Gặp Người Đúng Lúc - Tống Thị Phương Anh - Phần 22
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
322


Gặp Người Đúng Lúc - Tống Thị Phương Anh


Phần 22


Tôi đã từ bỏ thế giới của chính mình để tới đây,để mong được bên người mình thương…thế nhưng người tôi thương lại chỉ là một phần trong người đàn ông này,người mà tôi đang gọi là chồng…

Vương Quân nằm trên người Bông ông ta nhắm mắt rồi ngủ lúc nào không hay,Bông nhận ra có lẽ người đàn ông này cũng có lúc mệt mỏi,tay ông ta vẫn đang nắm chặt áo của Bông…

Bông ngồi bật dậy,Vương Quân cảm giác lúc này như một đứa trẻ ngủ ngon lành,ông ta có lẽ cả đời này luôn ngủ trong dáng vẻ đề phòng…Bông cảm thấy nhẹ nhõm vì ông ta ngủ chưa thể động vào nhau…

Cô choàng áo vội lại rồi rời khỏi giường,tiếng hoa tử đằng đỏ rơi xào xạc bên hiên,Bông nhìn lại nơi này ,hoa tử đằng đỏ chỉ duy nhất ở ma cung có màu này…cô khẽ đưa tay đỡ lấy cánh hoa…

Vương Quân nằm bên trong ông ta mở mắt thấy Bông đang đứng nhìn những cánh hoa tử đằng đỏ…miệng cô khẽ nói …

“ Chú ăn mày ơi,khi nào chúng ta mới có thể gặp nhau,ý trời lạnh lùng khiến cho chúng ta xa cách,đã để cho chú rơi xuống phàm trần làm tổn thương lòng cháu đã quá lâu rồi”

Vương Quân nghe thấy tất cả,ông ta thay đổi sắc mặt rồi mỉm cười “ Cô ta đang rất nhớ nhung ngươi gã ăn mày ạ”…

Nhị Tôn của Tiên Giới đến gặp Mạnh Bà…

-Nhị Tôn hôm nay lại tới hẳn là có chuyện khó nghĩ…

-Chuyện năm xưa ta muốn hỏi bà Linh Ngọc liệu có phải là con của Vương Quân.

-Cái đó sao Nhị Tôn k trực tiếp hỏi chị gái mình…

-Tôi k dám hỏi,cũng k có dũng khí để nghe chị ấy trả lời.

-Năm xưa Vương Quân là một đứa trẻ được hoàng phi của Tiên giới nhận nuôi,đứa trẻ có đôi mắt đỏ khiến cho Tiên Giới cảm thấy lo sợ vì trong sử sách đứa trẻ có đôi mắt đỏ biểu tượng cho cái ác,cho sự huỷ diệt…Vương Quân đã phải trải qua muôn vàn khổ ải sau khi Hoàng Phi mất…Vua đã k giữ lời ông ta lo sợ đứa trẻ này sẽ ảnh hưởng đến đời sau nên đã muốn giết Vương Quân hết lần này đến lần khác…thậm chí luộc ông ta trong vạc dầu 99 ngày nhưng Vương Quân k hề hấn gì…rồi Vua cũng phải bó tay đưa ông ta đến nơi xa xôi hẻo lánh để trông coi bờ cõi…ở đó khi Vương Quân mới lớn đã gặp chị cậu…

-Vậy thì Linh Ngọc k thể là con của Vương Quân

-Chính xác…chỉ tiếc là đời mẹ đã yêu đến đời con cũng yêu ,điều đó là điều cấm kị ,hãy nói vs Hoàng Hậu nói ra sự thật sẽ tránh về sau…

-Vua thời xưa muốn giết Vương Quân là đúng.Để đến bây giờ sự tồn tại của ông ta đúng là mối đe doạ cho Vua bây giờ…

-Đất trời sinh ra ông ấy hẳn là có nguyên do,Vương Quân sinh ra để thống trị tam giới…

-Ý bà là ông ấy muốn làm Vua của Tiên Giới

-Ta hy vọng k phải là điều đó…còn nếu như đó là điều ông ấy muốn thì k ai có thể ngăn cản…

Nói tới đây Nhị Tôn run lên lo lắng…

Vương Quân ngồi trên đỉnh núi,bàn tay ông ta đánh đàn lướt nhẹ trên từng sợi …thỏ ngọc nhảy múa trước mặt ông ta…bỗng có tiếng vụt…

Hoàng Hậu của Tiên giới xuất hiện…Vương Quân dừng gảy đàn…

-Ngài vẫn đánh đàn hay như vậy ,thật đáng tiếc đã lâu rồi em chưa được nghe một bản tình ca buồn…

-Hôm nay k phải em rảnh rỗi đến nghe ta đánh đàn chứ…

Vương Quân đứng dậy quay lại mỉm cười nhẹ trong bộ vest màu xám lịch lãm…

-Em có chút chuyện muốn tâm sự cùng người.

-Liệu với thân phận của chúng ta hiện tại,tâm sự có tiện không?

-Em có nỗi khổ riêng ,con gái của em nó thật sự thích người đến phát điên lên rồi…em k có cách nào có thể ngăn nó lại được…em k muốn nó giống như em…

-Như em…em có gì bất mãn với ta sao?

-Ngài quá thừa hiểu điều đó,ngài đã nói với em thế nào khi em mang thai…ngài nói “ hãy bỏ đứa bé đi nếu k chính ngài sẽ bỏ nó “,và chính ngài đã phá bỏ như lời ngài nói để lại vết thương quá lớn trong em…

-Ta và em chỉ là một chút gì đó thoáng qua nên hãy quên đi tất cả …còn nếu ta đã tổn thương em thì ta xin lỗi…

Vương Quân quay đi Hoàng Hậu nói với…

-Em phải nói với con em sao đây,nói rằng người mà con yêu cũng là người mẹ rất yêu …phải vậy sao?

Vương Quân k nói gì lẳng lặng vụt biến mất vào ngọn lửa…để lại Hoàng Hậu tiên giới ngồi khóc nghẹn…

Vương Quân vừa trở về ông ta thấy con sói báo

-Vương Phi hôm nay lại tới nấu đồ ăn ạ

-Cô ta gan đấy

-Người đã từ chối 10 bữa ăn rồi,cũng né tránh k gặp Vương Phi,người đến sớm chuẩn bị đó ạ

Vương Quân nhìn sang con sói biển khiến nó cúi đầu.

-Từ khi nào ngươi biết xin xỏ cho người khác vậy

-Vương Phi tốt bụng nhân hậu lắm ạ…xin Vương Quân nay về dùng bữa ạ…

Vương Quân kể từ sau khi nghe Bông nhắc đến người xưa,ông ta né tránh k gặp mặt ,cũng k hỏi han đến cô…cô vì muốn xin lại cho sâu được sống mà cố gắng gặp bằng được Vương Quân…

Bước vào trong thấy Bông đang ngồi ngủ gật,đồ ăn trên bàn cũng đã nguội lạnh…ông ta ngồi vào bàn thì Bông mở mắt,cô cười rạng rỡ

-Ông về rồi…để tôi đi hâm đồ lại cho nóng nhé…

Bông nhanh chóng mang đi hâm ,Vương Quân ngồi gắp cô căng mắt ra nhìn…

-Cô định nhìn đến khi nào?

-Món này ngon không ạ

-Cô muốn nói gì thì nói nhanh đi,ta còn rất nhiều việc…

-Tôi muốn xin về việc cô hầu nữ sâu ,tôi muốn xin ông cho cô bé trở lại…

-Tại sao ta phải cho một cô hầu nữ trở lại,chết là chết…

-Đừng vậy,tôi biết ông có thể làm chết đi sống lại làm rung chuyển cả đất trời này

-Ai dậy cô nói những điều vừa rồi

-Bạch xà nói ạ…chính vì vậy nên tôi muốn xin

-Ta từ chối…giờ thì cô lui đi…

Bông ra bên ngoài lầm bầm cô vẫn cứ cố ở lại,đến lúc Vương Quân đi tắm cô lò dò đi vào sắp sắp khăn nhưng vẫn quay lưng lại tỏ ý ngại…ông ta nói luôn

-Ra ngoài đi…

-Tôi ở lại sắp khăn chuẩn bị …

-Ta k cần…

-Ông giận tôi cái gì đúng không?

Vương Quân đổi sắc mặt quay đi né tránh,ông ta đi xuống dưới nước…Bông cứ mon men rồi định nói chuyện về sâu thì cô trượt ngã chân xuống dưới hồ…áo cô ướt sũng ,áo mỏng dính vào người lộ rõ bầu ngực tròn trịa…cô ngại quay vội đi…Vương Quân nói

-Quay lại đây

-Tôi đi thay đồ,xin lỗi đã làm phiền ông khi tắm…

Cô định bước đi thì Vương Quân với tay kéo về phía ông ta…

-Ta có một thoả thuận,ta sẽ đưa cô hầu nữ đó trở về với một điều kiện…

-Điều kiện gì vậy

Bông quay lại ông ta nhìn vào cô và mỉm cười

-Ngươi đêm nay phải toàn tâm toàn ý phục vụ ta,thế nào k phải điều gì quá to tát chứ…

Bông tát bốp vào mặt Vương Quân trước sự ngỡ ngàng của ông ta…

-Đồ khốn nạn,ông cũng hèn hạ như bao gã đàn ông khác…

Vương Quân tóm tay Bông…

-Ta nói cho ngươi biết vì cái tát này ngươi vĩnh viễn k bh gặp dc hầu gái của mình nữa…

Bông ấm ức đến đỏ mắt…Vương Quân tức giận lên bờ choàng áo ,Bông rơi nước mắt cô gạt vội đi rồi lấy nước rửa mặt để cố không khóc…

Lúc này bạch hổ tới báo với Vương Quân…

-Tất cả binh lính đã sẵn sàng thưa người

-Tốt lắm…ngươi sẽ là đại tướng dẫn đầu ,chúng ta sẽ chiếm lấy Tiên Giới …

-Thần xin tuân lệnh Vương Quân…

Vương Quân quay vào phòng thấy Bông đang ngồi trên giường…ông ta tỏ thái độ

-Cô còn k lui đi…

Bông k nói câu gì vẫn cứ ngồi yên,ông ta lại gần

-Tôi xin lỗi khi nãy đã tát ông,mong ông giữ lời hứa…

Vương Quân nhìn thẳng vào Bông,cô ngại k dám nhìn thì ông ta khẽ nâng cằm cô lên

-Nhìn thẳng ta và nói cho ta biết điều gì khiến cô luôn từ chối ta,hay là vì ta k phải người mà cô yêu nên cô tỏ rõ thái độ…

-Ở thế giới của tôi đã yêu ai sẽ yêu hết lòng,k dễ thay lòng…

-Ta thấy gã ăn mày đó thật sự có lẽ dc cô yêu quá nhiều ,chỉ tiếc hôm nay ta sẽ cho hắn chứng kiến ta dày vò cô thế nào?

-Không,đừng làm vậy…

Ta sẵn sàng làm vậy…

Vương Quân tách bản thân ra ,gã ăn mày bị nhốt trong một lồng sắt đối diện giường,anh ta gọi

-Bông…bông của ta…thằng khốn…

Vương Quân cười nhếch môi ôm lấy cổ Bông rồi hôn khẽ lên cổ cô…Bông rơi nc mắt đánh vào tay Vương Quân…

-Đừng làm vậy,làm ơn dừng lại đi mà…

-Sao nào ,ý trời đã vô tình để hắn rơi xuống phàm trần làm tổn thương cô ư…

Bông biết là Vương Quân đã nghe thấy lời cô nói đêm hôm đó…

Bông nhìn gã ăn mày trong hình hài giống Vương Quân nhưng ánh mắt hiền từ ,anh ta cố thoát ra khỏi chiếc lồng sắt khi thấy Bông bị đụng chạm…

-Thả cô ấy ra Vương Quân,tao hận mày…tao đã nói k dc động vào cô ấy,cô ấy là tất cả của tao,tao xin mày đấy…Vương Quân…

Vương Quân cười khẽ ông ta hôn lên môi Bông,hôn lên má cô cùng hai hàng nước mắt…Bông ánh mắt đau khổ nhìn gã ăn mày…cô chỉ kịp nói

-Đèn lồng bay cao,tôi yêu chú…

Gã ăn mày nghe thấy vậy ngã quỵ trong chiếc lồng sắt…

Vương Quân xua tay chiếc lồng vút đi biến mất vào không gian…ông ta bóp cổ Bông…

-Ngươi dám nói yêu hắn trước mặt ta…

Vương Quân xé toạc đồ của Bông ra,ông ta như con thú ngấu nghiến cắn xé cô…Bông chỉ biết tóm lấy chiếc ga giường nắm chặt…nước mắt không ngừng rơi…

Mồ hôi của Bông nhễ nhại,cô van xin…

-Tôi mệt quá rồi làm ơn dừng lại…

-Dừng…ngươi dám ra lệnh cho ta sao?

Thấy Bông cổ và ngực đầy vết tím…môi vẫn rơm rớm máu,ông ta lúc này chợt bình tĩnh…Bông quay vào trong …

-Tôi nghỉ một chút rồi sẽ phục vụ ông tiếp…tôi k bỏ trốn đâu sẽ toàn tâm toàn ý phục vụ ông…

-Quay lại đây…

Ông ta nói rất cục cằn và lạnh nhạt…Bông quay lại Vương Quân bóp miệng.

-Vị trí cô đang nằm là mơ ước của rất nhiều người trong đó có cả cô chị hờ của cô ( ý nói Thỏ) cô ta sẵn sàng thay cô bất cứ lúc nào?

-Tôi k phải là một trong số những cô gái đó…

-Được vậy ta sẽ thay vị trí này ngay bây giờ

Bông lấy tay bịt miệng Vương Quân,chiếc chăn tuột xuống để lộ bầu ngực trắng tròn ngồn ngộn…

-Đừng gọi ai khác…

-Tại sao?

-Tôi k muốn …tôi sợ ông phật ý…

Vương Quân tóm tay Bông,ông ta khẽ đưa cậu nhỏ của mình vào nhấp nhẹ…

-Còn cô là của ta…

Bông ôm cổ Vương Quân để ông ta quan hệ nhưng mặt cô k có chút cảm xúc…lầm lỳ và u buồn…

Tại Tiên Giới

Vua của Tiên Giới nói rõ với Hoàng Hậu

-Hắn sẽ làm phản lại hiệp ước,sẽ có chiến tranh

-Là do người định ra tay với ngài ấy

-Ngài ấy,ngài ấy,trong đầu cô chỉ có hắn …giờ để đẻ ra đứa con gái u mê như cô vậy…một lũ ăn hại…ta thề với trời ta sẽ cướp con đàn bà của hắn về làm nô lệ tình dục cho ta…ta hứa đấy

-Điện hạ…đừng…đừng vậy mà…

Sấm chớp đoàng nổ ra…giao tranh giữa tiên giới và ma giới sắp xảy ra…thế nhưng Vua Tiên Giới lại nhắm tới Bông ,cô gái cận kề Vương Quân…

– [ ]

Yêu thích: 2 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN