[ABO] Tổng Tài Gặp Gỡ Cún Con - Chương 63-64: Chương 63
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
61


[ABO] Tổng Tài Gặp Gỡ Cún Con


Chương 63-64: Chương 63


Chương 63:

Không khí tháng 7 có hơi ngột ngạt, mỗi lần hít vào liền cảm thấy nóng nực.

Thế nhưng ở ngoài cổng lớn của trường học có không ít người nhà đang đứng, họ đang đứng dưới hàng cây ít ỏi trước cổng trường mà chờ, do thời gian chờ hơi dài nên có thể nghe thấy lời tán gẫu của vài phụ huynh ở đó, chủ đề thì cũng chỉ vây quanh đứa nhỏ của bọn họ.

Bùi Nhược Mộc đứng ở ngoài một lát cũng cảm thấy nóng muốn bốc hơi, nên dự định vào trong xe ngồi cho mát, thế nhưng khi nhìn đồng hồ thì phát hiện đã 10h30 rồi, cũng không còn lâu nữa là hết giờ thi, cũng không muốn Hề Hòa không vui nên liền không đi nữa, chỉ hơi thả lỏng cà vạt một chút, rồi tiếp tục đứng đợi.
11h, chuông reo báo hiệu kết thúc bài thi, bên ngoài hãy còn yên tĩnh, nhưng phòng thi thì đã như ong vỡ tổ.

Các vị phụ huynh lúc này cũng đã bước lên, muốn nhìn thấy đứa nhỏ của mình sớm, lúc này từ bên trong làn sóng học sinh mới đi ra ngoài.
Bùi Nhược Mộc với lợi thế chiều cao của mình làm Hề Hòa vừa đi ra đã thấy được hắn, hơi dùng sức tý để chen qua đám đông đi về phía hắn, hai người đầu tóc đã thấm mồ hôi, cuối cùng cũng bắt được nhau.
“Trong trường thi có nóng lắm không?” – Bùi Nhược Mộc cầm lấy cặp sách của Hề Hòa, trước tiên là kiểm tra thẻ học sinh cùng chứng minh thư của cậu, thấy không thiếu nữ mới yên tâm xách đi, một tay đỡ vai cậu, dẫn cậu về hướng xe.
Hề Hòa đầu đầy mồ hôi nhưng vẫn vui vẻ nói – “Không nóng, con thấy con làm bài khá tốt đó.

Đề viết văn hôm nay cũng rất trúng tủ, nhưng con cũng không kiêu ngạo quá đâu, thầy có nói là làm văn thì không được vội, phải tận dụng đến thời gian”
“Vậy hả?” – Bùi Nhược Mộc cười nói – “Ngoan như vậy, buổi trưa thưởng cho con nhé, muốn ăn gì nào?”
Hề Hòa rất nghiêm túc từ chối – “Không được, thầy con nói là lúc đang thi không được ăn đồ bên ngoài”
Bùi Nhược Mộc cũng nghiêm túc gật gù – “Thầy con nói có lý đó, chúng ta vẫn nên về nhà ăn vậy, lỡ như đầu bếp bên ngoài không ưa chúng ta mà bỏ gì bậy bạ (thuốc) thì không hay rồi”
Hề Hòa bị hắn chọc cười – “Chú này”
Bùi Nhược Mộc nhẹ xoa vai cậu – “Được rồi, đừng để bị cảm nắng, thầy cho con thuốc gì mà nghe lời quá vậy.

Về nhà ăn thôi, để dì làm món ngon một chút cho con nhé”
“Thầy còn nói là không nên ăn đồ nhiều dầu mỡ nữa….”
Bùi Nhược Mộc bật cười – “Không sao đâu, con quá khẩn trương rồi, thả lỏng một chút nào, chỉ cần con phát huy như bình thường là không có vấn đề gì rồi”

Nói chuyện một lúc là đã đến chỗ đậu xe rồi, do xe cũng chỉ có thể đậu ngoài đường, không có chỗ che nắng nên Bùi Nhược Mộc sợ xe phơi nắng lâu sẽ nóng, thế là hắn đã dẫn một người tài xế theo để vẫn luôn mở điều hòa trên xe, Hề Hòa đi đến thấy trong xe có người, cúi xuống nhìn thì thấy là tài xế liền hơi thất vọng – “Anh trai không đến đón con sao?”
Bùi Nhược Mộc mở cửa – “Hề Nhiễm đang cùng chú Phó học việc rồi.

Chờ ông trời nhỏ con thi xong thì lại hẹn nhau chúc mừng, hai ngày nay cũng chỉ có mình chú hầu hạ con thôi”
Hề Hòa đỏ mặt – “Con không phải ý đó mà….”
Sau khi ngồi vào xe xong, Bùi Nhược Mộc ra hiệu cho tài xế chạy – “Biết rồi.

Ngoan”
Hề Hòa vẫn còn nhỏ tuổi, ít trải nghiệm, thi cuối kỳ với cậu vẫn là một chuyện lớn, nên cậu căng thẳng hơn bình thường một chút là chuyện bình thường.

Hắn vươn tay xoa xoa sau gáy cậu một chút, muốn an ủi cậu.
– ———————————
Chương này ngắn nhưng mà thấy hết được sự tinh tế của chú Bùi luôn ó, đứng hơn 30p dưới trời nắng chỉ vì không muốn làm bé phải buồn khi ra ngoài không nhìn thấy chú đầu tiên, hỏi han quan tâm không qua loa, đến mức dẫn tài xế theo chỉ để mở điều hòa, không muốn bé phải bị nóng khi lên xe…….
Quá trời là soft……

Chương 64:

“Hôm nay là ngày thi cuối đúng không nhỉ?” – Chu Tiêu Tiêu đang sắp xếp văn kiện trên bàn, nghiêng đầu hỏi.

Bùi Nhược Mộc liếc nhìn thời khóa biểu, nhìn thấy hôm nay còn 1 tiết cuối nữa là kết thúc, trong lòng không biết sao lại có cảm xúc khó nói, vừa vui mừng lại xen chút kích động kỳ lạ làm cả người ngứa ngáy – “Ừ, cuối cùng cũng thi xong, có thể thả lỏng một chút rồi”

Chu Tiêu Tiêu hơi mỉm cười, lấy điện thoại ra – “Đã thi xong rồi thì có thể đi chơi một tý, chị họ tôi chuyên thiết kế các chuyến du lịch dành cho các bạn trẻ vừa tốt nghiệp,

đi trong nước hay ngoài nước đều đc, nhân tiện còn có thể mở mang tầm mắt, chị họ tôi có thể giúp chăm sóc đứa nhỏ nữa”

Cô vừa nói vừa đưa điện thoại tới, trên màn hình là vòng bạn bè của chị họ cô, đều là hình ảnh của các nhóm thanh thiếu niên chụp chung, một loại các địa điểm khác nhau, nhìn qua đều cảm thấy thoải mái. Bùi Nhược Mộc nhìn cũng có chút bị lay động, Hề Hòa sắp nghỉ hè rồi, mà hắn thì không thể bên cạnh cậu thường xuyên, chẳng bằng cho cậu và Trần Thần đi chơi một chuyến. Huống hồ như vậy còn có thể để cậu tự lập hơn.

Nhưng nghĩ lại thì có chút không yên lòng, nên hắn dự định sẽ cân nhắc thêm. Vừa đang đi ra ngoài đón Hề Hòa, thì đã đụng phải Hề Nhiễm từ trong thang máy đi ra, hai người vừa chạm mắt nhau, chưa kịp nói gì thì đã bị Chu Tiêu Tiêu từ phía sau đi đến nói – “Bùi tiên sinh, không cần tài xế sao, buổi tối nhớ đừng uống nhiều rượu ạ”

Hề Nhiễm nhíu mày, có chút không vui nhìn cô thư ký vừa đi tới, Chu Tiêu Tiêu có chút sửng sốt – “Là cậu Hề Nhiễm sao ạ?”

Hề Nhiễm lạnh nhạt gật đầu, nói với Bùi Nhược Mộc – “Lễ tân cho rằng cháu là Hề Hòa nên trực tiếp cho cháu lên đây”

Bùi Nhược Mộc cũng không biết tại sao lại có chút cảm giác khó tả, nói – “Đúng lúc, cùng đi thôi”. Xong quay đầu dặn dò Chu Tiêu Tiêu – “Lịch hôm nay đẩy xuống hết đi”

Hai người đứng chung trong thang máy, Hề Nhiễm cao hơn một chút so với Hề Hòa, Bùi Nhược Mộc thuận theo góc độ mà nhìn Hề Nhiễm, nhưng đã quen nhìn mái tóc đen mềm mại và hai má lún của Hề Hòa rồi, bây giờ nhìn Hề Nhiễm dù gương mặt tương tự nhưng vẫn cảm thấy khác biệt, sao lễ tân có thể nhìn nhầm nhỉ?

Thang máy ‘đinh’ một tiếng kéo lại suy nghĩ của hắn, Bùi Nhược Mộc ga lăng chặn cửa mở, chờ Hề Nhiễm bước ra rồi mới đi, sau đó liền hỏi thăm – “Gần đây cháu đi theo chú Phó học tập thế nào rồi, chịu nổi không?”

Hề Nhiễm gật đầu – “Còn tốt, cháu cũng chỉ theo làm việc vặt thôi. Cám ơn Bùi tiên sinh”

Bùi Nhược Mộc cười gật đầu – “Từ từ đi, cháu và Hề Hòa như nhau, gọi là chú Bùi đi, gọi tiên sinh nghe có hơi xa lạ, nếu lúc trước Hề tiên sinh đồng ý dạy dỗ chú thì chắc chắn chú cũng sẽ giúp đỡ các cháu”

Hề Nhiễm nghiêng đầu, nghiêm túc nói – “Nhưng năm nay chú cũng mới 24 tuổi thôi, gọi chú có hơi già đó”

Bùi Nhược Mộc ngẩn người, bất đắc dĩ nói – “Chắc là chung quanh chú đều là người lớn tuổi, ở chung lâu nên cũng cảm giác mình già rồi”

Hề Nhiễm vừa đi vừa quay đầu nói – “Nếu vậy thì chú cũng không nên xem Hề Hòa là trẻ con nữa, em ấy cũng 16 tuổi rồi, em ấy cũng có suy nghĩ riêng của mình”

Bùi Nhược Mộc thay cậu ấy mở cửa xe, nhưng tâm lý lại gợn sóng, Hề Nhiễm đang ám chỉ điều gì cho hắn đây?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN