Tôi Diễn Bừa Mà Các Anh Cũng Coi Là Thật - Chương 29
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Tôi Diễn Bừa Mà Các Anh Cũng Coi Là Thật


Chương 29


[Mới lướt Baidu về, Giang thị không dính dáng đến ngành giải trí, cổ đông của Xuân Thu Entertainment cũng không liên quan tới họ Giang, suy ra có 0% khả năng D trùng hợp đi ngang qua chỗ đó rồi bế Thẩm Phất theo kiểu công chúa (= = Báo cáo hết)]
[Ét ô ét! Tui cũng vừa tìm hiểu, trong chuyện Khuông Duyệt Dịch nói, thời gian Thẩm Phất nhập viện chắc là ba năm trước, đồng nghĩa rời vào khoảng ngày 15 tháng 8 năm 2019, hồi đó Lương Hiểu Xuân đăng Weibo “Túc trực bên nghệ sĩ đang truyền nước biển”, đoán bừa nghệ sĩ đó là Thẩm Phất nha.

Sau đó tui tra thử động thái vào tháng 8 năm 2019 của Giang thị trên web chính thức, bài đăng hợp tác thương mại với Los Angeles tương đối nhiều, lúc ấy thái tử gia hẳn đã thừa kế gia sản rồi nhỉ? Tiếp tục đoán bừa ai đó đang ở nước M —— thế thì sao ai đó vừa khéo “Anh hùng cứu mỹ nhân” được? Trừ phi đã biết chuyện nên sốt ruột vượt hai mươi nghìn cây số để chạy về!! (↑ Mọi điều ở trên đều là suy đoán tùy tiện của fan CP, không chịu bất kỳ trách nhiệm nào)]
Tỷ suất người xem tăng vọt ngay lập tức, tăng còn đỏ hơn giá cổ phiếu của thị trường bò tót năm ngoái.
(*)Chú thích: thị trường bò tót (Bull market) là thuật ngữ trong thị trường chứng khoán về hình tượng của một con bò mộng hay bò tót dùng để ẩn dụ về xu hướng thị trường theo diễn biến đi lên khi nhà đầu cơ thị trường chứng khoán mua cổ phiếu đang nắm giữ với kỳ vọng rằng trong thời gian ngắn nó sẽ tăng giá trị (mệnh giá), sau đó họ sẽ bán số cổ phiếu đó để kiếm lời nhanh chóng từ giao dịch như một món hời.

(Theo Wiki)
Đoàn làm phim ngơ ngác hết cả.
Hướng phân tích của các diễn đàn lớn và Douban về “Thời Hạn Rung Động” cốt đã có trên trăm cột thảo luận, chỉ một tình tiết ngắn như phòng trữ đồ ban nãy lại mở rộng ra mười mấy cột mới trong tích tắc.
Super topic của Weibo và Lofter nhoáng cái xuất hiện thẻ #Thẩm Phất Giang Thứ#.
Cái thẻ ấy vọt lên liên tục, thăng hạng một cách điên cuồng.
Tu La tràng tươi sốt khác hẳn so với những livestream trước đó, khiến khán giả nảy sinh lòng hiếu kỳ “Tiếp theo sẽ xảy ra những gì” ——
Mặc dù cũng bị dắt mũi như con lừa, nhưng trừ người hâm mộ thì đa số khán giả qua đường chỉ xem để giải trí mà thôi.
Tuy nhiên tấm hình vừa lộ diện của Thẩm Phất và Giang Thứ nhất thời làm người xem chộn rộn muốn biết “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì”?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao tin đồn nói Giang Thứ ghét Thẩm Phất, bây giờ họ lên show cũng có vẻ đối chọi bất hòa, song lúc Thẩm Phất bị bệnh lại là Giang Thứ chạy tới đưa cô đi bệnh viện?
Hitchcock có câu “Phần giật gân chính là dưới bàn ăn của chúng ta có một quả bom, nhưng thứ chết tiệt là chúng ta không cho khán giả biết có bom, mà là cho họ biết bom đã nổ rồi!
(*)Chú thích: Alfred Joseph Hitchcock KBE (13 tháng 8 năm 1899 – 29 tháng 4 năm 1980) là một đạo diễn, nhà biên kịch và nhà sản xuất phim người Anh.

Ông là một trong những nhà làm phim có ảnh hưởng và được nghiên cứu nhiều nhất lịch sử điện ảnh.

(Theo Wiki)
Tò mò chết mất thôi!
[Đừng ship vội, không chừng là trùng hợp thật đấy, tình cờ gặp bạn cũ bị bệnh té xỉu, xung quanh lại chẳng có ai khác nên đành ra tay phụ đưa người ta đến bệnh viện…]
[Vậy cũng tưởng tượng được hả lầu trên? Chưa nhắc nhân viên của Xuân Thu Entertainment, tính riêng thực tập sinh nam cũng có mấy chục người rồi, còn mắc công thái tử gia đi ngang qua á? Với cả tính D là kiểu được yêu cầu thì sẽ tùy tiện xòe tay giúp đỡ ư? Còn ai nhớ hồi trước Cố Thanh Sương có chuyện nhờ anh ấy, ảnh thiếu điều viết ba chữ “chớ làm phiền” lên kính râm luôn không.

]
[D đối với những người khác: Các người toàn là đám đần.

D đối với Thẩm Phất: Được rồi là anh đần.]
[Há há há há há há lầu trên ơi cười chớt cười chớt.]
Mấy lần trước bầu không khí giữa Giang Thứ và Thẩm Phất khác thường, khán giả đã từng nêu mối nghi ngờ, chẳng qua lần nào cũng bị anti-fan giấu mặt của Thẩm Phất nhấn chìm.
Bây giờ đám người qua đường tò mò vẫn thích ship CP cuối cùng cũng không kìm nổi.
[Đệt đã bảo hai người này bất thường rồi! Ở nhiệm vụ ẩn của Cuộc Hẹn Ngày Xuân Giang Thứ không nói tiếng nào đã hoàn thành thay Thẩm Phất, khâu chọn quà anh ấy cũng đi về phía Thẩm Phất, tạm thời không nhắc tới vấn đề năm lần bảy lượt kháy Chử Vi, không ai phát hiện cái hôm ảnh chạy tới Gruzia cũng là dứt khoát ngồi cái ghế cạnh Thẩm Phất hả?!]
Bình luận trước đó có người tò mò rằng tại sao ở biệt thự Giang Thứ nhất quyết chiếm vị trí đó, ai mà ngồi là anh sẽ xụ mặt móc mỉa người ta.
Ban đầu có fan nói bởi vì đối diện là Cố Thanh Sương, anh đang hướng về phía Cố Thanh Sương, sau đó thấy anh hoàn toàn không có hứng thú gì với Cố Thanh Sương, lại có fan Chử Vi chữa sượng bảo rằng có lẽ thái tử gia quen vị trí cố định, không thích thay đổi —— Okay, lời giải thích này chấp nhận được, vậy tại sao đêm ở Gruzia anh cũng phải ngồi cạnh Thẩm Phất chứ!
Đối diện anh ở Gruzia đâu có Cố Thanh Sương!
[Cả nhà mới phát hiện à…!Cược một trăm bịch que cay, chắc chắn hai người này từng có gì đó, tuyệt đối không chỉ là quan hệ kẻ địch cũ gai mắt nhau.]
[Tâm hồn bà tám của mị cháy hừng hực rồi nha, đáng ghét, trước đây họ học trường cấp ba trong nước mà, không ai biết nội tình à?]
Đương lúc ấy, một khán giả qua đường mang ID 4525245 đột nhiên phát biểu: “Hình như đàn anh phòng thí nghiệm của tôi từng học trường cấp 3 đốt tiền đó, chắc sẽ biết đôi chút, chờ tôi đi hỏi nha.

Hỏi xong quay lại, trễ nhất là thứ hai sẽ thấy trên diễn đàn.”
[Đậu móa!]
[Đậu móa! Tảo Địa Tăng tới rồi đây, đàn anh quen biết thái tử gia thuộc cái giới kia thì ắt hẳn đàn anh cũng rất có tiền, kể từ bây giờ sẽ thành đàn anh của tôi.]
*Chú thích: Tảo Địa Tăng (Nhà sư trông coi Tàng Kinh các) là nhân vật trong Thiên Long Bát Bộ.

Khi lão tăng xuất hiện, chẳng có ai nhận ra, thậm chí hòa thượng Thiếu Lâm Tự cũng không gọi ra được tên lão, chỉ biết đó là lão tăng phục vụ ở vào địa vị thấp nhất, quét chùa, làm việc tạp vụ, “chỉ cạo đầu mà không bái sư, không truyền võ công, không tu thiền định, không xếp thứ bậc trong Huyền, Huệ, Hư, Không”.

Nhưng vị này võ công thâm hậu đồng thời rất uyên bác.

(Theo Võ Hiệp Kim Dung Wiki và Baidu)
Thoáng chốc số người phản hồi bài đăng của ID 4525245 đã vượt ngưỡng tám nghìn, tất cả đều hóng hớt đợi chân tướng.
Thảo luận về Giang Thứ và Thẩm Phất rốt cuộc cũng giảm bớt độ nóng, đề tài mới dần quay về công ty chủ quản của Tả Mân.
[Có biến, tại sao công ty của Tả Mân phải đưa Khuông Duyệt Dịch lên show?]
[Hồi chiều còn có người tung tin dây chuyền rằng Thẩm Phất bắt nạt Khuông Duyệt Dịch, ai dè trái ngược, mũi tên của nhà nào đó bay một vòng rồi đâm lên người mình luôn, cười sặc.]
Tả Mân đang cắm hoa ngoài ban công chưa hề hay biết chuyện gì.
Di động trong túi xách đặt bên cạnh bỗng rung lên.
Đoán chừng là quản lý gọi báo tin mừng.
Chị ta nở nụ cười với đoàn làm phim: “Bạn gọi, tôi về phòng nghe máy.”
Đám người thuộc ê-kíp không dám hó hé lời nào.
“Ảnh hậu bảo chúng ta đưa Khuông Duyệt Dịch lên show đó, bây giờ cô ta tự đào hố rồi, làm sao đây, liệu chúng ta có bị ghi thù không?”
Tổ sản xuất vuốt mặt: “Sao đổ lên đầu tụi mình được, mình làm theo những gì cô ta yêu cầu thôi.”
Tả Mân trở về phòng, vừa điện thoại, quản lý ở đầu bên kia đã sứt đầu mẻ trán: “Khuông Duyệt Dịch đúng là đồng đội heo!”
Hỏi rõ nguồn cơn ở phòng trữ đồ xong, sắc mặt Tả Mân trắng bệch, ngồi phịch lên giường: “Không phải tại cô à, tìm ai? Lập kế hoạch gì? Kiểu này cô không sống nổi qua ba tập trong phim cung đấu đâu!”
“…”
Quản lý bị mắng một trận bờm đầu, lời muốn nói nhất thời trôi tuột trở lại.
Thầm nhủ, đã nói với cô trước khi mời Khuông Duyệt Dịch lên show rồi mà? Cô cũng biết mà? Giờ lộ tẩy rồi nên ụp nồi lên đầu công ty?
“Làm sao đây?” Tả Mân cả giận: “Nói coi!”
Quản lý hít một hơi, đáp: “Tiếp theo cô cứ giả vờ không biết, tôi sẽ tẩy sạch cho cô.”
Sau khi tái xuất quả thực độ phổ biến của Tả Mân không bằng lúc trước, nhưng lạc đà gầy còn to hơn cả ngựa, chị ta vẫn là trụ cột hái ra tiền nhất trong công ty.
Chưa kể đến hiện tại bên trên cũng không thể bỏ chị ta, quản lý đã dẫn dắt chị ta ngần ấy năm, vất vả đưa chị ta lên thành gương mặt vàng, không thể nhìn chị ta ngã dưới chân kẻ tầm thường như Thẩm Phất.
[ Giải tán đi ] Có người nói trong bình luận: [ Weibo của Ảnh Hoa Entertainment giải thích rồi kìa.

]
Ảnh Hoa Entertainment bảo rằng lời Khuông Duyệt Dịch nói hoàn toàn là hiểu lầm.
Hóa ra Ảnh Hoa Entertainment có một cấp cao là họ hàng của Khuông Duyệt Dịch, hậu thuẫn Khuông Duyệt Dịch đơn thuần là hành vi cá nhân, không liên quan tới công ty.
Ảnh Hoa Entertainment chẳng những xin lỗi mọi người, còn nói sẽ xử lý vị cấp cao lợi dụng quyền lực kia.
Khuông Duyệt Dịch chẳng biết gì về sóng gió trên mạng.
Lúc cô rời phòng trữ đồ, những lời mắng chửi đã nhiều vô kể.

[ Cố tình đúng không, không nhắc tới người họ hàng hậu thuẫn mình mà mở miệng đã Ảnh Hoa Entertainment, cố tình ụp nồi cho ảnh hậu chứ gì nữa? ]
[ Té ra người bắt nạt thật sự là cô ta = = ]
Ê-kíp đều chứng kiến hết mọi thứ.
Tả Mân ra khỏi phòng, ôm một bó hoa bước chân nhẹ nhàng, gương mặt tươi cười, như thể quay về phòng chỉ để thay quần áo.
Các nhân viên công tác không khỏi liếc nhìn chị ta.
“…!Cũng có bản lĩnh mới trèo lên được vị trí này ha.”
Trên mạng đang bàn tán xôn xao về diễn biến hôm nay, chỉ có fan Thẩm Phất bị ngược đến nước mắt lưng tròng.
Vài người mới lọt hố bèn đi tìm kiếm thông tin quá khứ của Thẩm Phất.
Thật ra nhóm nữ kia còn chưa được thành lập, mới vừa công bố thì mấy tháng sau đã toang rồi, thành viên nhóm mỗi người một ngả.
Vì vậy tư liệu về Thẩm Phất trước khi đóng phim thần tượng cực kỳ ít.
Ngay cả fan kỳ cựu cũng chỉ nắm trong tay lẻ tẻ mấy tấm hình fansite ngày xưa của cô.
Còn là do master fansite nhà khác vô tình chụp trúng.
*Chú thích: master fansite là những fan thuộc hạng chịu chi, luôn theo chân thần tượng mọi nơi để chụp hình.
Trên ảnh là Thẩm Phất đang giãn cơ chân ở phòng tập nhảy cùng các đồng đội, khuôn mặt sáng sủa bình lặng, chẳng khác bây giờ là bao.
Nhìn thấy những tấm hình đầu đời này, người hâm mộ có cảm giác được chữa lành, tuy trước kia khó khăn nhưng có vẻ Thẩm Phất vẫn ổn thỏa? Không hổ là em gái của họ.
Người hâm mộ đa sầu đa cảm càng bị ngược thêm.

Từ hình ảnh thì căn bản không nhìn ra Thẩm Phất bị mấy đồng đội xa lánh! Bọn họ không biết về chuyện này, thế thì còn bao nhiêu tình huống khốn khổ mà họ không biết?
Tóm lại là…!lọt hố đến mức chung tình rồi.

Thẩm Phất đi ra từ phòng trữ đồ, trở về căn bếp mở tiếp tục rửa rau củ.
Hôm nay đến lượt cô và Chử Vi nấu bữa tối.
Chử Vi không hiểu ngọn ngành, chỉ cảm thấy ánh mắt của tổ sản xuất khá kỳ quái, ắt hẳn trong vòng mười phút ngắn ngủi lại có khách mời nào đó lên hot search rồi.
Loại chuyện hot search đó, lên mãi cũng thành quen.
Từ khi tham gia chương trình này, ai ở đây chẳng phải là khách quen của hot search?
Chử Vi lười dò la.
Cậu ta cầm tạp dề, nhìn về phía Thẩm Phất, thử phá vỡ sự xa cách: “Muốn anh buộc cho em không?”
Thẩm Phất như đang đi vào cõi thần tiên, xách rổ rau đi lướt qua cậu ta.
Chử Vi: “…”
Thi thoảng Thẩm Phất trưng điệu bộ ngẩn ngơ là để né tránh Tu La tràng của những khách mời khác.
Nhưng lúc này cô đang thật sự ngẩn ngơ.
Giang Thứ?
Sao có thể?
Nếu không nhờ Khuông Duyệt Dịch mang bức ảnh chụp ở cửa ký túc xá ra, Thẩm Phất sẽ vẫn không biết hôm đó Giang Thứ đã đến công ty của họ.
Anh ấy tới làm gì?
Ghé ngang qua? Không có khả năng ông cụ để anh nhúng tay vào ngành giải trí.
Hay là vì mình bị bệnh, Lương Hiểu Xuân không tìm được người liên lạc khẩn cấp bèn gọi số đầu tiên trong danh bạ của mình?
Khi đó vừa rời nhà họ Giang chưa đến một năm, quả thực Giang Thứ vẫn là người liên lạc khẩn cấp của mình.
Về sau thì không phải nữa.
Sao Lương Hiểu Xuân chưa từng kể với cô?
Chỉ đành chờ tới tối về phòng tìm cơ hội hỏi chị Lương vậy.
Thẩm Phất không suy đoán nhiều như khán giả.
Đưa đi bệnh viện thôi mà, đâu phải chuyện gì to tát.
Nếu là Giang Thứ hoặc là bất cứ ai té xỉu ra đất, cô cũng sẽ vội vàng bế công chúa đưa đối phương tới bệnh viện.

Dĩ nhiên, bế nổi hay không là một chuyện khác.
Cái cô thấy lạ là tại sao sau khi gặp lại trong show Giang Thứ cũng không nhắc đến chuyện này.
Hành vi ấy không giống anh.
Dựa theo tính cách của anh, chẳng phải anh sẽ thừa dịp kháy mình dăm ba câu ư?
Thẩm Phất tưởng rằng anh sẽ cười khẩy nói “Đòi bỏ nhà họ Giang mà, nếm mùi đau khổ đi” chứ.
Giang Thứ và Vương Hiên Hoành ra khỏi phòng, đồng loạt cảm giác được không khí vi diệu.
“Tao về nhé.” Vương Hiên Hoành tiến đến chỗ thang máy, thấy Hướng Lăng Vân ngồi sofa đang cầm ly rượu vang, không nhịn được nhắc nhở Giang Thứ: “Ê-kíp có nguyên quầy rượu cơ đấy, mày lấy thức uống chớ cầm nhầm nha.”

Một là Giang Thứ, một là Thẩm Phất, hai người này nên va vào nhau đi.
Hành vi say xỉn đều kém vô địch.
Giang Thứ còn đỡ, rượu vào thì nhiều lắm là từ cậu ấm biến thành cô vợ nhỏ thôi, Thẩm Phất lại vượt xa giới hạn, bình thường trông non tơ, say rồi sẽ gây chiến cưỡng hôn người ta.
“Bộ tao thiểu năng à? Làm như không phân biệt được rượu với nước có ga?”
Giang Thứ không hiểu anh ta lề mề ở đây làm gì.
Thấy anh ta cứ nhìn chằm chằm Thẩm Phất, Giang Thứ khó chịu đạp anh ta vào thang máy, bảo anh ta phắn nhanh đi.
Thẩm Phất không tiếp chuyện Chử Vi, cậu ta thấy Cố Chi Đảo đi tới bối rối chào hỏi anh ấy: “Khách mời đặc biệt phải đi rồi ạ?”
“Ừ, hẹn gặp lại.” Trong lúc nói chuyện, Cố Chi Đảo liếc nhìn Thẩm Phất.
Khách mời đặc biệt lần lượt đi hết, biệt thự lại còn tám người.
Giang Thứ đứng cạnh tủ giày ở huyền quan ngoái đầu, phóng tầm mắt về hướng căn bếp mở.
Muốn bắt chuyện với Thẩm Phất nhưng nhất thời chưa nghĩ ra cái cớ gì.
Nhác thấy Chử Vi miệt mài kiên nhẫn muốn tán gẫu với Thẩm Phất, rốt cuộc anh cũng không kiềm được sải bước qua.
Anh chen vào giữa, tìm chủ đề để nói: “Sao chưa xong cơm?”
Thẩm Phất: “Anh là thùng cơm à?”
Giang Thứ: “…”
Giang Thứ cau mày: “Em đang khịa anh?”
Tự dưng tỏ vẻ tức giận với anh thế? Hồi chiều chơi bịt mắt bắt dê anh còn giúp cô mà.
Thẩm Phất: “…”
Ờ, hình như câu “Đòi bỏ nhà họ Giang mà, nếm mùi đau khổ đi” là ban nãy mình tưởng tượng, Giang Thứ chưa nói bao giờ.
Mới vừa rồi suýt tưởng tượng đến nổi cáu.
Thẩm Phất ổn định đủ loại suy nghĩ trong lòng, nói: “Sang kia chờ đi, em xong nhanh thôi.”
Giang Thứ hỏi tiếp: “Cần anh giúp gì không?”
Thẩm Phất chưa kịp trả lời, Chử Vi đã đáp rất nhanh: “Không.”
Giang Thứ: “…”
Giang Thứ đen mặt, liếc Chử Vi qua lớp kính râm.
Đang hỏi Thẩm Phất, cậu chen mồm vào làm chi?
Anh giúp á? Lát nhà bếp nổ tung cũng không chừng.
Nội tâm Thẩm Phất xỉ vả Giang Thứ một cách điên cuồng, nhưng không thể hiện ra ngoài mặt.
Cô không giỏi nấu cơm lắm, có điều khâu này cũng chỉ qua loa thôi, làm hai ba món là được.
Tám người chí ít phải mười món, đoàn phim không thể để khách mời nấu toàn bộ được.
“Ra sofa ngồi chờ đi.” Thẩm Phất hất hất cằm về phía ghế sofa.
Giang Thứ nghe kiểu nào cũng cảm thấy giống như đuổi anh đi.
Nếu đi thật rồi để cô ở riêng một mình với Chử Vi, anh lại không yên tâm.
“Chưa cột tạp dề kìa.” Giang Thứ chỉ dây tạp dề lỏng lẻo sau lưng Thẩm Phất.
“Ờ.” Thẩm Phất chẳng phản ứng gì.
Sao vẫn chưa đi?
Giang Thứ tiến tới, nhấc tay thắt nơ bướm cho Thẩm Phất.
Thẩm Phất không cần nhìn cũng biết hẳn là một cái nơ bướm vừa xấu vừa xiêu vẹo, đáy lòng lặng lẽ khinh bỉ, dùng bên tay sạch túm tóc lên, thuận lợi để anh cột lại.
Giang Thứ cột xong rồi rời đi.
Chử Vi bên cạnh: “…”
Bình luận: [Aaaaaaaaa]
Cái quỷ gì vậy? Sao tự nhiên vậy?
Hơn nữa hai người này không ý thức được bọn họ làm rất tự nhiên ư?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN