Năm mới rất nhanh chính là đến, Hòa Linh ở trong nhà thả thật là nhiều quả tắc vàng, có vẻ hết sức đáng yêu.
Xảo Âm mỉm cười nói: “Tiểu thư thế nhưng thích những thứ đồ này.” Năm trước tiểu thư đối với mấy cái này cũng không phải rất để ý, năm nay ngược lại dặn dò bọn họ chuẩn bị nhiều một chút.
Hòa Linh: “Ánh vàng rực rỡ, ngụ ý cũng tốt a! Phải biết, đây chính là năm cuối cùng ta ở phủ tướng quân đón năm mới rồi, đương nhiên là muốn vui mừng một chút.”
Xảo Âm vội vàng: “Mặc kệ là ở nơi nào đón năm mới, đều nên vui mừng.”
Hòa Linh cười gật đầu.
Sáng sớm lên, đám người Hòa Linh liền đi tới nhà chính, nghĩ tới hết năm hai cháu gái đều phải xuất giá, lão phu nhân hẳn là sinh ra một tia phiền muộn, ngược lại hết sức khó chịu.
Bà mỉm cười nói: “Tính toán ra, năm nay cũng là lần cuối Hòa Chân cùng Hòa Linh cùng đón năm mới, từ nay về sau thành người nhà người ta, các ngươi sẽ tốt, đừng khiến cho phủ tướng quân chúng ta mất mặt.
Hai người các ngươi đều chuẩn bị xong rồi chứ?”
Hòa Chân chuẩn bị sớm, ngược lại cũng chuẩn bị không sai biệt lắm, có điều lão phu nhân bên kia cũng không có nói sẽ cho nàng mang bao nhiêu đồ cưới, trong lòng nàng vẫn luôn dùng sức kiềm nén, trong lòng rất là bất mãn.
Nhưng gần sang năm mới, cũng không tiện nhiều lời, có điều giả vờ nở nụ cười.
chuyện Hòa Linh lập gia đình quyết định muộn, chuẩn bị có chút gấp rút, có điều cũng may, Lan thị là một người có tiền, chuẩn bị ngược lại cũng mau.
Kể từ khi Hòa Linh được ban hôn cho Lục Hàn, Lan thị liền đối với nữ nhi này tốt hơn nhiều, phải biết, đó là cấp cho Túc thành Hầu phủ Tiểu Hầu gia, cũng không phải là người bên ngoài tùy tùy tiện tiện, nói không chừng có thể đối với Trí Ninh có nhiều sự giúp đỡ, nghĩ như vậy, Lan thị ngược lại cũng mơ hồ trong lòng có chút vui mừng, thậm chí không kiềm chế ở trước mặt Sở Kỳ nói ra, nếu như không phải ngày đó bà không cùng Hòa Linh cùng đi, Hòa Linh không có gặp nạn, vẫn không thể cùng Lục Hàn có tiến triển lớn.
Có thể thấy được, bà cũng là gián tiếp đã tạo thành kết quả như thế, trong lời nói mơ hồ ý tứ hẳn là có mấy phần khoe khoang.
Mặc dù Sở Kỳ cũng không phải là người khôn khéo gì, nhưng cũng biết nói như vậy đi ra ngoài là mắc phải lỗi lớn, hung hăng trách cứ Lan thị, Lan thị giờ mới hiểu được mình là phạm vào bao nhiêu lỗi, bà tỉnh táo mấy phần, không đề cập đến vấn đề này nữa.
Có điều dưới sự chỉ điểm của Sở Kỳ, Lan thị ngược lại đối với Hòa Linh tốt hơn nhiều, dĩ nhiên, ngược lại cũng không phải ngụy trang, là thật tốt, dù sao cũng là con gái của mình, nếu là con gái của mình, có thể trợ giúp con trai của mình, vậy thì bà tại sao không đối tốt với Hòa Linh! Hòa Linh rõ ràng những tâm tư này của Lan thị, cũng không để ở trong lòng, đối với Lan thị cùng Sở Kỳ, nàng không có yêu cầu nhiều hơn, nếu bọn họ thân tình duyên mỏng manh, đó chính là thôi, cần gì nghĩ quá nhiều! Hòa Linh hiện tại cũng nhìn rất thoáng, cuộc sống chính là như thế.
Mặc dù kiếp trước Lan thị hại chết nàng, nhưng bây giờ cuối cùng không phải kiếp trước.
Không phải kiếp trước, như vậy tất cả chính là đều cho qua.
Nàng cũng không thể gi3t ch3t Lan thị báo thù, lại nói đó là mẫu thân của nàng.
Chính là không phải, nàng kiếp này vẫn là không có hại mình a! Điểm này Hòa Linh rất rõ.
Nếu không có gì phát sinh, vậy thì vĩnh viễn không cần cho cơ hội xảy ra tốt lắm, nàng cùng mẫu thân, cũng lạnh nhạt chút thôi.
Tất cả đều nên đi qua.
“Mấy cô nương cũng lại đây ngồi thôi.” Lão phu nhân khoát khoát tay, Hòa Linh khéo léo đi qua ngồi.
Từ năm trước đi biệt viện ở một đoạn thời gian, Hòa Linh thật là tốt hơn nhiều, tối thiểu, lão phu nhân cho là như thế.
Nàng cũng không thế nào thích Hòa Linh đứa cháu gái này, nhưng tóm lại phải lập gia đình rồi, hơn nữa phu gia cũng không tệ, bà cũng không cần phải bới lông tìm vết như vậy, lão phu nhân vẫn là hết sức nghe theo lời của lão tướng quân, lão tướng quân nếu cho là Hòa Linh vẫn còn có chút chỗ dùng, như vậy bà ngược lại khách khí rồi.
“Lại nói a, Hòa Ngọc Hòa Khánh các ngươi tuổi cũng không nhỏ, tóm lại không thể muội muội đều kết hôn, các ngươi vẫn cứ một mình, này năm mới trong lúc, các nhà đi qua lại cũng là thường xuyên, các ngươi làm mẹ nên vì nữ nhi của mình nhìn chút.
Chớ cả ngày đều nhớ những thứ tiểu toán bàn kia của mình, nói ra làm cho người ta trơ trẽn.” Lão phu nhân tuy nói là nói mấy cô nương, nhưng trên thực tế cũng là đánh vào đại phu nhân cùng Nhị phu nhân, lời nói chứa đầy hàm ý.
Đại phu nhân gần đây càng khống chế không được tính tình của mình, bà cũng không biết làm sao, đã cảm thấy cả người đều không lanh lẹ, xem ai đều cảm thấy muốn nóng nảy, một chút chuyện nhỏlà có thể tức giận, giống như hiện tại cũng là như thế, ngược lại cũng không có cái chuyện lớn gì, nhưng là bà chính là khống chế không được.
“Mẫu thân nói gì vậy, chẳng lẽ con có thể không vì nữ nhi của mình suy nghĩ sao? Luôn tìm một người thích hợp.
Hòa Ngọc của chúng ta cũng không phải là Hòa Chân Hòa Linh, có thể tự mình cố gắng, tìm được cao môn đại hộ, Hòa Ngọc của chúng ta từ nhỏ là đại gia khuê tú giáo dục, cùng các nàng nhưng bất đồng, không làm được chyện cùng nam tử lén lút tiếp xúc kia.
.
.
.
.
.” Đại phu nhân nói chuyện hết sức khó nghe.
“Không nói chuyện tốt thì im miệng, nếu không người ta cho là ngươi ăn không phải cơm, mà là cứt đấy.” Hòa Linh hời hợt.
Lý Mộng như có như không gợi lên khóe miệng, mà Sở thị liền trực tiếp cười phun, “Ai u này, ta lần đầu tiên phát hiện, Linh tỷ nhi nói chuyện thật đúng
.