Tráo Dâu - Phần 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
338


Tráo Dâu


Phần 16


Tôi chưa từng nghĩ sẽ đi xa cùng anh ta,cũng đã nghĩ rằng lời anh ta đòi hỏi chỉ là cái tôi nhất thời lúc đó,nhưng tôi quên rằng anh ta là đàn ông,không lúc này thì cũng lúc khác anh ta sẽ đòi hỏi…trốn tránh là điều cực kì khó.
Phong trèo lên người Phương,anh ta ánh mắt đầy vẻ đòi hỏi…Phương liền cau mày
-Tôi vẫn đang bị…
-Cô bị bệnh à mà bị cả tháng vậy
-Tôi bị loạn nên không thể biết được,có lẽ mai tôi cũng nên đi khám…
-Không sao tôi k quan trọng chuyện đó
-Nhưng tôi thì có rất bẩn nên tôi nghĩ lúc khác ,nếu anh thèm quá có thể đi tìm người yêu anh tôi k cản đâu…
Phong thay đổi ánh mắt
-Cô ăn nói thật ngu ngốc…
Thấy Phong quay đi…Phương cũng quay lưng lại,cô thầm nghĩ “ Mình nói gì sai à mà anh ta dỗi nhỉ,đàn bà thật”…
Nói xong Phương nhắm mắt ngủ ngon lành còn Phong anh ta vẫn mở mắt rồi quay sang nhìn từ sau lưng Phương…anh ta thở dài rồi tay vuốt đuôi tóc của Phương ánh mắt đầy vẻ suy tư…
Sáng sớm hôm sau khi cơn bão vẫn đang lớn…mưa to khiến cho Phương khó ra khỏi cửa để đi học…Phong ngồi nhấp ly trà rồi nói
-Mưa gió này thì học hành gì
-Hôm nay có tiết quan trọng,k học là k hiểu
-Đâu môn gì tôi có thể dạy cô
-Ca sỹ như anh thì biết cái gì …thôi tôi đi đây
Phương đi ra cổng thấy ngập hết,ở trường báo cho sinh viên nghỉ ,cô thở dài đúng lúc gặp quản gia Lý…
-Mợ cả đi học khi đang bão thế này sao?
-Trường cũng vừa báo cho nghỉ rồi vì có tiết quan trọng nên nghỉ cũng tiếc ạ…
-Về các môn học cô có thể hỏi cậu cả
-Anh ấy là ca sỹ mà
-Trước khi làm ca sỹ cậu ấy đỗ cả ba trường đại học và đều là thủ khoa…
-Thủ khoa ạ…
-Phải rồi cậu cả học rất giỏi…
Phương lầm bầm suy nghĩ “ vừa mới chê anh ta xong ngại thật”
-Vâng.
Đúng lúc đó bà vợ hai đi tới
-Ôi mưa gió này mợ cả chăm chỉ quá cơ
-Dạ …
-Không biết hôm nay mợ cả có biết là ngày gì không?
-Ngày gì ạ?
-Sinh nhật chồng mà lại lãng quên như thế ư…
Tại phòng của Phong…
Cô Tám bê lên bát thuốc bổ
-Thuốc gì đây cô?
-Phu nhân bảo thuốc bổ để mong nhanh có chắt đó ạ…phu nhân mong lắm rồi
-À cô Tám này ,phiền cô đưa vợ cháu đi khám,chuyện này phải kín…
-Có chuyện gì ạ?
-cô ấy nói bị rong suốt như vậy cũng không thuận lợi cho việc có con…
-Đâu có ,ngày bị của cô ấy tôi phải ghi chép báo phu nhân đầy đủ,cô ấy nửa tháng nữa mới tới chu kì mà…
-Vậy à…
Phong nhấp môi lên ly trà anh ta biết Phương nói dối…
Đàm Tuyết ở nhà liên tục nhắn tin cho Phong,thế nhưng anh ta k hồi đáp…cô ta như phát điên ném điện thoại vào tường…
“Anh định giở trò vs em à Phong…”
Phương trở về phòng rồi vào làm bài tập,cô k hiểu nên đành nhờ Phong…tới phòng làm việc cô gõ cửa
-Tôi có chuyện muốn nhờ
-Nói đi
-Bài này tôi k hiểu anh giảng hộ tôi
-Tôi là ca sỹ k biết được bài của cô
Phương bĩu môi biết anh ta nói đểu câu lúc sáng…
-Thôi thủ khoa ơi chỉ cho tôi đi …
Phương le te ra sau lưng đấm đấm vào lưng Phong…
Phong lại thấy xuôi,anh ta chỉ cho Phương,đang học vui vẻ thì Đàm Tuyết nhắn tin tới,Phương cũng thấy ghi rõ Đàm Tuyết…Phong cầm máy lên khi thấy Phương nhìn anh ta đọc tin của Tuyết…
“ Anh k tới gặp em,em sẽ đem chuyện nói với ông nội anh”…
Phong nghe xong liền tức giận,anh ta quay đi nói vs Phương
-Tôi phải đi có việc rồi
-Vâng…
Phương nhìn Phong đi khuất và cô biết anh ta tới chỗ của Đàm Tuyết…
Tại sảnh chính của nhà Phong…
Phu nhân đang ngồi nghe nhạc trầu văn,cô con dâu rót nước rồi đon đả…
-Mẹ ,sinh nhật cháu trai mà mẹ k tổ chức gì ạ?
-Vớ vẩn,cô biết thừa nó k thích tổ chức sinh nhật,ngày sinh nhật nó là ngày mẹ nó bỏ đi ,bao năm rồi mà cô vẫn k biết…cô cố tình à
-Kìa mẹ,con nghĩ chuyện nào ra chuyện đó chứ
-Cô lo thân cô đi,lo chuyện con dâu con trai của cô đi,lo cho chúng nó êm đẹp cho xong đi cứ để cãi nhau đến tai tôi nhiều quá đấy
-Dạ vâng con sẽ bảo chúng nó mẹ k cần quá lo ah
-Sau này tôi chết đi k hiểu chị quản lý cái nhà này kiểu gì khi cứ như thế này…
Bà vợ hai liền nắm chặt tay,bà ta làm dâu luôn bị phu nhân coi thường vì trong mắt bà thì bà vợ hai là kẻ cướp chồng khiến mẹ Phong ấm ức mà bỏ đi…
Tới chỗ Đàm Tuyết việc đầu tiên Phong làm là cho cô ta một cái tát đau điếng người,cô ta ôm má
-Anh đánh em,sao anh …
-Đừng doạ anh,em nói đi,anh nói cho em biết sự việc hôm nay là do chính em gây ra,nếu em k tìm đến cô ta và nói mọi chuyện thì có lẽ anh vẫn sẽ ở bên em…nhưng em tự bấm nút huỷ rồi…
Phong quay đi Tuyết ôm từ phía sau
-Em sai,yêu anh là em sai,lỗi của em là yêu anh…giờ anh nói đi em phải làm sao để có thể tiếp tục giữ mối qhe này,em chỉ sợ mất anh thôi…
-Gọi cho vợ anh,hãy nói những lời em nói hôm nọ là nói dối…
-Hoá ra anh lo cô ta nghĩ xấu về anh…
-Gọi hay k tuỳ em…
-Em gọi…em gọi…
Đàm Tuyết ấn máy gọi cho Phương…
-Alo
-Tôi là Đàm Tuyết là người hno đến chặn xe cô vs anh Phong,tôi là ngy của anh ấy vì quá ghen nên tôi đã nói dối,anh ấy k hề ép tôi phá th a.i như tôi nói…
-Chị nói vs tôi việc này để làm gì?
-Tôi áy náy nên nói vs cô như vậy…tin hay k tuỳ cô…
Phong nhếch môi đứng cạnh Tuyết…sau cú điện Phong nói khẽ
-Anh cũng chỉ vì mục đích của anh giống như em cũng có mục đích của chính em…
-Mục đích của em chính là anh
-Và mục đích của anh chính là cô ta…vậy đấy…
Phong châm thuốc hút rồi rời đi…
Phương ở nhà cứ suy nghĩ mãi về lời Đàm Tuyết và cô nghĩ “ Lẽ nào mình đã hiểu sai về anh ta,dù sao hắn cũng phức tạp,cứ nghĩ vậy là thấy sợ rồi”…
Thế nhưng Phương đã đặt một chiếc bánh sinh nhật…cô nghĩ dù sao cũng đang ở bên nhau k thể k chúc mừng…
Đến 11h đêm Phong mới trở về,người anh ta có mùi rượu,vừa mở cửa thấy Phương chưa ngủ
-Sao chưa ngủ đi…
-Tôi đang đợi anh về
-Đợi tôi?
-Chờ chút nhé
Phương đi ra tủ lạnh lấy chiếc bánh sinh nhật ,thấy chiếc bánh Phong đổi sắc mặt còn Phương cười tươi “ Chúc mừng sinh nhật nhé”
Phong đi thẳng tới chỗ Phương tay đang cầm bánh anh ta gạt mạnh chiếc bánh văng xuống đất,hành động của Phong khiến Phương quá đỗi ngạc nhiên…
-Sinh nhật là cái quái gì,cô thì biết cái quái gì
-Tôi…tôi k biết…
-Tôi ghét bánh sinh nhật,tôi cấm mang bánh vào phòng tôi,cút…ra khỏi đây…
Câu nói của Phong khiến cho Phương sốc,cô rơm rớm rồi quay đi thẳng ra cửa,bên ngoài bão đang lớn…
Phong nhìn chiếc bánh dưới sàn rồi thở dài ,anh ta ôm đầu rồi chạy ra ngoài đuổi theo tóm lấy tay Phương,thấy Phương quay lại cô đang khóc…Phương gạt nước mắt…
-Bỏ tay ra
Phong giữ chặt
-Tôi…thật sự tôi k cố ý
-Tôi bảo anh bỏ ra,anh k cần đuổi tôi sẽ đi luôn và k bh quay lại…
Phong kéo tay Phương mặc cho cô dẫy ra …vào phòng anh ta bấm nút khoá cửa…
Phương đang nói anh ta hôn thẳng lên môi…Phương tát bốp vào mặt Phong
-Thằng khốn…
-Khốn…cô là vợ tôi…tôi có quyền hôn cô
-Chúng ta k phải vợ chồng bình thường,chúng ta đã thoả thuận
-Đúng vậy,cô nên nhớ đã thoả thuận,tôi lấy cô vs điều kiện cô phải cho tôi quan hệ …cô phải sinh con cho tôi…
-Không…
Nói xong Phong tiến tới anh ta xé toạc áo của Phương vứt xuống sàn…Phương quay lưng bò bỏ chạy…Phong tóm chân anh ta kéo toạc đứt nốt chiếc áo lót,anh ta vứt sang bên…Phương xấu hổ lấy tay che…bên dưới cô mặc chiếc váy Phong nhanh chóng vuốt lên đùi rồi áp sát Phương….
-Đừng nói không,cô để tôi điên lên thì tôi có thể quan hệ bây giờ mai vứt bỏ luôn…
Phương chảy nước mắt
-Tôi k muốn…
-Đừng khóc…đừng khóc
Phong hôn lên những giọt nước mắt của Phương…
-anh là thằng tồi…thằng sở khanh
-Đúng thế kp cô gái nào muốn ngủ với tôi cũng được đâu…cô phải thấy mình may mắn…
Anh ta đè Phương xuống rồi dang tay Phương ra …bầu ngực to căng tròn,đầu t…i.ửng hồng ,ánh mắt đầy vẻ sợ hãi của Phương càng khiến anh ta thích thú…
-Đừng…
-Hôm nay hãy tận hưởng nó đi…cô sẽ nghiện tôi đây…
Bên ngoài trời mưa bão lớn,bên trong phòng Phong đang ghì chặt Phương khoá môi cô bằng một nụ hôn thật sâu…

Yêu thích: 4.7 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN