Thiểm Hôn Kiều Thê: Ông Xã Cực Sủng
Chương 12: Mạc Huệ Linh tìm tới cửa
Lâm Triệt đứng ở chỗ này, quay đầu lại nhìn anh giơ mặt lên:
Cố Tĩnh Trạch làm như dừng một chút, theo sau gật gật đầu:
Anh thật sâu nhìn cô một cái:
Cố Tĩnh Trạch nhíu mày, nhìn bộ dáng cô vội vàng làm sáng tỏ, ánh mắt càng sâu vài phần, theo sau, mới một lần nữa cúi đầu.
Ngày thứ hai.
Lâm Triệt đi theo Du Mẫn Mẫn cùng đi thử vai.
Du Mẫn Mẫn đối với cô lãnh đạm nói:
Lâm Triệt sáng tỏ gật gật đầu, trong lòng tuy rằng cảm thấy, nhân vật trọng yếu như vậy, một loại sẽ không đến phiên bản thân, nhưng mà, cô cũng rất ít có cơ hội có thể thử đến nhân vật trọng yếu như vậy, tự nhiên vẫn là thật chờ mong.
Cô nói.
Du Mẫn Mẫn thật sâu nhìn cô một cái:
Lâm Triệt gật đầu.
Lâm Triệt đối loại thử vai này kỳ thực cũng đã thật sự quen, cố ý thay đổi thân váy ngắn màu lam, hơi trang điểm chút, sạch sẽ lưu loát đứng ở nơi đó chờ.
Đạo diễn cùng mấy nhân viên công tác ở bên trong nghe tên, quét tư liệu của Lâm Triệt,@Anna_truyenyy_@ vừa thấy, là diễn viên chưa thấy qua, lại tươi mới, nhưng mà, nhân vật trọng yếu như vậy, sẽ không cấp diễn viên mới mới đúng, đây nhìn ra lại không biết là người đầu tư nào nhét vào.
Đạo diễn không quá ôm hi vọng nghĩ, tay cầm điếu thuốc hút.
Nhưng mà ngẩng đầu lên, lại liếc mắt một cái nhìn đến, vào một thân hình tượng thấu đáo, cúi đầu kính cẩn, sau đó, ngẩng đầu lên, cô gái nhỏ, ánh mắt giống như hồ nước thâm thúy, ngọn đèn chiếu vào khuôn mặt giống như sứ trắng của cô, một đôi tiệp vũ, đập vào đôi mắt là hình ảnh trong sáng, môi giống như cánh hoa anh đào, thoạt nhìn thèm nhỏ dãi, _truyenyy_ làm cho người ta nhìn không khỏi tâm thần nhộn nhạo.
Hiện nay trong vòng luẩn quẩn phẫu thuật thẩm mỹ đã thành thói quen, diễn viên tự nhiên xinh đẹp mà lại trẻ tuổi như vậy, thật sự là đã không gặp nhiều.
Anh vội cúi đầu lật đi lật lại tư liệu.
Lâm Triệt, 23, nữ, đã từng tham gia diễn, thậm chí còn không có tên, nên nhìn danh xứng là người mới.
Nhưng mà, bộ dáng linh hoạt kỳ ảo đứng ở nơi đó, thật sự là làm người ta nhìn qua khó quên.
Khắp phòng đều yên tĩnh trở lại, coi như một cây kim rơi xuống đều có thể nghe được, mọi người chính là chú ý biểu cảm linh hoạt kỳ ảo của cô gái trên đài này, một thân màu lam, làm cho người ta cảm thấy phảng phất giống như hãm sâu ở trong hồ nước, nhộn nhạo, vô pháp thoát khỏi.
Lâm Lỵ cũng đang đến thử vai, vén rèm, nhìn Lâm Triệt phía trước, mày nhất thời quắt lại, lại nhìn phản ứng toàn trường, trong lòng không khỏi oán hận nghĩ, hôm nay bộ dáng của cô ta, thật sự đáng chú ý của cô ta làm cho người ta phẫn hận.
Khi nào thì tiểu tiện nhân này có dấu hiệu trưởng thành như vậy.
Lâm Triệt hít sâu một hơi, nhớ kỹ ngâm nga một đoạn trên tay, nhớ xong, tự giác thường thường không có gì lạ, có chút không tin tưởng, ngẩng đầu lên, nhìn ánh mắt mọi người, càng cảm thấy chột dạ, trong lòng không tự tin nghĩ, nhìn ra lần này lại xong rồi, nhưng mà, vốn cũng không có cái gì hi vọng, sau vài năm tốt nghiệp Học Viện sân khấu, tham gia quay phim thử vô số lần, cũng sớm đã quen thất bại.
Đạo diễn tại kia lật nhìn tư liệu, làm như không nhìn bộ dáng của cô.
Lâm Triệt yên lặng đi ra ngoài.
Ai biết, còn chưa có rời khỏi nơi này, chỉ thấy Du Mẫn Mẫn đã đi tới, thanh âm cô tuy rằng thật ngạc nhiên mừng rỡ, nhưng mà, cũng cảm thấy thật sửng sốt, giống như là có chút không thể tin nói:
Lâm Triệt cho rằng bản thân nghe lầm, nửa ngày cũng chưa phản ứng kịp.
Cô được chọn rồi hả? Đây cũng quá bất ngờ.
Vốn không ôm cái hi vọng gì, nhưng mà, lúc này lại khiến cô giống như trúng giải nhất.
Du Mẫn Mẫn thật thâm sâu nhìn cô một cái, cười cười nói:
Lúc này đây, quả thật không nghĩ tới cô sẽ được chọn, nhân vật này hết sức quan trọng, người cạnh tranh rất nhiều, cô cũng chỉ là người mới.
Tâm tình Lâm Triệt thật tốt, bản thân trở về nhà.
Nhưng mà, vừa mới tiến vào cửa nhà, lại chợt thấy, bên trong, trên sofa lúc trước Cố Tĩnh Trạch ngồi, có một người phụ nữ đang ngồi.
Mạc Huệ Linh thế nhưng mà đến đây.
Trong lòng Lâm Triệt nghĩ, tuy rằng cô là kết hôn giả, nhưng mà, gặp mặt cô ta vẫn là có chút kỳ quái.
Hi vọng về sau anh gặp có thể chọn một nơi khác, như vậy rất xấu hổ.
Nhưng mà, cô nhìn Mạc Huệ Linh ngồi ở chỗ kia, vẫn là cười chào một tiếng nói:
Mạc Huệ Linh đứng lên, hừ lạnh một tiếng, nhìn Lâm Triệt:
Gì?
Lâm Triệt có chút không phản ứng kịp, nhưng mà, rất nhanh liền từ trong ánh mắt cô ta, bắt giữ đến một chút cảm giác, rõ ràng như vậy.
Mạc Huệ Linh nhìn Lâm Triệt, nói:
Trong lúc nhất thời, ấn tượng tốt của Lâm Triệt đối cô ta, nháy mắt biến mất hầu như không còn.
Nhìn người phụ nữ tao nhã hào phóng trước mắt, Lâm Triệt cười lạnh một tiếng, nói:
Nhìn bộ dáng Lâm Triệt không chút để ý, trên mặt Mạc Huệ Linh tối sầm lại:
Lâm Triệt cười lên.
Truyện của mình hiện nay đang bị copy một cách trắng trợn, mình rất bức xúc công sức mình dịch mà lại bị ăn cặp. bây giờ mình đang nghĩ cách hạn chế bị copy.
Mình mong vẫn được mọi người ủng hộ tại web chính chủ là ở
Mỗi lượt like của các bạn là động lực cho mình, Cảm ơn các bạn rất nhiều.
——–
Dịch: M
Biên tập: Anna
Team: Mây
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!