………..
……..
……..
Bầu trời có thanh nhật chiếu sáng.
Quang diễm ở chân trời, kéo dài cực kỳ lâu.
Cứ việc mọi người biết đây cũng không phải là là chân chính bình minh, nhưng cảm thụ được quang mang nhiệt độ, cảm thụ cái này đã lâu nhiệt lượng, trong lòng lệ khí cùng xao động khủng hoảng cũng dần dần tiêu tán.
“Chúng ta đã thắng. Các vị, mời trở về nhà”.
Mạc Phàm đứng giữa thiên địa niêm hợp, cao giọng tuyên bố.
Một khắc này, tất cả những cái dựa vào Chaos – Cổ Nguyệt Tru Đế tổ chức bộ hạ Chí Tôn Đế Hoàng đều toàn bộ sụp đổ.
Hừng đông lại rạng sáng, cuộc sống mọi người sau đó, liền như cũ trở về.
Đương nhiên, không dễ dàng chút nào.
Một cuộc chiến này trôi qua, thế giới ma pháp bản thân đã trọng thương thật nặng, quá nhiều chết chóc, quá nhiều hôi phi yên diệt, liền Bạch Phượng Hoàng, Vĩnh Dạ Ma Kiếm cũng tại trong trận chiến này ngã xuống, vĩnh viễn không có khả năng khôi phục.
Quỷ Chúa Typhon vốn là chiếm thượng phong trước Thanh Hoàng Hiên Viên Long, thế nhưng ngay sau khi Mạc Phàm trở thành Thượng Thương Thần Vương, nó liền đầu hàng.
Ngoan ngoãn quy thuận thành chó giữ nhà.
Mạc Phàm tuyên phạt Typhon, cho nó lấy thân thể nâng đỡ một trăm triệu tầng thế giới đang bị nghiêng lệch bởi vì một trận chiến kia giữa Mạc Phàm và Chaos. Đã là rất công bằng, chủ làm, tôi tớ chịu, không cần thắc mắc.
Còn có, đáng ăn mừng đối với Thiên Đạo chính là, có Thần Mộ vành đai ngoài Thái Dương hệ kia, tỷ tỷ thương linh chết đi, ngàn năm sau năng lượng hóa thạch cũng sẽ trở lại, tài nguyên sẽ lại một lần nữa sung túc phồn thịnh.
Một cái nữa vui vui vẻ vẻ chính, đối với Mạc Phàm nhóm bạn, không giống với Thiên Cơ, tất cả mọi người ngoại trừ Vĩ Linh Hoàng ra, đều còn sống.
Mạc Phàm sáng tạo ra một cái hoàn toàn mới thế giới ma pháp.
Lấy hắn Pháp Thương thời kỳ, nhân loại thế giới ma pháp pháp môn đi lên như diều gặp gió. Tất cả pháp sư theo Thượng Thương ban cho pháp tắc, thế hệ mới pháp sư đều là giác tỉnh song hệ, tất cả mọi người nhà nhà có nhất giai song hệ.
Đúng 15 tuổi, nhờ Pháp Thương sửa đổi Thiên Đạo pháp tắc, tất cả pháp sư sẽ giống như Mục Ninh Tuyết, tự mình thức tỉnh một hệ dựa theo trong cơ thể ma năng nồng độ cao nhất một cái hệ, sau đó lợi dụng giác tỉnh thạch còn có thể lại giác tỉnh thêm một hệ. Một pháp sư tu luyện đến cuối cùng cấm chú cảnh, tự nhiên là đạt được nhận thức 10 hệ ma pháp.
Hơn nữa, theo Mạc Phàm, cái này cấm chú phong vị đã bị mọi người ngộ nhận quá rồi. Quá nhiều cấm chú, không thích hợp.
Thế giới ma pháp một lần hung hăng bị điều chỉnh. Con đường tu hành sẽ càng ngày càng khó hơn, khó hơn, không có nghĩa là yếu hơn, bởi vì có rất nhiều pháp môn giảng dạy cùng giáo dục, những quy tắc ma pháp mở rộng khác để ổn định cơ sở vững chắc từ những bước đầu, việc này tạo ra một hệ thống đi chậm mà bền vững, từ sơ giai lên trung giai pháp sư nhanh thì cũng mất 7 năm, trung giai pháp sư lên tới cao giai pháp sư tốn 8 năm. Thiên kiêu một đời, từ cao giai lên siêu giai 10 năm quy hoạch, từ siêu giai lên cấm chú, căn bản không thể. Quá khó, rất khó, siêu siêu khó. Thiên tài cấp bậc hạt nhân quốc gia thì mới có khả năng, mà lại, cũng phải ít nhất 44 tuổi trở lên mới là cấm chú pháp sư được. Dĩ nhiên trường hợp giống đám Mạc Phàm ngày xưa là vẫn có, nhưng hiếm thấy đến cực điểm.
Ở trong mấy ngàn năm ma pháp văn minh, thực lực nhân loại đều không cùng đẳng cấp với thực lực yêu ma. Một nô bộc, cần 7 đến 10 tên sơ giai pháp sư đồng tâm hiệp lực. Đồng dạng, một cái tiểu đế vương, một dạng cần 7 gã ngụy cấm chú pháp sư mới có hi vọng đối kháng. Hai, ba tên đại cấm chú pháp sư mới có thể miễn cưỡng cầm cự phổ thông Đế Vương. Mà cấm chú pháp sư một hệ, hai hệ áo nghĩa, liền Đại Đế đánh đều không thể thắng, quá tệ.
Tại sao lại sản sinh không cùng đẳng cấp như vậy?
Có phải là loài người vẫn quá mức bảo thủ hay không. Cũng hoặc là mọi người sau khi từ từ nắm giữ thành thị cùng tôn nghiêm của chính mình, chìm đắm ở trong trò chơi quyền lực, quên kế tục mở mang pháp môn.
Mạc Phàm phát hiện ra nguyên nhân cốt lõi chính là ở việc học tập ma pháp quá vội vã.
Mọi người muốn đẩy nhanh tu vi, liên tục đột phá, cho nên phát sinh hiện tượng căn cơ không vững, quá ít pháp môn, pháp môn sách giáo khoa liền không đủ xài.
Liền bởi vì cái này phát triển bền vững tương lai, Mạc Phàm hi vọng, tựa hồ thật sự có thể thực hiện, lý tưởng một tên Ma Pháp sư đối kháng một con yêu ma cùng cấp độ ở tư thái kẻ trên cơ, cũng hoặc là có thể nhanh chân tiếp cận cái lý tưởng này!
Pháp sư thời kỳ này phải có cơ sở ma pháp vững chắc, Siêu Giai pháp sư thời đại mới, trên cơ sở lực lượng là hoàn toàn mạnh hơn rất nhiều Đại Cấm Chú thời đại cũ. Siêu giai mãn tu có tám hệ ma pháp, có vô số pháp môn, có dung hợp pháp môn, chồng pháp đủ loại, thực sự là phi thường đáng sợ.
Lại nói, yêu ma cũng phát triển. Thiên Đạo vẫn cứ là ưu ái yêu ma, thế giới ma pháp thịnh vượng phát triển trở lại, yêu ma được bù đắp mạnh lên, tiên thiên yêu, tiên thiên thú nhiều vô số kể. Các cấp bậc so với cùng thời điểm trước đây thế nhưng là vượt trội không biết bao nhiêu lần.
Mạc Phàm đồng dạng phân chia lại định nghĩa yêu ma cấp bậc.
Quá nhiều Đế Vương, không thích hợp.
Bây giờ Đế Vương, Đại Đế đều bị tính là Quân Chủ cấp. Chỉ có Quân Vương trở lên thì mới được phép gọi là Đế Vương, Sử Thi bên trong cũng liền là Đế Vương.
Như vậy, hệ thống định nghĩa quay về ban đầu.
Nô Bộc – Chiến Tướng – Thống Lĩnh – Quân Chủ – Đế Vương. Tương ứng pháp sư thì là Sơ Giai – Trung Giai – Cao Giai – Siêu Giai – Cấm Chú.
Đế Hoàng không bị nằm trong hệ thống phân chia yêu ma. Bất kể cấm chú pháp sư hay là đế vương có thực lực Đế Hoàng thì đều sẽ coi như là Đế Hoàng.
Ngày đó được lịch sử ghi chép vì tân ma pháp kỷ nguyên bắt đầu, Mạc Phàm được xưng là sáng thế pháp thần, sáng tạo ra tân ma pháp kỷ nguyên. Trong một ít cổ sách, Lucifer tự nhiên được xưng là hủy diệt Tử thần, bởi vì hắn hủy diệt dung hợp, dùng Bất Hủ Thần Nhãn ngăn cả hai thế giới dung hợp thành công, hủy đi sự bành trướng và ngại ngùng của nhân tộc hai thế giới không đáng có.
Các vị diện khác, Mạc Phàm mặc dù là duy nhất Thượng Thương Thần Vương, nhưng hắn không nhúng tay vào.
Hắn không phải là Chaos, thực lòng không có nhu cầu tranh giành quyền lực hay rảnh rỗi đến phát hoảng đi thúc đẩy văn minh chỗ này chỗ kia.
Vị diện các ngươi, các ngươi tự lo liệu, tự sinh tồn, sống chết thế nào, ta cũng sẽ không quản. Đương nhiên, miễn là các ngươi chớ có đi phát động chiến tranh vị diện khác, này thì buộc lòng ta phải lộ diện.
………..
Thời gian nhoáng một cái, tân ma pháp kỷ nguyên sau 5 năm trôi qua, tại Mạc Phàm nhà biệt thự lớn.
Náo nhiệt, vô cùng náo nhiệt, thật giống như xem phim truyền hình, phim muốn hết, hết thảy diễn viên đến đông đủ cảm giác.
Hôm nay, Mạc Phàm cùng Mục Ninh Tuyết chính thức cử hành hôn lễ, một cái nổi tiếng nhất thế giới hôn lễ, không những chỉ có Đại Thiên Sứ Thánh Thành, liền thiệp mời đều Bách Việt Thần Nông, Toàn Tri Thần Arceus, thế giới ma pháp Tứ Đại Nóc Nhà cũng muốn tới.
Hắc Ám Vị Diện không xuất hiện do vẫn lao đầu vào trò chơi vương quyền của Chaos năm xưa để lại, Mạc Phàm giữ đúng lời hứa, không quản chính là không quản.
Ngay cả Siêu Duy Vị Diện kiếp nạn cũng là như thế, cho nên Bàn Cổ và Sở Giang đồng dạng không thể dự lễ được. Mạc Phàm không thiên vị bất kì ai. Đâu cũng là thiên kiếp cần phải vượt qua, mọi người phải tự mình nỗ lực.
Diệp Tâm Hạ không còn là Thần Nữ, nàng thậm chí không phải pháp sư, bây giờ là nhân loại bình thường nhất. Nàng đăng ký kết hôn cùng Mạc Phàm, nhưng không lựa chọn làm hôn lễ, dẫu sao cũng là mặc lên váy Thần Nữ một đời, về sau lại mặc váy cưới, có chút hạ giá ý vị cảm giác. Hơn nữa, nàng cũng không thích, chẳng mặn mà gì phong tục kiểu này.
Nếu có thể, ngồi xuống ăn bữa cơm, lên giường nằm ôm ấp, ân, công viên, vườn hoa, ghế sofa, nhà bếp, phòng tắm… sao cũng được, đám cưới linh đình cái này nghi thức không cần thiết.
Muốn chính thê, nên để Mục Ninh Tuyết duy nhất xứng đáng tổ chức hôn lễ, rót rượu giao bôi, người đời biết đến cũng nên là Mục Ninh Tuyết.
Mục Ninh Tuyết khí tràng về sau càng ngày càng cực mạnh, là nữ cường mạnh nhất thế giới ma pháp, thậm chí đa vị diện bên trong, nàng cùng Asha Corea chính là hai nữ nhân loại mạnh nhất không thể nghi ngờ.
“5 năm này, biến hóa cũng quá kinh khủng, ta đến bây giờ cũng còn chậm tới”. Triệu Mãn Duyên còn là cái kia nói nhiều, chỉ cần có hắn ở địa phương, hắn nói nhất định nhiều nhất.
Mục Bạch gật đầu: “Đúng a, chúng ta thời đại trôi qua, bây giờ đám Bạch Phàm, Thiên Hy, Nguyệt Cát, bọn hắn phát triển thật kinh người”.
Mục Bạch hiện tại đã không phải là hắc ám sứ giả, không phải Hình Thư La Sát cái gì đấy nữa, cho đến bây giờ, hắn lâu lắm rồi cũng không có trở lại Hắc Ám Vị Diện. Giống như Trương Tiểu Hầu, theo ma pháp cải tạo, đắp lên túi da thực vật hệ dược thảo, dần dần hai người bọn hắn liền giống với nhân loại hơn, mất đi cái khí tức hắc ám sinh vật.
Về bản chất mà nói, thực lực của hai người bọn hắn đã thụt lùi rồi. Suốt 5 năm qua, ngoại trừ Mục Ninh Tuyết và Mạc Phàm, còn có Asha Corea, tất cả những người khác đồng trang lứa đều là tu vi điên cuồng giảm.
Triệu Mãn Duyên ngồi ăn tiệc cưới, hỏi nhỏ: “Linh Linh, ngươi làm sao còn chưa kết hôn? À, Thanh Thiên Liệp Sở hiện tại thế nào, có hay không ủy thác cần ta hỗ trợ, ta hiện tại có thể lợi hại”.
Linh Linh phủi một liếc Triệu Mãn Duyên nói: Thanh Thiên Liệp Sở đóng hai năm rồi, hiện tại vẫn chưa ổn định, xuất hiện rất nhiều yêu ma mới còn không biết lĩnh vực, chớ nói chi là vị diện khác thế giới không biết địa phương tích cực ghé quá, chỉ có quân pháp sư như vậy không muốn sống mới điên khùng xông vào”.
À rồi Linh Linh, cô nàng này, thoáng cái đã trở thành Liệp Khôi một đời rồi đấy. Nhớ ngày nào tiểu loli nàng còn lon ton đi bên cạnh Mạc Phàm, hiện tại, tứ tuần… Mặc dù tướng mạo thành thục càng đẹp, nhưng tứ tuần chính là tứ tuần, trán có chút khó mà giấu được nếp nhăn.
“Bất quá bây giờ ma pháp tài nguyên xác thực nhiều rất nhiều, trường học ma pháp mấy năm này càng ngày càng nhiều”. Ngồi ở một bên, Mục Nô Kiều vẫn như xưa dịu dàng nói.
Đám cưới người trong mộng bấy lâu, gặp lại, dự tiệc, đâu cũng là một phong vị rất mới mẻ.
Mục Nô Kiều không có hối hận, đối với nàng, ở bên cạnh người bạn đời mới là ưng ý nhất, có thể là bờ vai càng vững chắc hơn bất cứ ai mang lại cho nàng cảm giác an toàn.
“Lại nói, ta liền không thấy Asha Corea, Mạc Phàm tên này chẳng lẽ bỏ rơi nàng rồi, không, không đúng, hắn không có năng lực đó, là nàng li thân rồi? làm sao cũng không kết hôn cùng nàng, lâu rồi ta không thấy nàng a”. Triệu Mãn Duyên chợt đánh trúng cái chủ đề tương đối nhạy cảm.
Tương Thiểu Nhứ ở bên cạnh cho hắn một cái ký đầu, nói: “Ngươi bệnh não phù sao. Từ năm ngoái chúng ta có ăn tiệc chia tay, Asha Corea đi về Siêu Duy Vị Diện”.
“A, xin lỗi, tí nữa ta quên mất”. Triệu Mãn Duyên gãi đầu cười khổ.
Cũng đúng, cũng đúng.
Hai nàng, làm sao có thể ở chung kia chứ.
Trương Tiểu Hầu hôm nay uống rất nhiều, ai cũng có đôi có cặp, có vợ có con rồi, chỉ mình hắn đời này vĩnh sinh cô đơn, hịu quanh lẻ bóng.
“Ta uống một ly với ngươi được không?”
Đột nhiên, một âm thanh ngọt như đường mật rót tới tai hắn.
Liễu Như ăn vận một bộ phi thường tiểu thư đài các, nàng từ bàn khác tiến tới, ngồi xuống cạnh bên Trương Tiểu Hầu.
………………………
………………………
Hôn lễ đằng sau.
Ở bãi biển vắng lặng, Mạc Phàm gặp Mục Bạch đang ngồi một mình ở nơi đó.
“Mạc Phàm, ngươi có còn nhớ lúc trước ta kể cho ngươi vì cái gì chúng ta có thể thoát được khỏi vực sâu của hai đầu Hắc Ám Chúa Tể Sát Long không. Ta lúc đó mơ mơ hồ hồ, bây giờ đã nhớ được”. Mục Bạch chậm rãi nói.
Mạc Phàm ngửa tai nghe.
“Là Vĩ Linh Hoàng?”
“À , không, không phải Minh Nguyệt Thần Cơ Vĩ Linh Hoàng, là trong miệng ngươi Mang Đế Horakhty, nàng đến cứu chúng ta”. Mục Bạch nói.
“Là nàng?” Mạc Phàm sửng sốt một chút.
Cũng 5 năm trôi qua, hắn rất nhiều lần đến Quang Minh Vị Diện nhưng không tìm thấy nàng, cũng chẳng biết có chuyện gì xảy ra cả, không ai biết nàng ở đâu, đã chết hay chưa.
Chỉ là Mạc Phàm dạng này Thượng Thương Thần vương chi cảnh, tìm đều tìm không thấy nàng.
Mục Bạch vẻ mặt đặc biệt nghiêm trọng, cố rặn nhớ mà nói: “Nàng đánh cho chúng ta ngất, sau đó kéo chúng ta từ Địa Ngục trở lên”.
“Sau đó, ta nhớ loáng thoáng… Một chưởng thứ chín kia của Huyền Chưởng, nàng gọi là…”
Mạc Phàm sau khi nghe xong, cả người đứng thẳng, cảm giác không gì sánh nổi sợ hãi dâng trào lên trong lòng.
………..
Siêu Duy Vị Diện
Thế giới ma pháp tổ chức hôn lễ cho Mục Ninh Tuyết, còn ở cách xa đó một cái vị diện thượng tầng khác.
Truyền kỳ kể lại, thỉnh thoảng tại biên ngoại Sa Mạc Tận Thế vẫn có người nhìn thấy một đôi như là tiên đồng ngọc nữ cưỡi ngựa du ngoạn khắp bão cát phong ba.
Nữ nhân kia, đúng là Kiếm Thánh Asha Corea.
Mà nam nhân ôm eo nàng ngồi sau lưng, không ít người nhận ra, đó chính là Mạc Phàm.
Là Mạc Phàm phân thân?
Không, cũng không chắc nữa.
Cảnh giới hắn bây giờ quá cao quá cao.
Không có người biết, giữa Mạc Phàm thế giới ma pháp, và Mạc Phàm Siêu Duy Vị Diện, ai mới là phân thân.
Bản thể của hắn ở nơi nào rồi…
Có trời mới biết.
………………..
Thế giới ma pháp.
Tại Phú Quốc, Nhật Ánh và Thủy Tinh Đế Vương ngồi ở bãi biển tâm sự với nhau.
Nhật Ánh rút ra một cái giao dịch hợp đồng đưa cho Thủy Tinh.
Thủy Tinh không hiểu nhìn hắn, trong ánh mắt lộ ra sự nghi hoặc.
“Nhớ hay không, năm xưa ta đã từng nói, giao dịch cuối cùng của ta”.
Thủy Tinh vội vàng mớ ra phong thư hợp đồng, bên trong ghi rõ: “Bán cho Mạc Phàm một cái nhân tình”.
Bán cho Mạc Phàm một cái nhân tình…
Bán cho Mạc Phàm một cái nhân tình…
Mạc Phàm giờ là ai đâu!?
Thiên Mang Thượng Thương Thần Vương!
Ngày trước Nhật Ánh tặng cho Mạc Phàm một cái nhân tình không thể quên ơn, đây là cỡ nào một kiện vĩ đại vô cùng giao dịch.
Nhật Ánh thậm chí bây giờ muốn xưng Đế Hoàng đều được!!!
Hiện tại, ai mới là người thắng sau cùng đâu?
Nhân loại trí tuệ…
Đây là nhân loại trí tuệ đáng sợ nhất chỗ.
Thủy Tinh sợ hãi nói: “Ngươi… ngươi muốn gì? Chẳng lẽ thật muốn xin hắn cái vị diện ngồi chơi?”
Chỉ gặp Nhật Ánh lắc đầu, cười khổ mà nói: “Quên đi, nhân tình, không phải để đền đáp”.
…………..
Câu chuyện về hành trình của một người thiếu niên với khởi đầu bình thường nhưng mơ ước trở thành hiệp sĩ. Oskar niếm trải sự tàn khốc của chiến tranh, hắn từng bị đánh bại trên chiến trường, không bỏ qua những cơ hội xuất hiện trước mắt, hắn dùng ý chí và lòng dũng cảm từng bước một nâng cao địa vị của mình, để sống sót và để đi tìm ý nghĩa của hai từ hiệp sĩ. Mời mọi người đọc