Kết quả là nghe thấy những câu nói này ,anh ta có phần khó chịu : ” vậy thì cô muốn chúng ta có quan hệ như thế nào thì mới có thể lên giường chứ? “
Thiên An nghe xong thì đỏ mặt.
Cô lại băn khoăn suy nghĩ về câu hỏi đó, Phong Thần Vũ đứng dậy cởi áo khoác ném lên ghế sofa.
Thiên An thấy anh ta cởi áo ra thì đỏ mặt vội dùng hai tay che trước ngực
– ” a! anh định làm gì! chứ!! Mau tránh xa tôi ra “
Phong Thần Vũ nhìn cô im lặng một hồi rồi đi về phía sau đi vào phòng ngủ.
– “!.
” Cô đỏ bừng mặt lên xấu hổ vì vừa rồi mình suy nghĩ lệch lạc.
Sau đó cô đi vào bên trong phòng xem anh ta làm gì.
Nhìn người đàn ông đang nằm ngủ ở trên giường cô nằm giữa giường như vậy sao cô có thể ngủ được chứ
– ” anh nằm như vậy thì sao tôi ngủ được?” Đứng nhìn anh ta với một thái độ bất mãn như đáp lại cô chỉ là bầu không khí yên tĩnh và hơi thở đều đều
– “! ” Cô giật lấy một chiếc gối rồi ôm ra ghế sofa nằm lướt điện thoại.
Nữa đêm Thiên An nằm trên ghế đã ngủ say có một bóng người đứng ở cuối ghế nhìn cô chằm chằm sau đó vòng qua bế cô đi về phía giường
– ” lạnh thế mà không biết lên giường ngủ!! “
Từ từ đặt cô lên giường sau đó đứng ngắm nhìn cơ thể ngọc ngà đó.
Thiên An mãi mới có thể nằm thoải mái thì không ngừng xoay người tìm vị trí thoải mái
Phong Thần Vũ nhìn không biết nói gì.
Nhìn váy tụt xuống vai lộ ra một bên ngực ,anh ta khẽ li3m môi một cái rồi nhìn xuống phía dưới.
Tà váy đã kéo lên nhìn thấy lót ren bên trong
– “! ” Sao lại không ăn mặc hẳn hoi khi có đàn ông trong phòng chứ nhỉ? Phong Thần Vũ quay sang chỗ khác nhìn vài giây sau lại liếc nhìn về phía Thiên An
Mẹ nó!! Đúng là ngủ không yên mà.
Vừa nghĩ như vậy Phong Thần Vũ đã leo lên giường đè cô xuống dưới nhẹ nhàng hôn lên môi Thiên An
Nửa đêm cảm thấy cơ thể mình lạnh lạnh mở mắt ra kéo chăn thì cô thấy mình đang nằm gối đầu lên tay Phong Thần Vũ.
Còn đáng sợ hơn là anh ta không hề mặc đồ và!.
cô cũng thế
Thiên An hoảng hốt hét lên sau đó đạp thẳng vào người Phong Thần Vũ.
Anh ta đang ngủ nhưng bàn tay đã kịp nắm chặt lấy cổ chân cô,Phong Thần Vũ mở trừng mắt ra ánh mắt như có thể giết cô ngay tức khắc
– ” cô làm cái quái gì vậy? Ngủ đi ” anh ta nhăn nhó mặt mày nhìn cô sau đó thả tay ra úp mặt xuống gối ngủ tiếp
Thiên An nhìn anh ta ung dung như không có chuyện gì xảy ra nước mắt rơi lã chã,Phong Thần Vũ nghe thấy thì mở mắt ra bật dậy nhìn cô
– ” khóc cái gì chứ? “
Cô mếu máo đáp lại lời anh ta : ” lần đầu của tôi bị anh lấy rồi!! Thế mai sau làm sao tôi ăn nói được với chồng tôi chứ? “
Cô càng nói thì càng khóc to hơn.
Phong Thần Vũ đau đầu khi nghe thấy tiếng khóc vò đầu bứt tai không nghĩ được câu trả lời
– ” ! tôi sẽ đảm bảo cho cô là cô lấy được chồng mà!! “
– ” ai sẽ lấy một người phụ nữ không trong sạch chứ ” Càng nói cô càng khóc to hơn.
Phong Thần Vũ hết cách ,anh ta vươn người ra sau mở ngăn kéo ra đưa cho cô một tấm thẻ đen
– ” thế cô làm bạn gái tôi đi!! Ăn sung mặc sướng không sợ cái gì “
Nghe câu này của anh ta ,Thiên An không khóc nữa ngược lại đổi sang tức giận.
Cô cầm lấy cái gối sau đó đánh anh ta : ” tôi không cần!! “
Tại sao anh ta có thể nói ra câu đó dễ dàng như vậy chứ? cô có phải là một người con gái muốn vật chất đâu.
Cô chỉ muốn có một tình yêu đơn thuần
Ấn ấn cái gối vào người anh ta mấy lần sau đó rời khỏi giường.
Chân vừa chạm xuống đất thì bị kéo lại
– ” định đi đâu?”