Tráo Dâu - Phần 15
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
388


Tráo Dâu


Phần 15


Nghe những gì Đàm Tuyết nói mà tôi thực sự cảm thấy ghê rợn người đàn ông đang ở cạnh mình,hắn là một kẻ nhẫn tâm chà đạp lên phụ nữ…một kẻ tàn ác nhất mà tôi từng biết…
Lời nói của Đàm Tuyết khiến Phương cảm thấy sợ hãi…
Phong đi tới chỗ Đàm Tuyết kéo cô ta dậy,anh ta nghiến răng nói
-Cô điên à,đây là tất cả những gì cô muốn làm
-Là anh ép em đến mức này…nếu k phải vì cô ta xuất hiện thì có lẽ anh đã k như vậy?
-Em sai rồi k có cô ta cũng sẽ có người khác,anh đã cho em cơ hội ở bên anh dài lâu nhưng chính em từ chối nó…em hết cơ hội rồi …
-Anh đã nói tình cảm của anh k thay đổi
-Vậy thì em phải tin anh…
Nghe hai người tranh luận,Phương lặng lẽ rẽ lối đi bộ đường tắt xuống bến xe buýt,cô bước lên xe mà cảm thấy trong lòng đấy trống rỗng.Cô thầm nghĩ “ mình sẽ phải sống với kẻ máu lạnh đó đến khi nào,ở cạnh kẻ như vậy rất nguy hiểm,phải làm sao để sớm kết thúc mọi chuyện”…
Tại quê nhà.
Bà ngoại của Phương k hề biết chuyện cháu gái đã lấy chồng,bà bảo cậu út
-Mai cuối tuần hỏi con bé Phương xem nó có về không?
-Đợt này sắp thi nên có lẽ con bé chưa về được mẹ ạ.
-Ừ ,nghĩ cái thằng cu Thịnh thích con bé nên tối nào cũng vào nhà mình ngồi đến tội.
-Mẹ cứ bảo nó bây giờ con bé còn lo học hành,bảo nó đi tán mối khác đi cho nó nhẹ lòng…
-Mối khác là thế nào,mẹ chấm thằng Thịnh ngoan ngoãn con nhà lại gia giáo…
-Biết đâu con bé còn kiếm được mối khác tốt hơn thế thì sao mẹ
-Ôi thôi phải phù hợp con ơi,mơ gì cao sang,lấy người yêu mình thích nhất con ạ…
-Vâng…để con nói chuyện thêm với nó chứ lúc này nó đang tập trung thi,năm cuối rồi ạ
-ừ thôi cứ để sau khi nó thi xong đi đã …
Người cậu liền quay vào nói với vợ
-Chết thật mẹ mà biết nó lấy người nổi tiếng lại là con nhà danh gia vọng tộc thì sẽ thế nào đây?
-Cứ giấu tốt hơn anh ạ,vì theo em nghĩ chuyện đó sẽ là một kết thúc buồn khi mà hôn nhân đó lại là hôn nhân sắp đặt…
-Ừ cứ theo dõi thôi vậy…
-Đùa em thần tượng Phong GL lắm ấy ,k ngờ cháu mình lại lấy thần tượng…
-Bé bé cái mồm k mẹ nghe thấy đấy…
Phương đến trường vs tâm trạng không mấy vui,trong giờ thể dục vô tình bị bóng ném vào mặt khiến cô chảy máu mũi…Phượng đi ra lo lắng.
-Này chảy máu mũi rồi kìa…
Thầy Tùng liền đi ra hô học sinh
-Các em về vị trí đi…
Phương đang ôm mũi rửa ở vòi nước thì thầy ra đưa khăn và dầu xoa
-Em cám ơn thầy
-Hôm nay em học k tập trung gì cả ,thể thao giúp cho chúng ta bớt căng thẳng,bớt stress lại mà em không chịu tập trung thì hẳn là đang có rất nhiều tâm sự.
-Vâng hnay em có tâm trạng k tốt,có thứ đáng lẽ k đáng để em suy nghĩ vậy mà em cứ lo lắng mãi trong lòng thầy ạ…
-Nếu suy nghĩ mà khiến tâm trạng tốt hơn thì nên suy nghĩ còn nếu suy nghĩ để làm bản thân buồn hơn thì k nên,hãy nghĩ đến những điều tích cực…
-Vâng ,cám ơn thầy đã giúp em cảm thấy bớt căng thẳng…
-K có gì thầy luôn ở cạnh em,hãy cứ nghĩ như vậy là được rồi.
Thầy Tùng vỗ vai Phương khiến cô cảm thấy hơi ái ngại…
Phong tới nơi làm việc,công ty giải trí do chính anh ta lập ra và làm chủ tịch…vừa tới công ty mọi người đã biết sếp hôm nay k có chuyện vui,gương mặt hầm hầm ,trợ lý của Phong đưa cho Phong một loạt dự án sắp tới…
-Hôm nay tôi k có tâm trạng xem,cậu tự quyết đi…
-Có lịch diễn ở Đà Nẵng vào tối nay là gần nhất đó ạ
-Tối nay à
-Vâng…
Phong ngồi suy nghĩ hồi lâu về những gì khi nãy,từng lời mà Đàm Tuyết nói…
-Anh đang thay đổi
-Anh quen cô ta được mấy ngày mà thay đổi
-Đàn ông bọn anh có thể yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên,cô ta trẻ như vậy lẽ nào anh k rung động…quanh anh đàn bà đẹp k thiếu nhưng để tầm thường như cô ta thì bây giờ mới xuất hiện…em lo sợ k thừa đâu,thà cứ nói rõ để cô ta biết anh có em và cô ta đang ở vị trí nào…
Trở về hiện tại Phong phì phèo điếu thuốc rồi cười khẩy khi nghĩ lời Đàm Tuyết nói “Anh có em…em là cái quái gì vậy Đàm Tuyết,em nghĩ em là ai”…
Hôm đó Tuyết trở về nhà thì nghe cô Tám nói Phong đi diễn xa nhà.
-Cậu Phong hôm nay có lịch diễn ở Đà Nẵng nên chắc mai mới về nhé.
-Vâng …
Phương ủ rũ đi vào ngồi nhìn bàn ăn rộng mà cô ngồi ăn một mình,nhìn lên bức ảnh cưới chợt Phương thấy chạnh lòng…
Học xong bài lên giường đi ngủ cô cũng cảm thấy cô đơn khi một mình ở trong căn phòng rộng lớn này,cô bật dậy đi tham quan phòng,phòng làm việc của Phong có ô cửa nhìn thẳng ra giường,mở cửa vào cô thấy cả một tủ sách lớn,cô thầm nghĩ “ Không biết anh ta đọc hết chưa hay sưu tầm cho oai nhỉ”…kế bên là phòng thu âm của Phong…bên trong có rất nhiều nhạc cụ khác nữa cô lại nghĩ “ Anh ta có chơi được hết các loại không hay lại để đây cho oai nhỉ”…
Phương tới phòng thay đồ,căn phòng lớn vs bạt ngàn quần áo thương hiệu,sơ mi kẻ sơ mi trắng áo phông,áo polo được để chỉn chu góc nào ra góc đó,đồng hồ phụ kiện nhẫn đeo tay lắc được đặt giữa phòng trong chiếc tủ kính lớn…
Phương mở tủ đồ nhỏ bên cạnh có dán hẳn chữ Phương,mở ra cô thấy đồ của mình ngăn nắp gập gọn gàng…
Tham quan phòng xong cô ra ngoài lục đục nằm mãi mới ngủ được “ Kể ra có anh ta ở nhà mình đỡ sợ hơn”…
Tại Đà Nẵng sau khi biểu diễn Phong vì có quá nhiều Fan hâm mộ nên việc di chuyển về bị chậm ,anh ta cứ nhìn đồng hồ…
-Bao lâu nữa bay
-15p nữa vẫn kịp ạ,sếp lần này diễn xong lại về luôn k hưởng gió biển ạ,đúng là có vợ vào có khác chỉ muốn về nhà sếp nhỉ.Thấy báo ngoài mình đêm nay mưa to…
Phong nhắm mắt nhưng anh ta k hề ngủ,anh ta biết đêm nay mưa to bão lớn về nên mới về gấp…
Mưa gió lớn nên Phương càng sợ,cô cứ chùm chăn kín mít…mồ hôi nhễ nhại…
Phong lúc này mở cửa vào,anh ta vào thẳng phòng ngủ,lúc này Phương thấy người liền bỏ chăn ra,cả hai nhìn nhau…Phong chủ động hỏi trước.
-Cô chưa ngủ à…sao mồ hôi đầm đìa thế kia ,k bật điều hoà lên…
-À tôi chùm chăn nên,anh về sớm vậy tôi cứ nghĩ mai anh mới về…
-Mưa bão nên tôi về sớm k lại bị huỷ bay phải ở lại…
-Anh về là tốt rồi…tôi đỡ sợ hơn .
-Có gì mà sợ…tôi về rồi an tâm ngủ đi…
Phương gật nhẹ rồi nhắm mắt…Phong vào đi tắm xong ra thấy Phương đang ngủ ngon lành,bên ngoài sấm chớp ,anh ta đóng hết rèm cửa lại rồi mở nhạc nhẹ du dương để k nghe thấy tiếng sấm…
Anh ta lên giường nằm rồi thấy Phương ôm vòng sang…
-Đừng có mà trêu k tôi trêu lại k hay đâu
Phong quay sang thấy Phương ngủ say thật,anh ta mỉm cười rồi nhìn lên trần nhà và nghĩ “ Lâu lắm rồi mới có cảm giác muốn về nhà ngủ”…
Anh ta cũng nhắm mắt rồi cả hai ôm nhau ngủ lúc nào không hay…đến tầm 4h sáng Phương mở mắt rồi giật mình khi thấy đang ôm Phong ngủ…cô định lẩn lẩn ra khỏi tay Phong thì anh ta lên tiếng…
-K ngủ đi như con bọ gậy vậy?
-Tôi …tôi…
Phương đang lẩn thì Phong bật dậy trèo lên người Phương khiến cô ngạc nhiên mở tròn mắt nhìn…
-Cô thực hiện giao dịch của chúng ta đi chứ nhỉ…
-Giao dịch gì?
-Giao dịch thân xác…
Nói xong Phong khẽ vuốt môi Phương vẻ mặt anh ta đầy vẻ ham muốn…

Yêu thích: 3.2 / 5 từ (4 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN