Ba ngày sau.
Diệp Mộng Vy xuất viện, âm thầm rời đi từ cửa sau của bệnh viện, về thẳng công ty để diện kiến ông giám đốc khó ưa Giang Ngọc Phạm.
Nhưng người tính không bằng trời tính, fan “Diệp Vy Nhi” đều đã tập trung tại Tử Đại, chỉ muốn chúc mừng cô khỏi bệnh về nhà.
Diệp Mộng Vy đi qua đám fan, nhưng chân chưa chạm đến nền sảnh công ty, phía sau đã có người lao đến quấy rối, đẩy ngã cô ra sàn, thành công lao thẳng vào trong sảnh.
_ Con hồ ly tinh Diệp Mộng Vy, mày còn mặt mũi đến đây sao?
_ Nè, bà là ai thế hả, sao lại đẩy chị Vy Vy?
_ Bà già khó ưa này, muốn chết sao?
_ Có tin bọn này cho bà một trận không hả?
Diệp Mộng Vy từ từ đứng lên, nhìn người phụ nữ trước mắt, một lúc liền nhận ra ngay! Điệp Mộng muốn lên trước nói lý lẽ, nhưng bị Diệp Mộng Vy ngăn lại, lắc đầu từ chối.
Giang Ngọc Phạm lúc này cũng đi đến, không thèm nhìn bà vợ của mình lấy một cái, chỉ quan tâm Diệp Mộng Vy đang có chút không vui, ông ta nhướn mày lo lắng hỏi:
_ Diệp Mộng Vy, cô về rồi sao? Sao sắc mặt không tốt chút nào vậy?
_ Giang tổng, Giang phu nhân đến tìm ông kìa?
_ Giang phu nhân? Bà già kia, bà nghĩ Vy Vy nhà chúng tôi là hồ ly sao? Không nhìn lại ông già nhà bà đi, già khứu đế rồi, ông ta không ham của lạ thì thôi, còn ở đây quy chụp tội danh cho Vy Vy.
Có tin trưởng fanclub chúng tôi sang bằng nơi này không?
_ Phải đó, sống với nhau mấy chục năm, chả nhẽ không biết tính của chồng mình, còn ở đây chụp mũ xanh cho người khác, đúng là không biết xấu hổ mà!
Đám fan hung hăng lên tiếng bất bình thay cho Diệp Mộng Vy, khiến Giang phu nhân cứng họng không nói được gì! Giang Ngọc Phạm muốn đứng ra nói giúp, nhưng người đông thế mạnh, cái miệng nhỏ của ông ta không nói lại đám người này!
Diệp Mộng Vy thấy tình hình không ổn, liền lên tiếng cắt ngang, thành công khiến họ im bặt:
_ Mọi người…!suỵt…
Cả sảnh đều đồng loạt im lặng, lúc này Giang phu nhân mới thừa cơ lớn giọng, hung hăng lên mặt, chỉ thẳng Diệp Mộng Vy quát, chỉ vì bảo vệ đã ngăn đám fan của Diệp Mộng Vy lại!
_ Diệp Mộng Vy, cái con khốn nhà mày, chỉ được cái nổi tiếng nhờ vào cái mặt xinh đẹp thôi! Mày quyến rũ chồng tao, chỉ để được hợp đồng ưu ái khi vào công ty.
Tao không thường xuyên đến đây, vậy mà lại để con hồ ly tinh như mày tát oai tát quái.
Nếu không phải tai mắt của tao nhiều, thì tao nghĩ chắc mày đã muốn chiếm luôn cái công ty này rồi!
Diệp Mộng Vy không nghĩ cũng biết cái người “tai mắt” của Giang phu nhân là ai! Trong Tử Đại này, ngoài Đường Nghệ Hân ra, thì chẳng có ai có ác ý với cô.
Nhưng chiêu ngậm máu phun người này của cô ta, đúng là ngu hết thuốc chữa!
Vừa hay đúng lúc, Đường Nghệ Hân nghênh ngang đi đến, hai tay kiêu ngạo khoanh trước ngực, nhìn Diệp Mộng Vy nói:
_ Diệp Mộng Vy, ăn nằm với giám đốc, bị phu nhân giám đốc bắt được, cô còn gì để chối không? Hay là còn muốn biện minh, vùng vẫy trước khi chết?
_ Đường Nghệ Hân, ai cho cô ăn nói như vậy với Vy Vy nhà chúng tôi? Có tin tôi xé rách miệng của cô không?
_ Cái đám fan não tàn này, bọn mày ngu hay sao mà còn không nhìn ra cục diện trước mắt? Bảo vệ, mau đuổi bọn khốn này ra ngoài!
_ Tôi không đi, tôi phải ở đây xem kết quả của các người, vì dám bôi nhọ Vy Vy.
Đường Nghệ Hân chưa gì đã bị chọc giận, tinh thần thật sự quá kém, vậy mà lại làm chuyện xấu không ngừng.
Diệp Mộng Vy sợ, đến khi già, Đường Nghệ Hân đến cầm ly nước uống cũng phải nhờ người khác đấy!
Diệp Mộng Vy nhìn sang Điệp Mộng, nhỏ giọng nói gì đó, rồi quay lại nhìn Giang Ngọc Phạm đang đứng im bất động, cô bất ngờ lên tiếng, khiến ông ta giật nẩy người:
_ Giang tổng, Giang phu nhân vu khống tôi và ông có gian tình, ông không định lên tiếng đáp lại sao? Nếu chuyện này để lọt ra ngoài, không những tôi bị tổn thất, Tử Đại này cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Đến lúc đó, tôi mà đâm đơn kiện, Tử Đại cũng sẽ tự khắc bay màu.
_ Diệp Mộng Vy, cô đừng như vậy! Có cô ở Tử Đại, công ty này mới phát triển mạnh hơn, nếu cô mà kiện, thì Tử Đại sẽ không giữ được mất!
_ Giang tổng, tôi biết thừa chuyện gian díu của ông với Đường Nghệ Hân, nếu cô ta đã muốn phá hủy tôi, thì chi bằng tôi đi trước một bước, lật bài ngửa với các người.
Đường Nghệ Hân vừa nghe đến tên mình đã kinh ngạc không thôi, cơn tức giận bộc phát, cô ta chỉ tay về phía Diệp Mộng Vy, lớn tiếng quát:
_ Diệp Mộng Vy, cô ăn nói hàm hồ, tôi và Giang tổng là trong sạch, không hề có gian tình gì ở đây! Tôi có thể kiện cô tội phỉ báng đấy!
_ Kiện? Vậy cô kiện đi, để xem chuyện tốt của cô có bị bại lộ không? Giang phu nhân, bà nói tôi và chồng bà có gian tình với nhau, vậy bà có bằng chứng không?
_ Là do Đường Nghệ Hân nói, tôi không nghĩ một minh tinh như cô lại vào được Tử Đại với những ưu ái đó, nên tôi đã quy chụp tội gian tình cho cô.
Diệp Mộng Vy mỉm cười, vẻ mặt bình tĩnh đến đáng sợ của cô, khiến Đường Nghệ Hân phải run rẩy lùi bước.
Vẻ mặt vênh váo vừa rồi cũng đã không còn, thay vào đó là gương mặt đầy sợ hãi, đến đỏ cả tai.
Diệp Mộng Vy không vòng vo nữa, đưa tay mời Giang phu nhân, nhỏ giọng nói:
_ Giang phu nhân, nếu bà muốn biết nhiều hơn, chi bằng lên phòng tôi rồi nói.
_ Không, không được, Diệp Mộng Vy, mày không được làm như vậy! Mày muốn phá hủy tao sao?
_ Là cô muốn như vậy mà! Không phải sao?
_ Không, không phải như vậy, không phải như vậy mà!
Diệp Mộng Vy quay lại nhìn fan của mình, nhỏ nhẹ căn dặn một vài câu:
_ Mọi người về trước, có gì Vy Vy sẽ thông báo cho mọi người sau.
Nhớ, chuyện này không được để lộ ra ngoài, chuyện hôm nay xem như không biết, có được không? Còn về Đường Nghệ Hân đã có công ty giải quyết, khi công ty công bố, mọi người ra mặt cũng không muộn.
_ Được, bọn em biết rồi! Hôm nay không thấy gì cả!
_ Được, mọi người mau về đi! Tạm biệt, hẹn gặp lại vào ngày kí tặng, moa~…
Diệp Mộng Vy mỉm cười rồi quay người rời đi! Cô là người cưng chiều fan nhất showbiz, tuy là người nổi tiếng, nhưng vẫn luôn xem mình và fan ngang hàng, còn có lần cùng fan ăn uống dạo chơi như bạn bè bình thường, hoàn toàn không nghĩ ngợi gì!
Các nghệ sĩ khác nhìn vào còn tưởng Diệp Mộng Vy đang nhắc nhở đám em nhỏ không đấy! Khiến họ có cái nhìn khác về cô, không hoàn toàn tin những gì Đường Nghệ Hân đã kể.
Từ ngày Diệp Mộng Vy đến Tử Đại, Đường Nghệ Hân đã không ngừng tung tin đồn ác ý về cô, khiến tất cả đều nhìn cô bằng con mắt không mấy thiện cảm.
Nhưng giờ đây, nhìn trực diện rồi mới biết, người khẩu xà tâm phật, người thì khẩu xà tâm cũng xà luôn.
Không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, phải tiếp xúc và trò chuyện, theo thời gian mới hiểu được con người họ như thế nào! Thông qua lời kể đã đánh giá, quy chụp họ, thì sao gọi là phán xét công tâm?