Gặp Người Đúng Lúc - Tống Thị Phương Anh - Phần 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
994


Gặp Người Đúng Lúc - Tống Thị Phương Anh


Phần 1


Cơn mưa ào xuống,đứa trẻ 20 tháng còn chưa hiểu chuyện gì xung quanh thì bà ngoại của em đưa ảnh của mẹ em ra trước mặt…bà khóc
-Cháu thơm mẹ lần cuối đi Bông
Cái thơm của em khiến những người lớn tuổi đau đến xé lòng,ai cũng khóc thương cho đứa bé phải mất mẹ quá sớm,mẹ em bị ung thư …
6 năm sau…
Một ngày đẹp trời,bố Bông dắt một phụ nữ chạc 30 tuổi về nhà rồi nói
-Bông chào cô Hà đi,cô Hà giờ sẽ ở nhà chúng ta làm vợ bố…
Người phụ nữ tên Hà đon đả lại gần
-Cháu con cô là Hà,rất vui được biết con nhé
Bông dù sợ nhưng vẫn cười nhẹ ,sau lưng Hà cũng xuất hiện một đứa bé chạc tuổi bông
-Bông à,đây là Thỏ con của cô Hà,hai chị em bằng tuổi nhau nên cứ gọi là bạn bè cũng được
Hà gắt lên
-Không,Thỏ đến đây ở phải gọi Bông là chị,nghe chưa Thỏ
Thỏ ngay từ bé đã tỏ thái độ khi dương mắt lên nhìn Bông rồi đi huých thẳng vào cô bé…
Sau đó là những chuỗi ngày địa ngục khi bé Bông ở với dì Hà…bố cô là bộ đội nên đi vắng suốt ,ở nhà chỉ có Hà cùng thỏ và Bông…
Con bé ngày nào cũng chỉ ăn được một bát cơm nhỏ với nước mắm,thậm chí để đói quá ăn nôn cả ra…con bé vừa nôn ra thì dì ghẻ cầm đầu dí vào chỗ bé nôn
-Mày k biết bố mày đi làm khổ thế nào mới có cơm cho mày ăn ,thế mà ăn hốc cũng k xong suốt ngày nôn,bốc lên ăn lại nhanh
Bông khóc xin
-Con k ăn được dì ơi
-Phải ăn,ăn…
Bà ta vừa nói vừa dí đầu con bé xuống,Thỏ thì ngồi ăn đùi gà rán chễm chệ trên bàn…
Đến lúc đi ngủ Thỏ đẩy bông xuống dưới
-Ai cho mày nằm với tao
-Chỗ này của chị mà
Thỏ tát vào mặt Bông
-Mơ à,chỗ của mày là dưới đất
Bông hiền lành nhẫn nhịn,con bé bỏ qua ngoài tai nằm ôm con gấu bông từ bé mà cô bé luôn ôm…
Cuộc sống của bé Bông từ ngày có dì ghẻ như địa ngục,con bé phải giặt giũ nấu cơm làm việc nhà nhưng mỗi khi xong việc quay lại ăn cơm thì chỉ còn lại chút cơm nguội và đĩa rau còn vài miếng để trên bàn,nhìn chú chó ngoài cửa cô bé lại lấy nốt chỗ cơm còn lại rồi trộn với ít nước thịt còn xót lại trong bát nhường cho chú cún ăn…
“Đừng lo nhé míc ,tớ đói cũng được nhưng cậu phải no,no còn có sức trông nhà chứ”
Cô hàng xóm đang đứng ở ban công nghe con bé nói mà cô thương ứa nước mắt,cô bảo chồng
-Anh à,chắc nay nó lại bắt con bé nhịn đói rồi
-Em gọi được cho bố Bông không?
-Em chưa gọi được,khổ thân quá anh ạ…bố nó đi cả năm nay rồi
-Bộ đội mà em,đợt này chắc cũng bận…
-Ai lại phó mặc con cho dì ghẻ bao giờ…chẳng nhẽ e lại nói nuôi được thì nuôi k để mình nuôi,nhà mình có mỗi đứa con trai,con bé bông cũng chạc tuổi đứa con gái đã mất của nhà mình nên e cứ nhìn con bé em lại nhớ con ,thương lắm…
-Được rồi anh sẽ cố liên hệ với bố Bông sớm nhất…
Hôm sau Bông tay dính mực trót cầm vào cái áo trắng của dì ghẻ Hà ,cô ta hét lên
-Con Bông đâu ,áo của tao sao dính mực thế này
-Con đang học dì bảo đi thu quần áo k mưa nên con vội
-Đang học cứ như ham học lắm,lớp 1 thì học cái đéo gì mà học,mày biết áo của tao bao nhiêu tiền không
Hà lấy tay vả bôm bốp vào mặt Bông,con bé chỉ biết lấy tay đỡ
-Con xin lỗi dì
-Tao bảo gọi tao là mẹ cơ mà,mặt cứ lỳ ra đúng là k có mẹ dậy dỗ nên hỗn láo…
Câu nói đó khiến Bông cứ nhìn thẳng vào Hà…cô ta càng điên vỗ bốp bốp vào mặt con bé khiến cô bé ngã ngửa ra sau…nhưng vẫn cứ nhìn Hà
-Dì là dì k phải mẹ con
-Ái chà nay mày dám cãi…
Cô ta đánh con bé,hàng xóm quay lại video và gửi ra hội bảo vệ trẻ em của phường…họ đến thì Hà lại ra sức thuyết phục và nói khéo “ em xin lỗi con rồi chỉ là em nóng tính,hàng xóm ở đây họ cố tình quay cắt ghép đó thôi,bông nhỉ mẹ yêu con chẳng hết”
Bông chẳng nói gì lẳng lặng lên phòng…
Bông đi học đi bộ qua nghĩa trang cô bé gọi
“ Con chào mẹ con đi học”
Mẹ cô bé được chôn cất tại đây ,cô bé ngày nào cũng đi qua chào mẹ đi học,đi về cũng chào mẹ đi học về,một đứa trẻ thông minh hiểu chuyện đến mức khiến những người hàng xóm k khỏi xót xa…
Bố Bông trở về sau khi nhận được tin báo con gái bị bạo hành…ông bóp cổ Hà
-Đứa trẻ mới sáu tuổi mà cô xem cô đã làm gì nó
-Em,em đang dậy dỗ con mà anh…con bé rất bướng nên em phải dậy k sau khó bảo.
-Cô để hàng xóm người ta dị nghị rằng dì ghẻ con chồng ,cô nhìn người nó đi còn chỗ nào không tím tái,tôi đi suốt ngày thế này cô ở nhà cô …cô dùng tiền của tôi để vỗ béo con của cô còn nhìn con của tôi đi…chúng ta k thể tiếp tục,tôi k thể tin cô nữa…
-Mình em xin lỗi mình em hứa sẽ k làm thế nữa…em hứa sẽ thay đổi ,em hứa sẽ chăm sóc con bé tốt,anh đừng đuổi em đi …em xin anh
Bông và Thỏ đứng trên phòng nghe thấy tất cả,Thỏ lừ Bông
-Mày hả hê lắm ,bố mày về kìa…
-Trả con gấu bông cho chị
-Con gấu ghẻ vứt dưới gậm giường ấy,chui vào mà lấy…
Bông cúi xuống tìm vội con gấu,di vật mà mẹ cô để lại…
Bố Bông đi lên thấy con gái gầy gò ông bật khóc
-Bố xin lỗi con,bố xin lỗi…
-Bố k sai
-Bố sai khi đã đưa người lạ về đây ,bố nghĩ cô ấy sẽ chăm sóc con nhưng thế này thì bố sẽ suy nghĩ xem có nên để cô ấy ở lại không?
Hà lúc này van xin Bông
-Con ơi dì sai,dì có lỗi với con,con nói gì đó k bố con đuổi dì đi mất,dì sẽ sửa chữa lỗi lầm,sẽ rút kinh nghiệm…
Bông k nói gì lẳng lặng quay đi khiến cô ta càng cay cú nhưng vẫn tỏ vẻ hối lỗi…
Hôm sau Bông đi qua một bà cụ ngồi bên vệ đường bà gọi
-Cháu ơi,cháu
Bông quay lại
-Dạ vâng bà gọi cháu ạ
Bà nhìn cô bé rồi sợ sệt
-Cháu có tin vào thế giới thứ ba không
-Bà là người kể chuyện ạ
-Trái đất có Thiên là trời,địa là đất và một thế giới thứ ba nơi có những con quỷ,có những thế lực đen tối xuất hiện…bà khuyên cháu về bảo bố mẹ mời những người có năng lực giỏi đến phong ấn cháu đi…
-Cháu làm sao hả bà
-Bà thấy tương lai của cháu,khi cháu trưởng thành cháu sẽ bị đón đi…đến nơi cháu thuộc về…
Đúng lúc có cơn gió khiến bụi vào mắt Bông,cô bé mở mắt ra đã thấy bà cụ k còn ngồi trước mặt…cô bé ngơ ngác ngó nhìn xung quanh…
Bố Bông xin nghỉ phép để ở nhà chăm sóc con gái lại,có ông ở nhà Bông được chăm sóc đầy đủ nên béo lên trông thấy…cô bé cùng bố dì và thỏ đi ăn tối đêm noel…tới cổng nhà hàng cả nhà đi vào trong còn Bông lại chú ý đến người đàn ông ăn xin quần áo rách rưới ngồi trước cửa nhà hàng,mấy đứa trẻ đang đi ra trêu ném đồ ăn thừa vào người kẻ ăn mày…Bông đi ra bênh rồi quát
-Này đồ ăn sao k cho người ta mà lại ném
-Lêu lêu thằng ăn mày…
Họ ném miếng bánh vào người gã ăn mày…trời đổ cơn mưa phùn,Bông đi ra dùng tay che cho gã ăn mày…cô bé lặng hỏi…
-Chú ơi,chú tên gì…chú nhà ở đâu,mưa rồi …hôm nay noel đấy chú có điều ước gì không?
-Ước
-Vâng điều ước ấy,cháu và chú cùng ước điều mà mình mong nhé…cháu ước được thấy mẹ,mẹ cháu mất từ lúc còn bé xíu…
Câu nói của cô bé 6 tuổi còn chưa hết thì cô đã thấy người mẹ đã mất của mình đứng ngay trước mặt…
Quay lai người đàn ông đã biến mất…người mang đến điều ước cho cô bé 6 tuổi vào đêm đông lạnh gía.
Trời đất chia làm ba giới,thần tiên,con người,và yêu ma…tại Ma Giới nơi những tội ác luôn được diễn ra…một người phụ nữ đau đớn kêu lớn khi đang sinh con…
Bên ngoài người hô…
-Thứ phi đã hạ sinh một bé trai
Vua liền phá cửa vào ,thứ phi đau đớn với tay
-Điện hạ,con của chúng ta là con trai,em cuối cùng đã hoàn thành tâm nguyện…
Vua ôm vợ và nói
-Anh nhất định trân trọng đứa con này,con của chúng ta sẽ là người thừa kế sau này…
-Còn Vương Quân…Vương Quân ngài ấy sẽ k đòi lại giang sơn này chứ ạ
-Vương Quân đã hoàn toàn từ bỏ tất cả để lại cho ta rồi,k có chuyện ngài ấy sẽ lấy lại ma giới này…tất cả ma thuật ngài ấy đã bị mất do chính tay ngài ấy huỷ đi thì k có chuyện sẽ quay lại ma giới…
-Em nghe nói ngài ấy cũng đang phải trải qua kiếp nạn làm người phàm trần ,ngài ấy vẫn phải trải qua lịch kiếp sao ạ …nếu vậy thì ma thuật của ngài ấy vẫn đang trở lại…
-Hắn vẫn là người tạo ra ma giới này …thế nên
-Thế nên em xin người hãy giết Vương Quân khi ngài ấy đang là người phàm trần đi…
-Sao có thể,ta sao có thể vong ơn bội nghĩa với anh trai mình được…
-Xin hãy vì tương lai của con chúng ta…em cầu xin người …hãy giết Vương Quân…
Bông thấy bóng mẹ trong chớp nhoáng rồi biến mất khi bố cô gọi
-Bông ơi vào đi con làm gì ở ngoài đó vậy
-Vâng…
Bố Bông ra dắt tay vào Bông ngoái lại nhìn thì người ăn mày lại ngồi ở đó…ông ta ngẩng nhìn Bông thì cô bé vẫy tay chào và nói “ Tên cháu là Trần Kim Thư”…
Gã ăn mày cứ nhìn cô bé khi cô đi khuất,câu chuyện của gã ăn mày bí ẩn và cô bé 6 tuổi cùng nụ cười của cô bé có lẽ là khởi đầu cho tất cả…
– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN