Ứ Làm Bé Nhõng Nhẽo - Chương 77: Hỏi khó
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
41


Ứ Làm Bé Nhõng Nhẽo


Chương 77: Hỏi khó


Dự báo thời tiết nói đêm nay có tuyết rơi nhỏ đến vừa.

Ngoài cửa sổ, tiếng gió và tuyết dần vang lên, bông tuyết từng chút tích tụ lên vành đai thực vật chan chứa màu xanh của cỏ cây, như được bọc lên một lớp áo trắng tinh khôi.

Anh không do dự nữa, chỉ muốn mạnh mẽ tiến vào đổi lấy một tiếng ngân nga nhẹ nhàng từ thân hình mềm mại.

Nhiệt độ trong phòng càng ngày càng tăng cao, sau một thời gian dài không thân mật, anh rất dịu dàng. Cố Nhiễm cũng không ngờ mình lại nhõng nhẽo, nũng nịu đến thế, muốn nói không muốn, nói không muốn nhưng lại móc chân giữ anh lại.

Quý Thời Dục bị cô tra tấn không dễ chịu chút nào, ngậm trong miệng mà không thể sảng khoái nuốt xuống, chỉ có thể nhẫn nại hôn thái dương cô: “Em muốn anh phải làm sao bây giờ?”

Cố Nhiễm che mặt, chính bản thân cô cũng không nói lên lời được là vì sao, giọng nói vừa nỉ non vừa ấm ức: “Em không biết.”

Quý Thời Dục cố hết sức để ngăn lại ham muốn “bắt nạt” cô, vì anh biết nếu như vậy cô sẽ khóc, nghẹn giọng hỏi: “Vậy em thích như thế nào?”

Cố Nhiễm bỏ tay xuống, nhìn người đàn ông trước mặt, ánh mắt trong veo nhưng lại như có sức quyến rũ chết người.

“Em… thích anh.” Cô cắn ngón tay, nhẹ giọng đáp.

Ngay lúc ấy, dây thần kinh căng ra trong đầu người đàn ông cuối cùng cũng đứt phựt.

Anh hôn cô thật sâu, đáp lại một cách nồng nhiệt nhất. Con thuyền cô độc phiêu diêu giữa mưa rền sóng dữ nơi biển cả, gió tuyết vẫn gào rít, ánh đèn tỏa ra sắc màu ấm áp bao trùm cả đêm đen.

Cố Nhiễm nức nở nhận ra mình chỉ còn một nửa quyền chủ động, chính cô đã thúc giục anh tiến vào, nhưng bây giờ thật khó để khiến anh quay lại.

……

Tuyết rơi suốt cả đêm, sáng sớm sau khi tuyết rơi dường như luôn yên tĩnh đến lạ.

Cố Nhiễm chôn mình trong lồng ngực ai đó ngủ đến tận 11 giờ, mở mắt ra nhìn thấy ngay cúc áo ngủ của anh.

Trên đỉnh đầu có người thấp giọng hỏi cô: “Em dậy rồi à?”

Cố Nhiễm nghe thấy vội cúi đầu, chỉ ước có thể dúi đầu vào bụng.

Đến lần đầu tiên còn không xấu hổ thế này.

Quý Thời Dục bế Cố Nhiễm lên.

Sự thật chứng minh, nhử đàn ông không được nhử quá lâu, nếu không thì sẽ thành chính bản thân mình bị nhử. Cố Nhiễm bị vần hơi ác, Quý Thời Dục biết cơ thể cô có những chỗ không thoải mái, các công việc buổi sáng nay toàn là anh bế cô làm. Đánh răng anh đánh cho, chải tóc anh chải cho, lau mặt anh lau cho, ngay cả các bước skincare sau khi rửa mặt, Cố Nhiễm cũng dựa vào người Quý Thời Dục nũng nịu chỉ huy: “Không phải cái đấy, dùng cái kia trước cơ mà.”

Quý Thời Dục lấy lọ kem dưỡng da mà Cố Nhiễm muốn dùng, đầu tiên bóp một ít vào lòng bàn tay, sau đó thoa từng chút lên khuôn mặt đang ngửa lên của Cố Nhiễm.

Thỉnh thoảng, anh có nghe thấy vài nữ thư ký của văn phòng Tổng Giám đốc thảo luận về các vấn đề chăm sóc da, nghe mà cứ nghĩ đây là một chuyện khiến người ta phải âu sầu. Bây giờ, nhìn khuôn mặt mặt nhỏ trắng như trứng gà bóc của Cố Nhiễm, thật sự không tìm được chỗ nào khiến người ta phải âu sầu.

Cố Nhiễm ngửa đầu một lát, Quý Thời Dục thoa hết những thứ cần dùng buổi sáng cho cô, rồi lại bế cô đi ăn sáng.

Nói đúng hơn là ăn trưa.

Cố Nhiễm ngồi trên đùi Quý Thời Dục, anh thổi thổi món trứng bắc thảo và cháo thịt nạc mà đầu bếp đã gửi đến từ sớm, kiểm tra nhiệt độ, sau đó đút cho Cố Nhiễm.

Cố Nhiễm nhấp một miếng.

Thức ăn ấm nóng chảy vào dạ dày, cái biếng nhác trong người cuối cùng cũng dần dần giảm bớt.

Cố Nhiễm chẹp chẹp miệng, cầm điện thoại liếc qua.

Thứ hai, 12 giờ 23.

Rất bình thường, cô không thấy có gì lạ cả, đến khi cô được Quý Thời Dục đút cho một miếng cháo nữa mới chợt nhận ra.

Cố Nhiễm quay ngoắt đầu lại, nhìn Quý Thời Dục đang cẩn thận đút cháo cho mình.

Động tác giơ muỗng của Quý Thời Dục hơi khựng lại: “Sao thế em?”

Cố Nhiễm: “Anh không đi làm à?”

Quý Thời Dục không bảo anh không cần đi làm, mà trả lời: “Không sao.”

Không sao cái gì? Cố Nhiễm lập tức nhảy dựng lên từ trên đùi Quý Thời Dục, lúc chân chạm đến còn vì nguyên nhân tối qua, hơi nhũn chân nên suýt nữa đứng không vững. Quý Thời Dục vội đặt chén cháo xuống đỡ cô, Cố Nhiễm tự vịn vào bàn ăn đứng vững lại, rồi ngồi vào chiếc ghế bên cạnh.

“Em tự ăn.” Cô bưng chén cháo trước mặt, “Anh đi làm ngay đi.”

Quý Thời Dục lại bảo “Không sao thật mà”, tiếc là thái độ của Cố Nhiễm rất kiên quyết, chỉ thiếu nước đẩy anh đi.

Cố Nhiễm chủ động hôn hôn Quý Thời Dục: “Đi đi.”

Quý Thời Dục vuốt gáy cô hôn thêm một lát nữa mới lưu luyến không nguôi đi làm.

Trụ sở chính Tin Bác, văn phòng Tổng Giám đốc.

Sáng nay Quý Thời Dục không đến công ty, tận trưa gần chiều mới thong thả đến muộn.

Quý Thời Dục không phải dạng công tử được người nhà sắp xếp cho cái chức sếp lớn nhàn tản, thích đến công ty thì đến, thích nghỉ thì nghỉ. Ngày nào anh cũng đúng giờ đi làm, tan tầm, tăng ca, hôm nay bỏ việc buổi sáng mới là lần tiên trong năm nay.

Mấy nữ thư ký phòng thư ký thì thầm bàn tán, nói Quý Thời Dục tự nhiên nghỉ việc ban sáng, sợ là đã xảy ra chuyện gì.

Có Giám đốc chi nhánh hôm nay đến báo cáo công việc với Quý Thời Dục, nhìn mấy cô thư ký đang xì xào, thầm thở dài sao mình xui xẻo ghê vậy, không sớm không muộn, lại đúng vào hôm nay.

Giám đốc chi nhánh đi tới đi lui vài vòng quanh cửa phòng Quý Thời Dục vẫn không lấy nổi can đảm để gõ cửa và bước vào.

Đúng lúc Từ Huy đi ngang qua.

“Giám đốc Trần?”

Giám đốc Trần tóm lấy Từ Huy như nắm lấy cọng rơm cứu mạng, cực kì bi ai thể hiện với cậu sự căng thẳng và lo sợ của mình ngay giờ phút này.

Từ Huy vô cảm rút tay mình ra khỏi tay Giám đốc Trần.

“Ông cứ yên tâm mạnh dạn đi vào đi.”

“Nếu không được thêm tiền thưởng, sang năm tôi nhường vị trí trợ lý đặc biệt của Tổng Giám đốc cho ông.”

Từ Huy nói xong, gõ cửa, mở cửa, đẩy Giám đốc Trần đang chìm trong bi ai vào.

Lưu loát làm xong việc, Từ Huy bình tĩnh phủi phủi tay, sau đó nhìn cửa văn phòng, trên mặt bỗng hiện lên nụ cười nhìn thấu hết tất cả.

Hôm qua Cố Nhiễm đăng lên tường nhà khoe đi công viên giải trí, bao nhiêu ảnh như thế là do ai chụp, rõ như ban ngày.

Ban ngày đi chơi vui vẻ với nhau, tối đến lại không thấy tăm hơi gì, sáng hôm sau đi làm muộn. Rõ ràng là tối ngủ không đủ nên sáng phải ngủ bù.

Không biết đôi trẻ nửa năm không được bên nhau suốt đêm qua đã yêu đương thế nào.

Từ Huy biết mình đã nhìn thấu tất cả hất hất tóc, giấu nhẹm công danh của mình rời đi.

Trong văn phòng, lần đầu tiên Quý Thời Dục mất tập trung trước mặt cấp dưới.

Anh nhắm mắt, trong đầu toàn là hình ảnh Cố Nhiễm dưới thân mình nhẹ giọng yêu kiều nỉ non.

Anh ép mình phải thoát khỏi những hình ảnh đó, mở mắt ra, nội dung mà Giám đốc Trần muốn báo cáo cũng gần xong, đang hồi hộp chờ đợi.

Đỉnh đầu không mấy “trù phú” của Giám đốc Trần toát ra chút mồ hôi.

Ông chỉ phụ trách một bộ phận nhỏ đến không thể nhỏ hơn, bình thường còn chẳng nhìn thấy mặt Quý Thời Dục, chăm chỉ làm việc, một năm chỉ đến đây có một lần, thế mà lại đến đúng ngày hôm nay.

Ông nghe thấy Quý Thời Dục hít một hơi thật sâu.

Chuẩn bị xử lý rồi.

Giám đốc Trần căng thẳng đến mức tay cuộn chặt lại thành quyền, ngẩng đầu, thấy Quý Thời Dục đang cầm báo cáo của mình, cau mày nói: “Tiền thưởng năm nay… tăng theo hệ số.”

Giám đốc Trần: “?”

……

Cố Nhiễm ăn xong lại lên giường nằm ườn ra.

Cô trở mình, thấy StellaLou và Peppa Pig của cô được đặt ngay ngắn trên tủ đầu giường, mỉm cười, mặt quay về phía giường.

Chợt nhận ra tối qua mình bị hai đứa này ngồi cười xem cả một đêm: “……”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ lên, duỗi tay quay mặt StellaLou với Peppa Pig vào tường.

Cố Nhiễm nằm trên giường xem điện thoại. Mới đây, Cat Paw đã công bố tài chính cuối năm, đồng thời công bố bốn streamer có năng lực kiếm tiền nhất năm ngoái, cô là một trong số đó.

Cá nhỏ thì hô hào Nhiễm phú bà siêu đỉnh, còn fans CP Vợ chồng trăm năm thì không còn gì luyến tiếc mà thực hiện nhiệm vụ đếm ngược một trăm năm hàng ngày.

Cố Nhiễm nhìn các fans của mình.

Về vấn đề tình cảm, bây giờ có là có.

Cô muốn chọn thời gian thích hợp để công khai tình cảm.

Cat Paw có bản phân tích dữ liệu live stream và phân tích thành phần người hâm mộ vô cùng chi tiết. Hình tượng của cô không phải là bạn gái hoàn mỹ không tì vết, đặc điểm nổi bật nhất trong live stream của cô là vừa xinh đẹp vừa thú vị, phần lớn fans đều coi cô là bạn, chỉ đơn giản là thích chính bản thân cô mà thôi, thậm chí còn có người đòi nuôi con gái.

Giống như có vài sao nữ đã kết hôn sinh con, nhưng fans vẫn yêu chiều như cũ.

Cơ mà, đến cả Vương Đại Hà vất vả lắm mới thoát kiếp FA còn có người làm loạn lên rời fandom, nếu cô công khai tình cảm, không thể nào không có ảnh hưởng.

Cố Nhiễm biết rõ, nếu người đàn ông ấy không phải Quý Thời Dục, bây giờ cô muốn công khai tình cảm, chắc chắn phó tổng của Cat Paw sẽ xách dao sang đây.

Thật ra thì ngay cả là Quý Thời Dục, ông cũng muốn xách dao sang nhưng không đủ can đảm thôi.

Tự nhiên thấy lo ghê, Cố Nhiễm âu sầu lăn vài vòng trên giường, nhớ đến lần đầu tiên anh tỏ tình, lại bật cười.

Tối, Quý Thời Dục về nhà, mua về cả tôm hùm đất.

Cố Nhiễm kết thúc live stream, Quý Thời Dục bóc tôm cho cô.

Lần trước bị anh vỗ béo, liên tục cho ăn khuya nên tăng hai cân, bây giờ bữa khuya đã bị khống chế một cách nghiêm khắc, chỉ thỉnh thoảng mới ăn một lần.

Cố Nhiễm nhìn người đàn ông đang kiên nhẫn bóc tôm, chu môi, vừa làm nũng vừa kể anh nghe chuyện phiền não của mình.

Vì muốn công khai yêu đương với anh nên mới phải buồn bực như thế đấy, tại anh hết.

Quý Thời Dục bóc xong một con tôm đút vào miệng Cố Nhiễm, nghe cô nói phải công khai thì cười cười, sau đó suy nghĩ ra quyết định, nói: “Không sao, không cần đâu em.”

“Như bây giờ là được rồi.” Anh lấy khăn giấy lau dầu mỡ trên khóe miệng Cố Nhiễm.

Cố Nhiễm không ngờ Quý Thời Dục lại không quan tâm đến chuyện này, bỗng nghiêm túc: “Anh thấy như bây giờ là được rồi?”

“Anh cảm thấy như bây giờ là được rồi á?”

Đối diện với câu chất vấn thế này, động tác lau khóe miệng cho Cố Nhiễm của Quý Thời Dục khựng lại một chút, cảm thấy câu trả lời tiếp theo của anh hẳn là có liên quan rất lớn với việc tối nay anh có được lên giường hay không, rất quan trọng.

Quý Thời Dục suy tư rồi trả lời: “Ừm.”

“Là gì cũng được.”

Người giúp việc cũng được, công cụ chạy bằng cơm cũng được, bạn trai bí mật cũng được, chỉ cần cô muốn, để anh làm bao lâu cũng được.

Nhưng Cố Nhiễm nghe thấy câu trả lời này, bỗng ngồi dậy cách xa Quý Thời Dục ra một chút, nhíu mày với vẻ nghiêm túc.

Cố Nhiễm nhìn Quý Thời Dục, chẹp chẹp miệng: “Nhưng mà bây giờ em buồn lắm.”

“Chẳng lẽ trong mắt anh em là cái loại fvck girl ngủ với anh xong chối bỏ quan hệ à?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN