Trên mạng lúc này chuyện scandal kia đã lên tới đỉnh điểm, việc Thẩm Mặc và Thẩm Kỳ không lên tiếng đính chính khiến cho người hóng chuyện đều tin rằng lời bài báo kia là thật, chậm chí chuyện tình giữa Lệ Sa và Thấm Kỳ cũng bị thổi phồng lên.
Lệ Sa nằm trong phòng vui sướng xem những bình luận nói cô ta và Thẩm Kỳ rất hợp đôi.
Trước nay cô ta muốn thứ gì thì không ai có thể tranh cướp được, nhà họ Lệ so ra không kém nhà họ Kỳ và nhà họ Thẩm.
Nếu Kỳ Mộng Nhiên đã từ bỏ cơ hội vậy thì người có cùng đẳng cấp để liên hôn với Thẩm Kỳ chỉ có thể là cô ta.
Lệ Sa chờ đợi cha mẹ đi du lịch về, vừa nghe người làm báo rằng bọn họ đã về tới cổng thì lập tức lao xuống đón.
Lệ phu nhân vui vẻ cưng chiều con gái ” Con gái nhỏ của mẹ sao hôm nay lại có hứng ra đón chúng ta thế này?”.
Lệ Sa kéo bà vào phòng khách rồi kể cho bà nghe về chuyện ở trên mạng.
Lệ phu nhân sửng sốt ” Nhà họ Kỳ hủy hôn ước với nhà họ Thẩm?”.
” Đúng vậy mẹ, cho nên mẹ phải khiến cho Thẩm Kỳ phải cưới con, nếu không phải anh ấy con sẽ không chịu đâu, con sẽ tuyệt thực cho mẹ coi”.
Lệ gia chủ cũng rất cưng chiều con gái, nghe cô ta nói như vậy thì đắc ý ” Ngoài nhà họ Kỳ chỉ có nhà ta là xứng tầm với nhà họ Thẩm, Thẩm Kỳ nhất định phải lấy con, liên hôn này đối với nhà ta rất có lợi, cái dự án kia của cậu ta cha đã sớm muốn có một chân rồi nhưng không thể chen vào được”.
Lệ Sa vui mừng những vẫn sốt ruột ” Vậy cha mẹ phải nhanh lên, nếu không sẽ bị nhà khác giành mất, chưa kể anh ta còn đang bao nuôi một tiểu tình nhân nữa, lại còn là đàn ông, cha mẹ phải giúp con đá đít nó đi!”.
Lệ phu nhân tức giận thay con gái mình ” Còn có chuyện như vậy, con yên tâm, mẹ nhất định phải khiến Thẩm Kỳ kia chỉ có một mình con gái của mẹ thôi”.
Bà ta nói xong thì quay sang chồng mình ” Ông liên lạc với người kia đi, cùng chúng ta tới nhà họ Thẩm một chuyến”.
Lệ gia chủ cũng muốn nhanh chóng thực hiện mối làm ăn này nên liền nghe lời vợ.
……
Đầu chiều, tuyết có vẻ rơi ít hơn một chút nhưng thỉnh thoảng vẫn có những cơn gió cuốn rất mạnh.
Vì đã ngủ cả buổi sáng nên mấy người nhà họ Thẩm đều tụ tập ở dưới tầng để nói chuyện với nhau.
Thẩm Kỳ thì ngồi một góc xử lý công việc, Vincent cũng đang gọi điện cho ai đó.
Lúc này đột nhiên có chuông cửa, Kỳ Gia Phóng chủ động đi ra mở phần liên lạc của bảo vệ gác cổng ” Thưa gia chủ, có Kỳ lão gia tới, nói rằng tới để bàn chuyện hôn lễ”.
Kỳ Gia Phóng thấy người tới là lão cha của mình thì lập tức yêu cầu họ cho người vào.
Theo sau Kỳ lão gia tử còn có Kỳ Mộng Nhiên và Kỳ Phong mang theo rất nhiều thứ đến.
Đột nhiên có nhiều người vào nhà khiến Thẩm Mặc giật mình, cậu ngồi đàng hoàng lại bên cạnh Thẩm Kỳ, không gối đầu lên đùi anh nữa.
Thẩm Quân thấy người tới là bố chồng mình thì vội chạy ra chào hỏi, anh còn không quên lườm Kỳ Gia Phóng, tại sao lại không báo trước người tới là ông ấy, hơn nữa bên ngoài vẫn đang bão tuyết, đi như vậy rất nguy hiểm.
Kỳ lão gia tử thì chẳng sợ nguy hiểm, ông càng sợ con trai mình không lấy được vợ hơn cho nên phải nhanh chóng tới Thẩm gia để bàn chuyện sính lẽ và kết hôn.
Thẩm Kỳ đứng dậy tới bắt tay với ông, còn không quên giới thiệu Thẩm Mặc ” Đây là vợ sắp cưới của cháu”.
Kỳ lão gia tử nhìn Thẩm Mặc đánh giá, là một đứa trẻ ngoan.
Kỳ Mộng Nhiên ở phía sau vẫy vẫy tay với Thẩm Mặc.
Thẩm Mặc nhận ra cô thì cũng cười rồi vẫy tay lại.
Bỗng dưng lại phát hiện đi theo phía sau còn có cả Kỳ Phong thì cậu trở nên vui mừng đi tới chào hỏi với cậu ta.
Kỳ Gia Phóng giúp mang đồ vào trong, Kỳ gia mang tới không ít đồ ăn, bởi vì đang có bão tuyết nên đồ dự trữ tại Thẩm gia không còn nhiều lắm, anh ta liền bảo cha mình tiện đường mang tới một ít.
Kỳ lão gia tử, Kỳ Mộng Nhiên, Thẩm Kỳ, Kỳ Gia Phóng và Thẩm Quân ngồi ở bàn phòng khách để nói về chuyện liên hôn.
Thẩm Hà, Thẩm Mặc và Kỳ Phong rủ nhau sang một phòng khác, ba người vốn đã quen biết nhau từ khi tham gia chương trình nên cũng không khó để tìm chủ đề chung.
Kỳ Phong tò mò hỏi ” Chuyện trên mạng mấy hôm nay là sao vây?”.
Thẩm Mặc còn suýt nữa quên mất chuyện này ” Không có gì, chỉ là hiểu lầm thôi, anh ấy sẽ giải quyết chuyện này”.
Kỳ Phong thắc mắc ” Anh ấy? khi nãy tôi nghe Thẩm tổng nói cậu là vợ anh ấy, thật vậy sao?”.
Thẩm Mặc ngại ngùng gật đầu.
Kỳ Phong tỏ vẻ không thể tin nổi ” Đám nhà báo đó đúng là không có đạo đức, đều nói cậu là tình nhân cái này cái kia rất khó nghe, tôi mà biết là ai viết thì nhất định sẽ cho người đó một trận đòn”.
Thẩm Mặc vỗ vai kêu cậu ta bình tĩnh ” Không sao đâu, Thẩm Kỳ anh ấy sẽ giải quyết ổn thỏa thôi”, em không buồn đâu”.
Thẩm Hà cũng khó chịu ” Vừa xem liền biết là tin vịt do Lệ Sa kia thêu dệt lên, cậu chưa thấy cách anh ấy chỉnh người khác đâu, đều thảm lắm, nên Lệ Sa kia xem chừng là tự chui đầu vào chỗ chết rồi”.
Nghe cậu ta nói như vậy thì Thẩm Mặc cũng tò mò thật, Thẩm Hà thấy vậy thì kể tiếp ” Cậu còn nhớ cái người giám khảo tên Chung Đàm Lộ và cái tên Hàn Thuấn kia không?”.
Thẩm Mặc nhớ lại cảnh ngày hôm cậu bị hai người đó đẩy xuống cầu thang mà gật đầu.
” Nhà họ Chung sau đó bị phá sản, Chung Đám Lộ cũng bị lộ ra việc bị một lão bà bao nuôi khiến cho sự nghiệp hoàn toàn mất trắng, trước lúc hoàn toàn tuyệt vọng cũng cố tình công khai ra quan hệ với Hàn Thuấn, còn đăng lên ảnh nóng của cậu ta khiến cho Hàn Thuấn bị đuổi ra khỏi nhà, nghe nói có người phát hiện cậu ta xuất hiện ở phố đèn đỏ cặp kè với một ông lớn nào đó, ngay lúc hai người đang lăn lộn thì bị vợ của ông lớn phát hiện đánh cho một trận còn quay cả clip lại”.
Thẩm Mặc càng nghe càng sốc tới há hốc miệng, lúc được trả lại điện thoại thì vụ việc này đã trôi qua lâu rồi, vậy nên Thẩm Mặc không nắm bắt được thông tin, hơn nữa cậu cũng không phải người thích hóng chuyện ở trên mạng.
Thẩm Hà kể song thì quay sang nhìn Thẩm Mặc ” Thật ra tôi rất tò mò bọn họ đã làm gì cậu mà khiến cho anh cả lại ra tay mạnh như vậy?”.
Thẩm Mặc cúi đầu hồi tưởng lại một chút ” Bọn họ muốn đẩy em ngã xuống cầu thang, may mắn Thẩm Kỳ xuất hiện, nếu không nhẹ thì gãy tay gãy chân, nặng thì có thể bị chấn thương gì đó”.
Thẩm Hà thầm nghĩ, bảo sao anh cả lại ra tay tàn độc như vậy, thì ra là đe dọa tới tính mạng của Thẩm Mặc ” Sau này đừng xưng em nữa, dù sao cũng đã đăng ký kết hôn với anh cả rồi, vậy thì xưng anh đi”.
Thẩm Mặc không tài nào quen được với kiểu xưng hô như vậy, vậy khác nào Thẩm Quân cũng phải xưng hô gọi cậu là anh đâu ” Không, đừng, em không quen, mọi người cứ gọi như cũ đi thì hơn”.