Bất quá không nghĩ tới khi đi ăn cơm lại gặp được Đường Việt Ninh, đây cũng là lần đầu tiên từ lần đó Lục Hòa Ngọc nhìn thấy anh ta, tựa hồ thành thục rất nhiều, cảm thấy như vậy cũng tốt, ít nhất bản thân cô cảm thấy như vậy khá tốt.
Khi anh ta nhìn thấy Lục Hòa Ngọc cùng Chung Cảnh Tri cùng đi lại đây, sắc mặt khẽ thay đổi, tuy rằng đã nói rõ, cô là cô, Trì Tiểu Vãn là Trì Tiểu Vãn, nhưng khi thật sự khi nhìn thấy cô mang khuôn mặt của Trì Tiểu Vãn cùng người đàn ông khác đứng chung một chỗ, anh ta vẫn là nhịn không được có chút tức giận.
Nhưng anh ta lại chịu đựng xuống, anh ta biết một khi xúc động đi chất vấn Lục Hòa Ngọc, không chỉ đối với mình không có chỗ tốt, đối với Lục Hòa Ngọc cũng không có chỗ tốt.
Người khác đều là tình địch gặp nhau hết sức đỏ mắt nhưng hai người bọn họ cũng không phải, Chung Cảnh Tri nghĩ như thế nào, Đường Việt Ninh không biết nhưng Đường Việt Ninh lại bỗng nhiên nhớ tới Lục Hòa Ngọc không phải Trì Tiểu Vãn, cho rằng cô trước kia cũng đã quen biết Chung Cảnh Tri, tâm tình tức khắc trở nên phức tạp lên.
Anh ta có thể oán trách Lục Hòa Ngọc mang thân thể của Trì Tiểu Vãn đi làm quen người khác sao? Không thể, cũng không có tư cách.
Nhưng thật ra Diệp Toa Toa khi nhìn đến thấy cô, sắc mặt không quá đẹp, đặc biệt là khi nhìn Chung Cảnh Tri đi bên cạnh cô mày lại càng nhíu lại lộ ra vẻ khinh thường.
Lục Hòa Ngọc nhìn thấy ánh mắt của cô ta hơi nhíu mi lại, hy vọng Diệp Toa Toa là một người thông minh.
Chung Cảnh Tri đương nhiên biết Đường Việt Ninh thích Lục Hòa Ngọc, khi nhìn thấy Đường Việt Ninh sắc mặt của anh cũng cứng một chút, trước khi Lục Hòa Ngọc chấp nhận anh, bất luận một người đàn ông nào cũng đều có khả năng là tình địch, huống chi giữa Đường Việt Ninh cùng Lục Hòa Ngọc vẫn rất quen thuộc, càng quan trọng là tuổi tác của cậu ta nhỏ hơn mình, trí thông minh cũng không kém, gia thế của mình tuy rằng không tồi nhưng tuổi lại hơi lớn.
Anh hiện giờ không khỏi có chút hối hận như thế nào lại đưa cô tới nhà hàng này ăn cơm đâu, tùy tiện tìm một nhà không được sao?
Chung Cảnh Tri kỳ thật khi tra được tư liệu của Lục Hòa Ngọc liền phát hiện Lục Hòa Ngọc so với lúc trước ở Trì gia lại hoàn toàn không giống nhau, khi ở Trì gia tính tình của cô tương đối mềm mại, ngoan ngoãn lại kiều kiều, cùng với Lục Hòa Ngọc khi rời đi Trì gia ra ngoài sống căn bản không giống nhau, huống chi, chỉ sợ Trì Tiểu Vãn liền tính sửa họ, cũng sẽ không muốn sửa lại tên của mình đi, rốt cuộc không ai sẽ đột nhiên quen với tên mới.
Vậy chỉ có một nguyên nhân đó là Lục Hòa Ngọc trước kia đã được gọi là Hòa Ngọc, đến nỗi họ gì cũng không thể tra được.
Đương nhiên ngay từ đầu sự chú ý của anh đối với Lục Hòa Ngọc cũng không phải nhiều như vậy, sau đó lại một lần nữa nhìn thấy cô cùng cháu gái ngoại đi cùng nhau liền nhịn không được để Lương Chi Chính tra xét về cô một chút, không nghĩ tới lại phát hiện bí mật nhỏ của cô, bất quá ai mà không có một ít bí mật? Cũng không thật sự cảm thấy như vậy có cái gì không ổn, cô là ai quan trọng sao? Đến nỗi cô có phải thật sự là Lục Hòa Ngọc hoặc Trì Tiểu Vãn hay không cũng chẳng quan trọng, chỉ cần anh thích thì tốt rồi.
Đến nỗi Đường Việt Ninh, anh cảm thấy Đường gia không khai sáng bằng Chung gia nhà anh, huống chi ở Chung gia nếu anh không muốn, ai cũng không thể chỉ huy được anh, anh được tự do có người mình thích và che chở, Đường Việt Ninh nếu muốn che chở Lục Hòa Ngọc chỉ sợ là rất khó, trừ phi Đường lão gia tử không ở đây.
Lục Hòa Ngọc đối Đường Việt Ninh nhàn nhạt chào hỏi nhau, cùng Chung Cảnh Tri đi đến bên kia ngồi xuống, bởi vì Chung Cảnh Tri đã sớm đặt sẵn thức ăn, cơm cũng đã nấu xong, ngồi xuống không đến mười phút liền có đồ ăn được mang lên, Lục Hòa Ngọc cũng không có kén ăn, dù sao cô có thể ăn no là được.
Chỉ là trên đường đi toilet một chuyến, khi ra tới nhìn thấy Diệp Toa Toa chặn ở bên ngoài cửa, Lục Hòa Ngọc thong thả ung dung mà rửa tay, đối với sự xuất hiện của cô ta như không nhìn thấy.
“Không nghĩ tới, cô lại không biết xấu hổ như vậy, trèo không tới Việt Ninh ca, liền tìm đến Chung Ngũ gia.
” Diệp Toa Toa hai tay ôm cánh tay dựa vào trên cánh cửa, khinh thường mà nhìn Lục Hòa Ngọc mỉa mai.
“Tôi cảm thấy cô có thể đi khám ở khoa thần kinh.
” Lục Hòa Ngọc liếc mắt nhìn cô ta một cái lạnh nhạt nói.
“Cô! Chờ coi, chờ Chung Ngũ gia đem cô chơi chán rồi xem cô còn có thể tìm ai làm chỗ dựa.
” Diệp Toa Toa tức đến đau dạ dày, Lục Hòa Ngọc luôn là bộ dáng như thế này, không đau không ngứa, dầu muối không ăn.
“Xem ra Đường Việt Ninh nói không sai.
” Lục Hòa Ngọc cũng hai tay ôm cánh tay đứng ở trước mặt cô ta, a một tiếng mà nói.
“Anh ấy nói cái gì?” Diệp Toa Toa vừa nghe đến tên của Đường Việt Ninh, liền theo bản năng mà nói tiếp, lại vừa thấy biểu tình của cô, tức khắc cảm thấy mình rơi vào bẫy.
“Chỉ có lòng người dơ bẩn, nhìn đến cái gì cũng đều là dơ bẩn, cô lại cho rằng chính mình có thể có bao nhiêu cao thượng?” Lục Hòa Ngọc gằn từng chữ một mà lặp lại lời Đường Việt Ninh nói qua.
Diệp Toa Toa sắc mặt biến đổi, cô cực kỳ chán ghét Lục Hòa Ngọc, gần đây đến thủ đô đã nhận được sự chú ý của Đường Việt Ninh, còn bởi vì cô ta mà trách cứ mình, hiện giờ còn bị cô ta dùng lời anh ấy nói tới châm chọc mình.
“Cô, cô, đừng đắc ý, một ngày nào đó cô sẽ hối hận.
“
Ném xuống lời này cô ta đúng là có chút cảm giác chạy trối chết.
Lục Hòa Ngọc nhìn lên trên trần nhà, Diệp Toa Toa liền điểm này tự tin đều không có, cô cảm thấy liền tính cuối cùng Diệp Toa Toa có thể gả cho Đường Việt Ninh, hai người chưa chắc có thể sinh ra cảm tình, đặc biệt là Đường Việt Ninh trong lòng có Trì Tiểu Vãn, Diệp Toa Toa lại đa nghi, bên người còn có hai chị em plastic.
.
Nhưng thật ra về thân phận Chung Cảnh Tri, Chung Ngũ gia? Ha hả, điều này thật đúng là làm cô cảm thấy có chút buồn cười nhưng cảm thấy những người này đều là người phiền toái, nhịn không được thật sâu mà thở dài, thôi.
Cô dường như không có việc gì trở lại chỗ ngồi, Chung Cảnh Tri giúp cô gọi điểm tâm ngọt cũng đã được bưng lên, hai người vừa ăn vừa nói chuyện, vừa mới bắt đầu hai người còn chỉ nói một ít chuyện về trường học.
Đến lúc sau, Chung Cảnh Tri đột nhiên đã hỏi tới chuyện tài chính sự nghiệp, Lục Hòa Ngọc hơi dừng một chút, cũng lười che giấu mà trực tiếp cùng anh nói tiếp.
Chung Cảnh Tri có chút giật mình khi nghe cô giải thích, có chút việc liền tính cấp dưới của anh cũng chưa chắc có thể phân tích ra, anh tức khắc giống như tìm được tri kỷ, chỗ nào không biết cũng giải thích kỹ càng tỉ mỉ cho cô một chút, bữa điểm tâm ngọt này ăn trong ước chừng một giờ.
Sau khi Lục Hòa Ngọc xem thời gian không còn sớm, Chung Cảnh Tri mới chưa đã thèm đưa cô trở về, còn da mặt dày muốn đi lên nhà uống chén nước nhưng bị Lục Hòa Ngọc một câu cự tuyệt.
Bởi vì một tháng không có ở nhà, Lục Hòa Ngọc khi về đến nhà liền bắt đầu xuống tay quét tước vệ sinh, ước chừng dùng hai giờ mới hoàn thành.
Nằm liệt trên sô pha lấy ra di động lướt WeChat lại thấy Cao Ninh cùng Diệp Hàm hai người còn không có động tĩnh, phỏng chừng vẫn còn đang bận bịu, ba người bạn cùng phòng của cô thì lại đang thảo luận vi phân và tích phân!
Không đợi cô lật ra xem lại lịch sử trò chuyện, liền nhìn thấy Cố Vi @ cô bảo cô ra tới nói chuyện.
Lục Hòa Ngọc: Các vị học thần khỏe sao?
Lý Dục Nhàn: Khá tốt, ăn uống no đủ, trong nhà thoải mái.
Phương Thi Ý: Tán đồng.
Cố Vi: Trong nhà có một cô bé tới chơi, có chút ồn ào, đầu đau, tránh ở trong phòng đọc sách.
Phương Thi Ý: Đáng sợ, may mắn nhà tôi không có trẻ con.
Cố Vi: Con gái của dì tôi, mới ba tuổi, siêu siêu siêu giống một cậu bé, nghịch ngợm chết mất.
Lý Dục Nhàn: May mắn anh trai cùng chị dâu tôi có cháu trai sống ở bên ngoài.
Lục Hòa Ngọc: Một người ở rất thoải mái, các cậu muốn hưởng thụ một chút không gian yên tĩnh sao?
Cố Vi:(nắm tay.
Jpg) Chờ đấy, khi nào về trường học đưa một con gấu trúc cho cậu.
Lý Dục Nhàn, Phương Thi Ý: Mọi người vây xem.
Jpg, là muốn đưa gấu trúc thật sao? Quốc bảo sao, thực đáng yêu.
Lục Hòa Ngọc: Thật sự thật sự? Tôi đây muốn một con gấu trúc bảo bảo đáng yêu, ha ha ha.
Jpg.
Cố Vi:.
Các cậu thực xấu, chỉ biết bắt nạt người khác.
* * * Lục Hòa Ngọc lại trò chuyện một sau đó liền ghé vào trên sô pha ngủ, đại khái quá mệt mỏi, ngay cả di động vẫn luôn kêu vang đến ba, bốn lần cũng chưa nghe được, chờ khi cô một lần nữa tỉnh lại đều đã là 8 giờ rưỡi tối.
Vừa thấy di động, phát hiện có bốn cuộc gọi nhỡ, là một dãy số xa lạ, có biểu hiện thuộc sở hữu của thành phố A tại tỉnh D, Lục Hòa Ngọc vi lăng một chút, thành phố A ở D tỉnh? Số điện thoại của Cao Ninh cùng Diệp Hàm cô có lưu lại nhưng còn dãy số này là của ai?.