Cô gái trong xe bước ra khiến ai nấy đều im lặng mà ngắm nhìn vẻ đẹp của cô, phải mất vài giây sau tất cả mới lấy lại được hồn mình.
Cô mang một vẻ đẹp vô cùng sắc sảo, kiêu sa với gương mặt nhỏ nhắn, sống mũi cao thon gọn, đôi mắt to tròn cùng đôi môi trái tim quyến rũ.
Cô gái bí ẩn bước đi vào khách sạn.
Đám phóng viên cũng tranh nhau chụp những tấm ảnh về nhân vật bí ẩn này.
Dù không nói ra nhưng ai cũng khẳng định rằng.
“Nhan sắc của cô gái này không thua kém gì so với những nữ minh tinh nổi tiếng cả.”
Bên ngoài khách sạn nhìn đã rộng lớn rồi, vào bên trong độ bề thế, rộng lớn dường như chẳng hề giảm.
Bởi thế, chỉ có ông hoàng giải trí mới có thể chịu chi lớn để tổ chức họp báo như vậy thôi!
Bên trong đại sảnh có một sân khấu lớn trên sân khấu có một chiếc bàn dài được điểm xuyến thêm vài chậu hoa hồng đỏ.
Nơi đây là khu vực dành cho đạo diễn, diễn viên và nhà đầu tư ngồi.
Ở phía dưới sân khấu được sắp xếp rất nhiều chiếc ghế cho phóng viên và khách mời đến tham dự.
Cô gái bí ẩn tiến lại phía sân khấu, ngồi xuống chiếc ghế được đặt sẵn bên cạnh chiếc bàn.
Cả đạo diễn và nhà đầu tư đều rất bình tĩnh trước sự xuất hiện của cô, riêng chỉ có đám phóng viên là nháo nhào cả lên.
Đạo diễn Trần đang ngồi giữa cầm micro lên thông báo tin tức quan trọng.
“Cảm ơn các bạn phóng viên đã giành thời gian để đến buổi họp báo ngày hôm nay.
Như các bạn đã biết mục đích của buổi họp báo ngày hôm nay đó là ra mắt bộ phim điện ảnh mới nhất của tôi, chính là bộ phim” Đường đến tim anh “có sự hợp tác, đầu tư của công ty LT của Âu tổng đây.”
Một phóng viên đứng lên hỏi.
“Đạo diễn Trần chúng tôi đã biết vai nam 9 và nữ 9 sẽ do diễn viên Hà Quốc Anh và ảnh hậu Kiều Hạnh Dung đóng.
Vậy còn vai nữ phụ Vân Nghi, ai sẽ đảm nhận vai diễn này vì theo như thông tin chúng tôi được biết trong buổi casting cho bộ phim, vai Vân Nghi vẫn chưa tìm được người thích hợp.”
Đạo diễn Trần nở một nụ cười thân thiện, cầm micro lên trả lời.
“Cảm ơn câu hỏi của bạn.
Tôi nghĩ chắc mọi người ai cũng nhận ra trên hàng ghế này có sự góp mặt của một nhân vật mới.
Tôi xin trân trọng giới thiệu với các bạn cô Lâm Giai Tuệ cũng chính là người sẽ đảm nhận vai Vân Nghi.”
Giai Tuệ đứng lên, trên môi nở một nụ cười tươi tắn, cúi nhẹ đầu xuống chào mọi người.
“Xin chào mọi người, tôi là Giai Tuệ sau này mong mọi người giúp đỡ.”
Đám phóng viên nhìn thấy thái độ hiểu chuyện của Giai Tuệ thì trong lòng ai nấy đều thầm khen ngợi vì để có thể sống sót trong cái showbiz khắc nghiệt này, một là phải có người chống lưng, hai là phải dựa vào thái độ.
Dù có tài năng đến đâu mà thái độ hóng hách thì cũng sẽ chẳng bao giờ trụ nổi.
Chính Giai Tuệ đã hiểu được điều đó nên cô đã biết lấy lùi làm tiến cho bản thân mình.
“Cô Giai Tuệ, xin hỏi hình như tôi chưa từng thấy cô có mặt trong những bộ phim nào trước đây, đây là lần đầu cô đóng phim à?”
Một phóng viên khác hỏi.
“Đúng vậy! Đây là bộ phim đầu tiên của tôi.”
Giai Tuệ đầy tự tin trả lời.
Sau khi nghe Giai Tuệ nói mấy phóng viên ngồi phía dưới bàn tán xôn xao, chủ yếu là nghi ngờ cô có đảm nhận nổi vai diễn này không.
Cô phóng viên vừa nãy hỏi tiếp.
“Cô Giai Tuệ, tôi không biết là cô đã đọc qua kịch bản phim hay chưa, nhưng có một điều cô nên biết rằng vai Vân Nghi là một vai khá nặng kí vì tính cách của nhân vật sẽ được thay đổi liên tục.
Trong khi người lâu năm trong nghề còn phải e dè, vậy liệu cô có thể diễn đạt trọn vẹn tính cách của nhân vật được không? Trong khi, cô chỉ là người mới còn chưa va chạm, có phải cô là đang quá kiêu ngạo khi nhận vai diễn này không?”
Giai Tuệ im lặng vài giây rồi nở một nụ cười nhẹ nhàng, trên gương mặt xinh đẹp chẳng hề biểu lộ một chút lo lắng hay mất bình tĩnh bởi câu hỏi hóc búa đó mà ngược lại một dáng vẻ rất điềm tĩnh, có phần lạnh lùng xen lẫn một chút uy quyền đáp lại.
“Cảm ơn câu hỏi của bạn, một câu hỏi rất hay! Đối với người khác, họ sợ sệt, e dè vì họ không có năng lực, họ muốn thành công nhưng lại sợ va chạm và thất bại.
Còn tôi, càng khó khăn đến đâu tôi cũng sẽ chinh phục được nó bằng mọi giá..
Còn về vấn đề là người mới hay không tôi nghĩ nó không quan trọng vì trong giới giải trí này năng lực không liên quan đến tuổi nghề mà nó phụ thuộc vào sự yêu thích của khán giả dành cho tôi như thế nào.”
Đám phóng viên một phen đứng hình trước màn đáp trả của cô.
Thích thú, bất ngờ, khen ngợi đều có đủ cả.
Họ không ngờ một người mới vào nghề như cô lại dám đáp trả lại phóng viên như thế.
Bỗng nhiên, một tiếng vỗ tay vang lên phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng này.
Mà chủ nhân của tiếng vỗ tay ấy không ai khác chính là Âu Lãnh Thiên..