Khi tôi tỉnh giấc đã là sáng hôm sau.
Tôi ngơ ngác nhìn tấm hình trai xinh gái đẹp trong ảnh chụp.
Nhớ lại những chuyện xảy ra ngày hôm qua, tôi vẫn có cảm giác không chân thật.
Tôi thật sự đã kết hôn với Tiêu Thần.
Còn đưa anh ấy về nhà nữa!
Nghĩ đến Tiêu Thần, tôi nhanh chóng nhìn vào phòng nhưng không thấy anh ấy.
Tôi đi sang phòng khách bên cạnh cũng không thấy anh.
Nếu không phải trên tay tôi còn đang cầm hôn thú, có lẽ tôi sẽ nghĩ rằng chuyện hôm qua chỉ là mơ.
Ngay sau đó tôi đã nhìn thấy trên bàn ăn có một tờ giấy ghi chú.
Trên đó viết một hàng chữ rất đẹp.
“Vợ à, anh đến công trường rồi, lấy được em anh thật sự rất hạnh phúc. Anh không biết lấy lòng con gái, hi vọng em đừng chán ghét anh, anh sẽ cố gắng kiếm tiền nuôi em.”
Vợ!!
Mặt tôi đỏ bừng.
Tiêu Thần của tôi thật tốt, anh ấy muốn đi xếp gạch nuôi tôi.
Trong lòng tôi dâng lên một cảm giác ấm áp.
Anh ấy không biết tiền sinh hoạt một tháng của tôi là 50 vạn.
Hơn nữa, chữ của Tiêu Thần thật sự rất đẹp, nét bút liền mạch mạnh mẽ. Điều này có vẻ hơi trái ngược với tính cách của anh ấy.