Tráo Dâu
Phần 23
Mưa bên ngoài bầu trời cứ thế đang rơi,tiếng khóc lớn của tôi hoà cùng cơn mưa như muốn cuốn trôi hết muộn phiền…
Phương đứng dậy vẫn trần như nhộng ra trước chiếc gương và nhìn lại mình trong gương…cô mỉm cười rồi sờ tay lên gương
“ Thật thảm hại”…
Phong tới công ty anh ta chỉ đạo cấp dưới phải xong việc trong hôm nay
-MV phải quay xong hôm nay ,tôi sẽ nghỉ 3 ngày
-Liệu có xong kịp k ạ
-Nếu k kịp thì huỷ hợp đồng hãy báo vs họ tôi sẽ hợp tác hết sức có thể…
-Ok sếp…
Ly tới gặp dì ghẻ của Phong tại một quán trà đạo…
-Cô ngồi đi…Ly này vụ việc lần này với giới truyền thông là k hiệu quả,cô đã quá nôn nóng rồi…
-Tôi muốn đánh nhanh thắng nhanh,tôi k muốn chờ đợi vì chờ đợi sẽ khiến cô ta có cơ hội…
-Cô hãy nhớ họ chưa đăng kí kết hôn cơ hội của cô còn rất nhiều ,bình tĩnh là điều cần có,hãy để nó xa nhau hơn là nóng vội sẽ khiến chúng nó gần nhau hơn…
-Anh ấy chắc chắn là người nắm quyền của tập đoàn SHBB rồi đúng k ạ.
-Chính xác,khi chồng tôi mất đi thì nó sẽ kế nghiệp,khi đó nó sẽ phải lựa chọn một là ca sỹ hai là doanh nhân…
-Chắc chắn anh ấy sẽ là một doanh nhân
-Còn phu nhân bà ấy vẫn sống khoẻ chứ ạ
-Rất khoẻ là khác,cô vẫn sợ bà ấy à
-Bà ấy chính là rào cản lớn nhất …chính bà ấy là người chia rẽ chúng tôi,thậm chí người chồng mà tôi lấy cũng là bà ta can thiệp,tôi hận bà ấy…
-Dù sao cũng chỉ là bà già gần đất xa trời,cô k nên để quá khứ đè nén cảm xúc quá nhiều…
-Bà ý là nỗi ám ảnh lớn nhất đời tôi…
Phong rất hợp tác trong quay Mv để xong hợp đồng,anh ta nhanh chóng bảo vs trợ lý
-Vân à tôi có việc nên ba ngày tới k nhận bất cứ công việc nào…
-Việc gì gấp vậy ạ
-Tôi sẽ k bật máy đâu có gì liên hệ email
-Dạ vâng…
Phong vừa ra cửa thì Ly gọi,anh ta ấn tắt đi…
Đầu dây bên này Ly lầm lỳ khi thấy cuộc gọi bị từ chối…
Phong tới căn biệt thự anh ta bước vào trong với gương mặt rất nghiêm túc…thấy mùi thơm từ bếp,nhìn thấy Phương đang mặc chiếc áo sơ mi trắng của anh ta và đứng nấu ăn ở trong bếp…
Phong đi tới lên tiếng…
-Em nấu món gì vậy…thơm đấy…
Phương k quay lại mà chỉ nói nhỏ
-Tôi nấu canh cá nấu chua…
-Vậy anh đi tắm rồi ra ăn cơm nhé…
Thấy Phong cười nhẹ rồi đi vào phòng,Phương lúc này đột nhiên thấy ái ngại,cô cũng ngại k dám nhìn vào mắt Phong…
Tới khi tắm xong Phong đi ra khỏi nhà tắm ,nhớ lại chuyện đêm qua anh ta cảm thấy bản thân có lẽ đã làm Phương sợ…
Ra bàn ăn vừa ngồi xuống anh ta đã cười tươi rồi kéo ghế ngồi gần Phương…
-Ngon thế này hôm nay anh phải ăn ba bát …
-Tôi có nấu nhiều cơm anh ăn thoải mái,để tôi đi lấy nhé…
Phong cầm vào bát
-Để anh lấy
Tay anh ta cầm đè lên tay Phương ,cô ngại rụt lại rồi cầm bát đi ra sới cơm,ánh mắt cô cứ ngại ngần rụt rè,mọi lần ở nhà nhưng bên ngoài lúc nào cũng có người làm còn ở đây chỉ đúng là không gian của hai người…
Phong gắp đồ ăn vào bát của Phương
-Ăn nhiều vào gắp ít vậy…
Thấy Phong ăn ngon miệng đột nhiên Phương cũng cảm thấy vui còn Phong nhìn thấy mắt Phương sưng húp có lẽ vì khóc…anh ta thở dài rồi nói…
-Ăn nhanh đi rồi chúng ta đi xem phim…
-Anh đi ra ngoài làm sao được
-Cứ bịt kín là được ,phim ý tôi đóng đấy…
-Vậy ạ…
Phương cười tươi
-cười vậy có phải xinh không,tại sao cứ phải khóc…
Phương tắt nụ cười đổi sắc mặt rồi quay đi ngại ngần,Phương quay vào nhà thấy đồ đêm qua bị Phong xé,cô đang k có đồ mặc thì Phong từ đằng sau ôm…
-Bên phòng bên có đồ nữ,trước anh cho trợ lý Vân ở đây nên cô ấy còn đồ ở đây đấy,chắc em sẽ vừa…
-Tại anh lại vậy?
-Anh k hiểu ý em…
-Anh đang trêu đùa tôi thôi đúng không?
-Nếu em nghĩ trêu đùa thì nó sẽ là trêu đùa,còn nếu em nghĩ tích cực nó sẽ có điều tích cực…
-Anh là người rất đào hoa,tôi k thể nào có được …
-Có được gì…cứ mạnh dạn nói xem nào…
-Thôi ạ,k có gì đâu,tôi đi thay đồ…
Phong cười nhẹ,anh ta mặc bộ đồ thể thao màu xanh đội mũ lưỡi trai đen đi ra ngoài thấy Phương mặc chiếc váy hai dây dáng dài bên ngoài choàng chiếc áo mỏng nhẹ hơi hở cổ khiến lộ bầu ngực tròn trịa,Phong cố kiềm chế lại đi ra mở cửa xe,Phương bước lên xe Phong với tay cài dây bảo hiểm cho cô…vô tình mặt chạm gần nhau …Phong mỉm cười rồi hôn chụt lên môi Phương…
-Tươi lên đi …
Phương ôm miệng quá ngạc nhiên…cô ngại quay mặt về phía gương xe…
Phong lái xe đi và mỉm cười…
Tại nhà Phong…
Ông nội và phu nhân ngồi uống trà…
-Vụ việc Phong nó ầm lên vậy đến tai vợ nó chưa?
-Em nghĩ con bé biết rồi nhưng có lẽ chỉ là báo giật thôi,người nổi tiếng mà…
-Nó làm gì thì làm nhà này k có chuyện bỏ vợ …
-Ông yên tâm yêu nhau lắm bỏ làm sao được,bao đứa có ưng đâu mà đến con bé Phương nó lấy…thế là biết mà
-Bên thông gia nuôi dc đứa con ngoan vậy thì bà cũng nên giúp họ xứng đáng
-Ông yên tâm có tôi sắp xếp hết rồi …
Đến rạp xem phim Phương khóc rưng rức khi xem phim,Phong lấy khăn giấy đưa cho…
-Này khóc bé thôi
-Buồn quá cảm động thật,ngoài anh xấu mà lên ảnh họ chỉnh hay sao ý nhìn đẹp hơn hẳn
-Tôi chưa bh chỉnh ảnh ,hoá ra trong mắt cô tôi k đẹp ?
Đúng lúc hết phim Phương đứng dậy…cô chờ mọi người ra hết rồi mới nói vs Phong giữa rạp
-Tôi chia tay anh được chưa?
Phong với tay ôm Phương giữa rạp…
-Chia làm sao được,anh muốn có em…
-Để vui đùa anh cũng vui đủ rồi …
-Cứ nói linh tinh,về thôi…
Phong kéo Phương đi…lên xe cả hai chẳng nói câu gì ,cho tới khi về nhà Phương ngồi xuống ghế và nói
-Anh nói rõ đi,giờ anh cứ giữ tôi để vui đùa anh có thấy anh hèn không?
-Anh giữ vợ mình có gì sai?
-Anh…anh lúc nào cũng vợ vợ nhưng anh biết thừa chúng ta k phải là vợ chồng…
-K phải vợ chồng thì là gì?
-Khó nói anh tự hiểu …
-Em ghen à…
-Không tôi k có quyền ghen…
-Ok k ghen thì k nên có thái độ như vậy…
-Tôi k nói chuyện với anh nữa…
Phong ôm Phương rồi bế bổng lên…
-Vậy lên giường nói chuyện…
-Bỏ tôi ra…
Ném Phương xuống giường Phong hôn thẳng lên môi cô,chiếc áo choàng tuột khỏi vai để lộ chiếc váy hai dây hờ hững ,Phương đấm vào vai Phong…
-Ưm…bỏ ra…
-Anh k bỏ…k bỏ nên k cần kháng cự
Phong quát lên…Phương lúc này lại sợ
-Anh to như vậy đè lên tôi khó thở…
-Nghe anh nói này cứ kháng cự em lại đau hơn …
-Anh tận 1m86 nặng tận 77kg anh đè lên tôi đau thật mà…
-Vậy em thuận đi mọi chuyện sẽ nhẹ nhàng hơn…
-Thuận…
Phong đang thuyết phục Phương để được thăng hoa nhất ,anh ta nhớ lại tin cô Tám báo “ Cô Phương đến ngày rụng trứng là khi dễ có thai nhất”…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!