CHƯƠNG 22
Nhan An Mỹ ngưỡng mộ nhìn Hách Trung Văn: “Ba ơi ba đẹp trai quá! Năng lực bạn trai level max luôn đó nha!”
Lại được bé cưng khen ngợi. Vui thật!
Lòng Hách Trung Văn như nhũn ra, anh ta bế Nhan An Mỹ như đang nâng kho báu: “Đẹp trai không, đẹp trai không? Ba còn có thể đẹp trai hơn nữa cơ!”
Ấu Trĩ.
Nhan An Bảo thầm lầu bầu trong lòng, nhưng đôi môi kiêu ngạo lại không khống chế được mà giương lên.
“Ôi trời ơi, hai đứa bé này đáng yêu quá!”
“Đúng vậy. Cả nhà này đều đẹp hết nấc, có thể debut luôn cũng được”
“Đôi vợ chồng kia mặt dày quá! Ăn vạ cũng chẳng ai như vậy. Không tự tiểu ra mà soi lại xem mình là cái giống gì. Mợ chủ Hách nhà người ta làm sao có thể để mắt tới con lợn béo kia được chứ!”
Nghe tiếng bàn tán xung quanh, gương mặt thô ráp đen đúa của Vũ Điệp lập tức biến thành màu gan heo bị sung huyết. Cô ta có chậm tiêu đến mấy thì bây giờ cũng đã biết Hách Trung Văn là cậu chủ của nhà họ Hách danh tiếng lẫy lừng.
Nhà họ Hách cũng đã đủ làm người khác giật mình rồi, nhà họ Lưu sau lưng nhà họ Hách lại càng làm người ta kinh hãi hơn.
Vũ Điệp run lẩy bẩy, nhào thẳng tới bên chân Nhan Nhã Tịnh: “Mợ Hách à, tôi sai rồi. Tôi có mắt mà không biết Thái Sơn. Tôi đáng chết! Tôi đáng chết!”
Nói xong, Vũ Điệp giơ tay ra vả mặt mình đôm đốp.
Nhan Nhã Tịnh không thích ỷ thế hiếp người, nhưng từ trước tới giờ cô cũng không phải là người hiền lành gì, cô lạnh lùng liếc nhìn Vũ Điệp: “Không phải chị nói tôi quyến rũ chồng của chị sao? Chị sai ở chỗ nào thế?”
“Không, không phải như vậy!” Xuân Hoa ra sức lắc đầu: “Cô không quyến rũ chồng tôi, là tôi nói bậy. Có người nặc danh cho tôi một khoản tiền, bảo tôi hãm hại cô…”
Bầu không khí trở nên xôn xao. Mợ Hách thực sự bị người ta hãm hại.
Oan khuất đã được rửa sạch, Nhan Nhã Tịnh biết khi nào nên dừng lại. Lý Tùng thấy Nhan Nhã Tịnh không truy cứu nữa liền vội vàng lôi kéo vợ mình cúp đuôi cuốn xéo.
Ánh mắt của Nhan Nhã Tịnh dừng lại trên người Bùi Bảo Bình: “Chủ nhiệm Bùi, bây giờ tôi có nên đi làm thủ tục nghỉ việc không?”
Đầu Bùi Bảo Bình lắc đến mức gần như gãy cổ: “Nhã Tịnh, cô nói cái gì vậy chứ? Ở đây chúng tôi cần người nhân tài ưu tú như cô. Sao cô có thể từ chức được?”
Khóe môi Nhan Nhã Tịnh run rẩy: “Nhưng rõ ràng vừa rồi chủ nhiệm Bùi nói…”
“Ôi trời! Là hiểu lầm đó mà. Đều là hiểu lầm cả thôi!” Bùi Bảo Bình cười nịnh hót: “Nhã Tịnh, sau này chúng ta phải học hỏi lẫn nhau, cùng nhau tiến bộ.”
Nhan Nhã Tịnh vô cùng chướng mắt cái dáng vẻ ton hót nịnh nọt này của Bùi Bảo Bình, nhưng bây giờ cô không có chứng cứ Bùi Bảo Bình và Nhan Vũ Trúc cấu kết với nhau làm chuyện xấu, cũng không thể thật sự làm gì ông ta.
Thấy Hách Trung Văn lại định ôm mình, Nhan Nhã Tịnh vội vàng vùng ra khỏi vòng tay anh ta: “Sao hôm nay anh lại tới đây?”
Nhan Nhã Tịnh quyết định, có một số lời nhất định phải nói rõ ràng với Hách Trung Văn. Cho dù anh ta là ba của An Bảo và An Mỹ nhưng họ cũng không phải là vợ chồng hay người yêu, cần phải tránh tiếp xúc thân mật quá mức.