Biết Cố Dư và Yến Địch ở bên nhau, bạn thân cô đơn từ trong bụng mẹ tò mò hỏi Cố Dư: “Cậu không sợ bị tán hai lần bởi cùng một cách… sẽ nhớ tới người cũ sao?”
Cố Dư: “Mình ham ăn, không nhất thiết vì chia tay với anh ta mà tức giận đồ ăn. Huống chi…” Cố Dư mở tủ lạnh, đưa bánh kem ngàn tầng cho bạn thân, “Anh ấy không chỉ xào rau ngon, kho thịt ngon, còn làm trà sữa miễn chê…”
Bạn thân bị chọc cười, “Tóm lại chỉ nghĩ ăn.”
“Đương nhiên không phải ~” Cô Dư cũng cười, “Ví dụ mình cắt củ cải mình ghét thành hình hoa, bạn trai cũ sẽ mắng sao em lại lãng phí đồ ăn. Yến Địch sẽ nói sao em lại nghĩ ra cách này? Hoa củ cải ăn ngon hơn!” Cố Dư ăn miếng bánh ngàn tầng, cười ngây ngô.
Cố Dư còn muốn nói thêm, bạn thân bịt kín lỗ tai, “Được rồi được rồi, đừng ném cơm chó cho mình.”