Nếu Được Xin Hãy Bên Nhau
Chương 12: Thật giả, giả thật
Chương Hiểu bước vào phòng, cô yêu cầu được đi một mình và tắt hết các máy quay hình.
-Chào anh, tôi là Chương Hiểu. Cô vừa nói, vừa kéo ghế ngồi xuống.
-Anh tên gì?
-Không phải đã hỏi rồi sao, cảnh sát rảnh rỗi lắm hả? giọng đầy vẻ hằn học.
-Rất buồn khi phải nói rằng tôi không phải cảnh sát.
-Trả lời câu hỏi của tôi ?
-Hà Phú. Còn cô là ai?
Chương hIểu cười, cô gõ gõ tay lên bàn, một tiếng, hai tiếng
-Tôi hả, tôi là một người biến thái giống anh
-Tôi không hiểu cô nói gì. Biến thái sao nhưng tôi nghĩ mình là một người đặc biệt.
-Đúng, anh vô cùng đặc biệt, mà là đặc biệt đáng thương. Ba tuổi người cha mất, nếu tôi đoán không sai, cha anh Hà Tường chính là thần tượng của anh đúng không? Nhưng rồi ba anh đã chết trong tai nạn giao thông, gia đình anh suy sụp. Mẹ anh là người phụ nữ công chức nhưng bà không quan tâm các anh. Hơn hết, Tưởng Tình là một người phụ nữ không giữ phụ đạo. Mẹ anh dẫn đàn ông về nhà và quan hệ ngay trên chiếc giường của bố anh. Anh nhìn thấy, nhìn thấy hết. Cảnh hai người đó ân ái, sự sung sướng của họ khi đạt cao trào. Ngày này qua tháng nọ từng người, từng người một. Số lượng đàn ông ngày càng tăng và cuối cùng mẹ anh chết ngay trên giường. Tôi biết anh vui lắm đúng không? Anh chắc sẽ không bao giờ vui mừng như thế.
Hai tay Hà Phú nắm chặt lại, sự hung ác nổi rõ trên gương mặt hắn. Ánh mắt lồng lộn lên, Chương Hiểu biết hắn muốn giết cô chỉ một phút nữa thôi.
-Cô câm miệng cho tôi.
-Xin lỗi nhưng tôi chưa nói xong mà, câu chuyện chưa đến hồi ly kỳ nhất. Sau đó, hai anh em được đưa đến ở chung với mợ. Nhưng trời trêu người, mợ anh Tưởng Kỳ cũng thừa hưởng dòng máu xấu xa của gia đình mẹ anh. Bà ấy có sợ thích hành hạ trẻ em. Hai anh em anh sống qua từng ngày dưới đòn roi của người phụ nữ xấu xa ấy. Nhưng mọi việc không dừng ở đó, bà ấy còn làm một việc không bằng cầm thú đó chính là …Bà ấy đã cưỡng dâm các anh.Không chỉ một lần mà chắc là mỗi tháng. ÀH, không tôi nghĩ mình đoán sai rồi, là mỗi ngày hay mỗi giờ nhỉ?
-Cô im ngay, câm miệng lại cho tôi. Cô có tin là tôi giết cô không hả? hắn xông về phía Chương Hiểu, ánh mắt khát máu ấy, sự giận dữ, không mặt móp méo đến phát kinh.
Cao Trình và các đồng nghiệp đứng trong phòng nghe nhìn quang sát mọi thứ. Theo yêu cầu của Chương Hiểu nên tắt hết các máy ghi hình như vì lo sợ cho cô nên Cao Trình đã giấu mở máy ghi âm. Khi nghe đến hai anh em họ đã từng bị lạm dụng tình dục thì tất cả đều sững sờ. Nhưng chưa kịp thoát khỏi sự sững sờ ấy, Cao Trình đã chạy ngay về phòng nghe nhìn. Mở cửa ra, anh thấy Hà Phú đang lao không ngừng về phía Chương Hiểu, đôi tay rướm đầy máu vì cọ xát mạnh với còng tay. Cao Trình không dám tưởng tượng nêu như không có chiếc còng ấy hay như anh đến trễ một chút thì…
Chương Hiểu thấy Hà Phú đã bình tĩnh lại, được đưa về chiếc ghế, hai cảnh sát kiềm chặt hai bên tay.
Cô từ từ đi đến, hai tay chống lên bàn, ánh mắt nhìn thẳng vào Hà Phú và ghé sát gương mặt lại gần hắn ta. Cương HIểu thấy rõ sự căm hận hiện rõ trong đôi mắt ấy.
-Kích động gì chứ, không phải anh cũng đang diễn trò cho chúng tôi xem sao? HÀ PHONG ơi Hà Phong tôi rất buồn phải nói với anh rằng Game over rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!