Anh Là Ngân Hà Khó Chạm Tới - Chương 1: Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Anh Là Ngân Hà Khó Chạm Tới


Chương 1: Chương 1


Ánh đèn xe lay động biến hóa chiếu xuyên qua cửa sổ xe, rọi thẳng vào trên mặt Cố Chiếu.

Cô co rụt thân thể lại một chút, tự nép mình vào trong bóng tối.Hối hận quá đi.Cô vặn vẹo ngón tay, khẩn trương mà nhìn lén Thẩm Quyết Tinh đang an tĩnh lái xe bên cạnh.

Nam nhân chuyên chú nhìn về phía trước, đôi lông mày rậm nhẹ nhàng nhướng lên, khóe môi lạnh lùng lại nhếch xuống, tạo thành một vẻ mặt mà Cố Chiếu rất quen thuộc —— không kiên nhẫn.Thật sự quá hối hận.

Cố Chiếu nghĩ thầm, nếu sớm biết thế này cô đã không đến tham gia họp lớp làm gì.Hai tháng trước, QQ của Cố Chiếu đột nhiên nhảy ra tin nhắn trò chuyện từ Sở Viên Nguyên.

Bình thường lúc làm việc cô đều sẽ dùng WeChat, mặc dù cô cũng có treo QQ ở đó nhưng vì đã lâu không có tin nhắn nhảy ra, cơ hồ cô cũng quên mất.Tốt nghiệp bảy năm, không tính nhóm lớp đã bị cô chặn, đây là lần đầu tiên có một thông báo xuất hiện.“Chúng mình chuẩn bị làm một buổi họp mặt bạn học để kỷ niệm mười năm nhập học, cậu có đến không?”Cố Chiếu nhìn chằm chằm dòng chữ kia một hồi lâu, ngón tay cô do do dự dự trên bàn phím nhưng mãi vẫn không gõ ra đáp án.“Thẩm Quyết Tinh cũng đến.”Cô nhìn chăm chú vào dòng chữ mới hiện ra trên màn hình, hai gò má tái nhợt do bị ánh sáng lạnh từ màn hình chiếu vào bỗng dưng hiện lên một chút ửng hồng kỳ lạ, cuối cùng hàng lông mi của Cố Chiếu run lên, giống như tự sợ mình đổi ý bèn nhanh chóng gõ xuống một chữ.“Đến.”Sở Viên Nguyên từng đảm nhiệm chức lớp trưởng ở cao trung, năng lực tổ chức vẫn luôn rất mạnh, những buổi tụ họp lớn nhỏ mấy năm nay đều do một tay cô ấy lo liệu.

Cố Chiếu vào trong nhóm nhìn ảnh chụp, thiếu bảy tám người, cũng chỉ có hơn mười người nhưng không có ai là Thẩm Quyết Tinh.Thật ra… cô tham gia buổi họp lớp này cũng không phải chỉ vì mỗi mình Thẩm Quyết Tinh, năm đó Sở Viên Nguyên làm lớp trưởng cũng xem như có quan tâm đến cô một chút, không hề coi thường cô như những người khác, người ta tự mình tới mời, cô cũng không thể không nể mặt cô ấy.

Hơn nữa nghe nói hôm đó còn có cả Lý lão sư đến tham dự.

Lý lão sư cũng rất tốt với cô lúc ở cao trung, đã không gặp mặt lão sư nhiều năm như vậy, quả thật cô cũng muốn đến gặp một lần.Hiếm khi Cố Chiếu ra ngoài mua quần áo và kính áp tròng mới.

Nhân viên cửa hàng nói lens thẩm mỹ có thể làm cho người ta trông có sức sống hơn, nhất thời cô tin lời dụ dỗ của đối phương, mua một cặp màu đen loại dùng nửa năm.

Sau khi mang vào cô liền nhớ tới Tiểu Duy trong phim Họa Bì, chẳng qua người ta vừa là tiên nữ vừa là tiểu hồ yêu xinh đẹp, cô chỉ đơn thuần trông như một yêu quái.Vì không muốn lãng phí mấy trăm đồng này, đến ngày họp mặt bạn học Cố Chiếu vẫn căng da đầu mang nó vào.

Để trông không quá đột ngột, cô thả xuống mái tóc đuôi ngựa buộc thấp quanh năm, lục tung trong góc ngăn kéo kiếm được mẫu son môi do đồng nghiệp tặng, biến sắc môi nhợt nhạt trở nên khỏe mạnh hồng nhuận.Vốn dĩ cô còn định mua phấn nền che bớt đi vết bớt trên trán, sau đó lại cảm thấy nếu chỉ dùng có một lần thì lãng phí quá, cuối cùng cô vẫn quyết định dùng tóc mái che nó đi.Vết bớt đỏ tươi trên trán Cố Chiếu to bằng một đồng năm mươi xu, cô đã mang theo nó từ khi còn trong bụng mẹ.

Lúc mới sinh, bác sĩ quan sát một thời gian thì nói có thể sau này sẽ tự biến mất.

Kết quả là vết bớt còn chưa kịp biến mất, cha mẹ cô đã gặp tai nạn giao thông.Năm tám tuổi, ông nội Cố Chiếu có đưa cô đến bệnh viện chuyên khoa của thủ đô trị liệu một lần, lúc ấy tốn không ít tiền, quả thật vết bớt đã mờ đi không ít, phai thành màu hồng nhạt, nhưng vừa nghe phải đi trị liệu nhiều lần nữa mới có hiệu quả, tiểu Cố Chiếu dù có nói gì cũng không chịu làm tiếp.Tuổi còn nhỏ nhưng cô đã hiểu được gia đình mình không giống như gia đình người khác, cô cũng biết ông bà nội mình sống vất vả.

Nếu cái giá để trở nên xinh đẹp hơn là ông bà nội phải làm lụng vất vả gấp bội thì cô thà không xinh đẹp còn hơn.Tháng tư, thời tiết thành phố S âm tình bất định, lúc ấm lúc lạnh.

Khi Cố Chiếu đi dạo trung tâm thương mại, tất cả đồ trưng bày đều là đồ mùa hè, cô cũng không nghĩ nhiều bèn mua một chiếc váy mùa hè.

Trang điểm xong cô mặc váy vào, đi ra ngoài dạo một vòng, lúc trở về lại thành thành thật thật khoác thêm một chiếc áo bông..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN