Cô không khỏi nhớ tới ngày đưa Thẩm Kha Từ tới nhà ga.
Đại sảnh trong nhà ga được bật điều hòa, nhiệt độ cũng giống như bây giờ.
Ngày đó Lục An An mặc váy ngắn, hai đùi lộ ra bên ngoài, người có hơi lạnh.
Thẩm Kha Từ thấy vậy, từ trong vali lấy ra một chiếc áo khoác mỏng buộc quanh eo cô, buộc hai tay áo lại: “Ở đây lạnh lắm, chờ tôi đi rồi thì cậu cũng trở về đi.”
Lục An An ngoan ngoãn gật đầu, sau đó trịnh trọng nói: “Trước khi thi đấu phải cất giữ thật kĩ thẻ chứng minh thư của mình, có biết không? Còn có ví tiền, lỡ bị trộm mất thì làm sao bây giờ, còn có nếu gặp người xấu, cậu phải tránh xa ra một chút, đừng để bị thương, có biết không? “
Thẩm Kha Từ im lặng cười: “Ừ.”
Lục An An giặt sạch áo khoác cất vào tủ, thậm chí còn xịt lên đó một ít nước hoa.
Cô lúc này vừa uống nước nóng vừa lo lắng, chăm chú nhìn vào màn hình.
Vốn dĩ chỉ là một màn hình đen, sau vài phút, bản nhạc mở đầu đột nhiên vang lên, sau đó là hàng loạt danh hiệu khổng lồ hiển thị: Cuộc thi máy tính cấp quốc gia.
!! Bắt đầu rồi!
Lục An An lại trở nên căng thẳng, nhịn không được mở bịch que cay ra ăn.
Một người dẫn chương trình có bộ dáng thanh tú bước ra đọc lời dạo đầu, sau đó bắt đầu giới thiệu các tuyển thủ.
Mỗi khi giới thiệu đến tuyển thủ nào, màn hình liền quay cận cảnh người đó.
Làn đạn sôi nổi dũng mãnh tràn vào.
【Ồ! Thật là nhiều soái ca mỹ nữ. 】
【Người đẹp nhất là học sinh trường chúng ta (gương mặt tự hào)! 】
【Hóa ra có người còn vừa đẹp vừa nỗ lực hơn tôi! Tôi chính là phế vật! 】
【Kiếp sau xin hãy cho tôi một bộ não thiên tài! 】
【Tôi đặt cược vào số năm sẽ thắng, số năm là hàng xóm của tôi, đặc biệt thông minh. 】
Máy quay đảo qua từng người, Lục An An còn nhìn thấy Nguyên An Dật.
Hôm nay Nguyên An Dật mặc một bộ vest chỉnh tề, tóc được chải chuốt kỹ càng, nhếch miệng cười trước màn ảnh, mười phần tỏa nắng.
【Ồ! tiểu ca ca này là ai? Tôi muốn biết tất cả thông tin của cậu ấy trong ba phút! 】
【Aaaaah, cậu ấy hoàn toàn là hình mẫu lý tưởng của tôi, vừa tỏa nắng vừa có khí chất. 】
【Phổ cập khoa học: Nguyên An Dật – Ninh Thành, học rất giỏi, người cũng rất hài hước.】
【Lúa mì theo ý hài hước, cậu ấy là người được yêu thích nhất của lớp chúng tôi! 】
“Lục An An nhếch môi, quả nhiên Nguyên An Dật ăn diện lên một chút là không giống người thường!”
Người dẫn chương trình vẫn đang giới thiệu: “Người dự thi tiếp theo là Ninh Thành – woa, hôm nay có rất nhiều người từ Ninh Thành đến đây, các bạn đã có hẹn từ trước rồi sao?”
Khán giả náo nhiệt mà cười vang.
Người dẫn chương trình ho nhẹ một tiếng: “Cậu ấy là Thẩm Kha Từ đến từ trường Nhị Trung ở Ninh Thành, nhiệt liệt hoan nghênh!”
Nhịp tim của Lục An An đột nhiên tăng nhanh, giống như một con chim gõ kiến sắp xông qua lồng ngực cô, mặt cô lập tức dán vào màn hình!
Máy ảnh từ từ di chuyển lên, đó là một chiếc áo sơ mi trắng sạch sẽ, sau đó di chuyển lên, đó là một chiếc cổ trắng đến phát sáng, còn có yết hầu nhô lên.
Làn đạn nổ mạnh ngay lập tức.
【Đáng giá! Là một nhà phê bình nhan sắc chuyên nghiệp, tôi đoán dáng người dưới chiếc áo sơ mi này hoàn toàn không phải là bình thường! 】
【Aaa, yết hầu này! Tôi chết rồi, tôi chết rồi, để tôi liếm (không phải)]
【Cho tôi xem mặt của cậu ấy! 】
【Đừng quá kích động, nếu mặt cậu ta xấu thì sao? 】
Lúc này, suy nghĩ Lục An An cũng giống như cư dân mạng, mắt cô gần như dán vào màn hình, mau mau để cô nhìn Thẩm Kha Từ!
Máy ảnh cuối cùng cũng chịu thua, chiếu lên khuôn mặt hoàn chỉnh từ trên xuống dưới của Thẩm Kha Từ.
Lục An An hơi mở to mắt, nhìn thiếu niên đang nói nói cười cười ở vị vị trí của tuyển thủ.
Cả người thần sắc rạng rỡ, nhìn không ra là tới đây để thi đấu, mà giống như đang tham gia một cuộc thi sắc đẹp.
【A, a a a a a a a a a a a a a a a】
【Fuck, fuck, fuck, fuck, tôi biết yêu rồi ah ah ah ah]
【Mau nói đi, cậu có phải là con ruột của nữ Oa không vậy! 】
【Chồng ơi, chồng ơi, chồng ơi!! 】
【Buông cậu ấy ra, cậu ấy là của tôi rồi, tôi đã nhốt vào lồng trước rồi! 】
【Fuck, cậu nhóc này còn chưa thành niên đó, thành niên thì tôi đã có thể ôm đi rồi! 】
【Lão bà, lão bà, lão bà! 】
【Chàng trai này, hãy làm ba ba của con tôi, a, tôi thật không biết tốt xấu mà. 】
“?” Lục An An trầm ngâm nhìn làn đạn kêu gào Thẩm Kha Từ làm ba ba, còn có làm lão bà mà rơi vào trầm tư.
Cuộc thi cuối cùng cũng bắt đầu.
Đề bài hiện ra trên màn hình lớn, các tuyển thủ sẽ có một giờ đồng hồ để hoàn thành bài thi, thời gian kết thúc giám khảo sẽ tiến hành chấm điểm.
Sau khi đề bài đầu tiên được đưa ra, ngoại trừ Thẩm Kha Từ, những người khác đều điên cuồng gõ phím.
【? Có chuyện gì với em trai đó vậy? Cậu ấy không vội, nhưng mà tôi thấy vội cho cậu ấy. 】
【Có thể là đang suy nghĩ. 】
【Một giờ có kịp hay không, tốc độ tay của tôi chỉ có 500 từ/giờ. 】
【Uổng cho có một khuôn mặt như vậy, tôi đoán là không thể viết ra, nhìn xem người chơi thứ ba đã viết đến bài thứ hai rồi. 】
Mười phút trôi qua, Thẩm Kha Từ vẫn ngồi đó không nhúc nhích, Lục An An toát mồ hôi lạnh.
Máy quay quét qua từng người một, một số người chơi đã viết nửa trang chương trình.
Hai mươi phút sau, Thẩm Kha Từ đột nhiên di chuyển.
Cậu ấy bắt đầu viết rồi? Lục An An cắn một miếng que cay thật lớn.
Ai biết rằng Thẩm Kha Từ chỉ di chuyển cổ tay của mình.
【…】
【Tôi đã nghĩ cậu ấy sẽ bắt đầu làm nhanh thôi. 】
【+1 】
【Sư huynh, anh có thể làm được không? Tôi không muốn anh ấy là người đầu tiên đi xuống với khuôn mặt đẹp như vậy đâu. 】
【Cậu ấy có phải là tiểu minh tinh mà ê-kíp chương trình đưa vào cho có mặt không? 】
Nửa giờ sau, Thẩm Kha Từ nhắm mắt lại, cuối cùng đặt tay lên bàn phím và bắt đầu gõ nhanh.
Tốc độ tay cực nhanh, trước màn ảnh lướt qua như chớp, không thể nhìn rõ được.
【? Tốc độ tay này, trâu bò đó người anh em. 】
【Không thể cho tôi nhìn kĩ đôi bàn tay của cậu ấy sao, chúng tôi không có woo woo woo. 】
【Độc thân 800 năm rồi đúng không? 】
Thời gian đã hết, người dẫn chương trình hô dừng, kết thúc phần thi thứ nhất.
Không khí đột nhiên ngưng trọng, Lục An An nghiến răng nghiến lợi, cắn ra một tiếng vang giòn.
Máy quay quét qua, một số thí sinh trông có vẻ nặng nề, một số thì tự tin, chỉ có Thẩm Kha Từ là vẫn bình tĩnh như thường.
Thí sinh số 1 bắt đầu trình bày tác phẩm của mình, thí sinh số 1 hắng giọng: “Thiết kế lần này của em …”
Màn hình lớn kết nối với máy tính, chương trình của thí sinh được chiếu trên màn hình, các giám khảo dưới khán đài đang nghiên đầu ghé tai bình luận về tác phẩm.
Từng tác phẩm được trình chiếu, đến lượt Nguyên An Dật, làn đạn lại mạnh mẽ trở lại.
【 Vừa có ngoại hình vừa tài năng là mẫu người lý tưởng của tôi. 】
【Aaaaaah, cậu ấy thực sự phát triển hoàn toàn theo quan điểm thẩm mỹ của tôi. 】
【Thiết kế này thực sự rất tốt, giáo viên chúng tôi ở bên cạnh nhìn đều gật đầu. 】
Lục An An nhìn bình luận trên màn hình không hiểu cho lắm, nhưng lời nhận xét của giám khảo dường như rất có uy lực, cũng rất ấn tượng với bài thi của Nguyên An Dật, nhưng cô vẫn không chờ không kịp để xem kết quả của Thẩm Kha Từ.
Kết quả là sau Nguyên An Dật thì tạm nghỉ, người dẫn chương trình chọn một tuyển thủ xinh đẹp, hỏi cô ấy đã, cô ấy đã tiếp xúc với lĩnh vực này từ bao giờ, chuẩn bị cho cuộc thi này bao lâu, liệu cô ấy có đạt được gì không, thậm chí còn hỏi cô ấy có thầm mến nam sinh nào không.
Cô gái hơi đỏ mặt, đột nhiên liếc nhìn ra ngoài máy quay, ngại ngùng nói: “Sau cuộc thì này em sẽ cố gắng kiếm bạn trai.”
Sau đó, nhiếp ảnh gia liếc ống kính qua Thẩm Kha Từ.
“???” Lục An An suýt nữa phun ra một ngụm đồ uống, trong lòng hoảng sợ rút khăn giấy ra lau miệng.
【Wow, nữ sinh này thật xinh đẹp, mấu chốt là hai người này trông rất hợp nhau. 】
【Tôi, tôi, tôi, tôi đoán trước, tôi cảm thấy giữa hai người họ có chút mờ mờ ám ám. 】
【 Người đàn ông mà tôi thích bị cướp đi nhanh như vậy sao? 】
【Buông cậu ấy ra để tôi đến! 】
Lục An An tức giận, lập tức quát một tiếng: 【 Không được!!! 】
Tuy nhiên, chiếc bình luận này nhanh chóng bị nhấn chìm.
Sau khi đăng lên, cô mới phản ứng lại, cô ở đây tức giận thì làm được gì chứ, cư dân mạng sẽ không quan tâm.
Người dẫn chương trình lại cố tình không chê chuyện lớn, đưa micro lên miệng Thẩm Kha Từ: “Vậy tôi muốn hỏi cậu một chút, hiện tại cậu vẫn còn độc thân sao?”
Thẩm Kha Từ mặt không cảm xúc, lạnh lùng liếc mắt nhìn ống kính: “Ừ.”
“Chà.” Người dẫn chương trình cảm thấy có thể tạo ra chuyện thú vị, mắt hướng đến nữ sinh vừa nãy, “Vậy bạn đã bao giờ nghĩ đến việc tìm bạn gái trong chương trình này chưa?”
“…” Thẩm Kha Từ nói một cách bình tĩnh và lịch sự, “Tôi đã có người mình thích rồi, xin lỗi.”
“A.” Người dẫn chương trình không ngờ sẽ có một màn như vậy, lập tức điều khiển tình huống, “Vậy thì trái tim của biết bao cô gái trước màn hình của chúng ta sẽ tan nát mất thôi hahaha, tiếp theo là tiết mục quảng cáo… “
【Wow woo woo nam thần của tôi thừa nhận rằng cậu ấy đã có người trong lòng rồi! 】
【Giá trị nhan sắc cao như vậy còn không theo đuổi được con gái nhà người ta sao? Nữ sinh kia rốt cuộc là thần tiên phương nào vậy?】
【Tại sao, tại sao lại làm giấc mộng của tôi tan vỡ, tại sao một người như vậy mà vẫn phải yêu thầm? 】
Lục An An ngồi ngẩn người ở trên giường, Thẩm Kha Từ có người mình thích rồi sao?
Tại sao cô lại không biết?
Quảng cáo xong, các thí sinh còn lại tiếp tục trình bày từng tác phẩm của mình.
Cuối cùng cũng đến lượt Thẩm Kha Từ, thiếu niên mặt trắng lạnh lùng, lông mày đen, đốt ngón tay mảnh khảnh gõ bàn phím, thanh âm dễ nghe lại còn có từ tính: “Đây là thiết kế của tôi.”
Lục An An nghe Thẩm Kha Từ mô tả ý tưởng thiết kế và hoạt động chương trình của mình trong buổi phát sóng trực tiếp, anh trông cực kỳ nghiêm túc và chăm chú nhìn vào màn hình.
Các giám khảo có mặt nhìn thiết kế của anh, trên mặt hiện ra ý cười.
Sau khi Thẩm Kha Từ nói xong, ban giám khảo hỏi anh thêm một số câu hỏi, anh trả lời một cách trôi chảy và bình tĩnh.
Sau khi tất cả các thí sinh đã hoàn thành các vòng thi của mình, ban giám khảo đã thảo luận và cuối cùng chọn ra 10 thí sinh vào vòng chung kết ngày mai.
Làn đạn bắt đầu điên cuồng chọn ra 10 cái tên hàng đầu.
【Tôi nghĩ Thẩm Kha Từ đứng thứ nhất, giám khảo nhìn thấy mặt cậu ấy đã cười đến nở hoa rồi. 】
【Phải có số 3, số 5 và số 16 trong top 10. 】
【Cô gái đến từ trường Nhất Trung ở Hải Thành cũng rất giỏi, chắc cũng có thể vào vòng trong. 】
【Các giám khảo đã cười khi nhận xét về Nguyên An Dật, có lẽ cũng sẽ có Nguyên An Dật. 】
Lúc này, người dẫn chương trình lấy danh sách cuối cùng, thần bí nói: “Vậy thì tiếp theo, tôi sẽ công bố mười người lọt vào vòng chung kết lần này.”
Lục An An siết chặt chăn bông, không nhịn được mà uống thêm một ngụm nước.
Nguyên An Dật đứng thứ năm, Lục An An mừng cho cậu.
Trên màn hình, Nguyên An Dật mỉm cười vẫy tay khi nghe thứ hạng của mình.
Tám cái tên đã được công bố, không có Thẩm Kha Từ trong đó.
Người dẫn chương trình: “Còn lại vị trí thứ nhất và thứ hai, ai sẽ là người chiến thắng?”
Thật trùng hợp, chiếc máy ảnh lia tới nữ sinh được phỏng vấn lúc nãy cùng Thẩm Kha Từ.
Hai người mỗi người chiếm một bên màn hình, đều được đặc tả cận cảnh.
【Wow, đây là loại cốt truyện thần tượng nào vậy? 】
【Tôi lập tức đi lập siêu thoại. 】
【Đoàn chương trình dẫn đầu đi ship cp, quá kịch tính. 】
【Nhưng cậu ấy nói rằng đã có người mình thích. 】
【Chắc cậu ta đang nói dối, người như cậu ta làm sao có thể không tán được gái? 】
Làn đạn ngay lập tức được chia thành hai phe, cãi vã túi bụi.
【Ăn đường nhưng cũng đừng mù quáng như thế, cô gái người ta thích có khi còn đang xem thi đấu! 】
【Tổ dẫn chương trình không phải người, thật kinh tởm, người ta đã bày tỏ thái độ rồi mà còn muốn xào cp】
【Tổ tiết mục vì ratting mà không từ thủ đoạn】
Lục An An: Các người không cần cãi nữa, ồn ào đến mức tôi không thể thấy màn hình.
Cô trở tay tắt bình luận, tức khắc màn hình trở nên im ắng hơn nhiều.
Người dẫn chương trình đang đọc kết quả cuối cùng: “Vị trí thứ hai – Quý Lễ!”
“Chúc mừng Thẩm Kha Từ đã giành được vị trí đầu tiên trong hiệp một! Hãy tiếp tục nỗ lực trong phần thi sau!”
Giây phút nghe được kết quả, Lục An An nhảy dựng lên: “Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa.”
Máy quay lia tới Thẩm Kha Từ, thiếu niên không kiêu ngạo, không nóng nảy, lịch sự cảm ơn rồi tiến đến bắt tay với ban giám khảo.
Tiếng hét của Lục An An đã thành công thu hút Hạ Tri Khinh: “Tối rồi mà con còn làm gì vậy?”
“Mẹ!” Lục An Noãn nhảy dựng lên, ôm chặt lấy Hạ Tri Khinh.
Hạ Tri Khinh nhìn màn hình: “Ồ? Đây không phải là bạn học Tiểu Thẩm sao? Thằng bé đang thi đấu sao?”
“Đúng vậy, hiệp 1 vừa rồi cậu ấy còn dẫn đầu đấy!” Lục An An nói.
“Yo, cái này thật đúng là vinh hạnh, bạn học của con lại lợi hại như vậy!”
–
Kinh phí chuẩn bị cho cuộc thi rất nhiều, ê-kíp chương trình đã chuẩn bị dãy phòng sang trọng cho mười thí sinh lọt vào danh sách để tạo điều kiện cho các thí sinh nghỉ ngơi.
Thẩm Kha Từ tìm thấy phòng mình, đang định quẹt thẻ thì cánh cửa đối diện mở ra.
Nguyên An Dật cầm điện thoại lắc lắc với anh, vui vẻ xem náo nhiệt: “Cậu thảm rồi.”
“?”
Nguyên An Dật: “Cậu và nữ sinh kia đã lên hotsearch rồi, tôi đoán Lục An An chắc hẳn đã nhìn thấy.”
“…”
Thẩm Kha Từ không dùng Weibo nhiều, nhưng anh cũng đã đăng ký một tài khoản dưới tên Lục An An trước đó.
Mở ra bảng hotsearch, top 3 tìm kiếm đều là tên anh.
#Cuộc thi Máy tính cấp Quốc gia Thẩm Kha Từ#
#Thẩm Kha Từ tôi đã có người mình thích#
#Thẩm Kha Từ Quý Lễ#
Thẩm Kha Từ đối với hotsearch không có cảm giác gì, nhưng nghe Nguyên An Dật nói, anh liền cảm thấy ba cái hotsearch này thật không vừa mắt, hay là xoá đi, hay là để cho Lục An An có thể nhìn thấy chúng.
Đúng lúc đó chuông điện thoại vang lên, là Lục An An gọi, Thẩm Kha Từ bước vào phòng đóng cửa lại: “Alo?”
“Mình đã xem cậu thi đấu rồi, quá trâu bò.” Lục An An nói.
Thẩm Kha Từ thở dài, ngập ngừng hỏi: “Cậu thấy hotsearch chưa?”
“Ừm, thấy rồi.” Lục An An nói, “Là thật sao? Cậu có người mình thích rồi sao?”
“Không phải vì cự tuyệt nữ sinh kia mà cậu cố ý nói thế chứ?”
Thẩm Kha Từ: “Không phải, những gì tôi nói là thật.”
“A?” Trong lòng Lục An An lộp bộp, “Là ai vậy? Mình có biết không?”
Thẩm Kha Từ im lặng hai giây: “Có cơ hội tôi sẽ nói cho cậu.”