Mặc dù cậu và Olderhain đã thỏa thuận ổn thỏa, nhưng khi Giản Dụ ở thế giới loài người, cậu đã từng gặp không ít người trở mặt thành thù vì vấn đề tiền tài.
Giản Dụ không hiểu nên xử lý các mối quan hệ như thế nào mới tốt, cậu chỉ biết dùng nắm đấm giải quyết tất cả, nhưng thay vào đó thì việc làm rõ các vấn đề ở phương diện này trước mới là việc đúng đắn.
Quá Tam Ba Bận.: Là gì nhỉ? À ra rồi. Kiểu như bản thân GD dù không hiểu phải giải quyết các vấn đề trong mối quan hệ giữa người với người như thế nào nhưng vẫn biết chia đều mọi việc cho hai bên mới đúng đắn. Dạng như ký hợp đồng kiếm lợi á, phải hai bên công bằng thì mới đồng ý ký, trừ trường hợp bất khả kháng thôi.
Kaka không thấy biểu cảm của Giản Dụ nên không biết cậu có đang suy nghĩ hay không, nhưng yên lặng quá lâu đủ để khiến số liệu của Kaka phán đoán rằng Giản Dụ đã từ chối.
Không thể tranh thủ xiên xỏ chủ nhân tệ bạc của mình, Kaka đành phải bắt đầu làm việc chính, lọc các công việc phù hợp với yêu cầu của Giản Dụ.
Tự do thời gian, không lộ mặt, không bị quản lý, nhanh kiếm được tiền, tìm được công việc phù hợp với các tiêu chí này thật sự rất khó khăn, may mà Giản Dụ không yêu cầu lương bổng thế nào, Kaka nhanh chóng cho ra một danh sách các nhiệm vụ phù hợp.
Giản Dụ chậm rãi đọc, cậu thẳng tay gạch bỏ mấy công việc cần trình độ học vấn và bằng cấp chuyên nghệp đi, lựa chọn ít hơn rất nhiều, trong đó có công việc tên “Chơi với mèo Sao định kỳ” làm cậu tò mò không thôi.
“Mèo Sao là gì?”
“Mèo Sao là thú cưng thịnh hành nhất Đế quốc Teas những năm gần đây, bọn nó có kích thước rất lớn với bộ lông xù, nhưng không hiếu chiến mà còn mắc chứng sợ xã hội.”
“Sau khi nhận chủ, nó sẽ bám dính chủ nhân của mình, đồng thời cũng cần một lượng vận động khổng lồ để có thể lớn lên khỏe mạnh, đáng tiếc người máy không thể làm được việc này, giống mèo này chỉ thân thiện với con người.”
“Vì vậy công việc chơi đùa với mèo Sao chưa bao giờ ngừng hot, lượng cầu rất lớn!”
Giản Dụ không hiểu nhưng lại rất rung động, thế giới mới quả nhiên thật thần kì, con người nơi đây không chỉ có thể biến thành động vật, ngay cả thú cưng cũng khác với thế giới cũ của cậu.
Nếu so ra, con người thế giới cậu đang sống không có chút sức mạnh nào, thế mà cứ luôn thèm khát thứ không thuộc về bọn họ, lúc nào cũng có ý đồ điều khiển Siren.
Mặt Giản Dụ lạnh đi, chuyển công việc này sang mục “có thể” rồi tiếp tục kéo xuống.
Vị trí cuối cùng trong danh sách, cậu thấy chữ “Livestream”.
“Tại sao lại đề cử livestream?” Theo Giản Dụ biết, tuy công việc này tự do thời gian, làm ở đâu cũng được, nhưng lại cần lộ mặt, đây là một trong những công việc Giản Dụ bỏ đầu tiên.
“Mặc dù lộ mặt là xu hướng nhưng cũng có vài streamer không đi con đường phổ biến đó.” Kaka gới thiệu: “Streamer kiểu này thường dùng góc nhìn thứ nhất để livestream, có thể để người xem nhìn thấy những gì streamer đang thấy, cảm nhận những gì streamer đang cảm nhận.”
“Nhưng rất ít người livestream kiểu này, người muốn xem livestream kiểu này càng ít hơn, bỏ thời gian và công sức nhưng nhận lại không bao nhiêu, nhưng hoàng hậu tôn quý, nếu ngài muốn livestream thì có thể để bệ hạ nâng ngài!”
“Bệ hạ có thể khiến ngài trở thành streamer chạm là phỏng của toàn vũ trụ!”
“Đại gia và kiều nam giống loài người?” Giản Dụ nhớ đến những gì mình từng thấy ở thế giới cũ, thẳng thừng nói: “Lên giường với đại gia để có tài nguyên?”
Kaka nghe vậy thì rối loạn số liệu một chút, thiếu chút nữa đã không biết nên trả lời thế nào: “Không không không, hoàng hậu, ngài và bệ hạ không giống vậy!”
“Ngài là bạn lữ của bệ hạ mà, hai ngài không cần như vậy.”
Kaka không hiểu sao mọi chuyện lại thành ra thế này, nó không biết làm gì khác, bèn lén lút gửi tin nhắn, nó không muốn hoàng hậu biến bệ hạ thành đại gia bao nuôi mình.
Bệ hạ mà biết chuyện, chắc chắn nó không chỉ đơn giản là đổi cơ thể khác nữa, ngài sẽ xóa luôn dữ liệu của nó mất.
“Ồ.”
Giản Dụ không có kiến thức về phương diện này, trong đầu cậu chỉ có một khái niệm đơn giản nhưng thô tục, trong mắt cậu, lên giường chính là giao phối, muốn giao phối với Siren, khác phái không sao, cùng phái thì phải đánh bại Siren đó đã.
Ai thắng quyết định, ai thua phục tùng.
Bất hạnh chính là, trước giờ cậu chưa từng bại dưới tay ai, hơn nữa cũng không có Siren khác phái nào đến tìm cậu để giao phối.
Bạn lữ còn đẹp hơn cả mình, các cô không muốn tự chuốc vạ vào thân.
Giản Dụ không biết Olderhain có đánh lại mình hay không, nhưng cậu cảm thấy đề nghị này không tệ, tạm thời đặt vào mục “có thể”, sau đó đi xem vài livestream của thế giới này.
Để Kaka tìm vài livestream đang nổi, Giản Dụ phát hiện trào lưu bây giờ là chiến đấu, đánh nhau với người khác, biến thành thú đánh nhau với người máy, nhất là mấy hình thú có lông kia, bọn họ rất được yêu thích.
Giản Dụ không thể để lộ hình thú, nhưng chiến đấu vẫn có thể.
Dùng góc nhìn thứ nhất để chiến đấu? Giản Dụ không biết nhân dân Tinh Tế có chịu nổi hay không.
Ngoại trừ nó ra còn có vài video thám hiểm, Tinh Tế bát ngát rộng lớn, hành tinh quái lạ hằng hà sa số, vì vậy sản sinh ra một loại streamer thám hiểm.
Giản Dụ tìm tòi một chút, phát hiện cũng có video về đại dương, nhưng phần lớn chỉ livestream trên bề mặt, sâu dưới đáy đại dương quá ít người livestream.
Tuy nói sau khi thức tỉnh hình thái động vật biển thì có thể dạo chơi thỏa thích dưới biển, nhưng thể chất của bọn họ lại không chịu nổi áp lực dưới đáy đại dương.
Dùng tàu ngầm gì đó xuống lại mất đi giá trị thám hiểm.
Con người chưa bao giờ ngừng tìm hiểu đại dương, nơi có độ sâu vài dặm luôn là tồn tại thần bí nhất đối với bọn họ
Thân là Siren, Giản Dụ có thể hoạt động thoải mái dưới đáy đại dương, hoàn toàn không có chút áp lực nào.
Chuyện không thể với người ngoài chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay với cậu,
“Phải livestream như thế nào?”
Giản Dụ quyết định thử một chút, quan trọng nhất là cậu cũng thích xuống biển.
Không được thì cậu đi chơi với mèo Sao.
Bây giờ cậu vẫn chưa cảm nhận được ngọc đồng sinh, thời gian cũng còn dư dả.
“Cần mua quả cầu livestream, tôi có thể đặt mua cho ngài.” Kaka nhận ra Giản Dụ muốn livestream, cậu không dám nói nhờ bệ hạ nâng nữa, chỉ dám hỏi: “Hoàng hậu muốn livestream chủ đề gì?”
“Thám hiểm đáy đại dương.”
Vừa nói xong, đuôi cá của Giản Dụ biến lại thành hai chân, cậu chống tay, nhảy lên bờ hồ.
Cả người Giản Dụ ướt nhẹp, nước vẫn đang nhỏ xuống đất từng giọt tí tách, cơ thể cao ráo xinh đẹp phô bày trong không khí, cánh tay và eo có chút cơ bắp nhưng không lộ rõ.
Chỉ có ai bị cậu tấn công mới có thể cảm nhận được sức mạnh bên dưới lớp cơ bắp mỏng đó.
Giản Dụ không lau khô cơ thể mà mặc thẳng quần áo lên, chiếc áo trắng nhanh chóng đẫm nước, loáng thoáng lộ ra cảnh đẹp bên trong, còn quyến rũ hơn cả không mặc gì.
Đáng tiếc chủ nhân bộ quần áo không hề có ý thức về phương diện này, Giản Dụ đi chân trần rời khỏi đây: “Làm sao đến bãi biển gần nhất?”
Đối mặt với Giản Dụ vừa nói đã làm, Kaka cũng phối hợp chiếu bản đồ: “Hoàng hậu có thể đi xe bay của bệ hạ.”
Vì không cấp quyền máy ảnh nên Kaka không nhìn thấy được bộ dạng bây giờ của Giản Dụ, nhưng nó có thể cảm nhận được mọi hành động của tất cả người máy trong hoàng cung, vì thế khi thấy một người máy vệ sinh đi tò tò sau lưng Giản Dụ, Kaka nổi xung thiên.
“Tại sao người máy vệ sinh qua được mà tôi không qua được?”
Biểu cảm khóc hết nước mắt liên tục xuất hiện trên quang não, Giản Dụ vẫn đi chân trần, để lại một đường dấu chân ướt nhẹp trên mặt đất, cậu suy nghĩ một chút, nói thật: “Vì nơi này cần người máy vệ sinh?”
Người máy vệ sinh không có trí tuệ, bọn họ chỉ hành động theo những gì được lập trình sẵn, hiển nhiên không nằm trong phạm vi đề phòng của Olderhain.
Kaka nghẹn họng, hoàn toàn không phản bác được.
Bên kia, Olderhain đang họp nhận được tin nhắn của Kaka đã vội vã tăng tốc độ cuộc họp lên, cuối cùng khi kết thúc đã nhanh chóng vọt sang chỗ Giản Dụ, vừa đến nơi đã thấy Giản Dụ ướt nhẹp đi ra ngoài, theo sau còn có một người máy vệ sinh.
Hoàn toàn không thấy có gì sai sai.
Hơn nữa đã sắp đến gần phòng họp.
Nhớ đến đám người vẫn chưa rời khỏi hoàng cung, Olderhain hít một hơi thật sâu, bước lên cởi áo khoác bọc Giản Dụ lại.
“?” Giản Dụ ngẩng đầu, khó hiểu nhìn Olderhain: “Tôi không lạnh.”
“Đây không phải vấn đề có lạnh hay không.” Con ngươi thẳng đứng lại xuất hiện trong mắt Olderhain, hơi thở đầy nguy hiểm của hắn dần mất khống chế: “Em….định mặc thế này để ra ngoài?”
“Quần áo khô rất nhanh.” Giản Dụ không thấy sai chỗ nào: “Không rách chỗ nào, không cần đổi bộ khác.”
Olderhain đỡ trán, vừa nghĩ đến việc đám người trong phòng họp có thể thấy bộ dạng này của Giản Dụ lại bắt đầu nôn nóng.
Nhưng Giản Dụ đang ở trước mặt hắn, hắn phải nhịn.
Thấy Olderhain vẫn không tránh ra, Olderhain khó hiểu: “Tại sao quần áo không bị rách mà vẫn phải đổi?”
“…Ai dạy em như vậy? Trước đây em….thế này đã ra ngoài?”
Olderhain cúi đầu nhìn Giản Dụ, đôi mắt đã chuyển vàng nhìn chằm chằm người trước mặt.
Ngay cả tóc của Giản Dụ cũng ướt, dán sát trên mặt cậu, đôi mắt xanh lam ươn ướt phối hợp với gương mặt bối rối, khiến người ta cảm giác mặc người sắp xếp.
Olderhain căng thẳng, ý định kéo Giản Dụ về sào huyệt giấu mãi mãi lại xuất hiện.
Nếu không cứ làm vậy đi? Olderhain mặt vô cảm nghĩ, người đã vào cung của hắn rồi mà? Em ấy không chạy thoát được.
Bạn lữ nhất định phải ở trong sào huyệt của hắn.
Nhớ đến chuyện trước kia, Giản Dụ gật đầu, không giấu giếm gì: “Ừ.”
“Bọn họ nói, tôi không cần làm những chuyện không quan trọng thế này.”
Vừa dứt lời, Giản Dụ lập tức nhận ra có thứ gì đó nguy hiểm đang bao vây lấy mình, làm cậu căng thẳng, lập tức vào tư thế chuẩn bị chiến đấu theo bản năng.
Đối với Olderhain mà nói, câu này của Giản Dụ chính là xác nhận chuyện cậu đến từ phòng thí nghiệm.
Nhớ lại những biểu hiện trước đó, đến tận bây giờ, cuối cùng Olderhain cũng nhận ra Giản Dụ không đúng chỗ nào.
Chỉ có vật thí nghiệm không có danh dự mặc người vây xem mới không có nhận thức về khoảng cách giữa người với người.
Bởi vì bọn họ đã sớm quen với nó, sớm quen bị người khác nhìn, cũng không cần tình cảm gì.
Cho nên Giản Dụ mới thế này?
Olderhain không nhịn được, chỉ có thể vừa nhìn Giản Dụ đang cảnh giác nhìn mình vừa chậm rãi cất khí thế của mình lại.
Bất kể Giản Dụ là gì, em ấy là bạn lữ định mệnh của hắn, hắn có tức giận cũng phải tức giận với cái đám cuồng thí nghiệm đáng ghét kia mới đúng.
Nhận ra khí thế uy hiếp mình biến mất, Giản Dụ chậm rãi thả lòng, nhìn chằm chằm Olderhain, suy nghĩ thật lâu mới nói: “Anh không vui à?”
“Không có, sao em nghĩ thế?”
Olderhain gượng cười, trong đầu lên kế hoạch cho phòng thí nghiệm thử một trăm kiểu chết khác nhau.
Hậu trường nhỏ:
Phòng thí nghiệm: Oan quá mà. Kinh hoàng.JPG
—