Nghĩ cũng phải, tự dưng lòi ra tình địch vượt trội ở mọi phương diện, không vui là bình thường, họ rất tâm lý để Kiều Lâm Lâm yên tĩnh suy nghĩ, còn cả nhóm thì lập nhóm chat để bàn bạc chiến thuật giúp con bạn mình đối phó với tình địch. Thương lượng hồi lâu vẫn cảm thấy thông tin quá ít, tạm thời không có kết quả, các cô quyết định tắm rửa đi ngủ, ngày mai đi hỏi thăm tin tức rồi lại họp tiếp.
Ký túc xá tối thui nhanh chóng vang lên tiếng thở nhè nhẹ, thoạt nhìn ai cũng ngủ say, chỉ có Kiều Lâm Lâm bò lên giường sớm nhất thì lại mở mắt trằn trọc, lòng lo lắng không yên, cố gắng nhớ lại cốt truyện.
Kiếp trước Kiều Lâm Lâm rất thích cuốn tiểu thuyết này, nó có tên là “Trọng sinh Tốt đẹp như xưa”, thực sự rất hay, nữ chính dịu dàng, lương thiện, chân thành, cầu tiến, sống lại không phải để trả thù kẻ xấu mà là biến bản thân trở nên tốt hơn. Nữ chính sống rất tích cực, luôn cố gắng hoàn thiện bản thân, cũng thuận tiện giúp người thân và bạn bè có cuộc sống tốt hơn, dắt theo nhiều người để cùng làm giàu. Tóm lại, đây là cuốn tiểu thuyết kể về nữ chính hiền lành mà Kiều Lâm Lâm thích nhất.
Song, có hiền lành đến đâu thì người ta cũng là nữ chính, chẳng những có hào quang nhân vật chính mà còn có bàn tay vàng, làn da của Hứa Úy Nhiên từng được Kiều Lâm Lâm khen ngợi hết lời hẳn là công hiệu của bàn tay vàng, vì nữ chính cũng có không gian linh tuyền mà.
Mà có bàn tay vàng chứng tỏ đối phương cũng có năng lực vả mặt kẻ xấu như các nữ chính khác, trong nguyên tác không xuất hiện kiểu tình tiết ấy chẳng qua là vì nữ chính không muốn thôi, chứ nếu có kẻ khiến cô ấy hận thấu xương thì chắc chắn sẽ không nương tay.
Vì vậy Kiều Lâm Lâm gấp gáp nhớ lại cốt truyện nhiều lần, xác định trong truyện không có nhân vật nào trùng tên trùng họ với mình hoặc nhân vật qua đường có hình tượng giống mình thì mới an tâm đôi chút, nhưng vẫn trằn trọc trở người, bởi vì tuy cô không phải là vật hy sinh nhưng cũng đã khiến cốt truyện thay đổi rất lớn.
Trong nguyên tác, bất kể là kiếp trước hay kiếp này của nữ chính, Cố Chi Thu đều không có bạn gái, thậm chí nữ chính ở kiếp trước còn không có cơ hội tới gần anh, anh là đóa hoa cao quý không thể với tới trong mắt toàn bộ sinh viên Trường Thanh, mạnh mẽ, thần bí, khiến người ta vô thức thần phục, trong khi anh vẫn còn đang học thì nhiều bài luận văn của anh đã xuất hiện trên SCI(1) làm rất nhiều trường đại học danh tiếng trên toàn thế giới tranh nhau mời chào, nhưng đến năm tư Cố Chi Thu mới quyết định đi du học, anh học ngành Công nghệ Sinh học thuộc trường đại học Cambridge – trường đại học hàng đầu thế giới trong lĩnh vực đào tạo ngành Công nghệ Sinh học, giảng viên hướng dẫn của anh cũng là tên tuổi tầm cỡ quốc tế.
Sau khi du học tại Cambridge, Cố Chi Thu không về nước nữa, năng lực và thành tích của anh được trường Cambridge đánh giá rất cao, vì vậy sau khi tốt nghiệp tiến sĩ, anh nghiễm nhiên được giữ lại làm giảng viên của trường, xây phòng nghiên cứu riêng, không ngừng đạt được thành tựu trong nghiên cứu khoa học, được công nhận là nhà khoa học người Hoa trẻ tuổi có tiềm năng nhất.
(1) SCI (viết tắt của Science Citation Index: Danh mục Trích dẫn Khoa học) là một danh mục trích dẫn do Viện Thông tin Khoa học (Institute for Science Citation, viết tắt: ISI) xuất bản. Phiên bản danh mục lớn hơn với tên gọi Danh mục Trích dẫn Khoa học mở rộng (Science Citation Index Expanded, viết tắt: SCIE) bao gồm hơn 6500 Tạp chí Khoa học danh tiếng và quan trọng, xuyên suốt 150 chuyên ngành từ năm 1900 đến nay. Theo mô tả, những tạp chí này là những tạp chí hàng đầu thế giới về khoa học và công nghệ vì quá trình chọn lọc chúng để đưa vào danh mục rất nghiêm ngặt.
Vì anh, suốt kiếp trước nữ chính luôn chú ý tới tin tức của giới khoa học, sau khi sống lại, để đền bù cho nuối tiếc lớn nhất của kiếp trước, cô đã nỗ lực hoàn thiện bản thân, tiến vào Trường Thanh với tư cách thủ khoa, tuy không cùng ngành với anh vì cô không có hứng thú với Sinh học nhưng cô cho rằng bây giờ mình đã có tư cách đứng bên cạnh anh.
Có được tự tin, vừa vào đại học, nữ chính đã đi bước đầu tiên. Quá trình này tương đối thuận lợi, dẫu sự nghiệp học hành của nam chính rất bận rộn, tính tình nhìn thì hòa nhã nhưng thực tế rất xa cách, tuy vậy hai người họ có cùng suy nghĩ và sở thích, cũng thích chạy bền, rảnh rỗi là ngâm mình ở thư viện, dần dà từ người lạ biến thành người quen, có thể chào hỏi khi gặp nhau, rồi lại dần dần phát triển thành bạn bè, chủ đề trò chuyện mở rộng, có thời gian còn hẹn nhau cùng đi thư viện, sau đó thậm chí đi chơi chung vào cuối tuần, sau đó nữa thì hẹn hò.
Nhớ lại quá trình này, Kiều Lâm Lâm tính toán thì phát hiện nữ chính dùng nhiều thời gian hơn cô, có lẽ là vì xui xẻo, khi nữ chính vào đại học thì Cố Chi Thu đã lên năm hai, đã bộc lộ tài năng từ lâu, càng ngày càng được giáo sư coi trọng, có nghĩa là nhiệm vụ càng ngày càng nhiều, thường xuyên không thấy bóng dáng đây cả, chạy quanh sân vận động và tới thư viện mười ngày nửa tháng mới thấy anh một lần, nữ chính cũng chỉ có thể chầm chậm hành động, từ quen sơ đến quen thân phải mất cả một học kỳ. Còn cô thì mới cuối kỳ một đại học năm nhất đã chính thức biến nam thần thành của mình, ngoài mặt là Cố Chi Thu bị cô bám dữ quá nên mới buộc phải đồng ý hẹn hò nhưng thực tế là vừa ở bên nhau, anh đã biết cả đề cương ôn tập của ngành cô, lại còn phụ đạo môn Toán cao cấp cho cô. Đúng vậy, một trong những điểm đặc sắc của chuyên ngành Tiếng Trung ở Trường Thanh là học kỳ một năm nhất phải học môn Toán cao cấp, nếu thi rớt thì phải học lại T_T
Bạn trai mới nhậm chức mà đã ân cần nhường ấy khiến Kiều Lâm Lâm nghĩ anh đã động lòng với mình từ lâu, vì muốn giữ giá cho thân phận đại thần nên mới kéo dài thời gian chấp nhận quen cô.
Tóm lại, Kiều Lâm Lâm cảm thấy mình đã thắng nữ chính một ván, tâm trạng dễ chịu hơn hẳn, nhưng nội dung truyện sau đó làm cô không hả hê nổi.
Nữ chính và nam thần chính thức yêu nhau khi nữ chính đang học kỳ một năm thứ hai, tuy học cùng trường nhưng thời gian ở bên nhau không nhiều, thường xuyên không thấy bóng dáng nam thần đâu, nữ chính cũng có sự nghiệp của riêng mình, nửa tháng hai người chưa chắc gặp nhau được một lần, nhưng tình cảm vẫn rất ổn định, nữ chính thực hiện được giấc mộng hai kiếp, không dám đòi hỏi nhiều.
Nhưng khi nữ chính lên năm ba, nam thần lên năm tư thì nam thần nhận được offer của trường Cambridge hệt như kiếp trước. Cố Chi Thu có lý tưởng và mục tiêu nghiên cứu khoa học của mình, du học là lựa chọn tốt nhất, nữ chính cũng rất thấu hiểu nên không hề ngăn cản lý tưởng của nam thần, nhưng cô cũng không theo anh ra nước ngoài như những người khác vì cô biết anh thuộc về Cambridge, cô không ngăn cản được lựa chọn của anh, còn về phần mình thì chưa nói tới việc từ bỏ tất cả mọi thứ cùng gia đình, bạn bè để theo anh định cư ở Anh, ngay cả theo anh du học, cô cũng không làm được. Cô sống lại cũng có lý tưởng của mình, học chuyên ngành Tài chính, dựa vào không gian linh tuyền để mở một spa cao cấp ở thành phố B, đồng thời thành lập nhãn hiệu mỹ phẩm của riêng mình, sắp được tung ra thị trường và có cơ hội mở rộng kinh doanh, sự nghiệp chuẩn bị bước sang giai đoạn mới, cô không thể buông bỏ tất cả để theo anh được.
Dẫu sao vốn dĩ vận mệnh của họ là hai đường thẳng song song, hôm nay có được đoạn tình ngắn ngủi đã là may mắn lớn nhất đời cô. Cuối cùng, nữ chính quyết định buông tay, để nam thần theo đuổi cuộc sống riêng.
Sau khi chia tay nam thần, nữ chính gặp được chân mệnh thiên tử của mình, còn nam thần thì vẫn như kiếp trước, trở thành nhà khoa học trẻ tuổi nổi tiếng, cả hai đều có cuộc sống viên mãn.
Nhưng Kiều Lâm Lâm không cho đó là viên mãn, tuy nữ chính sống lại, quen biết và yêu nam thần nhưng vẫn không thay đổi được vận mệnh anh sẽ định cư ở nước ngoài, cho đến khi cuốn truyện kết thúc, cuộc đời họ không còn điểm chung nào nữa, đó mới là chỗ khiến Kiều Lâm Lâm hoảng sợ.
Vô tình dắt ánh trăng sáng của nữ chính về nhà chẳng hề gì, đằng nào cô cũng dựa vào bản lĩnh của mình để theo đuổi nam thần, cho dù nữ chính yêu thầm nam thần từ khiếp trước cũng vô dụng, lúc cô theo đuổi nam thần, nữ chính còn chưa xuất hiện, cô theo đuổi quang minh chính đại, đường đường chính chính, không có lỗi với ai cả nên có là nữ chính thì cũng không thể nói gì cô. Hơn nữa Kiều Lâm Lâm cảm thấy nữ chính rất vĩ đại, vất vả chiếm được nam thần mà mình nhớ mãi không quên nhưng lại buông tay vì lý tưởng của anh, sau khi sống lại dù muốn theo đuổi nam thần để bù đắp tiếc nuối nhưng cũng phải dựa trên điều kiện tiên quyết là anh còn độc thân, hiện tại nam thần đã có bạn gái, chắc chắn nữ chính rất không muốn làm kẻ thứ ba nên mấy ngày qua mới không có động tĩnh gì.
Đồng thời cô cũng nghĩ thông suốt, hôm đó có mấy lần ánh mắt nữ chính nhìn cô như thấy ma hẳn không phải là thù hằn, dễ hiểu thôi, kiếp trước Cố Chi Thu không có bạn gái, hơn nữa e rằng cả Trường Thanh cũng không có Kiều Lâm Lâm? Nếu cô không xuyên tới đây, với thành tích của Kiều Lâm Lâm thực sự, giỏi lắm là đậu 985 hoặc 211 chứ đậu Trường Thanh là ngoài tầm với. Đột nhiên lòi ra người mà kiếp trước không tồn tại, lại còn là bạn gái của nam thần, nữ chính khiếp sợ cũng là bình thường, hẳn sẽ không làm gì cô. Chỉ cần nữ chính không làm gì mình, Kiều Lâm Lâm không ngu mà dây vào nữ chính, như vậy họ đều bình an vô sự. Kiều Lâm Lâm không cần lo lắng quá mức về nữ chính, vì vậy cô đặt trọng tâm chú ý lên Cố Chi Thu.
Kiếp trước, sau khi đọc xong cuốn tiểu thuyết, cô nghĩ đại thần không cần phải yêu đương, anh đâu cần tìm ai để yêu đương, sự nghiệp nghiên cứu khoa học chính là người yêu, là vợ, là tri kỷ, là người bầu bạn cả đời! Nữ chính ôm mối tình si, tâm nguyện lớn nhất sau khi sống lại là ở bên anh nhưng anh lại không quý trọng, cuối cùng đường ai nấy đi. Bây giờ cô trở thành bạn gái của nam thần, có thể thay đổi vận mệnh đi du học và định cư ở nước ngoài của anh không?
Kiều Lâm Lâm không có chút tự tin nào, hơn nữa cô còn thảm hơn nữ chính. Nữ chính sống lại ít nhất có thể kiếm tiền, khi cô ấy lên đại học, nhãn hiệu thời trang mà cô ấy giúp gia đình xây dựng đã rất nổi tiếng, gia sản ngàn vạn, là cô gái vừa giàu vừa đẹp hàng thật giá thật, chỉ cần muốn là có thể đi ra nước ngoài, chẳng qua người ta không muốn từ bỏ sự nghiệp vì trai mà thôi. Còn cô thì sao? Chưa nói tới việc bố mẹ nhịn ăn nhịn mặc để chu cấp cho cô đi du học, với ngành học của cô thì đi du học để làm gì?
Nhưng nếu không đi du học, đến năm tư, liệu cô cũng sẽ vui vẻ chia tay bạn trai, sau đó mạnh ai nấy sống như nữ chính được không? Kiều Lâm Lâm không rộng lượng và tiêu sái như nữ chính, cũng không thể chấp nhận kết cục đó. Cô luôn nghiễm nhiên xem Cố Chi Thu là người của mình, cuộc đời này anh chỉ có thể là người của cô, nếu cuối cùng búp rau yêu quý của mình bay ra nước ngoài, Kiều Lâm Lâm nghĩ mình sẽ tức chết.
Kiều Lâm Lâm lăn lộn nghiêm túc suy nghĩ cả đêm, càng nghĩ càng đau thương, càng nghĩ càng tuyệt vọng, có thể giành mất ánh trăng sáng của nữ chính nhưng không thể thay đổi kết cục của truyện.
Hừng sáng, Kiều Lâm Lâm nén đau thương đưa ra quyết định, để tránh kết cục công dã tràng vào mấy năm sau, cô chỉ có thể… kịp thời dừng lại tổn hại.