Tôi Diễn Bừa Mà Các Anh Cũng Coi Là Thật - Chương 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
108


Tôi Diễn Bừa Mà Các Anh Cũng Coi Là Thật


Chương 5


[Phụt.] Trên bình luận có kẻ cười trên sự đau khổ của người khác: [Thái tử gia ghét Thẩm Phất thật kìa.]
Nhưng nhiều hơn cả chính là nỗi thắc mắc: [Ờm hơi sai sai nha, sao tôi cảm thấy phản ứng này giống ghen thế?]
[Ghen? Cười khùng mất, fans của Thẩm Phất suốt ngày mơ mộng hão huyền.]
Nói những lời này, ngoại trừ người hâm mộ của Chử Vi, anti-fan của Thẩm Phất, còn có cả fan Cố Thanh Sương.
Lên chương trình yêu đương thì xác thực là phải yêu đương, nếu khi kết thúc vẫn chưa thể ghép thành CP, ắt sẽ rất bẽ mặt.

Con gái quý báu nhà người ta xuất sắc nhường này, đương nhiên là phải kết duyên với khách mời nam ưu tú nhất.
Vốn dĩ trước khi Giang Thứ xuất hiện, đa phần người hâm mộ của Cố Thanh Sương đều ship “Vân Sương”, “Hàn Sương”, nhưng khi Giang Thứ vừa lộ diện, hầu hết đã phản bội để chèo thuyền “Giang Sương”.
Bởi vì hành động ngồi xuống đối diện Cố Thanh Sương của Giang Thứ, thậm chí đám fan còn bắt đầu kích động đặt tên cho CP này là “CP thừa kế gia sản”.
Tuy nhiên, khán giả xem chương trình này trừ fan của mấy nhà ra, còn có vô số người qua đường ưa coi show tình yêu.
Có thể nói rằng cơ số khán giả qua đường mới là lớn nhất.

Bọn họ có mắt, bọn họ cũng sẽ xem.
Cái quần thể luôn bị kháy khỉa từ ngày này qua tháng nọ ấy bắt đầu bực dọc.
[Đám fan mấy người có tật hả? Bộ ai khác biệt với mấy người là thành fan của Thẩm Phất luôn à? Nếu fan Thẩm Phất nhiều thế thật chắc để mấy người chửi ra bã quá?]
[Phiền chết mất, suốt ngày ụp nồi người ta là fan Thẩm Phất, ông đây sắp bị hành thành fan rồi đó.]
Bình luận cãi cọ bay tứ tung.
Hứa Điều Điều cười giảng hòa: “Chủ đề này nhạy cảm quá, em sẽ không ngoan ngoãn kể về mối tình đầu của mình là lúc nào đâu, chi bằng mình đổi đề tài đi, việc quan trọng của chúng ta chắc chắn là tối mai ai nấu ăn nè.”
Dứt lời, cô nàng liếc sang Chử Vi đối diện: “Hay chúng ta nói xem ai rảnh những ngày nào nhé? Rồi phân công theo thời gian?”
Hứa Điều Điều tới chương trình yêu đương này cũng có suy tính của riêng mình.
Công ty chủ quản của cô bố trí cho cô và Chử Vi ghép CP, nhưng đã ghép hơn nửa năm rồi, bao giờ mới được tháo gỡ quan hệ?
Trước khi xóa bỏ quan hệ cô mà dính tai tiếng với bất kỳ ai đều sẽ bị chửi cho thối đầu, cô còn đang định lên show này tiếp cận Hướng Lăng Vân đó.
Nếu muốn thành công cởi bỏ mối quan hệ mà không bị mắng, còn có thể thu hút được một làn sóng fan, dĩ nhiên phải nghĩ cách biến Chử Vi thành phe bị chửi.
Xem chừng Chử Vi chưa dứt tình xưa với Thẩm Phất, vậy cô chỉ cần biết thời biết thế là được.
Đề nghị này nhận được sự tán thành của mọi người.

Hứa Điều Điều giơ tay đầu tiên: “Em chưa quay xong phim, thứ tư với thứ năm thì được.”
Tả Mân nhìn Ôn Tranh Hàn, mỉm cười nói: “Tôi chọn thứ hai và thứ ba nhé.”
Chị ta vừa dứt câu, trong bình luận lập tức thét gào: [Ét ô ét, đế hậu ngọt quá, tui vừa xem lịch trình của ảnh đế thì thấy vừa khéo thứ tư đến chủ nhật phải quay quảng cáo, chị ấy đang khớp lịch với ảnh đế đó hả?!]
Ôn Tranh Hàn trưng biểu cảm hờ hững, không tiếp lời.
Anh ta không đi chương trình thực tế đã nhiều năm, sở dĩ đồng ý nhận show này mà không hề ngại xích mích với Thẩm Phất, quả thực là vì Tả Mân.
Sau năm năm vắng bóng, độ nhận diện khi tái xuất của Tả Mân đã kém thuở trước, từ năm ngoái tuyên bố quay lại cho đến tận năm nay, mãi chẳng có kịch bản phim điện ảnh nào tới tìm chị ta, chị ta lại không muốn luồn cúi ép mình đi quay phim truyền hình.
Trong giới hiện giờ lớp cũ thay lớp mới rất nhanh, giả sử cứ không có đề tài nào về Tả Mân mãi như thế, chẳng mấy mà sẽ không ai nhớ đến họ tên chị ta nữa.
Suy cho cùng là người năm ấy mình từng đặt trong lòng, Ôn Tranh Hàn thuộc kiểu niệm tình xưa, công ty chủ quản của Tả Mân đích thân nhờ vả anh ta, anh ta không thể không vươn tay giúp đỡ.
Nhưng sau khi tham gia chương trình, nhất cử nhất động của chị ta đều ám chỉ cho khán giả về tình cảm của hai người, chỉ thiếu việc chưa trực tiếp đưa ra tuyên bố thay Ôn Tranh Hàn thôi.
Ít nhiều gì Ôn Tranh Hàn cũng khá khó chịu.
Tả Mân thấy anh ta không có phản ứng nên hơi lúng túng, cấp tốc lảng sang chuyện khác: “Người tiếp theo là cậu Giang.”
Giang Thứ: “Thứ hai ba tư năm sáu đều bận, cuối tuần thì được.”
“Người tiếp theo là Thẩm Phất.”
Thẩm Phất nở nụ cười: “Khéo thế, thứ hai ba tư năm sáu tôi rảnh cả, cuối tuần thì bận.”
“…”
Trên bàn ăn lại lần nữa rơi vào bầu không khí ngột ngạt.
Giang Thứ: “…”
Giang Thứ không khỏi nhìn qua Thẩm Phất.
Chử Vi nhìn Thẩm Phất rồi lại nhìn Giang Thứ.
[Há há Thẩm Phất cố tình đúng không? Trả thù vụ vừa rồi hả?]
[Hai anh chị này sao vậy ta, cứ có cảm giác CP nhỉ.]
[CP cái đếch á, thấy hai người này giống kẻ thù hơn, ghét nhau rõ ràng thế mà bà nhìn ra cảm giác CP? Chắc con mắt của bà có bệnh ở đâu rồi ha.]
[…!Trời ơi đám anti Thẩm Phất phiền ghê, quản trời quản đất còn quản người khác ship cái gì luôn.]
[Nhưng có sao nói vậy mà, họ làm thế nên tui tò mò vãi nè, muốn biết trước đây giữa họ xảy ra chuyện gì quá.]
[+1]
“Hay mình bốc thăm đi.” Ôn Tranh Hàn bỗng đề nghị: “Dùng tám tấm thẻ chia thành bốn nhóm, rút xem ai cùng nhóm với ai, xác định cộng sự xong chúng ta hẵng cân đối thời gian với nhau.”
Trong bình luận dở khóc dở cười: [Nếu bốc thăm thì xác suất anh cùng nhóm với ảnh hậu không lớn đâu nha anh ơi!]
[Anh của tui vì lý do công bằng thôi, anh ý đi show lịch thiệp lắm.]
Ý đồ bị phá hỏng, Hứa Điều Điều có hơi miễn cưỡng, nhưng chính ảnh đế đã nói như vậy rồi, chung quy vẫn không tiện bác bỏ.
Thế là vì chuyện nấu bữa tối mà lại bắt đầu vòng bốc thăm thứ hai.
Trên bàn ăn có tổng cộng tám người, kết quả bốc thăm chỉ cần một hai phút đã ra, Hứa Điều Điều cười đứng dậy tuyên bố kết quả: “Ảnh đế ảnh hậu một nhóm, anh Giang và Thanh Sương một nhóm, Thẩm Phất Chử Vi một nhóm, em, khụ, em và anh Hướng một nhóm.”
Ôn Tranh Hàn: “…”
Phần bình luận bùng nổ.
[Há há há há, vãi thật, đúng là duyên trời định, đã ngẫu nhiên rồi mà đế hậu vẫn ở chung, không ship đi chờ cái vẹo gì nữa?!]
[Ship đôi này là tôi yên tâm nhất, tình yêu của ảnh đế đối với ảnh hậu sắp tràn ra khỏi ánh mắt rồi kìa.]
[Cục cưng của tui cùng nhóm với Giang Thứ nè á á á mong mấy pha đụng chạm tóe lửa quá.]
Có kẻ mừng rỡ có kẻ mắng mỏ.
[Con mẹ nó cái tổ hợp rác rưởi gì đây, sao trùng hợp lại chia Thẩm Phất ở chung với anh ấy?]
[Chử Vi anh sao đấy? Mới lên show đã phá CP với Hứa Điều Điều?]
[Bác cáu cái gì? Đấy là bốc thăm mà, đâu thể trách Chử Vi.]
Hứa Điều Điều cười toe toét: “Anh Lăng, tuần tới anh rảnh hôm nào?”
Hướng Lăng Vân giơ hai tay lên, nói một cách vô cùng tùy ý: “Tôi rảnh hết, theo cô đi.”
Cố Thanh Sương cầm tấm thẻ rút thăm trong tay, hơi ngượng ngùng nhìn Giang Thứ.
Tả Mân cười nói: “Nhóm nấu bữa tối cứ thế đã nha, tôi đề nghị mỗi cặp hợp tác tìm chỗ riêng để trò chuyện, trao đổi thời gian luôn.”
Chử Vi gãi đầu, cố gắng che giấu nét vui mừng bên khóe miệng, kéo ghế ra đi về phía Thẩm Phất: “Chúng ta ra ban công thảo luận nhé?”
Thẩm Phất đứng dậy.
Giang Thứ thật sự không nhịn nổi, lại trừng Thẩm Phất một cái.
[…!Thái tử gia cứ nhìn Thẩm Phất miết chi vậy, cộng sự của anh đâu phải cô ta đâu.]
[Chẳng biết có phải ảo giác của tôi không, sao cảm thấy sắc mặt của D đen thui ha.]
Giang Thứ đâu chỉ xụ mặt, anh nhìn bóng lưng Thẩm Phất đăm đăm, suýt thì bóp nát đĩa thức ăn trước mắt.

Thẩm Phất đi theo Chử Vi ra ban công, hai tay đút túi, lạnh nhạt hỏi: “Anh muốn thứ mấy?”
Ra mắt công chúng ba năm thì bị mắng suốt ba năm rồi, Thẩm Phất đã bị mắng đến mức bất cần.

Tuy bốc thăm cùng nhóm với Chử Vi không phải lỗi của mình, nhưng ắt hẳn người hâm mộ Chử Vi vẫn sẽ chửi mình bờm đầu.
Song thử nghĩ về lợi ích thì, nếu tổ hậu kỳ chương trình thống kê toàn bộ số lần tên của khách mời nào xuất hiện nhiều nhất, nói không chừng còn là mình ấy chứ.
Chử Vi không trả lời thẳng vấn đề, mà nhìn đèn đường dưới lầu sáng lên.
Fan Chử Vi trong bình luận đã tức chết tới nơi: [Vãi khóc rồi nha, có fan nhà nào thảm hơn nhà bọn tôi? Sao càng không muốn liên quan đến keo con chó là cô ta thì càng xuất hiện gần anh mình thế?]
Hải Đăng Chạy Băng Băng: [Anh mị tội nghiệp quá, có vẻ không muốn quan tâm ả ta nữa.]
Câu bình luận này vừa được đăng, Chử Vi cũng cất tiếng: “Thẩm Phất, em có muốn xuống dưới tản bộ không?”
Hải Đăng Chạy Băng Băng: […]
Bình luận: […]
Buổi tối lạnh run còn đi tản bộ? Thẩm Phất từ chối: “Dự báo thời tiết nói sắp mưa, thôi đi.”
Trong bình luận, người hâm mộ của Chử Vi rất sợ cảnh hơn nửa đêm hai người ra ngoài tản bộ, rồi lại tiến hành vài hành động thân mật, nghe thấy Thẩm Phất khước từ bèn thở phào nhẹ nhõm.
Hải Đăng Chạy Băng Băng giả vờ ung dung: [= = Anh tôi chỉ khách sáo chút thôi, lễ tiết làm người cơ bản hiểu không?]
Chử Vi dạt dào kỳ vọng tiếp tục hỏi: “Ngày mai thì sao, anh thấy mấy lọ hoa trên bàn ăn rỗng hết rồi, chúng ta có nên ra ngoài mua ít hoa cho mọi người không?”
Hải Đăng Chạy Băng Băng: […]
Bình luận: […]
Thẩm Phất nhìn Chử Vi: “Ngày mai ê-kíp có nhiệm vụ, khách mời không thể ra ngoài tùy tiện đâu.”
Hải Đăng Chạy Băng Băng: […!Hành động của anh tôi dễ hiểu lắm, đang là show yêu đương, nếu có khách mời nữ không được ai chọn thì sẽ rất tự ái.

Ảnh sợ ngày mai không ai đoái hoài Thẩm Phất, tốt bụng hỏi tí thôi.

Hỏi có một câu à, fan Thẩm Phất đừng high nữa…]
Bình luận này quá dài, còn chưa xuất hiện trọn vẹn trên màn hình, khán giả lại thấy Chử Vi miệt mài kiên trì: “Vậy xem phim trong biệt thự thì sao, tầng bốn có phòng chiếu bóng đó?”
Hải Đăng Chạy Băng Băng: […]
Bình luận: […!???]
Hải Đăng Chạy Băng Băng hơi khó thở, bắt đầu gõ chữ: [Không phải đâu, anh tui chỉ…]
Fan Chử Vi phẫn nộ gầm rú: [Nín mỏ đi tên Chạy kia!]
Thẩm Phất thấy nửa ngày trời Chử Vi vẫn chưa vào chủ đề, đành dứt khoát ngắt lời cậu ta: “Rốt cuộc anh rảnh hôm nào?”
Dưới ánh đèn ban công, không biết có phải do ảo giác của Chử Vi hay không, ẩn sau vẻ mặt khách sáo của Thẩm Phất còn che giấu sự hời hợt lẫn nỗi sốt ruột thoáng qua.
Điều này khác hoàn toàn hướng dự đoán của Chử Vi trước khi tham gia chương trình.
Trong lòng Chử Vi chợt nảy sinh dự cảm xấu.
Cậu ta siết chặt lan can, dừng chốc lát mới nói: “Anh rảnh hết, theo khung giờ của em đi.”
Thẩm Phất đáp: “Vậy tạm quyết định thứ ba tư năm nhé, rồi xem thời gian của những người khác, tôi và anh chọn một ngày trong đấy là được.”
Chử Vi: “…!OK.”
Thẩm Phất rời ban công, Chử Vi hãy còn đứng tại chỗ.
[…!Vụ gì đây? Mấy bé fan Chử Vi có chắc Thẩm Phất mới là người bám dai như đỉa không? Sao lại thấy giống như anh các người chưa quên tình cũ mà?]
Người hâm mộ của Chử Vi gắt gỏng cực kỳ: [Làm gì có? Fan Thẩm Phất đừng có mơ!]
Nhưng câu này chẳng có sức thuyết phục nào.
Trong bình luận còn có fan của Chử Vi rên rỉ: [Bà mịa nó sao thế này! Anh à tỉnh táo lại!!!]
Chử Vi cảm giác có điểm nào đó bất thường, nhưng năm xưa lúc bên nhau Thẩm Phất rất rất thích cậu ta, cậu không tin Thẩm Phất có thể buông bỏ quá khứ nhanh đến thế.
Cậu đứng tại chỗ suy ngẫm một thôi một hồi, cảm thấy thái độ hiện tại của Thẩm Phất cũng dễ hiểu, dẫu sao lúc đó cũng do cậu ta vô trách nhiệm, có lỗi với cô.
Lần này cậu ta phải thể hiện thái độ ra.
Tất nhiên Chử Vi biết chuyện mình cưa cẩm lại Thẩm Phất trên chương trình này, còn có chuyện tháo gỡ quan hệ với Hứa Điều Điều, chẳng những sẽ bị fan rủa, còn sẽ khiến quản lý của cậu ta giận tới giậm chân.
Nhưng cậu ta tự nhận rằng mình đã đứng vững, có khả năng lựa chọn chuyện mình muốn theo đuổi.
Nếu như trước kia cậu ta là con rối của công ty, vậy thì mượn dịp này, cậu nhất định phải đạt được thứ mình thật sự muốn.
Dù gì đây cũng là show yêu đương, nói không chừng cậu ta còn phải loại bỏ đối thủ cạnh tranh.
Chử Vi đảo mắt nhìn lướt qua những người còn lại ở phòng khách.
Ngoài phạm vi ba khách mời nam, vị khách mời nam thứ tư hẳn là sẽ không giành với cậu ta.
Chử Vi có nghe đồn về mâu thuẫn giữa Giang Thứ và Thẩm Phất.

Nhưng dù chưa từng có lục đục, Chử Vi cũng không nghĩ người mang xuất thân như Giang Thứ, sẽ hứng thú đối với nữ diễn viên không có chút phông bạt nào như Thẩm Phất.
Hai vị kia thì chưa từng tương tác với Thẩm Phất.

Nhưng Thẩm Phất xinh đẹp quá đỗi, không dám đảm bảo ở trong chương trình hai vị ấy sẽ không phát sinh hứng thú gì với Thẩm Phất.
Chử Vi tự nhủ mình cần tuyên bố chủ quyền từ sớm.
Dẫu khán giả cảm thấy mọi cử động của các khách mời đều ở dưới tầm mắt, nhưng dù sao địa vị của mấy người nọ đều tương đối lớn, tổ sản xuất nào dám không cho họ không gian riêng tư?
Cuối hành lang có một phòng trữ đồ kiểu mở, chỗ đó không có máy quay phim.
Đúng lúc Chử Vi thấy Ôn Tranh Hàn ở gần đấy, vội vàng chạy sang.
Ôn Tranh Hàn bị kéo vào phòng trữ đồ, quan sát cậu đàn em Chử Vi này, cười một cách vờ vĩnh: “Sao vậy?”
Biến mất quá lâu khán giả sẽ sinh nghi, Chử Vi bèn đi thẳng vào vấn đề: “Tiền bối, cuộc hẹn ngày mai, anh sẽ không đi đón Thẩm Phất chứ?”
Hồi trước hai người từng gặp nhau ở đoàn phim, coi như quen thuộc.
“Nên là cậu muốn đón?” Ôn Tranh Hàn không trả lời thẳng.
“Thú thật, mối tình đầu cô ấy kể chính là em, tụi…!tụi em từng nói với nhau, chắc cô ấy đi show này vì em.” Thấy Ôn Tranh Hàn vẫn nhìn chòng chọc mình, Chử Vi sờ gáy, hơi thẹn thùng: “Em nghĩ…!cô ấy muốn tái hợp với em.”
Ôn Tranh Hàn: “Ồ?”
Chử Vi tiếp tục thỉnh cầu: “Cho nên về sau nếu có hoạt động nào được chọn, tiền bối có thể hỗ trợ làm mai không ạ?”
Ôn Tranh Hàn cười cười: “Có thể.”
Mắt Chử Vi sáng rỡ: “Vậy em cảm ơn tiền bối trước, hết show em mời anh ăn cơm!”
Ôn Tranh Hàn chằng ừ chẳng hử.
Anh ta xoay người, nhìn bóng lưng rời phòng trữ đồ của Chử Vi, trong ánh mắt xẹt qua tia thương hại.
Thằng nhóc này còn ôm hy vọng tái hợp cơ à, chắc không ngờ Thẩm Phất đi show thật sự là vì ai đâu nhỉ.
Sau khi lôi kéo Ôn Tranh Hàn xong, Chử Vi tìm kiếm bóng dáng Hướng Lăng Vân khắp nơi, nhưng không rõ Hướng Lăng Vân và Hứa Điều Điều đã đi đâu bàn bạc, tạm thời không thấy anh ta trên khu sinh hoạt tầng ba.
Không tìm được Hướng Lăng Vân, Chử Vi xoay người vào phòng thể dục.
Minh tinh đều biết tự điều chỉnh bản thân, cho dù lên chương trình thì việc tập thể dục cũng không thể gián đoạn.
Huống chi giờ đây có cơ hội tốt nhường này, có thể để người hâm mộ chứng kiến cảnh cậu ta rèn luyện, xây dựng hình tượng.
Tuy các fan khá cáu giận đối với việc Chử Vi liên tục chủ động bắt chuyện với Thẩm Phất trên show, nhưng khi thấy cậu ta bắt đầu tập gym thì vẫn khen lấy khen để.
[Anh kiểm soát bản thân đỉnh đỉnh.]
[Anh siêng tập gym bớt ra ngoài tán dóc với Thẩm Phất đi, em nghi cô Thẩm Phất đấy có độc.]
Chử Vi là idol hệ dễ thương, biết hát biết nhảy mặt đẹp là được, bình thường không tùy tiện cởi quần áo, bởi lẽ đó công ty không đòi hỏi cao về dáng vóc của cậu.
Cậu ta đi tới, nâng quả tạ 60kg, song không nâng nổi.
Chử Vi gượng gạo, nhưng sững sờ chưa tới mấy giây bèn chủ động nói đùa với máy quay: “Ê-kíp đùa dai lắp thêm dụng cụ phải không ạ? Quả này nặng hơn 60kg bọn em hay tập nhiều.”
Dứt lời, cậu ta quay sang xách quả 40kg, thực hiện vài động tác.
[Ảnh còn nói chuyện với ống kính nữa! Bé cưng đáng yêu ghê áu áu áu.]
[Anh Vi nói chuyện với chúng em nhiều hơn nha!]
Bên này đang phát sóng trực tiếp đầy say mê, cửa kính phòng gym đột nhiên bị đẩy ra.
Giang Thứ bước vào.
Người đàn ông với ngoại hình cao to đã thay chiếc áo len cổ cao màu đen hồi chiều, đang mặc áo hoodie thể thao xám tro, tóc mái đen nhánh xõa trước trán, bớt đi mấy phần cấm dục, nhiều thêm mấy phần cảm giác thiếu niên, trên mặt là biểu cảm vô hồn nhất quán.
Anh tiến thẳng tới trước quả tạ 80kg, dễ dàng nâng lên.
Đoạn, anh lườm Chử Vi một cái.
Chử Vi: “?”
Bình luận: [?].

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN