Mệnh Quý Phụ - Chương 13: Chương 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
59


Mệnh Quý Phụ


Chương 13: Chương 13


Xe ngựa xuất phát, ba cửa lớn của vương phủ cũng theo thứ tự khép lại.

Nhìn xem cửa thành nhắm chặt, nhìn nhìn lại nhi tử trong lòng ngực còn không biết cha đã rời đi, Ân Huệ lại có loại cảm giác bừng tỉnh đại mộng.

Chỉ là nói không rõ, đến tột cùng giờ phút này là mộng, hay mười năm đã từng trải qua kia là mộng.

Ở cái mười năm kia, ký ức của nàng đối với hôm nay phi thường nhạt nhòa, đại khái chính là Kỷ Tiêm Tiêm chế nhạo nàng, nàng yên lặng chịu đựng, một nhà nhị phòng không có bị phạt, nàng cũng không có can đảm dò hỏi Ngụy Chiêm nàng có thể về nhà mẹ đẻ nhìn xem hay không.

“Phu nhân, chúng ta cũng trở về đi?” Kim Trản nhẹ giọng nói.

Ân Huệ thu hồi suy nghĩ, mang theo Kim Trản cùng nhũ mẫu trở về Trừng Tâm đường.

Tối hôm qua không ngủ tốt, sáng sớm lại ở các nơi trong vương phủ vòng một cái vòng lớn, Ân Huệ có chút mỏi mệt, kêu nhũ mẫu ôm nhi tử đi, nàng dựa vào trên giường chợp mắt.

Nhìn như ngủ rồi, kỳ thật còn đang cân nhắc sự tình.

Mười năm dài kia, đã xảy ra rất nhiều sự tình, có sự tình khiến nàng thấy vậy vui mừng, thí dụ như cha chồng đăng cơ, Ngụy Chiêm phong Vương gia, nàng cũng thành Vương phi.

Có sự tình Ân Huệ lại hy vọng chưa từng có phát sinh qua, thí dụ như tổ phụ nhà mẹ đẻ chết, thí dụ như cuối cùng Ngụy Chiêm muốn nạp Ôn Như Nguyệt làm thiếp.

Vô luận kiếp trước hay kiếp này cái nào là mộng, Ân Huệ đều phải nỗ lực đi thay đổi những cái sự tình nàng không muốn nhìn thấy đó.

Tâm Ngụy Chiêm nàng không chờ mong, cũng không tin chính mình có thể làm hắn quên vị thanh mai trúc mã biểu muội kia, nhưng tổ phụ đột tử nàng muốn xen vào, phương thức giáo dưỡng Hành ca nhi nàng cũng muốn sửa.

.

Nhị gia Ngụy Điệt cùng Kỷ Tiêm Tiêm ở tại Sướng Viễn đường.

Từ trắc điện bên kia trở về, dọc theo đường đi đến Sướng Viễn đường này, Ngụy Điệt một câu đều không có nói, chỉ là sắc mặt càng đi càng khó xem, chờ người một nhà vào địa bàn nhà mình, người gác cổng mới vừa đóng cửa lại, Ngụy Điệt liền xoay người, đem Nhị Lang tránh ở phía sau Kỷ Tiêm Tiêm nắm ra, đè nặng Nhị Lang ghé vào đầu gối hắn, Ngụy Điệt cao cao nâng lên bàn tay, bạch bạch bạch mà đánh lên: “ Cho ngươi nói dối, ta xem ngươi về sau còn dám nói dối hay không!”Nhị Lang mới 4 tuổi, vẫn luôn là bảo bối cục cưng trong mắt cha mẹ, có bao giờ từng bị đánh như vậy, mới bị một chút liền gào khóc lên: “Nương! Nương mau tới cứu ta!”Cứu?Ngụy Điệt đều giận đến bật cười, bàn tay đánh đến ác hơn: “Còn dám khóc, ngươi rốt cuộc có nhận sai hay không?”Nhị Lang quá đau, ngao ngao khóc, hắn căn bản không nghe thấy phụ thân nói gì, chỉ kêu nương mau tới cứu hắn.

Kỷ Tiêm Tiêm thấy thế, chớp mắt, đột nhiên hít một hơi, một tay che lại bụng, một tay vịn lấy nha hoàn bên người, thống khổ nói: “Nhị gia, bụng ta đau……”Ngụy Điệt dừng tay một chút, quay đầu đi xem Kỷ Tiêm Tiêm, vừa lúc bắt giữ ánh mắt Kỷ Tiêm Tiêm chột dạ trốn tránh.

Nhưng cho dù bụng đau là làm bộ, nàng chung quy đang hoài hài tử, đều đã bảy tháng, vạn nhất thật ra cái chuyện xấu, hối hận vẫn là hắn.

Lửa giận quay cuồng, Ngụy Điệt cuối cùng đánh Nhị Lang một cái, bỏ qua Nhị Lang, hắn chỉ vào Kỷ Tiêm Tiêm mắng: “Nàng liền giả trang đi, nàng liền tiếp tục chiều hắn, nhìn xem Đại Lang, nhìn nhìn lại nàng chiều nhi tử ra thành cái gì!”Kỷ Tiêm Tiêm cúi đầu, nhu nhược đáng thương mà nhìn trượng phu, nàng nhỏ giọng thay nhi tử nói chuyện nói: “Đại Lang đều đã 6 tuổi, Nhị Lang của chúng ta còn nhỏ, nói hơn nữa, còn không phải Tam Lang ở bên kia xúi giục, nếu không phải Tam Lang, Nhị Lang cũng sẽ không nháo.

”Ngụy Điệt uống miếng nước lập tức phun lại đây: “Nhị Lang nhỏ, nàng cũng nhỏ sao? Nếu không phải nàng ở trước mặt tam đệ muội khoe ra nàng có chút kiến thức, Nhị Lang sẽ nháo muốn đi kinh thành?”Kỷ Tiêm Tiêm bị hắn phun đến cổ muốn co rụt lại, nhưng mà người tùy hứng kiêu ngạo đã quen, như thế nào dễ dàng thừa nhận chính mình sai lầm, vẫn là giảo biện nói: “Ta như thế nào khoe ra, ta chỉ là tiếc hận nàng ấy không thể đi theo Tam gia, là nàng ấy muốn biết kinh thành phồn hoa ra sao, ta mới giới thiệu cho nàng ấy.

”Nhiều lắm chính là nói quá nhiều, làm cho nhi tử thèm, mới dẫn tới sự tình sau đó.

Kỷ Tiêm Tiêm ủy ủy khuất khuất mà nhìn Ngụy Điệt.

.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN