Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn - Chương 105: Trại mồ côi Tình Thương (25)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
32


Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn


Chương 105: Trại mồ côi Tình Thương (25)


Edit: Ngân + Beta: Mộc

Đám bụi gai dính máu nhanh chóng thu lại dưới đất, vài sợi còn trượt ngang trên đôi chân ẩm ướt của nhóc Bạch Lục, nhưng lực lại rất nhẹ, không hề đau chút nào, giống như có ai đang vỗ về an ủi nhóc vậy.

Bụi gai trở về bên trên Thập Tự Giá, nhưng gai mọc trên mặt thần linh lại càng dày đặc, trước đây chúng còn để lộ ra một gương mặt, mà giờ thì chỉ hé được nửa mặt.

Thần linh bên dưới bụi gai mở bừng mắt, yên tĩnh nhìn nhóc Bạch Lục, sau đó lại như mỏi mệt chầm chậm khép mắt lại.

Nhóc Bạch Lục nhìn mu bàn chân bị bụi gai trượt qua của mình.

Bụi gai còn trườn quanh mắt cá chân của nhóc Bạch Lục, tựa như nũng nịu thân mật, có hơi ngứa.

Nhóc Bạch Lục cong ngón chân cái của mình lên, ánh mắt quái dị nhìn từ chân mình lên gương mặt thần linh bị bụi gai quấn chặt, nhóc Bạch Lục vi diệu nhìn vị thần trông như sắp sửa ngủ say nọ.

… Cái tên này chắc là kẻ mà Bạch Liễu nói đã hôn anh ta hai lần đây mà, gì mà NPC cấp Thần thì phải?

Nhưng NPC này trông cũng chỉ mười sáu mười bảy thôi… Nhóc của tương lai chẳng lẽ lại ở cùng cái kẻ còn nhỏ hơn mình từng này tuổi sao…

Cơ thể nó bị đám dây gai trên Thập Tự Giá xiết càng chặt, khi bước xuống giống như tự xé mình khỏi Thập Tứ Giá, động tác chậm chạp vô cùng, nhóc Bạch Lục hơi cảnh giác lùi về sau mấy bước – Tuy theo lời của Bạch Liễu thì NPC cấp Thần này không có mấy địch ý với cậu, còn là một NPC biết giữ lời và vô cùng lợi hại nữa.

Nhưng hệ thống vẫn nhắc nhở nhóc Bạch Lục phải duy trì cảnh giác.

【Hệ thống cảnh cáo: Tuyến nhân vật phụ của người chơi Bạch Liễu kích phát NPC cấp thần!】

【《Sách quái vật của Trại mồ côi Tình Thương》 cập nhật – Bụi gai thần linh】

【Tên của quái vật: Bụi gai thần linh (NPC cấp Thần)】

【Đặc điểm: Sẽ trừng phạt kẻ muốn bóp chết trẻ em trước mặt nó.】

【Nhược điểm: Tạm thời chưa có (Không yêu cầu người chơi thăm dò nhược điểm của quái vật)】

【Phương thức công kích: Đánh bằng đuôi, cắn mặt (2/???) (Ghi chú: vì không thể xác định số lượng phương thức công kích, thu thập được một cái sẽ coi như người chơi đã thu thập đủ.】

Gương mặt thiếu niên ngây ngô của thần linh bị vùi trong bụi gai dính máu đen nhánh, nó như không cảm nhận được cảm giác đau đớn khi bụi gai trên Thập Tự Giá kéo lại, mà cố chấp, hiếu kỳ tới gần nhóc Bạch Lục, nghiêng đầu dùng đôi mắt tò mò đơn thuần đánh giá nhóc: “Bạch Liễu, ngươi biến thành một… đứa trẻ nhân loại rồi.”

Như thể hiếu kỳ, nó vươn tay muốn chạm lên gương mặt của Bạch Lục, nhưng lại bị nhóc Bạch Lục cảnh giác trốn tránh.

Nó lại như hoảng hốt nghĩ tới: “Đúng rồi, HP của ngươi chỉ còn 0.5, không thể chịu được sự tiếp xúc với ta.”

“Nhưng mà… cho dù HP của ngươi chỉ có 0.5…” Nó vươn tay, hướng thẳng vào nhóc Bạch Lục, trong mắt viết rõ hai chữ “muốn sờ”: “Lúc ngươi còn nhỏ mặt còn bự hơn cả khi trưởng thành nữa Bạch Liễu, ta có thể…”

Nhóc Bạch Lục biết mặt mình có hơi nhiều thịt chút xíu, người thì chẳng có nhiều thịt vậy đâu, nhưng mặt thì đúng là đầy thịt thật.

Nhưng từ miệng cái tên này nói ra thì khác, nhóc Bạch Lục bắt đầu cảm thấy mặt mình cũng dị luôn rồi.

—- Cái vị NPC cấp Thần này dùng từ quỷ dị thật đấy.

Nhóc Bạch Lục lạnh nhạt từ chối thẳng: “… Không cho sờ.”

Nó như thể mất mát lắm cụp mắt xuống: “… Lúc trước ngươi còn bảo ta cắn mặt ngươi nữa, giờ sờ một chút thôi cũng không được sao?”
Nhóc Bạch Lục: “…” Tự dưng có cảm giác lỡ bắt nạt người ta luôn rồi.

Hệ thống rõ ràng đã cảnh cáo đây là tên quái vật có lực công kích vô cùng đáng gờm, nhưng sao lại có thiết lập thế này được.

Bạch Liễu anh đã làm gì với quái vật NPC cấp Thần người ta rồi hả?

Trên mặt nhóc Bạch Liễu lại khó mà nhịn nổi lộ ra biểu cảm hơi chút vi diệu.

HP của nhóc Bạch Lục vẫn còn 50, nhưng nhóc vẫn đang đánh giá NPC cấp Thần, không nói với nó HP thật của mình – Nhóc vẫn đang cân nhắc tính nguy hiểm của NPC cấp Thần đột nhiên xuất hiện này.

Nhưng Bạch Liễu đã kể với nhóc, phải cố gắng hết sức thu thập đủ Sách quái vật…

Nhóc Bạch Lục đấu tranh rất lâu, nhóc đánh giá mặt mình một lát, đưa gương mặt vẫn còn hơi ngấn sữa của mình tới ngay trước mặt Tawil bị vây trong bụi gai, giọng hơi cứng lại nói: “Này, anh muốn sờ thì cũng được, sờ chắc cũng tính là một phương thức công kích đúng không? Anh dù cách sờ không quá mạnh bạo với tôi là được, tôi cần anh tới công kích tôi.”
Tawil ngẩng mặt, mắt sáng lên, nó nhìn chằm chằm gò má của nhóc Bạch Lục rất lâu, như thể đang tính toán nên ra tay từ chỗ nào vậy, đôi mắt chăm chú đặc biệt ấy gần như khiến nhóc Bạch Lục sững người.

Cuối cùng, nó chậm rãi vươn ngón trỏ bị bụi gai cuốn chặt, nhẹ nhàng chọc lên gò má hơi nhô ra của nhóc Bạch Lục.

Bụi gai chạm lên gương mặt nhóc Bạch Lục cọ nhẹ một chút, để lại xúc cảm lạnh lẽo từ đôi tay của Tawil – Ấy thật sự rất nhẹ, nhẹ nhàng tới mức khiến người ta không dám tin rằng đó thật sự là cảm giác mà đôi tay bị vây trong bụi gai nọ có thể làm ra, nhóc Bạch Lục hoàn toàn không có chút cảm giác đau đớn nào.

【Hệ thống cảnh cáo: Tuyến thân phận phụ của người chơi Bạch Liễu đã bị NPC cấp Thần quấn bụi gai công kích , HP giảm xuống… Vì tiếp xúc quá nhẹ còn đang trong tính toán… Tính toán xong, HP giảm 0.3】
【Mở khóa phương thức công kích mới: Đánh bằng đuôi, cắn mặt, chọc mặt (3/???) (Ghi chú: vì không thể xác định xác định số lượng phương thức công kích, thu thập được một cái sẽ coi như người chơi đã thu thập đủ)】

【Chúc mừng người chơi Bạch Liễu tập hợp đủ Sách quái vật trang (Bụi gai thần linh)】

“Thật ấm áp.” Tawil dịu giọng nói: “Bạch Liễu, lúc ngươi còn nhỏ cũng ấm áp thế sao? So với cánh môi và gương mặt lúc trước ta chạm vào còn ấm hơn nhiều.”

Mi mắt nhóc Bạch Lục run khẽ, nhóc không nhịn được mà xoa nhẹ lên nơi má bị y chạm tới.

“Tôi vốn không ấm áp gì.” Nhóc vừa từ hồ rửa tội bò ra, khóe mắt nhóc rũ xuống nhìn đôi tay trắng nhợt lạnh tới mức thái quá của Tawil: “Là anh quá lạnh thôi.”

“Cơ thể ta trước giờ vẫn vậy.” Tawil ngước mắt nhìn nhóc Bạch Lục: “Nhưng ngươi là người đầu tiên tới gần ta, cho ta biết mình là một kẻ lạnh lẽo.”
Gương mặt y lộ ra vẻ mỏi mệt, nhưng lại ý cười thỏa mãn thật nhẹ, tầm mắt Tawil hơi cụp xuống, y thì thầm một mình: “Khi tỉnh lại đã vi phạm quy tắc mà hệ thống trói buộc là gϊếŧ chết NPC, ta sẽ bị cưỡng chế tiến vào trạng thái ngủ say…”

“Nhưng ta cảm nhận được tiếng gọi của ngươi, vì thế ta tỉnh lại để gặp ngươi.”

Tawil nắm lấy đôi tay vẫn còn vương hơi ấm của nhóc Bạch Lục, y cuối cùng cũng nhắm chặt mắt lại, giọng nói cũng từ từ tan biến: “Bạch Liễu, mỗi lần thức tỉnh đều gặp được ngươi khiến ta rất vui, lần sau gặp lại.”

“Ta rất thích nhiệt độ trên cơ thể ngươi, hy vọng lần sau gặp được ngươi, ngươi có thể cho ta nhiều hơn một chút.”

Để quái vật không có hơi ấm như ta khi chìm trong giấc ngủ say lạnh lẽo, có thể ôm lấy hơi ấm ít ỏi mà ngươi cho ta mỗi khi thức tỉnh, khiến cơn say có thể ấm hơn đôi chút.
Bụi gai càng quấn càng chặt, cuối cùng che kín gương mặt Tawil, nó bị đám gai dữ tợn buộc chặt lên Thập Tự Giá, bụi gai như trừng phạt Tawil mà siết mỗi lúc càng chặt hơn, mà Tawil thì đã ngủ say rồi.

Thiếu niên thần linh trân trọng giữ chặt ngón trỏ của mình, nghiêng đầu ngủ trên bụi gai dính máu, không có hơi thở, nhưng ngủ rất say, nhìn vào trông như vì công kích người khác mà có vẻ hơi mệt.

Với lại nhìn vào cái vẻ nhuần nhuyễn của tay này khi khống chế lực công kích cậu…

Bạch Liễu vẫn chơi cái trò bắt ép người ta tấn công bản thân này với y sao? Nhớ đến mấy lời tiện miệng Bạch Liễu nói về Tawil trước đó đều là cả loạt 【tùy tiện chơi đùa, chỉ là trò chơi, chỉ là NPC】, nhóc Bạch Lục lại nhìn về gương mặt NPC cấp Thần bị trói trên Thập Tự Giá nào đó chỉ chọc có chút xíu thôi đã thỏa mãn cực kỳ nọ…
Nhìn mặt của NPC cấp thần này cũng chỉ khoảng mười sáu mười bảy, cách biệt tuổi tác với Bạch Liễu còn hơi bị lớn, bị Bạch Liễu lừa qua lừa lại còn giúp cậu làm việc, mỗi lần xuất hiện công kích một tí đã giúp Bạch Liễu nhận được đạo cụ của Sách quái vật, bị Bạch Liễu chiếm hời không phải hôn hôn thì là cọ cọ… Mà giờ nhìn lại, người ta còn đang trông ngóng lần gặp tiếp theo kìa.

Tâm trạng nhóc Bạch Lục cũng đã biết được mình là một NPC vô cùng vi diệu, ánh mắt nhóc nhìn Tawil có một sự thương hại kỳ dị.

—– Cái cảm giác trẻ vị thành niên đang sống sờ sờ mà bị tên khốn nạn đa mưu túc trí dụ dỗ yêu đương này thật là…

“Ọe.” Nhóc Bạch Lục mặt không biểu cảm chê bai: “Tôi đúng là ghê tởm thật mà.”

——

Tác giả có lời muốn nói:

Nhóc Bạch Lục: Anh là kẻ tình nghi dụ dỗ trẻ vị thành niên, mời đi theo tôi một chuyến.
Bạch Liễu: Chuyện lúc nào? Sao tôi không biết?

Nhóc Bạch Lục (mặt không cảm xúc lấy còng tay ra): Tôi không nghe anh giảo biện đâu, bắt trước nói sau.

Tawil hóng chuyện bên cạnh: …?

Sờ mặt của trẻ con loài người đã thiệt sự! Mũm mĩm mũn mĩm!

Tawil vô cùng tò mò về nhiệt độ và kết cấu cơ thể con người, còn thích nhiệt độ trên cơ thể Bạch Liễu, là thế này, Tiểu Tháp, tui nói cậu hay chuyện này này, nhiệt độ trực tràng của con người cũng rất…

Nhóc Bạch Lục: Kẻ tình nghi dính líu tới việc phổ cập kiến thức khoa học phi pháp, bắt lại ngay đi.

Bạn gay của tui: Đuôi cá play, gương play cậu cũng cho Tawil với Bạch Liễu chơi cả rồi, thế nên phó bản này là dây đằng play hả? (Hơi bị gì rồi nha).

Nhóc Bạch Lục: … Bị nghi ngờ có liên quan … Dẹp đi, trực tiếp bắt luôn.

Bộ này chính thức tiến vào cao trào! Tui sẽ tăng tốc độ ra chương mới! Yêu mọi người, tối ngủ ngon!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN