Tôi Diễn Bừa Mà Các Anh Cũng Coi Là Thật - Chương 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
104


Tôi Diễn Bừa Mà Các Anh Cũng Coi Là Thật


Chương 12


Sau khi fan hâm mộ của Thẩm Phất chạy sang phòng livestream từ góc nhìn của Tả Mân điều tra tình hình xong, cũng nhanh chóng chạy về phòng livesteam từ góc nhìn của Thẩm Phất, vội vàng nói: [Tiểu Thẩm, mau đi đào cua.]
Thẩm Phất ngẩng đầu nhìn qua nhưng cũng không để ý tới.
Bất kể là cua xanh hay là bất cứ loại cua nào, ít nhất phải đợi tới tháng sáu mới bắt đầu xuất hiện nhiều trên bãi cát, hiện tại mới đầu tháng ba, đi chỗ nào bắt cua?
Thấy Thẩm Phất không có ý định đi tìm cua, có một phần người xem định quay về phòng của Tả Mân: [Bên này không dám mạo hiểm, có chút nhàm chán.

]
[Trai ốc ở giữa khe đá sắp bị bắt hết rồi, nếu như không bắt được loại hải sản khác cho điểm cao hơn, Thẩm Phất vẫn sẽ thua.]
Sau khi Tả Mân học được cách thừa dịp thuỷ triều rút tranh thủ đi lật đá, quả nhiên số lượng trai ốc bám trên đá dần dần ít đi.
Thẩm Phất suy nghĩ một lát, quay sang thùng dụng cụ lấy ra hai cái cán dài giống như bút lông.
Bình luận lần nữa bị hành động của cô gợi lên tò mò: [Cái này là cái gì?]
Chỉ thấy cô đi vài vòng quanh vũng bùn, sau khi tìm được mấy cái hố nhỏ thì đem cái cán dài chọc mạnh vào.
Một giây sau, cô rút cán từ trong hố ra, lại thấy mấy con tôm kẹp chặt vào đuôi cán.
Một con trong đó có màu ửng đỏ, trông to khoẻ nhất, ước chừng to bằng nửa bàn tay, cũng là con kẹp lấy đuôi cán chặt nhất.

Nó ngọ nguậy không ngừng, khiến nước biển vẩy đầy lên ống kính.
[WTF!]

Người xem đứng ở góc nhìn thứ nhất chỉ có một cảm giác kích thích mạo hiểm: [Aaa, tôi bị nước vẩy đầy người.]
[Mẹ nó vụ này là sao thế?]
Trong Nhà Có Ao Biệt Thự Dựa Biển nhịn không được giải thích: [Cái này gọi là cán lông dê, có mùi dê, dùng để bắt tôm rất dễ cắn câu.]
Cán lông dê dùng chẳng mấy chốc đã hỏng, Thẩm Phất hành động liên tục, lại lấy ra một túi muối từ trong bọc nilon.
Cô dùng cái cán hỏng chọc hố tìm kiếm xung quanh bờ biển, có nhiều chỗ có đá ở bên dưới nên chọc không được, nhưng có nhiều chỗ chọc một phát liền chọc thành một cái hố nhỏ như hạt đậu nành.
Người xem nhìn vô cùng thích thú: [Bả chọc cát nhìn có chút đáng yêu ý, mị có cảm giác như đang nhìn Animal Crossing* bản người thật.]
*Nguyên văn 动森: Animal Crossing – là một trò chơi điện tử mô phỏng do Nintendo phát triển và sản xuất, với Eguchi Katsuya và Nogami Hisashi là đồng sáng tạo.
Sau khi Thẩm Phất chọc ra khoảng mười cái hố nhỏ, cô bắt đầu rắc muối vào trong.
Rắc muối xong thì đem túi nilon đậy lên hố, sau đó chạy sang bên cạnh ngồi co người lại không nhúc nhích.
Thấy cô nín thở, bình luận cũng không dám hô hấp: [Tôi hồi hộp quá, sẽ có con gì nhảy ra từ trong hố à?]
Câu bình luận này vừa phát xong, thực sự có mấy con gì đó không rõ màu sắc bất ngờ nhảy ra.
Thẩm Phất nhanh như chớp nhào qua, cầm túi nilon túm một cái, buộc chặt miệng túi ném vào trong thùng.
[Đệch má ơi, cái góc nhìn thứ nhất này, làm tôi sợ muốn chết, tý nữa thì ném văng cả di động.]
[Lại là cái gì đấy?!!]
Thẩm Phất chủ động trả lời: “Đây là ốc móng tay, có thể dùng muối ăn để bắt, nhưng bắt xong phải nhớ không được đem túi đựng muối vứt trên bờ cát.

Với cả có một số con sẽ nhảy lên, cần chú ý đừng làm bản thân bị thương.”
Có một phần fan hâm mộ của Tả Mân nhìn Tả Mân chỉ chăm chú đào hang cua, nhưng hơn nửa ngày vẫn không thu hoạch được gì, cảm thấy hơi nhàm chán, nhịn không được chuyển sang xem phía Thẩm Phất.
Điểm xuất phát của Thẩm Phất thấp, có tiếng xấu từ lâu, bất kể làm gì đều chuốc lấy anti-fan, nhưng bây giờ tất cả bình luận đều tỏ vẻ hưng phấn, không có một câu diss nào??
Lại nhìn vào thùng của cô, đã sắp được nửa thùng.
Fan hâm mộ của Tả Mân nhìn mà ghen ghét muốn chết, nhịn không được gây sự: [Ha ha, nghĩ là nói vài câu phổ cập khoa học là có thể hút fan?]
Những người xem khác đang vui vẻ, nhìn thấy một câu mất hứng như thế, lập tức mắng chửi: [Đồ gato, biến đê.]
Fan hâm mộ của Tả Mân lại không đi, tiếp tục nói kiểu móc mỉa: [Còn không phải là nhờ dùng công cụ à, nếu có công cụ ai cũng có thể thắng thôi.]
Vừa nói xong không lâu, Thẩm Phất nhìn hướng di chuyển của thuỷ triều, thả dụng cụ xuống, chỉ mang thùng theo, đi mấy chục bước hướng về phía có núi ở xa.
[Đúng chưa, chính cô ta cũng cảm thấy thắng không đẹp ấy nhỉ?]
Nhưng mà có bình luận khác lại kinh ngạc kêu: [Ui đệch con ốc hương to vãi!]
Ốc hương là đi theo thuỷ triều, chỗ sóng biển nhỏ nhất quanh vách đá thường xuyên xuất hiện lượng lớn ốc hương.

Lần này Thẩm Phất không cần công cụ, vừa đi vừa dùng tay nhặt, đơn giản giống như nhặt vàng trong trò chơi.
Khiến người xem nhìn vô cùng thoả mãn: [Người đam mê thu thập như mị sướng đến tê cả da đầu.]
Fan hâm mộ của Tả Mân: …
Fan hâm mộ của Tả Mân không phục, tiếp tục dồn ép: [Mấy con này toàn loại dễ nhặt, có giỏi nhặt mấy con hải sâm xem nào.]
Có người đang xem vui vẻ lại hết lần này tới lần khác bị gây sự không nhịn được mắng: [Bệnh tâm thần, mày để một đứa con gái đi bắt hải sâm? Đưa tay vào trong nước mò sợ lắm đấy có biết không…]

Lời này còn chưa nói xong, lại thấy Thẩm Phất đã mặt không đổi sắc luồn tay vào giữa một cây tảo biển trôi nổi cạnh một tảng đá lớn.
Thẩm Phất: “Tới cũng tới rồi.”
Một giây sau cô liền moi ra một con hải sâm.
Fan hâm mộ của Tả Mân: […]
Người qua đường giúp cô nói chuyện: […]
Fan hâm mộ của Tả Mân tức điên lên, đang vắt hết óc nghĩ xem còn có thể diss cái gì, Thẩm Phất đã nhìn qua sắc trời, xách thùng trở về.
Bây giờ là năm giờ rưỡi, cách thời gian kết thúc tổ chương trình quy định chỉ còn nửa tiếng.
Sau đó cô ngồi xuống dưới ô che nắng uống nước lạnh, nằm ba mươi phút, Tả Mân cũng không đuổi kịp cô.
Người quay phim đi theo Tả Mân đều không nỡ lòng quay vào trong thùng của Tả Mân, vất vả cả một buổi chiều, trong thùng của chị ta chỉ có hai con tôm nhỏ ban đầu bắt được cùng với một ít trai tìm ra sau khi học theo Thẩm Phất lật đá .
So sánh sơ hai bên, thùng của Thẩm Phất sắp đầy, thùng của chị ta còn có thể nhìn rõ đáy.
Tả Mân cũng từ dáng vẻ như đi chụp tạp chí ban đầu trở nên đầu bù tóc rối, càng ngày càng nhếch nhác, thậm chí còn không biết bị con gì ở trong biển chích một phát.
Tâm trạng càng ngày càng tồi tệ.
Tổ chương trình sắp xếp phân đoạn quái quỷ gì vậy? Căn bản không phải việc những nghệ sĩ sống an nhàn sung sướng như bọn họ sẽ biết làm!]
Phòng livestream của Thẩm Phất đã sắp chen đầy người, tất cả đều chưa thoả mãn: [Thẩm Phất, đừng dừng lại, tiếp tục đi mà!]
Phòng bên Tả Mân thì chỉ còn lại một đám fan hâm mộ.
Tất cả fan hâm mộ của Tả Mân đều cười không nổi.
Trong nhóm có một fan nhỏ tên là “Quan Quan Lam Qua” nhịn không được đi xem lại video phỏng vấn liên quan tới bộ phim “Nhân Ngư” của Tả Mân.
Khi đó rõ ràng chị Tả Mân có nói qua điều kiện ở đoàn phim cực kỳ khắc nghiệt, thậm chí có khi diễn viên đói bụng phải tự mình đi bắt hải sản ăn, có một lần chị ấy bắt được một mẻ lớn quay lại khiến những diễn viên khác đều giật mình vân vân…!Sao bây giờ lại…
“Quan Quan Lam Qua” có chút không thoải mái ghim chuyện này lại trong lòng.
Có fan hâm mộ tỉnh táo phân tích một cách lý trí: “Hôm nay chị ấy thua ở đoạn mò cua, cũng không hẳn là vấn đề của chị ấy, là do từ đầu có fan hâm mộ không hiểu gì giật dây.

Chị ấy chiều fan, yêu cầu gì đều đồng ý nên mới thua bên kia.”
“Chuẩn luôn, nghi ngờ người giật dây chị ấy từ đầu là anti giả làm fan, không biết mùa này hầu như không có cua à?”
“Mọi người đừng lo, chúng ta chắc chắn sẽ thắng nhiệm vụ ẩn.”
Còn có fan cấp tiến trực tiếp chạy sang phòng livestream của Thẩm Phất: [Nếu giỏi như thế thì đi bắt một con cua xem nào? Cả buổi chiều ảnh hậu đều lãng phí thời gian để mò cua, mà cô căn bản chỉ tìm một ít hải sản dễ bắt, không cùng đường đua thì pk thế nào được?]
Thẩm Phất đọc được bình luận này, bước chân đang đi về phía ô che nắng dừng lại: “Mọi người muốn nhìn tôi bắt cua à?”
Người xem đang tiếc nuối vì thời gian PK sắp hết, nghe cô nói nói lập tức trở lên hưng phấn: [Muốn nhìn!]
Thẩm Phất mỉm cười: “Vậy tôi thử một lần.”
Fan cấp tiến của Tả Mân bỗng nhiên có dự cảm không ổn.
Thẩm Phất quay về bãi cát, cúi người xuống bắt đầu tìm hố xung quanh, thỉnh thoảng lại dùng cái cào nhỏ cào cát.
Nhìn động tác của cô không có gì khác so với Tả Mân, trong lòng fan cấp tiến thở phào nhẹ nhõm.
Tìm kiểu này thấy được mới là lạ! Chị của bọn họ tìm từ trưa còn không thấy một con.
Nhưng mà chỉ một giây sau, chỉ thấy Thẩm Phất vô cùng hời hợt chọn một cái hố, bất ngờ dùng ngón giữa và ngón cái khép lại dọc theo hướng đi của hố chọc vào bên trong.
Thấy cô chỉ rút mấy lần, động tác không hề có chút kỹ thuật nào, chờ sau khi tay của cô rút ra, trong tay đã nắm lấy một con cua xanh đầy bùn.

[Ôi vãi???]
[Con cua! Đệch, bả bắt được cua thật rồi kìa?!]
Người xem sợ ngây người.
Fan cấp tiến ước chừng còn không kịp thấy rõ động tác của cô, cô đã bắt được một con cua.
Mẹ nó làm kiểu gì vậy? Không phải là chỉ đào hố giống Tả Mân à?
Ngay cả người quay phim đi cùng cũng có chút kích động, nhịn không được xích lại gần xem, Thẩm Phất thình lình đem con cua đưa đến gần ống kính.
[F*ck.] Không riêng người quay phim có phản xạ lùi về sau một bước, người xem đang ngồi trước màn hình đều giật mình ngửa ra sau.
[Cười chết mất, không nhận ra Thẩm Phất còn có chút nghịch ngợm thế.]
“Nhanh thả vào trong thùng đi.” Người quay phim không nhịn được sờ lên cổ, trong nháy mắt vừa rồi, anh ta có cảm giác càng cua sắp quặp vào mặt luôn.
“Người xem đều rất tò mò làm sao mà chị bắt được.”
Thẩm Phất giải thích nói: “Không phải động nào cũng là hang cua, trước tiên phải nhìn xem bên cạnh có dấu chân nhỏ như hạt vừng hay không, nếu như tất cả dấu chân xung quanh đều sắp thẳng hàng như kia thì cũng đừng đào, khả năng cao là không có cua.”
“Mùa này muốn bắt được cua vô cùng khó, cho nên cần tìm hang cua tiêu chuẩn nhất.

Dù vậy, tôi vẫn phải khá may mắn mới bắt được một con.”
[Hhh cao thủ khiêm tốn.]
[Trâu bò thật, nhìn quá đã ghiền.]
[Ờmmm, thế sao ảnh hậu không phân biệt được, tôi trông cô ấy thấy hố là đào, đào đến tối còn không thu hoạch được gì.]
[Thuận tiện nói một câu không liên quan, hôm trước ảnh hậu đúng là không tẩy trang hết, lội nước biển nửa ngày lớp trang điểm của cô ta bị trôi rồi, làn da so với hôm trước khác xa (không có ý châm biếm, nhưng nếu không muốn cho mọi người nhìn mặt mộc thì đừng chủ động nói phải tẩy trang để thu hút người xem chứ ==).]
Fan hâm mộ của Tả Mân thấy trong lúc vô tình hướng gió xảy ra một chút lệch lạc, vừa vội vừa tức.
Đang định bàn nhau phát mấy cái bình luận điều khiển hướng gió.
Hải Đăng Chạy Băng Băng ăn dưa hấu quay lại chỉ thấy Thẩm Phất thắng, không hiểu sao trong lòng lại có chút vui sướng: [Ha ha ha tôi biết ngay Thẩm Phất sẽ thắng.]
Bình luận: [?]
Hải Đăng Chạy Băng Băng: [?]
Bình luận: [?]
Hải Đăng Chạy Băng Băng cúi đầu kiểm tra: [?]
Đụ mé cậu ta quên chuyển tài khoản!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN