Đừng Khóc Nhé Em
Phần 7
Mẹ chồng chị thấy con dâu mặt xanh nhớt bà ta liền nói
-Bác sỹ nói có bệnh gì không?
-Con khoẻ
-Có bệnh phải nói k dc giấu,nhỡ là bệnh truyền nhiễm thì sao?
Lời nói của mẹ chồng khiến chị cảm thấy thực sự bà ta chưa hề một lần coi chị là con…
-Con về ngoại mấy hôm con xin phép mẹ cho con về nghỉ ngơi
-Nói vậy thì chịu rồi chị liệu ngày mà dỗ bố ck chị thì chị về…
Chị trong tay cầm 50 triệu của Hùng đưa cho chị ,chị lấy chính số tiền đó vào Đà Lạt…lần đầu rời xa nhà một mình chị còn nhiều bỡ ngỡ,đến Đà Lạt chị tới địa chỉ mà chị từng gửi đồ vào đây cho anh ta…đó là một quán lẩu nằm gần bên hồ Xuân Hương …chị nhận ra ông chủ quán là người làng chị vào đây lập nghiệp cùng Hùng…thấy chị anh ta cũng ngỡ ngàng
-Hạnh …
-Anh ,chồng em đâu?
-Cái này sao em k gọi cho nó…
Chị dơ bức ảnh lên người kia liền lúng túng nói hết ra
-Anh thật sự kb nói với em thế nào,nãy anh thấy nó uống cafe phiá bên hồ kia,em trực tiếp sang hỏi xem …anh k dám nói gì lúc này cả
-K sao em tự hỏi…
-Hạnh này,xong xuôi về anh ăn cơm
-Vâng
Vợ người đàn ông kia kéo tay anh ta
-Sao anh k nói cho chị ấy biết
-Nói thế nào nói rằng thằng Hùng lấy người khác hả
-Chị ấy đã chờ đợi 10 năm,đàn ông đúng là khốn nạn…
Hạnh nắm chặt tay bước sang bên đường…vào quán chị thấy ngồi cạnh Hùng là người phụ nữ xinh đẹp nhìn ăn diện hơn hẳn một cô gái quê mùa như chị…chị trong chiếc áo phông quần bò mái tóc dài đến ngang mông buộc cao …trên vai đeo chiếc ba lô…thấy người phụ nữ đó đúng là người phụ nữ trong ảnh…một đứa trẻ chạy tới đưa cho Hùng tờ giấy rồi gọi
-Bố xem con vẽ đẹp không này
-Gấu của bố vẽ đẹp nhất quả đất này luôn…
-Mẹ con vẽ đẹp không
-Đẹp… đẹp lắm con ạ
Nhìn họ đang cười bên nhau chị cảm thấy như chị đang là kẻ thừa đột nhiên chị nghĩ đến cảnh chị lao tới tóm tóc đánh chửi cô gái kia…
“ Tôi hỏi anh con này là con nào,là ai?
Hắn nhẫn tâm đẩy chị ngã về sau và ôm người đàn bà kia
-Là vợ tao được chưa?
-Vợ…vợ anh là tôi mà…tôi mới chính là vợ anh …”
Thế nhưng đó chỉ là suy nghĩ,chị nhìn nụ cười của đứa bé mà thương cho cô con gái lúc nào cũng muốn gặp bố nhưng chưa hề một lần được bố quan tâm…anh ta chưa hề dành nụ cười đó cho con của chị…
Đột nhiên một người bê cafe đi va vào chị lúc này Hùng chú ý nhìn ra…chị nhìn thẳng vào anh ta ánh mắt đầy uất hận và rồi chị quay đi ,chị vẫn vậy vẫn chịu đựng một mình…
Hùng vội đứng dậy rồi nói với vợ
-Hai mẹ con ra đạp vịt đi…
-Anh đi đâu
-Anh có chút việc gấp
Hùng đứng dậy rồi đi vội vã,anh ta đuổi theo chị,trên con đường hai hàng hoa giấy rơi lã tả…
-Em đứng đó chúng ta nói chuyện đi
-Anh đừng bước tới,hoá ra từ rất lâu rồi anh đã có người khác thậm chí còn có con riêng…tôi cũng đã chuẩn bị tinh thần rồi nhưng khi đối diện sự thật tôi lại chẳng thể tiến tới mà vả vào mặt anh mấy cái rồi chửi mắng ả đàn bà kia đã cướp chồng người khác…thế nhưng tôi suy nghĩ để đến sự việc này là do tôi,do tôi đã quá ngu ngốc chờ đợi …
Hùng kéo tay Hạnh cô hất mạnh
-Em cứ về đi anh có việc của anh …rồi sau này em sẽ hiểu
-Đồ trơ trẽn,đến nước này mà a còn muốn tôi hiểu ,tôi đến chết vẫn hận anh ,hãy cứ nhớ đến chết tôi cũng k thể tha thứ cho việc mà anh đã làm…
-Anh xin lỗi vì tất cả
Chị đấm vào người anh ta liên tục…
-Thằng khốn nạn trả lại thanh xuân cho tôi
-Anh yêu em…điều đó k hề thay đổi
Chị bật cười lớn
-Duyên hết rồi hôm nay là ngày vui của tôi vì đã thấy rõ được bộ mặt thật của anh…chúc cho anh hạnh phúc với những gì anh đã lựa chọn,tôi sẽ k đánh ghen hay làm bất cứ điều gì cả mà thay vào đó tôi chúc anh hạnh phúc,tôi xanh chín rõ ràng chơi đẹp thế còn gì …
Chị cười rồi rơi nước mắt và quay đi…
-Tối nay em ở khách sạn nào,anh sẽ tới …
Chị dơ tay vẫy bye bye …
Vợ của Hùng ngồi đạp vịt từ xa thấy hết tất cả,cô ta nổi cơn ghen thịnh nộ…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!