Điệp Mộng từ từ tỉnh giấc sau giấc ngủ dài từ tối hôm qua đến gần trưa hôm nay! Diệp Mộng Vy đích thân xuống bếp nấu cháo cho cô ta, vừa vào phòng đã thấy Điệp Mộng ngồi thẫn thờ trên giường.
Cô đi đến kéo rèm cửa ra, quay lại nhắc nhở, hoàn toàn không muốn nhắc đến chuyện hôm qua!
_ Điệp Mộng, đi rửa mặt đi, chị nấu cháo gà cho hai chúng ta, ăn xong còn đến công ty.
_ Chị Vy Vy, hôm qua Duệ Thần đưa em về sao?
_ Điệp Mộng, không nhắc đến nữa, em xem nó như là một cơn ác mộng đi! Ngoan, mọi chuyện đang rất tốt, sau này chị về nhà cùng em.
_ Em cảm ơn chị, em không biết nên đối mặt thế nào với Duệ Thần.
Diệp Mộng Vy hiểu được cảm giác của Điệp Mộng, bị người khác nhìn thấy cảnh xấu hổ như vậy, thật sự không biết đối mặt thế nào cho không bị ngượng.
Diệp Mộng Vy đi đến kéo tay Điệp Mộng, đẩy cô ta vào phòng tắm, còn không quên nhắc nhở:
_ Bọn em không gặp nhau thường xuyên, đừng suy nghĩ nữa, mau đi rửa mặt đi!
Điệp Mộng đi vào trong, đứng nhìn mình trong gương, vết bầm tím trên tay đã vơi đi không ít, cảm giác đau ở vòng một cũng không còn.
Cô ta mỉm cười, nhỏ giọng trấn an bản thân mình:
_ Phải, chỉ là cơn ác mộng, không phải sự thật!
…
Diệp Mộng Vy dọn sẵn đồ ăn ra bàn, chỉ còn chờ Điệp Mộng nữa là xong.
Một lúc sau, tiếng động vang lên, Diệp Mộng Vy ngước nhìn, nhẹ mỉm cười khi thấy sắc mặt của Điệp Mộng đã trở nên tốt hơn, hồng hào hơn.
Cô nhướn mày, khẽ nói:
_ Mau ngồi xuống đi, ăn để bồi bổ!
_ Dạ, em sẽ ăn hết cho xem.
Cả hai cùng ăn trưa, vừa ăn vừa nói chuyện với nhau, trên môi Điệp Mộng luôn nở nụ cười tươi, hoàn toàn quên đi những chuyện không hay đã xảy ra.
Sau khi ăn xong, Diệp Mộng Vy và Điệp Mộng cùng đến công ty, hai ngày cô không đến, có lẽ đã trở thành tâm điểm của toàn bộ sự chú ý.
Phóng viên vậy mà vẫn còn đeo bám ở cổng Tử Đại.
Điệp Mộng đưa cô vòng từ gara đi lên phòng.
Vừa ra khỏi thang máy đã đụng mặt với Đường Nghệ Hân, vẻ mặt nghênh ngang đắc thắng của cô ta khiến Diệp Mộng Vy mặt không biến sắc, còn lạnh lùng xem như không có chuyện gì xảy ra!
Diệp Mộng Vy đi thẳng vào phòng, phía sau Đường Nghệ Hân liền nối đuôi theo, bày ra bộ mặt thương hại, khiến Điệp Mộng tức muốn điên lên!
_ Diệp Mộng Vy, hai ngày cô không thò đầu đến Tử Đại, có phải là bị người đời sỉ vả không thương tiếc không? Đúng là, Bảo Bảo nhà cô rất dễ thương đó!
_ Đường Nghệ Hân, cô ăn nói đàng hoàng vào, đến Giang Ngọc Phạm cũng không lên tiếng phàn nàn, cô lấy tư cách gì mà nói như vậy chứ?
_ Điệp Mộng, cô theo Diệp Mộng Vy chỉ để hưởng scandal thôi, chứ ngoài ra còn được cái gì nữa chứ? Thấp hèn thì không thể cao sang lên được.
Đường Nghệ Hân không ngừng lên tiếng sỉ nhục Diệp Mộng Vy và Điệp Mộng, còn nở nụ cười khinh thường, càng khiến Điệp Mộng tức giận.
Diệp Mộng Vy im lặng từ đầu bây giờ mới lên tiếng, không nhanh không chậm bình tĩnh nói:
_ Đường Nghệ Hân, nếu như việc nói móc người khác cô giỏi như vậy, thì tại sao không nghiên cứu vai diễn của mình đi!
_ Hừ, sau chuyện cô bị lộ chuyện có con, cô nghĩ mình còn được mời làm nữ chính nữa không? Tôi nghĩ Vũ Hạo đã rút lại hợp đồng rồi không chừng.
_ Ồ, chị Vy Vy, em thấy cô ta nói đúng đấy! Nhưng đáng tiếc, đạo diễn Vũ không hề nhắn tin hay gọi điện đến để rút hợp đồng.
Hôm qua em còn nhận được tin, ngày khai máy sẽ dời đến sau ngày chị quay xong quảng cáo đấy!
_ Cái gì? Mày nói láo, tại sao sự nghiệp của Diệp Mộng Vy không bị ảnh hưởng? Rõ ràng chuyện này cô ta không lên tiếng, tại sao tất cả vẫn bình yên?
Diệp Mộng Vy cũng thắc mắc chuyện này giống Đường Nghệ Hân.
Hầu như diễn viên nào bị dính scandal đều sẽ bị hủy hợp đồng, còn có thể bị phong sát.
Vậy mà con đường cô đi lại thuận tiện như vậy, bây giờ cô mới nhận ra điểm khác lạ này!
Diệp Mộng Vy không nhắc đến chuyện này nữa, cô ngồi thẳng lưng lên, đưa tay mời Đường Nghệ Hân ngồi, cứ như vị khách ghé qua mà tiếp đãi:
_ Đường Nghệ Hân, mời ngồi! Điệp Mộng, lấy nước mời khách đi em.
_ Dạ chị.
Đường Nghệ Hân nhìn hai con người lật mặt nhanh hơn lật sách trước mắt, nhất thời cảm thấy mình sắp bị tra hỏi như một tội phạm.
Diệp Mộng Vy hít thở sâu, lạnh lùng nhìn Đường Nghệ Hân, sát khí tỏa ra bao trùm tất cả, giọng nói từ từ vang lên:
_ Đường Nghệ Hân, từ đâu mà cô biết đến sự tồn tại của Bảo Bảo? Cô không nói thật, tôi có thể kiện cô tội xâm nhập đời tư bất hợp pháp đấy!
_ Cô dọa tôi sao? Cô không bằng không chứng, nghĩ là kiện tôi, cô nắm được bao nhiêu phần thắng?
_ Được, vậy cô từng nghe vụ kiện chấn động nhất ở Mỹ vào một năm trước không? Vụ kiện về một người đàn ông hack tài khoản của một cô gái, lấy đi toàn bộ thông tin liên quan.
Sau đó, anh ta đã dùng danh tính này để vay tiền nóng, vay nợ ngân hàng, khiến cô gái rơi vào vực thẳm.
Vụ việc rất nhanh đã được cảnh sát mạng vào cuộc, sau hai ngày đã tóm được hung thủ.
Cô gái không những tống hắn vào tù, còn viết đơn kiện, khiến hắn phải bồi thường bằng tất cả gia sản của ba anh ta.
Diệp Mộng Vy quan sát tâm trạng của Đường Nghệ Hân, thấy mặt cô ta biến sắc, môi cong lên, tiếp tục câu chuyện của mình:
_ Người đàn ông đó là con trai của tài phiệt, nhưng vì thằng con trai xài tiền phung phí nên đã bị đuổi đi! Vụ kiện đã lấy đi tất cả những gì ông ta có.
Cô gái kia từ một cô gái nghèo, đã trở thành người nổi tiếng và giàu có sau một đêm.
Cảnh sát mạng từ đó tuyên bố, những ai xâm nhập đời tư của người khác, không những phải chịu án tù mà còn phải chịu mức phạt do người kiện đưa ra.
Đường Nghệ Hân suy sụp hoàn toàn, vẻ mặt biến sắc của cô ta khiến Điệp Mộng đứng bên cạnh phải bái phục tài năng diễn xuất của Diệp Mộng Vy.
Thật ra câu chuyện là thật, nhưng cô lại dùng giọng điệu dọa ma để kể cho Đường Nghệ Hân nghe, khiến cô ta sợ đến nỗi mặt trắng bệnh.
Diệp Mộng Vy vuốt mái tóc dài của mình, nhẹ nhàng buông thêm một câu, khiến Đường Nghệ Hân phải nói ra tất cả sự thật!
_ Cô không khai cũng được, tôi giúp cô liên lạc với luật sư.
_ Đừng, đừng mà, tôi khai! Thật ra có một tin nặc danh gửi cho tôi, bảo đó là con trai của cô và Hoắc Vũ.
Tôi nửa tin nửa ngờ, nhưng khi nhìn thằng nhóc đó rất giống với Hoắc Vũ, nên tôi tin đây không phải tin rác.
Tôi lợi dụng nó chỉ để uy hiếp cô, nhưng chưa kịp lên tiếng thì hợp đồng vai nữ chính đã bị cô cướp đi! Tôi nhất thời không suy nghĩ nên đã tung tin này ra, chỉ muốn phá hủy sự nghiệp của cô.
Diệp Mộng Vy ngước nhìn Điệp Mộng, cô biết Đường Nghệ Hân nói là sự thật.
Vì khi khai thật, cô ta sẽ luôn đảo mắt, hai tay nắm chặt, run rẩy như một kẻ đang nói dối.
Diệp Mộng Vy lên tiếng cảnh cáo Đường Nghệ Hân, khiến cô ta giận dỗi bỏ đi:
_ Đường Nghệ Hân, cô tốt nhất là đừng nhắm đến con trai tôi, nếu không cái kết sẽ rất thảm đó! Cút!
_ Hừ, cô đợi đó!
Điệp Mộng ngồi xuống ghế bên cạnh, nghi ngờ người nặc danh trong miệng cậu Đường Nghệ Hân là ai? Diệp Mộng Vy cũng không gây hấn với ai ngoài Đường Nghệ Hân.
Rốt cuộc là ai đứng sau dựt dây, lôi kéo?