Gần đây cô chuyển phát nhanh rất nhiều, còn tưởng rằng ngày hôm qua đã đưa đến hết, biết ngành này rất không dễ dàng, Tô Đào mở cửa, người này từ ngoài cửa tiến vào, cũng không vội vàng đưa chuyển phát nhanh cho cô.
“Làm sao vậy?” Theo bản năng cảm thấy chỗ nào đó có chút không đúng, Tô Đào lui về phía sau.
Người nọ từ trong tay lấy ra một danh sách, “Phiền cô ký một chữ.”
Ký tên?
Trước đây cô không bao giờ ký giấy chuyển phát nhanh!!
Chẳng lẽ là fan muốn ký tên??
Phản ứng đầu tiên của cô là điều này.
“Hiện tại chuyển phát nhanh đã phải ký mới có thể nhận sao?” Tô Đào cầm bút viết tên mình, thờ ơ hỏi.
“Để đảm bảo là mình ký nhận, phòng ngừa có người nói dối mất đồ.” Hắn nói tiếp, ánh mắt đột nhiên sáng ngời, âm trầm nhìn cổ cô.
Tô Đào cúi đầu, viết ra một chữ cuối cùng, đột nhiên cảm giác có một ánh mắt mãnh liệt rơi vào trên người mình, vừa ngẩng đầu một cái hộp ném tới, chướng ngại vật đập vào mặt, theo bản năng nhắm mắt lại.
Cũng chính trong nháy mắt này, hắn đã dùng hai tay bóp cổ cô.
Cổ Tô Đào bị hắn bóp ngửa ra sau, hô hấp nhất thời trở nên khó khăn, ánh mắt bởi vì ho khan mà nổi ta nước mắt, cô mở hai mắt giận dữ trừng mắt nhìn người trước mắt, lúc này mới thấy rõ bộ dáng của hắn.
Bất quá chỉ là bộ dạng bình thường, ánh mắt nhìn cô lại giống như đang nhìn kẻ thù, hai mắt đỏ bừng phủ đầy tơ máu, trong mắt có hận ý ngập trời, phảng phất như coi đối với hắn làm chuyện gì tội ác tày trời.
Hắn bóp cổ cô, đẩy cô không ngừng lui về phía sau, cho đến khi cô dán lên tường, không thể lùi lại, tay hắn vẫn còn gắt gao bóp chặt.
Điện thoại di động vẫn đang phát sóng trực tiếp, Tô Đào đột nhiên bị người ta tập kích bóp cổ lui về phía sau tất cả đều được phát sóng trực tiếp ra ngoài, chẳng qua hiện tại cô đã rời khỏi ống kính.
Khán giả xem livestream ngay từ đầu tất cả đều bị một màn bất thình liệt này làm cho ngây người, màn hình sạch sẽ một giây, một giây sau liền giống như thủy triều tràn vào, hiện tại khán giả đã không nhìn thấy bóng dáng Tô Đào và hắn, chỉ có thể nghe được âm thanh đánh nhau không ngừng truyền đến.
【Tôi thấy cái gì, đây là kịch bản diễn tập sao】
【Cách tiếp cận hiện tại đã mạnh mẽ như vậy sao】
【 Mẹ kiếp, đây hình như là thật】
【Đào Tử bây giờ thế nào rồi, có biết nhà cô ấy ở đó không, mau báo cảnh sát! 】
【Ô ô ô, Đào Tử!!! 】
【Hy vọng bình an】
【Đã thông báo cho cảnh sát】
【Đã báo cảnh sát】
【Báo cảnh sát】
Đêm nay, cục công an nhận được vô số điện thoại báo cảnh sát, hình ảnh Tô Đào livestream bị tập kích cũng đã lên hot search, hết thảy đều phát sinh quá nhanh quá đột ngột.
Lâm Cảnh và trợ lý đang trên đường về nhà, anh đang hết sức chăm chú xem Tô Đào livestream, bỗng nhiên hình ảnh livestream liền xuất hiện một màn kinh hồn bạt vía.
Lòng ngực co thắt lại.
“Dừng xe!!!!!”
Tiểu trợ lý không rõ nguyên nhân, nhưng trong nháy mắt anh mở miệng liền đạp phanh, xe dừng lại, Lâm Cảnh ngồi ở ghế sau bởi vì quán tính nhào về phía trước, đầu đập vào lưng ghế phía trước.
Xuống xe mở cửa bên kia ghế lái.
“Anh Cảnh, làm sao vậy?” Tiểu trợ lý hai tay còn đặt trên vô lăng, đã bị Lâm Cảnh túm cổ áo từ chỗ ngồi kéo xuống.
“Báo cảnh sát, nhà Tô Đào có người đột nhập, mau!!” Lâm Cảnh vừa nói, vừa nhanh chóng lên xe, thanh âm của anh còn có chút run rẩy, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Xe phóng nhanh qua, tiểu trợ lý đi theo Lâm Cảnh nhiều năm, giờ phút này trong lòng tuy rằng đầy nghi vấn, nhưng đã gọi điện báo cảnh sát khi anh nói ra hai chữ báo cảnh sát.
Lâm Cảnh hiện tại trong lòng không ngừng cầu nguyện cô không nên xảy ra chuyện gì.