Tráo Dâu
Phần 1
Mẹ ơi con đói lắm mẹ …
Con chịu khó ,mẹ sắp về rồi,về rồi mẹ mua nhiều đồ ăn cho con…
Thế nhưng đó là câu nói cuối cùng mà tôi nghe được từ người mẹ của mình ,năm tôi 15 tuổi.Bà đã bỏ tôi đi lấy chồng bên xứ người ,nơi đó có tên là Đài Loan…tôi là đứa trẻ không cha,k ai biết cha tôi là ai …và giờ tôi mồ côi cả mẹ…
-Phương ơi…Phương…
-Dạ mợ ơi cháu đây mợ…cháu đây mợ
-Quần áo của mợ mày giặt chưa?
-Cháu giặt xong rồi mợ ạ,cháu là đẹp cho mợ rồi …
-Mợ cứ tưởng mày quên,nay mợ đi ăn cưới người yêu cũ ,này cấm nói cho cậu biết đấy nhé.
-Ui dào cũ là cũ rồi mợ sợ gì
-Cậu mày ghen lắm ,này mợ mặc bộ ý là ổn nhỉ
-ổn luôn mợ …cháu thấy đẹp mà
-Mày khen là mợ thích rồi ,tối mợ đi làm về mợ mua chân gà nướng hai mợ cháu mình chén…
-Ok mợ…
Bà ngoại tôi đi từ trong nhà ra lừ mắt nhìn mợ
-Chị k đi làm đi còn đứng ở đấy mà buôn
-Con đi luôn đây mẹ…
Mợ tôi dắt xe đi vội vàng …tôi liền cười nói với bà ngoại
-Bà thật là,mợ ý hiền như cục bột ý mà bà cứ làm mợ ý sợ.
-Con dâu mới về phải rèn chứ sao,nhân nhượng là không tốt,mợ cháu cũng còn trẻ bà k rèn thì k được…
-Mợ lớn rồi mà bà…
-25 tuổi đầu hơn cháu có ba tuổi mà lớn cái gì,bà còn chưa nói đâu nhé tối qua thằng Thịnh nó tới nhà uống nước ngồi chờ cháu mãi.
-Bà ơi giờ là thời đại nào rồi còn trai làng đến tán gái làng nữa,cháu k có ý định lấy chồng đâu…
-Vớ vẩn k lấy là k lấy thế nào,trai khôn dựng vợ gái lớn gả chồng…
-Khi nào cháu tìm được mẹ khi đó cháu sẽ nghĩ đến lấy chồng…
Bà ngoại thay đổi sắc mặt rồi thở dài
-Thôi con ạ,k có nó thì bà cháu mình vẫn sống tốt mà ,kệ nó,sau này nó sẽ hối hận…
-7 năm rồi bà ấy biến mất như chưa hề có cháu trong cuộc đời.
-Thôi mà,bà sẽ tìm hộ cháu,giờ cứ sống tới đâu hay tới đó ,có bà có cậu mợ rồi…
-Cháu muốn hỏi bà ấy bố cháu là ai,chỉ vậy thôi…cháu cần biết bố cháu là ai…
Tại quán bar trong Sài Gòn,hai người phụ nữ mặc vest đen đến nói sau lưng một cô gái xinh đẹp vs dáng vẻ tiểu thư sang chảnh,cô ta đang có biểu hiện say…
-Cô Thư xin hãy quay về đi ạ,bà chủ nói 12h ông chủ xuống sân bay,phải có mặt ở nhà…
-ok về thì về…
Cánh cổng rộng lớn hoành tráng của căn biệt thự lớn mở ra,Thư bước xuống từ chiếc xe sang thương hiệu poscher màu hồng…vừa vào nhà Thư đã bị vả vào mặt một cái tát đau điếng từ người mẹ ruột…
-Mày muốn thế này đến khi nào,loại mất dậy,trông bộ dạng của mày…mày có khác gì đám con gái rẻ mạt ngoài kia không?
-Rẻ mạt,con rẻ mạt mà mẹ,con đâu có đắt giá như mẹ nghĩ…
Người mẹ định dơ tay tát cái nữa thì người con trai lớn chạc 40 tuổi đi xuống giữ tay
-Thôi mẹ…bố sắp về rồi mẹ đừng để chuyện lớn hơn được không, con mày đi thay đồ đi ,tắm sạch sẽ hết mùi rượu và thuốc…
Thư lừ lừ đi thẳng vào thang máy bấm lên tầng 8…
Người mẹ ôm đầu
-Mẹ hết cách với nó rồi ,tại sao nó cứ như thế này chứ,đến lúc người ta đến xem mặt mà bộ dạng này thì ai lấy…
-Con nghĩ cứ từ từ hãy để họ đến xem mắt ,giờ nó đang suy sụp thế này con sợ khó…
-Tại sao hết con rồi đến nó làm mẹ đau lòng như thế này hả con
-Mẹ hãy hiểu cho chúng con khi kết hôn không có tình yêu cảm giác sẽ khó tả…nhất là khi bố vừa ép nó chia tay người nó yêu đã 5 năm…
-Bố mẹ cũng vì tương lai của các con,muốn cho các con có cuộc sống tốt đẹp nhất,con nghĩ ai cũng có thể bước chân vào nhà họ hay sao,đây là cơ hội quá tốt…
-Liệu nó có vượt qua được cửa nhà họ hay không mẹ đã lường trước chưa,nhất là nó đã ph á th/ai rất nhiều lần …
-Mẹ sẽ làm cho nó về nguyên dạng mà k ai phát hiện được con yên tâm…
Tôi là Phương,năm nay 22 tuổi hiện tại đang là sinh viên năm cuối của đại học kiến trúc Hà Nội…tôi đã tự đi làm gia sư để kiếm thêm thu nhập đỡ đần tiền học và sinh hoạt để bà ngoại bớt đi gánh nặng.Mẹ tôi đã bỏ tôi sang đài Loan làm từ khi tôi có ba tuổi,cũng có tết mẹ về tôi vẫn nhớ mỗi lần mẹ về là tôi lại cao hơn vài phân đến nỗi bà k nhớ rằng tôi đang học lớp mấy…
Bà biến mất đã bảy năm,người làng cứ đồn mẹ tôi đã đi lấy chồng thế nhưng tôi biết đó k chỉ là lời đồn,có người đã thấy mẹ lấy chồng có con cái và đang hạnh phúc,bà chỉ quên có mình tôi.
Tôi may mắn đổi lại có người bà tuyệt vời và người cậu hết mực thương yêu tôi…lúc nhỏ cứ mỗi lần mẹ gọi tôi đều kêu đói để mẹ sớm về nhưng lời hứa mẹ sắp về đã vĩnh viễn chỉ là kí ức…
Hôm nay tôi được nghỉ làm thì đến bếp từ thiện của một cô tên Mai …tôi đã hoạt động cùng cô đã hai năm
-Phương tới rồi à,hnay rán đậu sốt cà chua nhé cháu
-Dạ vâng cô …hnay đến viện nào vậy cô
-Viện Nhi con ạ…
-Cô Mai da dẻ đẹp quá,con sang mùa thôi mà khô ráp lắm
-Ôi phải bôi dưỡng chứ con
-Mỹ phẩm vs con hơi xa xỉ cô ạ
-Con xinh gái lắm rồi,dáng đẹp ,da trắng này môi đỏ,cô là con trai cô yêu luôn…
Một chị đang nấu liền nói vào
-Chị Mai có con trai không thì ghép vs cái Phương chuẩn luôn
Cô Mai liền đổi sắc mặt cười gượng và nói lảng đi chuyện khác…
Căn biệt thự giữa khu đắt đỏ của Sài gòn vang lên tiếng vỡ cốc…xoảnggg
-Bà nghĩ bà bảo nó đi tắm đắp lên một đống nước hoa kia là sẽ xoá đi dc vết nhơ của nó à,tao bảo mày k dc đi quán bar nữa cơ mà,bố bảo mày ở nhà học may vá thêu thùa đi cơ mà…
-Em có em đang bảo con
-Có của cô là thế kia à,đồ vô dụng
Thư nắm chặt tay nhìn người cha
-Bố thôi đi,lỗi của con bố đừng trì chiết mẹ nữa
-Mày giỏi lắm,giờ mày cãi nhau ngang mặt với tao ,tao k còn lựa chọn nào khác nên mới kỳ vọng vào mày ,mày xem mày yêu đương vớ vẩn khiến tao đau đầu ra sao mày quên à,yêu thằng nào cũng để nó lừa cả tiền lẫn tình,mày 25-26 rồi mà đầu k bằng đứa 10 tuổi nó còn biết đâu là đúng đâu là sai…
-Con yêu là sai hả bố,vậy bố ép con ph á th/ai thì là đúng ạ
-Mày …
Ông dơ tay định tát vào mặt cô con gái rồi lại bất lực rụt lại…
-Kinh tế suy thoái,tập đoàn đang có nguy cơ phá sản,bố vì ai ,vì cả cái nhà này …những gì bố đang làm vì chúng mày bao năm qua mày có hiểu không,nơi tao mai mối k phải là mấy thằng cậu ấm vớ vẩn,đây là cháu nội của chủ tịch nước …vậy mày xem mày bộ dạng thế này có xứng bước vào cửa nhà người ta không?
Ông bố quay mặt đi rồi hẩy tay
-Ra ngoài đi con đi học nấu ăn nữ công gia chánh cho bố…
Thư vs mẹ vừa ra ngoài người cha nói với thư kí riêng…
-Tôi còn có một đứa con gái nữa
-Tôi hiểu rồi vậy sẽ đón về luôn hay thế nào ạ
-Giờ tôi sẽ phải bay ra Bắc để nhận,nó là hy vọng cuối cùng,nếu con Thư k dc nó phải thay thế…
-Dạ vâng…
Tại căn nhà biệt phủ bằng gỗ ở ngoại ô Hà Nội…
Một người phụ nữ chạc hơn 50 tuổi ngồi uống trà bên hồ cá coi và trên bàn là hình ảnh của Thư,những hình ảnh cô ta đi bar vui chơi và say xỉn…người trợ lý mặc vest đen cúi đầu nói khẽ
-Phu nhân sao lặng yên vậy …
-Thật sự thấy sốc khi sắp tới chúng ta lại để hạng con gái này vào làm con dâu của tôi…
-Vậy giờ phải làm sao ạ
-Nói với bên đó huỷ hôn
Lời nói vừa dứt thì một người tầm 75 tuổi đi ra cau mày,phu nhân liền đứng dậy
-Mẹ
-Huỷ là huỷ thế nào khó khăn lắm thằng Phong
nó mới chịu lấy vợ ,cô nói huỷ thì cháu tôi khi nào mới có vợ,tôi bao giờ mới có chắt…
-Thưa mẹ nhưng cô gái đó k hợp thuần phong mỹ tục của phụ nữ Việt,k phù hợp vs gia đình chúng ta…
-Cô cứ lo cho thằng Phú đi ,thằng Phong k phải con cô nên cô k lo chứ sao?
-Kìa mẹ sao mẹ lại nói như vậy
-Tôi nói đúng k nói sai,tôi sẽ trực tiếp xem cháu dâu k phiền đến chị,chị lo quản lý mấy cái thẩm mỹ viện của chị đi…
-Nhưng mẹ ơi cô gái đó Phong nó sẽ k chấp nhận đâu ạ
-Chồng tôi và ông của con bé đó cùng đi kháng chiến,nếu k có ông của con bé đó cứu thì cô k có bố chồng mà gọi đâu,k chỉ là thông gia mà là cám ơn họ gắn chặt thêm tình cảm…cô thì biết cái gì…
-Kìa mẹ…
-Tôi đã nói rồi việc này c đừng xen vào cưới là cưới.
Tôi có tình cờ ngồi cạnh một chị trong tổ từ thiện,chị ý nói
-Này chị biết xem bói đấy
-Chị xem cho em với
-Đưa tay đây nào,tay này là biểu hiện của người khổ tâm ,hay suy nghĩ còn về công danh sự nghiệp rất sáng chỉ có đường tình thì thấy đứt đoạn nhiều…khó hạnh phúc
-Em chưa có người yêu
-Ừ thì ý chị là sau này nếu em có yêu…
-Đùa nghe buồn thế chưa kịp yêu đã đứt đoạn…
Rồi ở trên tivi ở cổng bệnh viện phát lên đoạn vtv bữa trưa vui vẻ…Mc đang nói “ Ca sỹ đạt danh hiệu nhiều lượt xem nhất chỉ trong vòng 24h,anh có phong cách nhạc dance-pop và R&B đương đại,ca sỹ hạng A xuất sắc nhất mọi thời đại,hnay do lịch diễn dày đặc nên k thể đến tham dự chương trình,chúng tôi xin phát lại một đoạn nhạc của ca sỹ Phong-GL”
Trên tivi phát lên đoạn nhạc của ca sỹ nổi tiếng đó với một ca sỹ nữ hát song ca…
Chị bên cạnh tôi suýt xoa
-Này đẹp trai v ãi em nhỉ ,ăn mặc chất chơi người dơi độc lạ bình dương nữa chứ …
-Nổi tiếng lắm hả chị
-Ôi em ở đâu rơi xuống đấy…Phong-GL nổi tiếng lắm e ơi…
-Em mải học nhiều còn k nghe nhạc mấy
Trên tivi phát lên tiếng nhạc
“ Hoàng hôn nhẹ buông chợt anh gặp em giữa phố đông…
Tại vì sao,hai ta chẳng biết nhau
Nhưng trái tim vì em cứ đứng hình thật lâu”…
Cơn gió của mùa thu Hà Nội khẽ rơi xuống những chiếc lá xung quanh Phương.Phương cứ ngơ ngác đứng hình nhìn ấn tượng vào người ca sỹ đến ngẩn ngơ…nụ cười tươi của anh ta,bàn tay thon dài đánh piano…ánh mắt sáng …
Tất cả chỉ muốn nói rằng “ Thu Hà Nội tới rồi,chuyện tình của Phương cũng đang tới thật rồi”…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!