Mỗi Ngày Ảnh Đế Đều Livestream Nấu Cơm - Chương 125: Ngoại truyện 2: Đám cưới thế kỷ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
71


Mỗi Ngày Ảnh Đế Đều Livestream Nấu Cơm


Chương 125: Ngoại truyện 2: Đám cưới thế kỷ


Hạ Vân Sâm và Nguyễn Đường vừa về đến nhà đã được người thân ào ra đón.

“Anh ơi anh ơi anh ơi!!” Nguyễn Vũ lạch bạch bay nhanh như đạn pháo vọt từ trên lầu xuống, lao vào ngực Nguyễn Đường.

“Tiểu Vũ, anh nhớ em lắm đó, em có nhớ anh không?” Nguyễn Đường vòng tay qua người cậu nhóc bế xốc lên.

“Nhớ! Nhớ lắm ạ!”

“Tiểu Vũ ngoan quá.” Nguyễn Đường hôn lên khuôn mặt nhỏ mềm mại của em trai, tay ôm mông nhóc nâng thử, “Chà, Tiểu Vũ đợt này có vẻ nặng hơn rồi ha.”

Nhóc con cười khanh khách, “Em cũng cao lên rồi đó anh.”

Một tháng ngắn ngủi thôi mà Tiểu Vũ khoẻ mạnh nhanh nhẹn hơn rất nhiều, khuôn mặt cũng béo tròn hơn, ngay cả thân mình cũng cao lên, không còn gầy gò ốm yếu như cây củ cải thiếu dinh dưỡng khi xưa, có thể nói người nhà họ Hạ chăm nhóc rất kỹ.

Nguyễn Đường hỏi: “Có xem livestream không thế?”

“Em có xem á! Ngày nào em cũng xem với dì Nhiễm, thịt nướng ngon quá anh ơi. Em muốn ăn thịt nướng.”

“Được, anh làm cho em ăn.”

Khác với không khí vui vẻ hoà thuận của hai anh em nhà họ Đường, không khí bên nhà họ Hạ khác một trời một vực.

“Cái thằng này, chuyện này là thế nào đây hả?” Nhiễm Tinh nhéo tai con trai, “Cầu hôn tử tế không làm, đùng một cái bảo kết hôn, nếu không phải Đường Đường tốt bụng thì cả đời con gánh cái danh người xấu đấy biết chưa!”

“Không thèm thương lượng với mọi người gì cả, đính hôn cũng không có, chẳng lẽ hai đứa định kết hôn không thôi hả?” Hạ Vĩ Diệp cũng bực bội nói, “Nhà họ Hạ chúng ta chưa có người nào vô pháp vô thiên như thế này hết!”

Năm đó ông cưới Nhiễm Tinh cũng tuân theo truyền thống, tam thư lục lễ không thiếu gì cả, thằng nhóc này thì hay rồi, ngay cả nhẫn cũng không có, quy trình cũng không, nói mỗi câu là xong?

Vô lý! Quá mức vô lý!

“Danh sách khách mời, trang phục, địa điểm tổ chức, tiệc cưới, không chuẩn bị một cái gì hết!” Hạ Vân Dật cũng cáu cực kỳ, “Cậu nghĩ cả nhà chuẩn bị lễ cưới cho cậu kiểu gì?!”

Hạ Vân Sâm tự biết mình đuối lý nên im lặng cúi đầu để mọi người mắng cho trận.

Người nhà họ Hạ trút giận xong nhưng cuối cùng vẫn phải giúp Hạ Vân Sâm chuẩn bị lễ cưới, ai bảo cái tên này lười làm, không muốn dính đến mấy thứ đau đầu này, nhà họ không còn cách nào khác là phải đứng ra giúp, phải làm một cái lễ cưới siêu xịn cho Đường Đường, như thế cái đám bên ngoài mới không bắt bẻ được gì.

“Thôi, mẹ đã liên hệ đến nhà thiết kế Lạc Vĩnh Thành nổi tiếng đế quốc rồi để đặt hai bộ lễ phục rồi, dữ liệu giả lập chi tiết cơ thể cũng đưa qua luôn, mai là nhận được đồ.” Nhiễm Tinh thở dài nói.

Hạ Vĩ Diệp hừ lạnh, “Nơi chiêu đãi tiệc cưới là nhà hàng Hoa Hồng, cả bốn đầu bếp giỏi nhất của họ sẽ tham gia làm tiệc, nhất định có thể đảm bảo chất lượng đồ ăn.”

“Anh mày thức cả đêm mới soạn được danh sách khách mời, lúc tổ chức lễ cưới có thể bày thêm một vòng nữa bên ngoài nhà hàng Hoa Hồng để mời những người hâm mộ của hai đứa tới dự, người ta bỏ công nói lời hay ý đẹp cho cậu, không mời thì cũng không hay lắm.” Hạ Vân Dật bực thì bực nhưng mọi việc vẫn sắp xếp đâu ra đó.

“Cảm ơn ba, mẹ, anh.”

“Thằng nhóc này, người nhà mình cả, cảm ơn gì mà cảm ơn.”

“Đã chuẩn bị nhẫn chưa?” Dù hiện tại là năm 3018 nhưng cái gì là truyền thống thì vẫn phải có.

“Con đặt rồi, mai là người ta sẽ giao đến.”

“May vẫn còn chút thông minh.”

Nguyễn Đường đứng bên cạnh nghe hết mọi người nói chuyện, anh cười nhẹ, thực ra cái lời cầu hôn qua loa đó là do anh nói… Không biết đây có bị gọi là bắt anh Sâm đội nồi thay anh hay không?

***

Lễ cưới được tổ chức ngay ngày hôm sau, Hạ Vân Sâm và Nguyễn Đường dậy từ sáng sớm để đổi lễ phục được đặt riêng.

Lễ phục một đen một trắng, phô bày toàn bộ dáng người cao lớn của hai chú rể, ở phần cổ lễ phục của mỗi người đều có một chiếc nơ ngược màu, bên trên có thêu tên cả hai, cực kỳ tinh tế.

Nguyễn Đường và Hạ Vân Sâm đứng trước gương, tóc của họ cũng được chải vuốt chỉn chu, trên người có xịt nước hoa, mùi gỗ tùng vừa ấm áp vừa sạch sẽ.

Hai người nhìn nhau qua gương, ánh mắt đều chuyển đến người bên cạnh, môi nở nụ cười, đột nhiên có chút căng thẳng.

Cửa bị đẩy ra, Hạ Vân Dật ôm Nguyễn Vũ bước vào giục: “Nhanh nào, sắp đến giờ rồi.”

Hôm nay Nguyễn Vũ cũng được chỉnh trang ăn diện, nhóc mặc âu phục trắng, chân đi giày da trông như một công tử nhỏ tuổi siêu đẹp trai, cậu nhóc cùng một cô bé nữa bên họ hàng của Nhiễm Tinh sẽ thành cặp đôi sứ giả tình yêu của hai anh mình.

Hạ Vân Sâm dắt tay Nguyễn Đường đi ra cửa chính, ngồi xe bay tới cục dân chính đăng ký kết hôn.

Phóng viên nhận được tin đã vây xung quanh cục dân chính, người đông đến nỗi cá bơi không lọt, quá trình hai người đăng ký được camera quay lại toàn bộ, trở thành tin tức nóng nhất trong ngày.

Tiếp đó hai người di chuyển đến nhà hàng Hoa Hồng, nhà hàng Hoa Hồng không hổ danh là nhà hàng năm sao đứng đầu đế quốc, từ ngoài cho đến trong, chỗ nào cũng được trang trí mang đến cảm giác hết sức xa hoa.

Toàn bộ khách mời đã có mặt, hàng đầu tiên rất hấp dẫn ánh nhìn của mọi người, ngoài người nhà họ Hạ ra thì đều là những người có địa vị tại đế quốc, ngay cả hoàng đế và hoàng hậu đế quốc cũng có mặt.

Hôn lễ bắt đầu rất nhanh, đi kèm là tiếng nhạc du dương, hình bóng cao lớn của hai người bước trên thảm đỏ tiến thẳng vào trung tâm buổi tiệc, mọi ánh nhìn đều đổ dồn vào hai người.

Hạ Vân Sâm và Nguyễn Đường bước đến đài tuyên thệ nằm giữa sân khấu trong ánh nhìn của tất cả quan khách, người chứng hôn đứng giữa cả hai, cất tiếng, “Nguyễn Đường, anh có đồng ý lấy Hạ Vân Sâm làm chồng, luôn yêu, luôn tôn trọng, cho đến tận cuối đời?”

“Tôi đồng ý.” Giọng Nguyễn Đường hơi run, đây là lần đầu tiên anh kết hôn dưới sự chú ý của tất cả mọi người, nói gì thì nói thì đúng là có chút căng thẳng.

“Hạ Vân Sâm, anh có đồng ý lấy Nguyễn Đường làm chồng, luôn yêu, luôn tôn trọng, cho đến tận cuối đời?” Người chứng hôn hỏi.

“Tôi đồng ý.” Hạ Vân Sâm trịnh trọng trả lời.

“Bây giờ, mời hai bên trao nhẫn.”

Hạ Vân Sâm và Nguyễn Đường cầm tay nhau, từ từ đeo lên tay nhau chiếc nhẫn tượng trưng cho tình yêu và cuộc hôn nhân của hai người.

“Kết thúc buổi lễ. Bây giờ hai bạn có thể hôn chồng của mình.”

Hạ Vân Sâm và Nguyễn Đường chậm rãi ôm nhau, trao nhau một nụ hôn sâu dưới sự chứng kiến của tất cả khách mời đến dự đám cưới.

Xung quanh vang lên những tràng pháo tay nồng nhiệt, những người hâm mộ cất công từ xa đến được chiêu đãi ở vòng ngoài cũng nhỏ giọng hoan hô.

Nắm lấy tay nhau, bên nhau trọn đời, hai người họ sẽ hạnh phúc từ giờ đến mãi mãi về sau.

(Hoàn thành)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN