Có Giỏi Thì Anh Làm Chồng Tôi Đi! - Chương 22: Chương 22
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
42


Có Giỏi Thì Anh Làm Chồng Tôi Đi!


Chương 22: Chương 22


An Kha Đình: “Chuyện gì anh nói đi!”
 Giọng điệu Dương Cảnh vui mừng: “Cậu đừng có mà vui quá đấy nhá!”
 An Kha Đình tỉnh hẳn cả ngủ: “Thế là có chuyện gì?”
 ”Cậu có hai nhãn hàng mới muốn đến kí hợp đồng và một chương trình giải trí mời làm khách mờii!!!!”
 An Kha Đình bật dậy: “Thật á hả?Là những nhãn hàng nào thế?”.

Ngôn Tình Tổng Tài
 Dương Cảnh: “Cậu về công ty đi rồi tôi nói cho cậu biết liền.”
 An Kha Đình vội vã xuống giường, đánh răng rửa mặt, mặc quần áo rồi ra khỏi phòng Lâm Uy Trạch.
 Vì đang vui mừng nên không để ý xung quanh, An Kha Đình chỉ đeo vội cái khẩu trang, sau đó đóng cửa phòng cho Lâm Uy Trạch, chạy ra ngoài.
 An Kha Đình phi xe thẳng đến công ty, mất 1 tiếng đồng hồ, tính là nhanh so với bình thường.
 Dương Cảnh đang ở trong phòng làm việc uống cafe, Thương Diệp đang xoay ngang điện thoại chơi game.

Thấy An Kha Đình đến, Dương Cảnh đưa cho cậu xem qua 3 bản hợp đồng.
 An Kha Đình nhận lấy, hí hửng ngồi xem.

Thế nhưng càng xem, mặt càng biến hóa cực kì đặc sắc.
 Đại sứ thương hiệu nước rửa bát!
 Đại ngôn thương hiệu trà đào!
 Khách mời chương trình “Không sợ tiếng anh”!
 An Kha Đình thật sự là sa mạc lời, đúng là có 3 cái hợp đồng, nhưng của người khác là thời trang, kính mắt, nước hoa, của cậu thì là nước rửa bát!!!!!
 Thương Diệp nhìn mặt An Kha Đình cũng hiểu cậu đang nghĩ gì.
 ”Sao, thích không?”
 Nội tâm An Kha Đình: Tao thích dữ luôn đó
 Dương Cảnh trầm ngâm phân tích: “Nói từ cao đến thấp nhé, thương hiệu trà đào kia hiện tại đang cực kì phổ biến với giới trẻ, nhất là với học sinh sinh viên, bán rất nhiều trong các canteen trường học.

Về chương trình “Không sợ tiếng anh”, là bởi vì bên đó biết cậu tốt nghiệp khoa ngôn ngữ Anh nên muốn mời.

Chắc cậu từng nghe qua nhưng chưa xem qua, thực ra nó là kiểu chương trình thực tế, người tham gia mỗi tập đều có độ tuổi từ 15 trở lên đang gặp vấn đề với môn tiếng anh.

Mỗi tập mời một khách mời có trình độ tiếng anh tốt, chơi trò chơi, chia sẻ với mọi người bí quyết học của mình, thông qua đó để giao lưu kết bạn.

Và cuối cùng là nước rửa bát.

Thương hiệu này mới ra mắt mùa thu năm nay, tên là Cafe.”
 ”Khoan khoan”, An Kha Đình cắt ngang lời Dương Cảnh, “Tên thương hiệu nước rửa bát là Cafe, bị điên à?”
 Thương Diệp: “Này này, nói chuyện cẩn thận, cậu là đại sứ thương hiệu đấy nhé!”
 An Kha Đình bất lực: “Đại sứ thương hiệu? Cứu tôi, không phải chê bai gì cả nhưng mà,…..”
 Thương Diệp tát một phát cho cậu tỉnh: “Cậu đóng nam chính bao giờ chưa?”
 An Kha Đình:………
 Tôi sai rồi!
 ”Được, tôi nhận, tôi nhận hết!”
 Dương Cảnh cười rõ tươi: “Đây, hợp đồng đây, cậu xem kĩ lại đi rồi mình cùng kí.”
 An Kha Đình không biết nên vui hay buồn, nhưng thôi, nước rửa bát với chương trình học tập cũng không có gì xấu, biết đâu sau này cậu lại hot lên nhờ nó thì sao!

 Buổi sáng bàn bạc trong mấy phút, buổi chiều đi gặp bên nước rửa bát kí hợp đồng luôn.

Cả ngày An Kha Đình ở chỗ Dương Cảnh và Thương Diệp, chưa cầm điện thoại lên xem tin tức được.
 Hơn 5h chiều cậu lái xe về, vừa mới từ công ty ra, đi được mấy trăm mét thì lại nhận được cuộc điện thoại từ Dương Cảnh.
 ”Alo, em đâu có quên đồ gì ở công ty đâu nhỉ?”
 Giọng Dương Cảnh bên kia rất nghiêm túc: “Tối hôm qua cậu ở đâu?”
 An Kha Đình đột nhiên chột dạ: “Em, em ở nhà em, sao anh hỏi thế?”
 Dươnh Cảnh: “Có thật không đấy?”
 ”Thật mà, em….”
 ”Có người chụp được cậu đi ra từ phòng Lâm Uy Trạch vào sáng nay, trong khi đó Lâm Uy Trạch đã đến đoàn phim từ sáng sớm.

Có nghĩa là, cả đêm hôm qua cậu ở cùng với Lâm Uy Trạch!”
 An Kha Đình không còn lời gì để nói.

Cậu đúng là không giỏi nói dối mà!
 ”Thì, thì em, em, em đang lái xe, có gì về em gọi điện.”
 Chưa kịp để cho Dương Cảnh phản ứng, An Kha Đình cúp máy.
 Bên kia, Dương Cảnh bị cúp máy ngang, anh nhìn Thương Diệp, thở dài.
 ”Hơn 3 năm chìm nghỉm, bây giờ nổi lên được một chút thì toàn là do ở cạnh trai, tôi không hiểu!”
 Thương Diệp định an ủi anh thì Dương Cảnh đột ngột cười phá lên: “Tại sao Tiểu Đình không gặp Lâm Uy Trạch đó sớm hơn cơ chứ? Nếu gặp sớm hơn thì giờ có phải tha hồ mà đi show, đóng phim không??!!”

 Đến lượt Thương Diệp cạn lời.

Cô còn có ý để công ty dập tin đồn xuống, Dương Cảnh mang tiếng là quản lý nhưng lại muốn đẩy lên!
 ”Anh định bán con đấy à?”
 Một câu nói của Thương Diệp làm Dương Cảnh tắt nắng.
 Anh giãi bày: “Không phải, nhưng cô nghĩ mà xem, mấy năm liền lận đận suýt bỏ nghề, cậu ấy chuyển sang viết tiểu thuyết có khi còn kiếm được nhiều tiền hơn ấy.

Thế mà bây giờ, chỉ bằng một Lâm Uy Trạch thôi, cậu ấy đã 2 lần lên hotsearch rồi, đây không phải là cơ hội tốt sao?”
 Thương Diệp: “Nhưng nếu cố tình bám lấy Lâm Uy Trạch thì anh ta sẽ nghĩ sao, huống hồ bên ngoài nhìn vào thì đây chỉ là hai người bạn cũ, còn bên trong thế nào ai biết được.

Chúng ta có thể bảo An Kha Đình làm đủ mọi cách để hot lên, nhưng cậu ấy sẽ không bao giờ nghe theo.

Anh cũng biết mà, để mọi chuyện tự nhiên không phải tốt hơn sao.

Đợi xem bên Lâm Uy Trạch có động thái gì không đã rồi chúng ta tính sau.”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN