Những Miền Linh Dị - Tập 1: Thái Lan - Chương 5: C5: Cánh Diều Da Người (3)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
109


Những Miền Linh Dị - Tập 1: Thái Lan


Chương 5: C5: Cánh Diều Da Người (3)


   Họ đã làm trò với những que tăm, hai que thăm cuối cùng là những que thăm đặc biệt. Khi Thokai rút lấy que thăm đặc biệt chạy lên đài cao, tình yêu của anh ta đã bị đáng gục bởi nỗi khiếp sợ và khát vọng sinh tồn. Khadi thì thầm với Thokai, anh ta sẽ được sống nếu từ bỏ Suchin và cưới con gái lão. Sau chốc lát do dự, Thokai đã chấp nhận.

   Quá trình chế tạo cánh diều da người vô cùng tàn nhẫn mới chỉ là một bước của cổ thuật.

   Sau khi cánh diều da người được thả lên trời, hấp thụ dương khí của mặt trời, nó sẽ hoàn tất trình tự cuối cùng của cổ thuật này – đổi da! Con cái của chín hộ gia đình còn lại và toàn bộ thành viên trong nhà người thả diều thấp nhất chỉ là vật hi sinh cho âm mưu ghê rợn này.

   Chính Thokai đã tự tay lột da của Suchin. Nghe nói khi làm việc này, anh ta tỏ ra vô cùng đau khổ. Trong cơn hấp hối, Suchin gắng gượng mở to đôi mắt xinh đẹp, thều thào với Thokai “kiếp sau gặp lại”. Thokai hai mắt đẫm lệ hứa với nàng. Vào ngày hôm đó, gần như tất cả những người cha phải lột da con mình đều đã hóa điên, duy chỉ có Thokai vẫn thản nhiên vô cảm. Bởi tham sống sợ chết, trái tim anh ta đã trở nên tà ác và tàn nhẫn.

   Sau khi màn thả diều kết thúc, cánh diều da người được đưa vào trong phủ.

   Qua trình đổi da, không ai biết đến, nhưng khi Thokai nhìn thấy con gái của Khadi, anh ta không còn dám tin vào mắt mình. Anh ta có nghe nói vị hôn thê của mình là một quái thai, nên cũng thấp thỏm sợ hãi lắm. Cho đến khi tận mắt nhìn thấy một cô gái giống Suchin như tạc xuất hiện ngay trước mắt mình, lại ngửi thấy một làn hương ma quái, anh ta bỗng thấy đầu óc mụ mị, say đắm như kẻ mất hồn.

   Anh ta đâu có biết, con gái của Khadi đã xức lên người thứ nước hoa si tình được chế từ mỡ người chết, khiến cho người đàn ông mình yêu phải mê mẩn tâm thần, cho dù trước mặt có là một con lợn nái thì anh ta cũng lập tức yêu đến si cuồng điên dại.

   Mỡ người chết để cô ta dùng, được tinh luyện từ cơ thể của mười con người đã bị sấy khô trên lửa nóng.

   Kể tới đây, cô gái bưng cốc nước lọv lên nhấp một ngụm nhỏ. Còn tôi trong lòng nhộn nhạo đủ thứ cảm xúc đan xen, không biết phải nói gì.

   Vào ngày hôn lễ, mọi người lũ lượt tới chúc mừng gia đình Khadi. Khi những người chúc mừng nhìn thấy cô dâu xinh đẹp giống hệt Suchin, ai cũng vô cùng sửng sốt, nhưng ngay sau đó, họ chỉ còn biết mê mải với vô số sơn hào hải vị la liệt trên bàn.

   Còn Thokai chỉ ngồi ngây như phỗng, thơ thẩn nhìn cô dâu.

   Không một ai nhận ra cô dâu tuy miệng cười tươi rói, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy bi thương và hừng hực oán hận. Trên bàn tiệc, một vị cao tăng đức cao vọng trọng tay chắp trước ngực, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, tĩnh tại không nói.

   Thái Lan là quốc gia Phật giáo, cực kì kính trọng tăng lữ, trước mặt cao tăng ngồn ngộn của ngon vật lạ, nhưng cao tăng lại không hề động đũa.

   Hôn lễ đã được nửa chừng, khi cô dâu chú rể tới bàn cao răng kính rượu, cao tăng nhìn chằm chằm vào cô dâu, đổ chén rượu chay xuống đất, chỉ để lại một câu :”Kiếp là kiếp, báo là báo, da người bọc tim rắn, hoạn nạn hết chân tình!”

   Bao nhiêu khách khứa đang xúm xít vây quanh bàn tiệc, không ai quan tâm cao tăng nói gì, chỉ hỉ hả cắm cúi ăn uống.

   Đệ tử của cao tăng cũng nhanh chóng theo ông bỏ đi, đi rất xa rồi mới hỏi tại sao. Cao tăng thở dài một tiếng: “Ngươi chỉ đam mê dục vọng của lưỡi miệng, đâu biết rằng đã trúng phải cổ thuật âm tà! Uổng cho ngươi theo ta đã nhiều năm, mà vẫn như đám phàm phu tục tử, chỉ sống vì lục dục.”

   Đệ tử nghe mà bàng hoàng. Cao tăng lấy từ trong ngực áo ra một ống trúc nhỏ, bỏ nút, từ bên trong bò ra một con rắn nhỏ màu xanh lục. Cao tăng thình lình bóp mạnh vào hai má đệ tử, nhét con rắn nhỏ vào trong miệng anh ta.

   Người đệ tử còn chưa kịp hoàn hồn, con rắn đã trườn ngay xuống họng chui tọt vào trong bụng. Chốc lát sau, đệ tử mặt mày đau đớn, lăn lộn dưới đất, khắp người co giật rồi “ọe” một tiếng, nôn thốc nôn tháo. Bãi nôn nhầy nhụa nhớp nháp, nào có phải sơn hào hải vị gì, mà lúc nhúc hàng đống cóc nhái, rắn rết, nhền nhện…

   Cao tăng đưa ánh mắt bi thiết nhìn về phía tòa trạch phủ đằng xa nói: “Da người đổi thân thể, mỡ người chế nước hoa, cổ trùng làm yến tiệc, mê hoặc khắp người ta. Thuật ma cỏ hubg tàn thế này suốt bao năm qua chưa từng xuất hiện, không hiểu tại sao ả lại học được? May thay, ả vẫn chưa biết cách trừ bỏ oan hồn trong da người và mở người, chưa đầy một khắc nữa ắt sẽ bị ác ma báo thù.”

   Đệ tử thất kinh, vội vã lau miệng, đang định hỏi tiếp nhưng nhìn thấy đám độc trùng dưới đất lại kinh tởm nôn ọe liên hồi. Cao tăng bấm đốt ngón tay nhẩm tính nói: “Muộn mất rồi, ác ma đã thành hình, khí hung sát không thể ngăn cản được nữa!”

   Lời vừa dứt, người đệ tử nhìn về phía tòa trạch phủ bỗng thấy mấy âm hồn màu trắng bay lên không trung, vấn vít vào nhau, hội tụ lại thành một ác ma khổng lồ, lờ mờ như hình dáng Suchin. Ác ma đưa ánh mắt âm u nhìn đăm đăm xuống toàn trạch phủ, hai tay từ từ giơ cao. Một tiếng con gái rú lên thảm thiết, vang động cả bầu trời. Một tấm da người ròng ròng những máu bay vọt lên trời, như một cánh diều phất phơ giữa không trung.

   Ác ma bật lên một tiếng cười rùng rợn âm trầm, đôi mắt trống rỗng và lạnh lẽo nhìn xuống tòa trạch phủ. Từ bên dưới liên tiếp vọng lên đủ mọi tiếng gào rú thê thảm. Cánh diều da người kia khác nào vật sống, chấp chới lên xuống giữa không trung và tòa trạch phủ. Cứ mỗi lần hạ xuống, lại vọng lên tiếng gào rú thê thiết hơn nữa và tiếng la hét ồn ào hơn nữa.
  

  

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN