Phù Hương Cư.
“Hu hu hu hu hu…”“Nhị tỷ, ngươi mạnh tay như vậy làm gì…”Cái miệng Thẩm Thanh Dung sưng như đầu heo, nàng ta vừa khóc vừa trừng Thẩm Thanh Nhu, Thẩm Thanh Nhu nghe vậy cũng đỏ mắt: “Tam muội muội, chẳng lẽ ta muốn đánh muội như vậy sao? Nhưng tổ mẫu và phụ thân cũng đã nói vậy rồi, tỷ có thể làm gì được đây? Đại tỷ đứng một bên nhìn, mở miệng ngậm miệng đều là ta lớn tuổi nhất, ta không biết dạy dỗ bọn họ, nếu lúc đó tỷ không nghe lời, chỉ sợ chúng ta đều sẽ bị phạt, đáng ra lúc ấy phải giữ chặt muội, ai ngờ tổ mẫu lại tới…”Hồ thị hừ khẽ: “Buổi sáng ta đã nghe quản sự trả lời Thu Dung bên cạnh lão phu nhân, nói là Đại tiểu thư trở về mấy ngày, hôm nay bệnh tình tốt lên, đã làm một ít canh hạt sen muốn biếu chúng ta, lão phu nhân đã mời được tướng gia, vậy ta không thể nào từ chối, thật không ngờ lại vừa khéo đụng chuyện, cũng không biết có phải là mưu kế của Đại tiểu thư hay không!”Hồ thị nhìn bàn tay đỏ lên của Thẩm Thanh Nhu: “Thật không ngờ, Đại tiểu thư nhìn ốm yếu nhưng hôm nay lại khiến tỷ muội các con bị nổi khổ lớn này, Tam nha đầu, con đừng trách Nhị tỷ con, nếu các con vì vậy mà bất hòa, chẳng phải càng tôn thất hơn sao?”Trương ma ma bên cạnh nói: “Đúng vậy, lúc đó Đại tiểu thư lại rất vui vẻ.
”Hồ thị nói lời mập mờ, Trương ma ma lại châm thêm mồi lửa, Thanh Thanh Dung cắn mạnh răng: “Tiện nhân! Nhất định là tiện nhân đó muốn chia rẽ chúng ta! Nhị tỷ! Chúng ta tuyệt đối không thể để nàng được yên ổn!”Thẩm Thanh Nhu thở dài: “Muội cũng thấy rồi, hiện tại tổ mẫu rất bao che nàng, chúng ta có cách gì chứ?”Hồ thị cũng nói: “Tam nha đầu, con vẫn còn bị cấm túc một tháng, huống chi vết thương trên miệng con cũng phải dưỡng thật tốt mới được.
”Miệng Thẩm Thanh Dung bị Thẩm Thanh Nhu đánh chảy cả máu, nếu mà không dưỡng lại thật kỹ, chỉ sợ sẽ để lại sẹo, Tứ di nương là mẹ ruột của Thẩm Thanh Dung, thấy vậy rất xót xa: “Phu nhân, lão phu nhân thật sự yêu thương Đại tiểu thư đến vậy sao? Nàng chỉ mới về có mấy ngày thôi, Tam tiểu thư bị thương nặng như vậy, người nhất định phải làm chủ cho Tam tiểu thư.
”Hồ thị tỏ ra buồn lo: “Ai nói không phải chứ, tính tình của lão phu nhân thì chúng ta đều rõ, bây giờ lại thiên vị Đại tiểu thư như vậy, chỉ trong một thời gian ngắn, cũng không biết nàng đã dùng chiêu trò gì, ta vốn thương hại nàng lâu như vậy với được về phủ, nhưng đầu tiên là chuyện Kim ma ma, sau lại là chuyện Dung nhi, tiểu nha đầu này, thật là lợi hại.
”Tứ di nương nhíu mày: “Nhưng sao lại có thể được? Một tiểu nha đầu như nàng, bên cạnh cũng chỉ có một Tĩnh Nương…”Hồ thị im lặng, Trương ma ma nói: “Tứ di nương quên rồi sao? Đại tiểu thư là loại người có thể khắc chết mẹ ruột của mình, coi như nàng không có tính toán gì khác nhưng nàng vốn là tai tinh, vừa trở về thì trong phủ đã bắt đầu có chuyện.
”Khuôn mặt Tứ di nương hiện lên vẻ giật mình, Hồ thị hừ nhẹ: “Ngươi yên tâm, mối thù của Dung nhi ta đương nhiên sẽ làm chủ, nàng không gây chuyện thì thôi, nhưng nếu nàng đã không an phận, thì không thể trách ta độc ác!”Hồ thị nói rồi lại an ủi Thẩm Thanh Dung: “Dung nhi ngoan, con là đứa tốt nhất, hôm nay lỗi sai không phải ở con, con yên tâm, nàng ta là mệnh hung thần, lại về từ Lạc Châu, tất nhiên sẽ có lúc phạm sai lầm, lần tới ta sẽ xử phạt mạnh tay cho con trút giận! Con phải dưỡng thật tốt, chờ mấy ngày nữa lão phu nhân hết giận thì hãy đi Chỉ Thủy Cư thỉnh an qua lại, đến lúc đó dỗ dành lão phu nhân, lão phu nhân chắc chắn sẽ không giận con nữa, ta cũng đều là vì tốt cho con.
”Lời này của Hồ thị rốt cuộc cũng an ủi Thẩm Thanh Dung vài phần, bà ta lại cho Trương ma ma đưa thuốc mỡ lên, căn dặn Thẩm Thanh Nhu mấy ngày này phải dưỡng thật tốt rồi mới ra khỏi Phù Hương Cư…Người vừa đi, Thẩm Thanh Dung nhìn khuôn mặt xấu xí của mình trong gương, càng thêm tức giận, Tứ di nương thở dài: “Nhị tiểu thư cũng thật là, dù nói là nghe lệnh mà làm, nhưng cũng không nên mạnh tay vậy chứ…”Trong đầu Thẩm Thanh Dung chợt lóe lên khuôn mặt lạnh lùng của Thẩm Thanh Nhu khi ấy, nhưng mỗi hận với Thẩm Thanh Hi lại nhanh chóng chiếm cứ tinh thần nàng ta, nàng ta cắn răng: “Ta mặc kệ! Đều tại tiện nhân Thẩm Thanh Hi kia! Đều tại nàng!”.