Hoắc Vũ và Hoắc Duệ Thần vừa về đến dinh thự, đã bắt gặp Liên Dạ Nguyệt cũng vừa hay đến.
Cô ta vừa nhìn thấy Hoắc Vũ, đã kinh ngạc không thôi, nhỏ giọng hỏi:
_ Anh Hoắc Vũ, sao anh vẫn chưa đi Philippines?
_ Có kế hoạch khác rồi, vào nhà đi!
Liên Dạ Nguyệt nhìn Hoắc Duệ Thần khó hiểu, sau đó nối đuôi hai người đi vào trong.
Cô ta không nghĩ gì mà chạy lên phòng Hoắc Duệ Thần, lấy đồ xong mới quay ngược xuống phòng khách.
Liên Dạ Nguyệt đưa chiếc USB cho Hoắc Duệ Thần, sau đó thờ ơ nói:
_ Cái này của Điệp Mộng, anh đưa cô ấy giúp em.
_ Sao lại ở đây?
_ Hôm đó làm rơi lại, bảo em tìm giúp, bây giờ đưa lại cho anh đấy!
Hoắc Duệ Thần gật đầu, rồi cất vào túi, không quan tâm nội dung bên trong là gì!
Liên Dạ Nguyệt ngồi xuống, sau đó chờ hai người đàn ông lên tiếng trước.
Hoắc Vũ thở dài, không nhanh không chậm, lên tiếng:
_ Triệu hồi sẽ để lại cho Duệ Thần, rồi sẽ chuyển quyền cho mẹ vợ anh.
_ Mẹ chị Vy Vy?
Hoắc Vũ gật đầu, Liên Dạ Nguyệt không mấy ngạc nhiên, cô ta do dự chuyện gì đó, không biết có nên nói ra hay không! Hoắc Duệ Thần nhìn ra được, vội hỏi:
_ Nguyệt Nguyệt, có chuyện gì không thể nói sao?
_ Thật sự thì có đó! Em điều tra được, mẹ chị Vy Vy có một thân phận đặc biệt nào đó mà ít ai biết được! Em không chắc là thân phận gì, nhưng nó rất quyền lực.
_ Em điều tra làm gì?
_ Em điều tra bừa thôi, không mấy quan trọng.
Liên Dạ Nguyệt không quan tâm mấy, dù sao chuyện này cũng không liên quan đến cô ta, điều tra một chút cũng không khiến ai phải chết.
…
Hôm sau, tin tức Đường Nghệ Hân bị xóa sổ khỏi Tử Đại, khiến cư dân mạng phải bùng nổ.
Fan cuồng của cô ta nhàu vào cấu xé, chửi bới Diệp Mộng Vy, khiến tình trạng hiện tại của cô phải dần sa sút.
Điệp Mộng cùng Ái Phương liên tục tìm cách tạm thời lấn át các tin tức xấu, mới không thể để mọi chuyện đi xa hơn.
Đào Tuyết Lệ hay tin em gái “rượu” của mình gặp chuyện, liền mở hẳn họp báo đính chính lại chuyện này, càng khiến đám fan não tàn của Đường Nghệ Hân phải như chó mà cắn lung tung.
Giang Ngọc Phạm không phản đối chuyện của Đào Tuyết Lệ, chỉ vì Diệp Mộng Vy đang là bảo bối của Tử Đại, là cây hái ra tiền.
Họp báo cũng được Hoắc Vũ ủng hộ, khiến Diệp Mộng Vy không biết nên làm gì hơn là ngồi yên xem kịch.
…
Ngay tối hôm đó, họp báo được diễn ra tại hội trường của Tử Đại, khiến Đường Nghệ Hân không những xấu mặt, Đường gia cũng bị vạ lây, cổ phiếu giảm mạnh, đang trên bờ vực phá sản.
Đào Tuyết Lệ chủ trì họp báo đã đến, còn hiên ngang để Diệp Mộng Vy đi ngang hàng với mình.
Bà ta đứng trên bục, lịch sự cúi người một cái rồi đi đến đứng trước micro, sẵn sàng cho những câu hỏi của phóng viên.
_ Giang phu nhân, có phải Đường Nghệ Hân là do bà xóa tên khỏi Tử Đại không?
_ Giang phu nhân, tại sao Đường Nghệ Hân lại bị dồn đến bước đường này vậy? Có phải có uẩn khúc gì không?
_ Giang phu nhân, có thể để Đường Nghệ Hân đến đây đối chiếu những lời bà sắp nói ra không?
Đào Tuyết Lệ vừa nghe những câu hỏi này đã không lọt tai câu nào, vội vàng cắt ngang trả lời, tránh những câu hỏi hóc búa khiến bà tức giận.
_ Mọi người im lặng, tôi có thể trả lời được chứ? Đường Nghệ Hân là do tôi xóa sổ, rạch tên khỏi Tử Đại, nhưng không có uẩn khúc, cô ta càng không có tư cách đứng đây đối chiếu! Bởi vì cô ta dùng quy tắc ngầm để trụ lại Tử Đại, mọi người nghĩ đi, một diễn viên mà nửa năm trời mới có một hợp đồng như cô ta, vậy mà còn lên mặt dạy đời người khác! Cô ta là loại người ngậm máu phun người, gắp lửa bỏ tay người đấy! Cô ta dùng quy tắc ngầm thì thôi đi, đằng này còn kéo theo cả em gái “rượu” của tôi, thật sự không thể giữ lại loại người vô liêm sỉ này!
Đào Tuyết Lệ nói xong liền nhìn Diệp Mộng Vy mỉm cười tươi, thân mật nheo mắt một cái, rồi trở mặt nghiêm túc, lớn tiếng nói tiếp:
_ Còn chuyện này nữa, nếu như fan cuồng của Đường Nghệ Hân muốn tôi đưa ra bằng chứng của cô ta, thì cứ việc trực tiếp tìm tôi, hoặc có thể tôi sẽ đăng lên mạng, để cô ta không còn chỗ để đứng lên được nữa! Nè, các người ghi hình cho sắc nét vào, cho con ả không biết xấu hổ là Đường Nghệ Hân biết được, đụng vào Giang phu nhân này, thì chỉ có thể thân bại danh liệt mà thôi!
…
Diệp Mộng Vy hả dạ trở về nhà, cô cùng Điệp Mộng đi trên hành lang vắng người, cô không để ý xung quanh, chỉ nhỏ giọng hỏi Điệp Mộng:
_ Có phải chị lại quên chuyện gì rồi không?
_ Quên? Để em xem lịch trình của chị đã!
Điệp Mộng nhanh chóng lấy iPad ra xem, qua một lúc liền thông báo:
_ Theo lịch đã lên sẵn thì, chị, em đọc lịch một tuần tới cho chị nha?
_ Được!
_ Theo lịch trình, hai ngày nữa chị sẽ khai máy cho bộ phim cổ trang “Sủng phi thành hậu”, sau đó, buổi chiều sẽ cùng đoàn phim ăn uống và bắt đầu quay cho đến hết phim.
Sau ngày khai máy, chị có buổi hẹn với giám đốc thời trang, về lần trình diễn đầu tiên trong nước.
Hình như là bộ sưu tập mới nhất của Liên Dạ Nguyệt thì phải!
Diệp Mộng Vy gật đầu, Điệp Mộng vừa định báo cáo tiếp thì nhìn thấy bóng người cao lớn vừa rẽ vào hướng nhà Diệp Mộng Vy.
Cô ta cười lớn, sau đó quay sang nhìn cô, gượng gạo nói:
_ Chị, em để quên đồ dưới xe, chị về nhà trước, em lấy xong sẽ lên ngay!
_ Ừm, cẩn thận đấy!
Điệp Mộng quay người chạy đi, vừa đi vừa để lại tin nhắn cho người nào đó, nội dung: “Cơ hội này cho anh, đừng có sĩ diện là được, đẹp trai không bằng chai mặt!”
Diệp Mộng Vy từ từ đi về nhà, vừa đến trước cửa đã để ý thấy, nhà bên cạnh hình như có người ở! Cô không mấy bận tâm, đưa tay lên định ấn mật khẩu, cửa nhà bên cạnh liền có động tĩnh, rồi một người đàn ông xuất hiện trước mắt cô.
Diệp Mộng Vy kinh ngạc trợn tròn mắt, cứ như không còn tin vào mắt mình nữa! Hoắc Vũ đang đứng trước mặt cô, còn là hàng sớm mới của cô nữa chứ!
Hoắc Vũ đi ra, đứng dựa vào tường, nhìn cô một cách say đắm, không chút liêm sỉ mà lên tiếng:
_ Vy Vy, có phải anh đẹp đến nổi phải khiến em nhìn không chớp mắt vậy không? Không cần phải như vậy, anh đứng đây cho em ngắm thoải mái.
_ Hoắc Vũ, có phải anh bị chạm mạch rồi không? Dinh thự không ở, lại dọn đến đây làm phiền tôi, đúng là người giàu các người luôn có suy nghĩ ấu trĩ thật đó!
Hoắc Vũ không bận tâm, đứng chờ cô mở cửa nhà, liền nhanh chân xông vào trong, khiến Diệp Mộng Vy tức đến mức, thẳng chân đá anh một phát, bay vèo lên sofa.
Hoắc Vũ nằm luôn trên sofa, một chút cũng không động đậy, làm cho Diệp Mộng Vy phải sợ hãi, nhỏ giọng gọi:
_ Hoắc Vũ, Hoắc Vũ, anh sao vậy? Tôi chỉ mới đá anh một cái thôi mà! Có phải gãy xương rồi không? Hay là va vào đâu rồi? Nè, anh đừng có giả chết nha?
Diệp Mộng Vy từ từ đi đến xem tình hình, thấy Hoắc Vũ vẫn nằm im bất động, cô nhíu mày ngồi xuống nhìn anh, gương mặt đẹp trai lúc ngủ của anh, đúng là luôn khiến Diệp Mộng Vy phải nhìn say đắm.
Cô đưa tay chạm vào mặt Hoắc Vũ, cảm giác quen thuộc bỗng ùa về, khiến cô rút nhanh tay về.
Nhưng có lẽ, người nào đó không chịu được, đã nhanh hơn, giữ chặt tay cô lại, từ từ mở mắt ra, khẽ dịu dàng hỏi:
_ Vy Vy, em là không quên được anh, có đúng không?