(53) Danh linh: đào kép có tiếng, tên nổi tiếng.
Nhìn nhắc nhở trong hệ thống Lê Hân mồ hôi đầy đầu, đầu năm nay động vật cũng có thể làm fans sao? Bất quá ngẫm lại cũng phải, những bậc thầy chơi nhạc cổ đại trong truyền thuyết, lúc diễn tấu đưa tới cả trăm con chim, tuy rằng khoa trương chiếm đa số, nhưng đó chứng minh động vật cũng có thể thành fans âm nhạc, nói cách khác, hiện tại hắn đã hấp dẫn 17 fans khủng long sao?
Nhớ tới con Amphicoelias ngày hôm qua, cảm giác tội ác trong Lê Hân càng thêm trầm trọng, cũng may dạ dày hắn không tốt nên không có ăn, thật là quá may mắn!
Hầu hết các tinh cầu của đế quốc đều chỉ có nhân loại cư trú, nhiều nhất có thêm một số thực vật điểm tô cho đẹp phong cảnh, thông thường thực vật đều được vận chuyển từ tinh cầu gieo trồng đến. Cho dù tinh cầu Emir là một nơi người cùng dã thú ở chung (chỉ là ở cùng một tinh cầu mà thôi), nơi nhân loại quần cư cùng nơi dã thú lui tới cũng cách nhau vô cùng xa, xem như nhà của Lê Hân và A Mộc là những khu vực xa xôi nhất, thì rừng rậm vẫn còn cách đến vài trăm km, tiếng tỳ bà đương nhiên xuyên không đến.
Nhưng nguyên thủy tinh thì bất đồng, thông thường nơi mọi người cư trú đều là thụ ốc, nguyên sinh thái lại bảo vệ môi trường. Thụ ốc nhất định phải lựa gốc cây to lại cao, loại cây thô tráng này cũng phải ở rừng rậm nguyên thủy mới có thể tìm được, vì thế mới có một cảnh cư dân cùng dã thú nguyên thủy cùng nhau trong rừng hiện tại. Mà người nguyên thủy tinh tuy rằng là công dân cấp hai, bất quá đều là Khuê Cơ nhân, hoàn cảnh gian khổ cùng ảnh hưởng di truyền, cấp bậc gien phần lớn đều rất cao, hầu hết mọi người đều cấp B trở lên, hài tử dưới cấp C ở loại địa phương như nguyên thủy tinh này rất khó tồn tại, một khi không cẩn thận lạc khỏi người nhà sẽ bị động vật coi thành ấu tể nhân loại mà ngậm đi. Đến nỗi Lê Hân được xưng cấp E lại có thể chất còn kém hơn cả người cấp E bình thường, ha hả, không thấy tối hôm qua muỗi cũng thiếu chút nữa chích hắn chết sao.
Nguyên thủy tinh có 90% đất đai đều bị rừng rậm thảo nguyên cùng núi chiếm cứ, 10% còn lại là sa mạc không thích hợp cho nhân loại cư trú. Quán bar cảng tinh tế đã cố gắng chọn một khu vực bình nguyên (đồng bằng), chung quanh vẫn có không ít dã thú, chẳng qua chưa đến mức đói chết, những dã thú khá nguy hiểm này sẽ không đi chọc thú hai chân (nhân loại).
Phụ cận vốn có dã thú sinh sống, Kim Thành Quân lại cho người khuếch tán bài hát của Lê Hân khắp cảng tinh tế đều có thể nghe được, đám dã thú kia đương nhiên cũng nghe thấy rõ ràng. Mặc dù phần lớn động vật nguyên thủy có chỉ số thông minh thấp, bất quá mỗi chủng tộc đều có vài loại tiến hóa có chỉ số thông minh đặc biệt cao, tự nhiên sẽ có fans thích thưởng thức âm nhạc theo đuổi mà đến.
Tới làm thức ăn trên bàn, ân.
Khi trước, hiện tại Lê Hân tuyệt đối không thể để đôi vợ chồng này giết chết fans mới của mình, fans này thêm một cái thì một cái, huống chi nhân gia không màng nguy hiểm chạy tới nghe hát, lại bởi vì hắn mà bị ăn luôn, trên lương tâm Lê Hân cũng không qua được. Hắn vội vàng làm bộ thân thể không khỏe ngã vào đùi Giả Lệ Nhĩ nói: “Ta, có thể ta còn chưa lọc hết độc muỗi, phải trở về uống thêm chút thảo dược, thật là khó chịu.”
Bởi vì không quen khí hậu, trọng lực tăng gấp đôi, giấc ngủ không tốt, độc dư chưa lọc đủ loại nguyên nhân, sắc mặt Lê Hân cũng không tốt. Vừa nói như vậy hai vợ chồng liền không còn tâm tình dạo ngoại thành săn thú, tăng tốc phi thuyền, định chạy nhanh về nhà cho Lê Hân nghỉ ngơi. Tấn Mãnh long là một loại khủng long chạy rất nhanh, nhưng dù thế nào cũng kém hơn tốc độ phi thuyền âm tốc (54), rất nhanh đã bị bỏ lại phía sau. Gối lên đùi mỹ nữ Lê Hân xuyên qua hàng đạo bên trong xe nhìn đàn Tấn Mãnh long dần dần khuất xa, âm thầm nhẹ thở ra.
(54) Âm tốc: vận tốc âm thanh (340m/s ở 15 độ C)
Sau khi về đến nhà, nghỉ ngơi một ngày một đêm, còn cẩn thận điều dưỡng thân thể, thể chất tra của Lê Hân rốt cuộc cũng hoãn lại không ít, ngày hôm sau vẫn vô cùng chuyên nghiệp đến quán bar cảng tinh tế.
Bởi vì hôm qua ít khách, thu hoạch được fans phi nhân loại ( o(╯□╰)o) ngược lại nhiều hơn nhân loại, bất quá mở thị trường mới luôn cần có thời gian, Lê Hân hoàn toàn không nóng nảy. Vạn sự khởi đầu nan, mỗi khi đến một nơi mới phải thích ứng hoàn cảnh mới, đây là chân lí không thay đổi xưa nay. Emir khác với nguyên thủy tinh, đại khái là hoàn cảnh tốt và nhịp sống chậm, tỉ lệ dị biến tinh thần ở nguyên thủy tinh không cao, cho dù có người biến dị, cũng sẽ không phát sinh cảm nhiễm quần thể. Ở cái tinh cầu thẳng thắn này, nếu bên cạnh có người dị biến tinh thần, không đợi thông tri Tinh Chiến Quân ( hải tặc tinh tế), người xung quanh đã vây quanh đến, dùng võ lực trực tiếp đánh gục người dị biến. Mọi người đặc biệt đoàn kết, không giống ở đế quốc, một khi xảy ra chuyện tất cả mọi người đều sẽ trốn đi, chờ quân khẩn cấp đến giải cứu.
Bởi vậy, nhạc nhẹ được hoan nghênh nhất Emir là không thể hoạt động ở nguyên thủy tinh, những người này cần tình cảm mãnh liệt, âm nhạc cháy bỏng có thể thiêu đốt bọn họ.
Ban đầu Lê Hân còn rất lo lắng, bất quá sau ngày hôm qua, cho dù không hút được mấy fans, hắn cũng biết khúc phong của mình ở nguyên thủy tinh cũng có một vị trí nhỏ, fans Tấn Mãnh long chính là chứng cứ!
Hôm nay quán bar nhiều người hơn so với hôm trước một chút, ít nhất có phân nửa chỗ ngồi đã đầy. Bọn họ không ngồi ở một góc uống rượu, mà ngồi quanh một nam nhân thân cao chân dài thập phần cường tráng, y phục bọn họ rõ ràng chỉnh tề hơn mấy người nguyên thủy tinh nhìn thấy hôm qua, màu sắc đều khá tương tự, thoạt nhìn rất giống quân phục đế quốc, chỉ là kiểu dáng y phục rõ ràng thoải mái hơn đế quốc, y phục thoải mái như vậy, những người này cũng không ăn mặc chỉnh tề bao nhiêu, đều tùng tùng tán tán mà treo trên người, nam nhân ở giữa càng bất ky (55), vạt áo mở rộng không phải vì không cài, mà là không có một cái cúc nào cả. Ống quần những người khác đều được kéo lên, để lộ ra bắp chân, ống quần hắn ta thì từ đầu gối trở xuống tất cả đều không cánh mà bay, mặc như quần xà lỏn.
(55) Bất ky: không chịu sự bó buộc, không kiềm chế.
Kim Thành Quân đang điều rượu cho một nam nhân, nhìn thấy Lê Hân trực tiếp đem bình rượu hướng đẩy đến trước mặt nam nhân: “Tự ngươi điều đi, điều không ngon liền trực tiếp uống luôn đi.”
“Lê Hân: “……”
Kim lão bản ngươi đối với khách như vậy lão đại Phil nhà ngươi biết không?
Kim Thành Quân đi về phía Lê Hân, như thường lệ muốn nắm tay Lê Hân, như thường lệ bị hai vị bảo tiêu chụp bay, hắn cũng không có bất mãn như ngày hôm qua, mà chờ mong nói với Lê Hân: “Hôm nay cũng diễn trên sân khấu đi, chờ sau khi có danh tiếng, ta sẽ sắp xếp một phòng chuyên biệt.”
Lê Hân gật gật đầu, hắn cũng cảm thấy thu vé vào cửa lúc này không quá thực tế, liền dưới tầm mắt một đám người đi đến sân khấu. Sân khấu hôm nay dường như cao hơn một chút so với ngày hôm qua, có thêm một ghế dựa thoải mái được đặc biệt chuẩn bị cho hắn, chiều cao của sân khấu cũng được cải thiện. Lê Hân lên sân khấu, nghĩ nghĩ, quyết định trước tiên cho chút tươi mát thử khẩu vị của mọi người, một khúc《Hải Thanh Nã Thiên Nga》 được hắn thuần thục mà tấu lên.
Khác với nhạc khúc hệ thống đưa tặng, nhạc khúc《Hải Thanh Nã Thiên Nga》là loại nhạc chuyên miêu tả cảnh động vật vồ nhau chiến đấu, nên việc tiếp thu ở nguyên thủy tinh tương đối cao hơn hẳn.
Đối với vợ chồng Áo Lạc Tư mà nói, bản nhạc này là bài giúp bọn họ hòa hảo a, mặc dù chỉ mới đánh 20 ván đã bị A Mộc dùng phương thức yên tĩnh hạ gục có chút không tốt lắm, bất quá tổng thể mà nói, vẫn là một khúc đáng giá kỷ niệm vô cùng. Bọn họ liếc nhau, Áo Lạc Tư vươn tay với Giả Lệ Nhĩ, đổi lấy một quyền hung ác!
Ân, quả nhiên ở bên cạnh lão bà, nhảy chính là múa đánh nhau!
Hai tên bảo tiêu bởi vì nhớ lại những kỷ niệm đẹp trong tình yêu, mà ngang nhiên đánh lên tới sân khấu. Lê Hân từ trước đến nay luôn chuyên tâm khi tấu nhạc, rất ít khi quản chuyện người xung quanh, cũng không có nhìn hai người dùng cách đánh nhau để khiêu vũ.
Hai người là fans trung thành của Lê Hân, càng dễ chịu ảnh hưởng bởi tinh thần lực của hắn, động tác đánh nhau cũng không tự giác mà hòa theo tiết tấu bản nhạc. Ở đế quốc người nhìn thấy chính là đánh nhau, nhưng trong mắt người nguyên thủy tinh, loại đánh đấm không có lực đạo này làm sao có thể gọi là đánh nhau, lập tức không hiểu nổi.
Hán Tư Đốn tướng quân nghi hoặc nhìn về phía Kim Thành Quân, trong lòng Kim lão bản đem vợ chồng nhảy dù này mắng đến chết đi sống lại, mặt ngoài lại không thể không cười gượng che giấu giúp bọn họ: “Đó là khiêu vũ, ha hả.”
Từ trước đến nay bọn hải tặc đều thích náo nhiệt, nhìn thấy ‘điệu nhảy nhẹ nhàng’ trên sân khấu, hơn nữa vũ đạo cũng không phải là cái loại phong cách cao quý của đế chế mà bọn họ không thể thưởng thức kia, bọn họ phát hiện kinh hỉ a, vũ điệu này ta cũng nhảy!
Đương nhiên sẽ nhảy, Áo Lạc Tư và Giả Lệ Nhĩ căn bản là đang đánh nhau, cho dù bọn họ có đánh theo tiết tấu, thì cũng là đánh nhau!
Hiếm có nhạc nào hay đến thế, mọi người liền cùng nhảy đi! Cảm nhận được ánh mắt đám thủ hạ, Hán Tư Đốn tướng quân thập phần sảng khoái mà đáp ứng, vì thế một trăm tên hải tặc nguyên thủy liền đánh lên, còn sử dụng cả dị năng!
Khi Lê Hân đàn xong một khúc nhìn xuống, chính là nhìn thấy bộ dạng một đám đang kéo bè kéo lũ đánh nhau như vậy, biểu tình lập tức “=_=” thế này.
Cũng may còn có một Kim lão bản tương đối bình tĩnh, tuy rằng ngẫu nhiên sẽ bị hải tặc ‘thiên nga’ dùng bình rượu quật sang khiến ‘hải thanh’ đâm thẳng vào quầy, nhưng nhìn chung mà nói vẫn còn rất văn nhã.
Vội vàng đem ngón tay đặt lên tỳ bà, ngưng tụ tinh thần, quả nhiên như 《Hướng dẫn sử dụng tinh thần lực (sơ cấp) 》nói, cảm nhận được một cổ lực lượng đặc thù xuất hiện trong đầu, dòng lực lượng này cũng không giống dị năng có thể cảm nhận được thực chất, mà là một loại càng trừu tượng, một loại lực lượng có phạm vi dao động tương đối rộng. Lê Hân thử chủ động đem lực lượng kết hợp cùng tiếng nhạc, quả nhiên tinh thần lực có thể lan truyền thông qua tiếng nhạc, phạm vi rộng hơn rất nhiều so với dị năng.
Lúc này đây, mặc kệ người nguyên thủy tinh có chấp nhận hay không, Lê Hân cũng không có ý định để họ tiếp tục đánh nữa, nếu không cứ nháo như vậy, đập hư quán bar là chuyện nhỏ, nếu như có thứ gì đó đập trúng vào người hắn, bản thân liền xong đời QAQ
《Bình Sa Lạc Nhạn》 là nhạc khúc hệ thống đưa tặng lúc hơn ngàn người dị biến tinh thần, sau đó Lê Hân có xem qua giải thích của hệ thống. Sự nhiệt tình của người chưa thành fans rất dễ gây thương tổn cho ký chủ, vậy nên khi khán giả cuồng nhiệt chiếm đa số, đã gửi tặng khúc《Bình Sa Lạc Nhạn 》 trấn an cảm xúc này, dùng để bảo vệ sự an toàn của Lê Hân.
Lúc này thì, tuy rằng mọi người không có dị biến tinh thần, mức cuồng nhiệt cũng không cao, nhưng sau khi một khúc tương đối trào dâng kết thúc, xét đến vấn đề thẩm (nhảy) mỹ (múa) khiến người nghe mệt nhọc, vẫn là hòa hòa hoãn hoãn a.
Vì thế, một khúc yên hòa an tĩnh, có loại cảm giác trở về ngôi nhà thân thuộc của《 Bình Sa Lạc Nhạn》chậm rãi chảy vào, tiếng nhạc vang lên, dưới tinh thần lực thôi hóa, đám hải tặc không tự chủ mà dừng tay, an tĩnh ngồi vào ghế, cùng nhau nghe nhạc của Lê Hân. Đám hải tặc này mới từ bên ngoài trở về, nghe một khúc 《Bình Sa Lạc Nhạn》 này, không hiểu vì sao lại dâng lên một loại cảm giác muốn nghỉ ngơi. Đúng vậy, phiêu bạc trong vũ trụ lâu như thế, khó được lúc về đến nhà, đương nhiên muốn thu cánh, an an ổn ổn mà ở trong nhà nghỉ ngơi một thời gian.
Ngay cả Kim Thành Quân đã quen thuộc với nguyên thủy tinh cũng không khỏi nghĩ, từ lúc từ Emir đến nguyên thủy tinh đã hơn 30 năm, thời gian ở Emir và đế quốc ngắn hơn nhiều so với nguyên thủy tinh. Hắn đã đã dần dần xem nơi xinh đẹp mà yên bình này thành nhà mà sống, muốn dừng lại ở đây để làm tổ.
Đây là lần đầu tiên Lê Hân có ý thức chủ động sử dụng tinh thần lực đàn tấu, hiệu quả tương đối tốt. Nếu như thường lệ, tinh thần lực chỉ vô ý thức tách ra một ít theo âm nhạc, hải tặc đều là những người có ý chí kiên định, rất khó chịu sự ảnh hưởng.
Đàn xong hai khúc, hệ thống bắn ra nhắc nhở đạt được hơn 100 fans nhân loại, hơn 50 fans phi nhân loại ( Kim Thành Quân còn đang phóng loa), Lê Hân nhịn xuống xúc động muốn lau mồ hôi trừu trừu khóe miệng. Ta nói phụ cận quán bar cảng tinh tế này rốt cuộc có bao nhiêu dã thú, ngày hôm qua một bài đưa tới 17 Tấn Mãnh long, hôm nay lại có hơn 50 con!
Lúc này hải tặc tinh tế tới cọ rượu đã hoàn toàn bị âm nhạc của Lê Hân biến làm tù binh, sau khi trở thành fans, không có tâm lý mâu thuẫn, liền có thể bình tâm tĩnh khí mà nghe Lê Hân diễn tấu. Hơn nữa dưới sự ảnh hưởng của tinh thần lực, là phong cách cuồng dã hay phong cách uyển chuyển đều không quan trọng, tóm lại đều là bản nhạc hay. Nhìn những người kia đem bàn đá sang một bên, dáng vẻ anh em tốt ngồi xếp hàng nghe ca, Lê Hân đột nhiên buông tỳ bà.
Đến đây đã lâu như vậy, vẫn luôn sử dụng tỳ bà, chưa từng nghĩ tới dùng giọng ca của mình hát a. Tuy rằng hệ thống có đưa tặng đạo cụ, nhưng lúc trước cũng có nói qua, nếu đạo cụ bị hỏng, cũng chỉ có thể tự hát, nói cách khác, chỉ cần là âm nhạc, có sử dụng đạo cụ hay không cũng không sao cả, chẳng qua sử dụng đạo cụ hệ thống đưa tặng sẽ tiện lợi hơn nhiều. Mà hiện tại, Lê Hân sẽ sử dụng tinh thần lực, không cần tiếp tục dính lấy đạo cụ, muốn trở thành âm nhạc đại sư, quan trọng nhất chính là đề cao trình độ bản thân.
Bất quá hiện tại, bài hát này, hắn thật sự không có khả năng cải biên thành tỳ bà khúc. Lúc trước cải biên đều là âm nhạc mang phong cách Trung Quốc và tương đối điềm tĩnh, còn bài hát này a, trình độ hắn không đủ, không có biện pháp cải biên thành tỳ bà khúc, chỉ có thể tùy tiện tìm một cái ghế chân (đánh nhau bị gãy), nhìn bệ kim loại bên cạnh, gõ theo nhịp trống hát lên.
Thấy quan hệ của đám người này vô cùng khắn khít, bị đánh một quyền bọn hải tặc cũng không mang hiềm khích gì, vô luận như thế nào hắn cũng muốn hát một bài 《Huynh Đệ Cạn Ly》.
Thay đi mấy ca từ thời đại như ‘ngũ tinh hồng kỳ’ (cờ đỏ 5 sao), một khúc 《Huynh Đệ Cạn Ly》được trao cho những hải tặc nguyên thủy tinh bộc trực này.
Ba loại tình cảm quý giá nhất thế gian, tình thân, tình bạn, tình yêu, tình huynh đệ là kết hợp của hai loại tình thân cùng tình bạn, là một loại cảm tình chỉ có hán tử chân chính mới có được.
Là huynh đệ, chỉ cần nâng chén rượu lên, tối nay không say không về!
Từ lúc bắt đầu nhóm hải tặc nguyên thủy tinh thật sự thích nghe tỳ bà khúc của Lê Hân, chính là không có lời nhạc nào hát theo được, ca khúc quá cao hát theo không kịp, muốn chiều theo Lê Hân, trừ bỏ nhảy (đánh) múa (nhau) thì căn bản không có cách khác. Hiện tại thì khác,《Huynh Đệ Cạn Ly》vốn là ca khúc lưu hành, dễ hát lại dễ học, Lê Hân hát qua một lần, hải tặc có trí nhớ tốt đã có thể khẽ ngâm nga theo một chút.
Hơn nữa ca khúc này, bọn họ có thể nghe hiểu lời bài hát! Dưới cảm nhiễm của tinh thần lực, hòa với ca khúc, ý cảnh trong bài nhạc dễ dàng bày ra, khách nhân trong toàn quán bar lập tức chịu ảnh hưởng, bọn họ đều là huynh đệ a! Các huynh đệ, mặc kệ gặp phải thất bại thế nào thì cũng đừng nhụt chí, cùng nhau cạn ly, không say không về!
Hai bài trước mọi người chỉ lắng nghe, mà một bài này, các khách nhân lại hô to “Lại tiếp một lần, hát chậm một chút, chúng ta muốn học”!
Lê Hân đương nhiên sẽ không cự tuyệt bọn họ, đã lâu không hát sảng khoái như vậy, hắn cũng rất tưởng niệm a.
Hán Tư Đốn ra lệnh một tiếng, cũng không cần điều rượu, rượu có nồng độ cao trong cảng tinh tế đều được đem ra, trong tay mỗi người đều cầm một chai, một bên khẽ hát theo Lê Hân, một bên không say không về.
Kim Thành Quân giữ Lê Hân vốn là vì thu hút khách, lại không nghĩ tới ngăn chặn lượng khách đề cao, hiện tại lượng tiêu thụ đã tăng lên. Phải biết rằng, bản thân nguyên thủy tinh cũng có thực vật nguyên sinh thái ủ rượu ngon, chẳng qua xử lý tương đối thô, bọn hải tặc đến đây uống rượu phần lớn đều là uống Cocktail vờ làm người thượng đẳng, đối với rượu mạnh tồn kho trong hầm rượu của hắn đều khinh thường, làm sao có thể ngon như bọn họ tự nhưỡng. Mà lúc này đây, dưới ảnh hưởng của âm nhạc, dưới ảnh hưởng của bầu không khí, không uống rượu đều không phải huynh đệ không phải hán tử, lượng tiêu thụ sao có thể không tăng lên.
Rượu ở quán bar cảng tinh tế cũng đã không bán được trong một thời gian dài ( =_=), một ít là hơn 30 năm trước khi Kim Thành Quân tới đây gây dựng sự nghiệp vận chuyển theo, số độ tuy rằng đã giảm đi một chút, nhưng hương vị ủ lâu năm xác thật rất thuần. Hán Tư Đốn mở một chai uống hớp lớn, ánh mắt lập tức sáng lên, nguyên lai rượu đế quốc trừ bỏ Cocktail, cũng có thứ có thể uống sao. Vừa nghe ca vừa uống rượu, không chỉ bài hát có hương vị hơn, rượu cũng ngon hơn không ít.
Tâm tình một mảnh sang sảng, Hán Tư Đốn thả lỏng yết hầu, một tiếng gào tuông ra, lập tức kinh động một đám huynh đệ. Emma, ở chung nhiều năm như vậy, bọn họ cũng không biết tiếng ca Hán Tư Đốn tướng quân cư nhiên cũng giống sức chiến đấu hắn, đều cực kỳ bi thảm như vậy ( không đúng chỗ nào?).
Ngay cả Lê Hân chuyên tâm ca hát cũng bị dọa đến, nguyên lai giọng phá la trong truyền thuyết thật sự tồn tại! Vẫn luôn cho rằng đó chỉ là một tính từ, làm sao có người khi nói chuyện từ tính dễ nghe, hát lên lại giống như giết heo, hiện tại mới biết được, đây là thật đó (⊙o⊙)!
Tối nay là đêm cuồng hoan, đáng tiếc Lê Hân còn chưa thích ứng với hoàn cảnh nguyên thủy tinh, một giờ đã là cực hạn của hắn, khi hết giờ liền không tiếp tục dạy mọi người hát nữa, mà hứng mọi người tạm biệt, cũng tỏ vẻ đêm mai sẽ còn đến.
Mới một giờ, đúng là rượu còn chưa uống tận hứng, đặc biệt là thời gian tiếp xúc cùng thần tượng càng nhiều càng tốt, đám hải tặc sao có thể thả Lê Hân cứ như vậy rời đi. Bọn họ vây một vòng quanh người Lê Hân, một đám ma men chính là không cho hắn rời đi, nhất định phải làm Lê Hân hát thêm mấy bài, còn muốn túm Lê Hân xuống cùng theo bọn họ uống rượu, một bên uống một bên ca.
Loại tình huống này lúc trước đã xuất hiện một lần, cũng là lần Áo Lạc Tư thấy qua, chính là ngày đó ở quán bar Giả Lệ Nhĩ, Áo Lạc Tư làm đương sự số 1, cũng từng giống như fan não tàn khởi động chiến hạm từ quán bar đuổi theo, một hai phải ngăn lại Lê Hân mới thôi. Kỳ thật giữ Lê Hân lại để làm gì bọn họ căn bản chưa nghĩ tới, chỉ theo bản năng không muốn cứ như vậy tách khỏi hắn, ở cùng nhau thêm một lát thì hay một lát. Bất quá lúc đó có A Mộc sức chiến đấu cực mạnh ở, Áo Lạc Tư thân là đầu đàn cũng là người đầu tiên bị đá xuống chiến hạm, người đuổi theo phía sau cũng đều bị A Mộc đánh cho một trận đau đớn, chặn lại một đợt có khả năng gây tổn thương cho Lê Hân kia.
Mà hiện tại, tuy thực lực Giả Lệ Nhĩ và Áo Lạc Tư mạnh, nhưng đối với đám hải tặc tinh tế này chính là không có bao nhiêu ưu thế. Người cấp S ở đâu cũng không dễ tìm, nhưng cấp A B ở nguyên thủy tinh lại là vô cùng bình thường, hiện trường có trăm tên hải tặc, hơn 40 tên là cấp A, hơn 60 tên cấp B, Áo Lạc Tư và Giả Lệ Nhĩ bất quá chỉ là một A một A-, quán bar Kim Thành Quân cũng không có nhiều nhân thủ như vậy, lúc này phải bảo vệ Lê Hân thật đúng là không đủ nhìn.
Đương nhiên, đám hải tặc cũng không muốn thương tổn Lê Hân, chính là fans yêu thích thần tượng a, muốn tiếp xúc nhiều hơn một chút mà thôi. Trong đó Hán Tư Đốn tướng quân làm thủ lĩnh đương nhiên sẽ làm mẫu đầu tiên, trực tiếp hướng Lê Hân vồ qua, định dùng sức ôm lấy hắn, tốt nhất là hôn lên mặt một chút, hôm nay trở về sẽ không đánh răng, ân.
Đáng thương Lê Hân một kẻ cấp E, hiện tại đúng là có thể thừa nhận cái ôm ‘bình thường’ của Khuê Cơ nhân, nhưng chỉ là bình thường, lúc này lại là một con gấu ma men ôm, vạn nhất dùng sức ôm, ha hả……
Hán Tư Đốn cũng là cấp A, Giả Lệ Nhĩ đối với hắn còn chưa đủ nhìn. Áo Lạc Tư một bước chắn trước người Lê Hân, nắm tay đối nắm tay cùng Hán Tư Đốn, cố gắng đem người chắn trở về. Hán Tư Đốn tửu lực phía trên, người nguyên thủy tinh lại không thể nào thích người đế quốc, liền lập tức cùng Áo Lạc Tư đánh lên, nhưng thật ra lực đấu lại ngang nhau. Chỉ là tổng cộng chỉ có hai bảo tiêu, cấp A thực lực mạnh còn chưa thoát thân được, tình huống hiện tại của Lê Hân càng thêm nguy cơ. Giả Lệ Nhĩ bảo vệ Lê Hân sau người, nhìn mấy fans kia từng bước tới gần, tựa như lâm đại địch, từ hòm không gian lấy ra pháo Ion, nhắm thẳng vào bọn họ.
Xã hội đen có vũ khí quản chế, đám hải tặc cũng có a! Pháo Ion thì tính là cái gì, bọn họ còn có đạn cao xạ trọng lôi kìa! Vốn dĩ Giả Lệ Nhĩ không lấy vũ khí còn tốt, bây giờ lấy vũ khí ra còn thảm hơn, hảo hảo fans tương tác cùng thần tượng, thâm tình giữ lại, biến thành một đám phần tử bất hợp pháp, xuống tay với đàn bà (Giả Lệ Nhĩ) trẻ con (Lê Hân), trường hợp tương đối bất kham.
Kim Thành Quân có tâm trợ giúp, chính là trường hợp hiện tại hắn căn bản vô pháp nhúng tay. Hơn nữa hắn cũng thật không hiểu nổi vợ chồng này, bất quá chỉ là giữ Lê Hân lại hát thêm mấy bài, cùng hắn nắm tay mà thôi, vì sao phải quản lý chặt chẽ như vậy, hắn cũng rất muốn tiếp tục nghe hát a!
Giả Lệ Nhĩ rất ít khi một mình đối mặt nhiều địch nhân như vậy, nét mặt hiện lên một tia tàn nhẫn đập nồi dìm thuyền, khiêng pháo Ion lên liền phóng ra với một người trong đó.
Mà giờ phút này, Lê Hân từ phía sau vội vàng dùng sức ôm eo Giả Lệ Nhĩ, suy xét đến thân kiều thể nhược của hắn, Giả Lệ Nhĩ không dám dùng sức, liền như vậy bị Lê Hân ôm lấy.
“Không có việc gì không có việc gì” Âm thanh bình tĩnh của Lê Hân truyền đến “Kim lão bản, có thể cho ta một cây bút không?”
Hắn một tay ôm eo Giả Lệ Nhĩ ( bởi vì Lê Hân quá yếu ớt, chỉ cần hắn chạm vào, Giả Lệ Nhĩ sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ), một tay nhận lấy cây bút Kim Thành Quân đưa, vòng lên trước người Giả Lệ Nhĩ, viết một chữ ký đã được luyện qua vô số lần ở kiếp trước lên pháo Ion, lại nhưng chưa bao giờ được ký.
Sau khi ký tên xong, hắn còn khẽ hôn lên mu bàn tay Giả Lệ Nhĩ một chút, nữ hán tử trước nay chưa từng được đôi môi mềm mại như vậy hôn qua, lập tức cứng đờ, động cũng không dám động một cái.
Bị hành động kỳ quái của hắn làm shock, đám hải tặc cũng ngừng động tác, yên tĩnh lại.
“Cái kia…… Các ngươi xem ta lớn lên nhỏ gầy như vậy, kỳ thật thân thể rất kém, ta ngay cả đồ vật 300 kg cũng nâng không nổi, sức lực nhỏ, thân thể cũng nhược, mọi người vây cùng một chỗ như vậy, cho dù là không cẩn thận va phải, ta cũng có khả năng bị đánh chết, cuối cùng không hát được nữa. Cấp bậc gien của ta là cấp E thôi.” Sau khi yên tĩnh lại, Lê Hân liền giải thích.
Ấu tể cấp C ở nguyên thủy tinh cũng có khả năng bị chết, cấp E quả thực chính là sự tồn tại trong truyền thuyết, đám hải tặc lập tức lui về mấy bước, Hán Tư Đốn đang cùng Áo Lạc Tư đánh đến hăng say cũng dừng lại, vạn nhất bọn họ đá trúng ghế đập chết Lê Hân…… Trời à, nghĩ cũng không dám nghĩ.
“Cho nên …… Ta không có biện pháp đáp lại cái ôm của mọi người, nhưng nếu mọi người chấp nhận, ta có thể ký tên cho mọi người lưu làm kỷ niệm, mặt trên pháo Ion này, chính là tên của ta.” Lê Hân chỉ chỉ chữ ký của mình.
Đương nhiên có thể chấp nhận! Phản ứng đầu tiên của đám hải tặc là nhanh tay đem súng năng lượng của mình đưa qua, Lê Hân ký tên xong, hải tặc vươn tay muốn cái hôn. Lê Hân trừu khóe miệng nhìn chằm chằm bàn tay to thô kia một lúc: “Cái kia, nữ nhân có thể hôn, nam nhân không được.”
“Vì sao kỳ thị giới tính!” Đám hải tặc không chịu, từng bầy vươn vũ khí cùng móng vuốt với Lê Hân, tỏ vẻ ký tên cũng muốn, hôn tay cũng muốn, không được kỳ thị a!
Vì thế sau khi Nghiêm Sí thiếu tướng trải qua 1 ngày 1 đêm tương tư, ném lại Grant, một mình lẻ loi đến quán bar cảng tinh tế nguyên thủy tinh, vừa vào cửa liền nhìn thấy cảnh tượng Lê Hân bị một đám hải tặc tinh tế hung hãn dùng vũ khí vây quanh, bọn chúng vươn tay hướng về phía cổ (môi) Lê Hân, muốn thương tổn hắn.
Tốt a, Nghiêm thiếu tướng xưa nay luôn điềm tĩnh, bốc hỏa rồi.