Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy - Chương 125: Diệp Ninh Trung Thừa Đại Nhân Thế Mà Ngươi Vẫn Còn Sống 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
65


Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy


Chương 125: Diệp Ninh Trung Thừa Đại Nhân Thế Mà Ngươi Vẫn Còn Sống 2


Đương nhiên khác họ không được phong Vương!Còn lý do xuất hiện sáu nước, còn không phải là kiệt tác của tiên môn sao?Từng bước ép buộc bức mấy đời Thiên Tử, không thể không từng bước phá vỡ giới hạn.

“Tuy khác họ không thể phong Vương… Nhưng tước Vương là Thiên Tử sắc phong, ta thân là thần tử, lại có thể nói cái gì chứ?”Cuối cùng Lễ bộ Thượng thư cũng tìm được lý do.

Hắn lựa chọn vung nồi.

Thiên Tử cũng tình nguyện phong Vương rồi, ta còn nói cái gì.

Nghe thấy câu này, Cơ Minh Nguyệt tức giận.

Lẽ nào Thiên Tử muốn sắc phong tước Vương sao?Còn không phải là không có cách nào.

Thế mà người này muốn ném nồi lên người Thiên Tử, đây không có bất kỳ đạo làm thần tử nào đáng nói cả.

Nhưng đây thật ra là kết quả của việc Lễ bộ Thượng Thư đã suy nghĩ cặn kẽ.

Tiên môn không đắc tội được, sáu Vương cũng không chọc vào được, nhưng mà Thiên Tử, xem ra có vẻ dễ bắt nạt.

Dường như đắc tội rồi, cũng không có vấn đề gì quá lớn.

Chỉ cần ôm chặt hai cái đùi lớn ở phía trước, vị trí của hắn sẽ vững như Thái Sơn.

“Tên của đại nhân có lẽ là Lễ Nghĩa Liêm đúng không?”Diệp Ninh cười lớn một tiếng, hỏi.

“Lễ Nghĩa Liêm?” Lễ bộ Thượng Thư chau mày: “Nói vớ vẩn, bản quan sao có thể có cái tên này.

”“Thế sao?”Diệp Ninh hừ lạnh một tiếng, trong mắt hiện lên vẻ khinh thường.

“Nhưng mà ta thấy ngươi, lại là kẻ không biết liêm sỉ!”Không biết liêm sỉ?Lễ nghĩa liêm khiết liêm sỉ, thiếu liêm sỉ, thì không phải là không biết liêm sỉ sao?Nhất thời Lễ bộ Thượng thư mới phản ứng lại, trong chớp mắt vô cùng tức giận.

Nhưng Diệp Ninh vẫn chưa có ý bỏ qua, tiếp tục nói.

“Vậy thì ta hỏi ngươi một câu cuối cùng, nếu như sáu Vương là tước Vương, có thể không cần để ý đến lễ nghi thần tử, vậy thì Chân Nhân của Vũ Hóa Môn thì sao? Ngày hôm đó hắn uy hiếp Thiên Tử, lẽ nào ngươi không nhìn thấy sao?”Sắc mặt Lễ bộ Thượng thư đại biến.

“Đó là tiên nhân, sao có thể dùng lễ nghi của người phàm!”Thái Hướng Cao không nhịn được nữa đi lên một bước, nói.

“Nhưng mà thời kỳ Thái Tổ, tiên nhân đi vào điện, có người nào không phải giữ lễ nghĩa?”Thời kỳ Thái Tổ, là thời điểm áp chế ác nhất đối với tiên môn.

Lễ nghi của người tu hành thậm chí so với người bình thường còn nhiều hơn.

Đây cũng là một loại áp chế, chứng minh hoàng quyền cao hơn tất cả.

Nhất thời Lễ bộ Thượng thư không còn lời nào để nói.

Hắn còn có thể nói cái gì?Nói lúc đầu Thái Tổ lợi hại, vì thế tiên môn bắt buộc phải nhún nhường.

Nói bây giờ Đại Chu đã tiêu đời rồi, vì thế tiên môn có thể kiêu ngạo sao?Lời nói này có thể nói trong lòng, nếu như thật sự nói ra, Cơ Minh Nguyệt nhất định trực tiếp kéo hắn ra ngoài chém đầu.

Vì thế Lễ bộ Thượng thư không còn lời nào để nói.

Hắn cảm thấy người của Viện giám sát đều là kẻ điên, mở miệng là lấy tiên môn ra nói chuyện, đúng thật là không sợ chết.

Liên tục giải quyết hai vị Thượng thư, thế mà ở trên triều đường không còn có một tiếng động nào.

Nhất thời, không có người nào mở miệng.

Đây là không muốn bị mắng.

Dù sao bọn họ thật sự có quá nhiều chỗ hở rồi, nếu như Diệp Ninh thật sự muốn bắt ra nói, bọn họ cũng không có cách nào cả.

Nhưng ai cũng không ngờ được là, bọn họ không đứng ra, thế mà Diệp Ninh vẫn còn gọi tên.

“Hình bộ Thượng thư đứng ra đây cho ta!”Một người nam tử trung niên bước ra ngoài, vừa tức vừa sợ.

“Diệp Ninh, ngươi đứng có bắt nạt người quá đáng!”Ta không nói gì, thế mà ngươi lại chủ động gọi ta?Hôm nay đúng thật là lật trời rồi.

Rõ ràng là một nhóm xông về phía Diệp Ninh, kết quả biến thành Diệp Ninh mắng mọi người.

“Ta không có bắt nạt ngươi, ta chỉ là muốn hỏi ngươi có hiểu Pháp luật không!”Diệp Ninh nhàn nhạt nói.

“Có lời gì trực tiếp nói ra.

”Hình bộ Thượng thư học được thông minh rồi, không dám loạn tiếp lời.

Diệp Ninh liếc mắt một cái.

Trong lòng Thái Hướng Cao ngầm hiểu, hắng giọng một cái, nói.

“Điều thứ nhất, tổn thương ngược đãi người dân, Uy Vũ Hầu phạm…”“Điều thứ hai, cưỡng ép dân nữ, Uy Vũ Hầu phạm…”“Điều thứ ba…”…Thái Hướng Cao cũng là đã đọc qua thì không quên, âm thanh trầm bổng du dương đọc ra…Đọc tất cả hơn một trăm điều.

Mọi người sao có thể không nghe ra được, đây đều là tội trạng của Uy Vũ Hầu!Thời gian địa điểm, nhân chứng vật chứng đầu đủ.

Cơ bản đều là loại không thể nào chối bỏ.

Bọn họ không có chút nào hoài nghi tính chân thực, Uy Vũ Hầu dám làm ra những chuyện này cũng là điều rất bình thường.

“Những chuyện này đều là kết quả Viện giám sát điều tra ra được trong vòng hai ngày.

”Diệp Ninh lạnh lùng nói.

“Nhưng đã có hơn một trăm điều rồi!”“Nếu như tiếp tục điều tra nữa, ta nghĩ còn có thể nhiều hơn gấp đôi!”“Nhưng ta cho rằng đã không còn cần thiết điều tra nữa, chỉ những tội danh này thôi, đã đủ khiến cho Uy Vũ Hầu chết mười lần!”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN