tác, không nghĩ nhiều nữa.

Thời gian có thể thay đổi tất cả. Cậu hiểu và biết rõ, cổ đông 10 năm sau và bọn họ bây giờ có giống nhau hay không, vẫn chưa biết.

Công ty
nhỏ Chung Dịch thực tập tên đầy đủ là “Vật liệu xây dựng Khoa Tín”. Kinh doanh chính là sản xuất và bán vật liệu xây dựng.

Hai bên hợp
tác, từ lúc đầu tiếp xúc đến chậm rãi hiểu biết và trao đổi, lại tới bắt đầu đẩy mạnh hạng mục, tốn thời gian gian rất dài.

* * *

Đảo
mắt qua hai tuần. Thời tiết càng lúc càng ấm, hoa anh đào dưới lầu ký
túc xá lầu nở, từng cánh hoa hồng nhạt nở rộc trong một đêm.


gió thổi qua, cánh hoa sẽ hóa thành mưa hoa bay đầy trời, trên không
trung bay lả tả. Chung Dịch đi trên đường, dẫm lên hoa rơi đầy đất, đang đi tới bỗng nhiên có cánh hoa rơi vào trên mặt cậu. Cậu khẽ giật mình,
giơ tay cầm cánh hoa mềm mại hồng nhạt.

Nửa tháng trước, khi cậu
đi ra từ văn phòng giáo viên hướng dẫn trong gió vẫn mang theo se lạnh.
Nhưng hôm nay ánh mặt trời tươi đẹp, mùa xuân ấp áp và đầy nắng.

Chung Dịch không tự chủ được mỉm, tiện tay nhét cánh hoa giữa ngón tay vào trong sách.

* * *

Viên Văn Tinh dọn đi, học bổng đã phát. Trì Quân vẫn luôn đi học và tan học
với Chung Dịch đi. Chỉ là học kỳ này ít thời gian chơi bóng, rất ít khi
thấy hắn đi sân thể dục.

Bọn họ biết nhau có công việc phải bận rộn. Nhưng cũng không biết nhau rốt cuộc bận việc gì.

Vì vậy, khi Chung Dịch đi với đàn anh đến tòa nhà văn phòng Thịnh Nguyên nhìn thấy Trì Quân còn hơi ngạc nhiên.

Đây là cuối tuần, Trì Quân mặc một bộ đồ thoải mái đang cầm tập tài liệu,
nghiêng đầu nói gì đó với một người trợ lý khác đi bên cạnh. Làm Thái tử Thịnh Nguyên, bên Bắc Kinh này mặc dù mơ hồ nghe tin tức nói hai ba con nhà họ Trì bất hòa. Nhưng thứ nhất Trì Quân dù sao cũng trẻ tuổi, ai
biết phần “bất hòa” này có thể kéo dài bao lâu. Thứ hai ông Trì vẫn còn
sống, quan hệ của Trì Quân và Trì Bắc Dương bất hòa, lại rất thân với
ông Trì, còn cơ thể ông Trì khỏe mạnh. Mặc dù đã rút lui về hạng hai,
nhưng vẫn có mấy phần uy hiếp. Chẳng hạn như những việc này, để cho Trì
Quân trước tiếp bay đến chi nhánh ở Bắc Kinh. Mặc dù chức vụ “trợ lý đặc biệt” này nghe qua không cao, nhưng có thể tiếp xúc với cốt lõi công ty nhất.

Trước mắt, Trì Quân vừa nói chuyện xong với đồng nghiệp,
vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy Chung Dịch. Trì Quân đầu tiên là ngẩn ra, sau đó nhìn về phía người đứng trước Chung Dịch, như là nhanh chóng hiểu
được điều gì.

Hắn không chào hỏi với Chung Dịch, chỉ là nhẹ nhàng gật đầu một cái, coi như tỏ vẻ mình đã nhìn thấy Chung Dịch. Sau đó rời đi.

Chung Dịch và mấy đồng nghiệp được mời đến phòng tiếp khách, có nhân viên
tiếp tân bưng nước cho bọn họ. Chung Dịch muốn trà, cũng có người muốn
cà phê.

Chờ cửa phòng tiếp khách đóng lại, Chung Dịch nhấp một
hớp trà, ngoài ý muốn phát hiện hương vị cũng không tệ lắm. Có vị ngọt,
không chát miệng, coi như trà ngon.

Cậu nghĩ đến kiếp trước, nghĩ kiếp này, thời gian chớp mắt đã trôi qua. Người bên Thịnh Nguyên gõ cửa tiến vào, hai bên trước tiên nói chút lời khách sáo, sau đó đi vào đề
tài chính.

Tất cả thuận lợi. Chờ hai tiếng sau cuộc họp kết thúc. Chung Dịch thả lỏng lại mới cảm thấy mình nói rất nhiều, miệng lưỡi hơi khô.

Hắn dò hỏi: “Làm phiền hỏi một câu, phòng giải khát của mọi người đi như thế nào?”

Người bên Thịnh Nguyên vung tay lên: “Để Tiểu Trương đi là được. Tiểu Trương!”

“Dường như không có ai ở quầy lễ tân.”

“À!” Người phụ trạch bên Thịnh Nguyên quay đầu nhìn Chung Dịch: “Vậy cậu đi
bên này, rẽ trái là có thể nhìn thấy bảng hướng dẫn.”

Chung Dịch nói cám ơn đi đến phòng giải khát.

Nhóm người tham gia hạng mục hai bên trước đây vẫn luôn tiếp xúc trực tiếp,
đã nói lên rất quen. Hành vi của Chung Dịch chẳng hề tính đột ngột.

Nhưng chờ cậu đứng ở ngoài chuẩn bị đẩy cửa tiến vào thì lại đột nhiên nghe
thấy tiếng đối thoại bên trong truyền đến. Trong chớp mắt, Chung Dịch
bỗng nhiên có chút cảm nhận được nửa tháng trước, Trì Quân đứng gõ cửa
phòng ký túc xá của mình là ôm tâm tình như thế nào.

Cậu nhận biết được giọng của Trì Quân. Hắn nói: “Chỉ là ngoài ý muốn. Chú Thận lo xa rồi.”

Có thể được Trì Quân gọi “chú”, lại họ Thận. Chung Dịch rất nhanh kết hợp
hình dáng người này với những người trong trí nhớ của mình.

Thận
Vĩ Mậu nói: “Haizz, nói là ngoài ý muốn. Nhưng trong giớ chúng ta đều
truyền khắp nơi. Ngay từ đầu là ông Từ hỏi bọn họ, muốn biết đứa trẻ nói những lời đó là ai. Truyền truyền, lại truyền đến trong tai chúng ta.”

Trì Quân dường như cười, nói: “Ông ấy còn hỏi khắp nơi?”

Thận Vĩ Mậu: “Cháu cho rằng điều hành một cuộc thi rất dễ dàng? Tiểu Quân à, cháu vẫn quá kích động. Lúc đó thiếu chút nữa làm cho tất cả mọi người
mất mặt.”

Trì Quân dừng một chút nói: “Cháu biết rồi. Cũng bởi vì mấy người chú Thận mấy năm qua vất vả đưa tiếng tăm Thịnh Nguyên đi ra, cháu mới có tự tin như vậy.”

Thận Vĩ Mậu dừng lại, như là được
khen thật sự hài lòng nói: “Tiểu Quân, hiểu rõ là tốt. Cháu còn trẻ,
tương lai phải học tập với người lớn. Làm việc gì phải suy nghĩ kỹ mới
làm.”

Cùng lúc đó, ngoài cửa. Chung Dịch rất không đáng tin nghĩ: ông chủ của Thịnh Nguyên không khỏi quá không chú ý. Lẽ ra mỗi tầng đều có phòng giải khát, làm cổ đông càng có văn phòng riêng. Thậm chí tủ
lạnh nhỏ, tại sao Thận Vĩ Mậu lại xuất hiện ở đây.

Còn có, Trì Quân… Trì Quân chưa từng nói với cậu sau khi tham gia Mô phỏng hắn còn gặp rắc rối như vậy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN