Đừng Khóc Nhé Em - Phần 46
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
242


Đừng Khóc Nhé Em


Phần 46


Nụ hôn đó như khởi đầu cho mọi chuyện…Thái ôm hôn Thuỳ rồi cả hai trong phòng bệnh riêng hoà quyện vào nhau từ lúc nào không hay…

Hạnh ngồi buồn bã ủ rũ cho tới sáng,Thỏ nhìn thấy vậy rất thương mẹ…con bé đi tới gần mẹ

-Mẹ ơi mẹ k ngủ à

-Mẹ không ngủ được,con lấy đồ đi chúng ta sẽ về quê

-Còn em bé ,mẹ đẻ em bé thế nào ạ

-Như khi mẹ đẻ con thôi,mẹ nuôi em đến khi một tuổi rồi trả em cho chú ấy…

-Vậy rồi mẹ có quay về với bố không mẹ

-Không thể con ạ,mẹ đã có con với chú Thái sao mẹ có thể nghĩ đến chuyện quay lại nữa

-Mẹ còn yêu bố thì bố vẫn chờ mà

-Mẹ k yêu bố từ lâu rồi con à,mẹ k thể nào về sống với bố con nữa,vết thương lòng bố con gây ra cho mẹ là quá lớn,nếu bố con k phản bội mẹ thì mọi chuyện đã khác con à…

-Bố rất yêu mẹ ,bố hối hận rồi mới bỏ cô kia

-Dù là vậy bố cũng k còn tốt ,k còn yêu mẹ ,nếu yêu mẹ bố sẽ k bỏ mẹ mà đi tới tận 10 năm,giờ bố con chán các cô gái khác thì muốn quay về với mẹ,con nghĩ mẹ có thể chấp nhận nổi không?

Thỏ bật khóc ôm mẹ…hai mẹ con ôm nhau khóc và rời khỏi thành phố …

Thái khi tỉnh dậy đã k thấy cô gái đêm qua đâu,anh ta ôm đầu người thở đầy mùi rượu…trở về nhà tắm rửa trong phòng tắm hình ảnh Hạnh hắt hủi Thái khiến anh ta rất cay cú…tay anh ta đấm mạnh vào tường khiến bàn tay chảy máu ròng …

Anh ta đi lên thấy ảnh của Hạnh ở trên bàn liền đập xuống sàn …mảnh kính vỡ vụn cô giúp việc liền nói

-Cậu Thái ,cô ấy thật sự k biết chuyện ,đứa trẻ k biết tại sao lại nói vậy,cô ấy vì thương con nên mới có hành động như vậy thôi…nên đừng chấp được không…

-Tôi k chấp cô ta,tôi tiếc vì những gì tôi dành cho cô ta cuối cùng đều bằng số 0,người như vậy không xứng đáng để tôi yêu nữa…

Thái nói xong bước qua tấm ảnh,cô giúp việc gọi với

-Cậu Thái xin hãy suy nghĩ lại cô ấy đang có thai mà…

3 tháng sau…

Hạnh trở về quê để chờ ngày sinh,làng xóm dị nghị khi cô lên thành phố trở về rồi mang thai,bỏ ngoài tai mọi lời nói hằng ngày cô vẫn ngồi gập giấy làm thuê cho xưởng giấy xi măng…ngồi đến ê cả người k đứng nổi,anh trai liền nói

-Thôi làm thế thôi,gần ngày đẻ rồi,anh chả lẽ k nuôi dc mày à mà cứ khổ thế

-Sau sinh còn nhiều thứ để lo anh ạ

-Nói vậy chứ bố nó kiểu gì chả lo

-Con em thì em lo anh ạ…khi con cứng cáp 1 tuổi em sẽ trả con cho anh ấy

-Nhưng rốt cuộc có chuyện gì mà khiến hai đứa chia tay,nó yêu em lắm mà…

Hạnh lảng tránh đi chuyện khác,cô nhìn trên tivi thấy Thái đang phát biểu ở cuộc họp đại biểu quốc hội…cô ủ rũ buồn bã vì suốt 3 tháng qua Thái cũng chẳng hề một lần hỏi thăm cô…

Tại cổng của toà nhà thuộc chủ tịch thành phố…cô gái tên Thuỳ đứng hỏi bảo vệ

-Cho cháu gặp chủ tịch được k ạ

-Có giấy hẹn hay gì không cháu

-Cháu k có ạ nhưng cháu có việc gấp cần gặp

-Thế thì không gặp được đâu cháu,phải có giấy mời mới được chứ…

-Vậy khi nào chủ tịch ra hả chú

-Đi họp rồi còn lâu mới về thôi cháu đi đi cứ đứng ở cổng chú bị phạt đấy…

Thuỳ vừa quay ra thì thấy Thái ngồi trên xe đang tiến vào cổng,cô vội đập cửa kính

-Anh…anh ơi…

Thái liền quay sang nhìn rồi bảo lái xe

-Dừng xe lại…

Anh ta bước xuống Thuỳ liền nở nụ cười

-Em có chuyện muốn nói

-Em ra quán cafe đối diện kia rồi anh qua…

-Dạ vâng…

Thái đi sang thấy Thuỳ tay run run anh ta liền hỏi

-Em có chuyện gặp anh

-Anh còn nhớ em là tốt rồi

-Anh k sở khanh đến mức đó đâu,anh luôn có trách nhiệm trong mọi việc…

-Em có thai rồi ạ,sau đêm đó em mới phát hiện ra,em hiện tại cũng rất hoang mang,em đến k phải để ăn vạ anh mà em nghĩ anh nên biết…

-Vậy em muốn hướng thế nào?

-Em để cho anh quyết định

Thấy Thuỳ tay rất run Thái liền nắm lấy tay rồi cười khẽ

-Anh sẽ chịu trách nhiệm với em và đứa bé nhưng nếu nó k phải con anh,anh hứa em mất tất cả

-Em k dám nói dối đâu ạ

-Tốt anh sẽ cho người sắp xếp

-Anh có vợ chưa ạ ,chắc anh có rồi nếu vợ anh biết thì làm thế nào ạ…

-Anh tự biết lo ,khi nào em sinh xong chúng ta sẽ đường ai nấy đi,con anh sẽ nuôi còn anh sẽ cho e 1 khoản tiền đủ để em có thể lấy đó làm vốn thay đổi cuộc đời…

-Vâng đành vậy ạ…

Ra khỏi quán cafe Thái đeo lại kính và bảo thư kí Kim

-Điều tra cô gái đó cho tôi,sắp xếp cho cô ta một nơi để dưỡng thai,khi nào thai đủ tuần chọc ối xét nghiệm ADN

-Điều tra ,có vấn đề gì vậy ạ

-Trên đời này tôi sợ nhất những cô gái càng nhẹ nhàng càng khiến tôi cảm thấy bất ổn…

-Dạ vâng…

Hôm đó mưa to gió lớn,Hạnh nhập viện để sinh con…trước khi vào trong cô dặn mẹ và anh trai

-Tuyệt đối k dc gọi anh Thái nhé mẹ

-Sao vậy con

-Con cảm giác bất an,cũng đã nói sẽ nuôi 1 năm nên k cần phải gọi bố nó…con lo được…

-Được rồi mẹ hiểu rồi…

Hạnh cơn đau vật vã toát mồ hôi,cô cố gắng gượng rặn đẻ theo cách sinh thường…

Bên này Thái đang ngồi gọt bút chì,anh ta gọt dao vào tay chảy máu …Thái liền ngồi ngay ngắn lại nhìn ra ngoài trời mưa to gió lớn hun hút…

Hạnh vừa đẻ xong,bác sỹ nhìn nhau gật đầu rồi đưa đứa bé ra ngoài…Hạnh cau mày nhìn bên dưới bác sỹ đang khâu

-Nằm yên để tôi khâu

-Con tôi đưa đi đâu vậy ạ

-Ra ngoài hút dịch thôi…

Vừa ra bên ngoài cô y tá đưa em bé cho một người đàn ông mặc áo đen…Hạnh thì cứ thế lịm dần đi….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN