Tráo Dâu - Phần 32
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
284


Tráo Dâu


Phần 32


3 năm sau…tại Singapore ở một công ty kiến trúc…tiếng gọi của vài người nhân viên gọi một người đang cặm cụi ở bàn làm việc…

-Phương ơi thế có đi không?

-Em đây

-Tí về làm tiếp ,đi nào cứ làm thế tiền để đâu cho hết…

Phương cười rạng rỡ bước đi cùng những người bạn…

Tại nhà họ Trần…

Kể từ khi Ly bước vào nhà họ Trần cô ta luôn mong có một thân phận…cô ta nói với dì ghẻ của Phong…

-Tôi tới đây cần một thân phận,cứ ở đây mãi mà k có vị trí nào cũng bằng thừa…

-Cô nóng vội thế chỉ hỏng việc

-Nóng vội,tôi đã chờ ba năm rồi,k thể ngờ cô ta lại để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng anh ấy đến vậy?

-Nhưng ngày đó nghe nói cô ta bị trúng độc do rắn cắn,tôi cứ thấy sai sai…

-Sai gì tôi thấy bình thường mà,nghe nói tìm thấy cô ta trong rừng…kì lạ cô ta mới đến nơi lại vào rừng làm gì nhỉ…

-Chuyện…chuyện đó ai mà biết được…

-Hôm đó cô k tìm thấy cô ta như tôi báo à

-Tôi k thấy,nếu thấy tôi đã bảo…thôi tôi về nghỉ đây…

Ly cảm thấy gượng gạo rồi rời đi…cô ta trở về phòng cảm thấy sợ sợ rồi cô ta quát cô Tám

-Cô Tám đâu rồi

-Tôi đây thưa cô

-Sao phòng của tôi lại mở cửa sổ cho gió lùa vào ghê vậy hả…

-Khi nãy cô có nói phòng bí nên mở thế nên tôi mới mở…

-Cô đừng cãi,ai lại chủ nói mà tớ cứ cãi nhem nhẻm…

-Tôi đi đóng ngay…

-Hôm nay anh ấy có nói về không?

-Cậu cả bận việc ở bên Thái Lan nên sẽ k về đâu ạ

-Suốt ngày bận,tôi héo mòn khi ở đây mất…cây đàn anh ấy hay đánh ở đâu nhỉ…

-Ở bên thềm đông …

-Bên đó à…tôi qua được không?

-Nơi đó kể từ sau khi mợ cả mất là k ai vào được ạ…cậu cả k cho phép…

-Cũng đúng vào đó biết đâu sẽ đen đủi ,tôi cũng k ham đến nơi người chết từng ở…

Ly nói rồi bĩu môi,cô ta hằng đêm đều mơ thấy ác mộng nên phải lôi e gái đến ở cùng…hằng đêm mơ thấy Phương máu me đến tìm mình…

“ Trả lại cuộc sống cho tao…trả lại”…

Ly hét lên trong đêm khuya…

Bên này tại Singapore Phương bật khóc khi vừa mơ thấy ác mộng,mơ đến cái cảnh mà Ly cầm gạch đập vào đầu cô…Phương bật dậy nhìn đứa bé gái 3 tuổi nằm bên cạnh…

Cô nhớ lại 3 năm trước khi cô bị Ly cho uống thuốc độc ,rất may khi đó có hai cha con nhà thầy Lang lại lấy nọng độc rắn cho cô uống,lấy độc trị độc cô nôn ra hết rồi được đưa đi cấp cứu…

Khi bác sỹ cấp cứu rửa ruột cho Phương xong cũng là lúc bà nội Phong tới…Phương đã nắm lấy tay bà…

-Hãy để cho cháu được ra đi,hãy để cho cháu được bình yên…cháu k muốn quay về đó nữa…anh ta đã cho người đầu độc cháu…

-K thể nào nó k thể nào…

-Cháu muốn được bình yên…

Phu nhân buồn bã bước ra ngoài bác sỹ nói

“ Cô ấy qua được cơn nguy kịch nhưng sau này khả năng có con là k thể…nhiễm độc quá nặng sẽ ảnh hưởng”

Và bà đã suy nghĩ kĩ để cho Phương giả chết,vì cô k thể còn có khả năng sinh con là thứ nhất,nguyện vọng của Phương là k muốn gặp lại Phong và như cô ấy nói chính Phong cho người đến đầu độc ,để êm xuôi mọi chuyện bà đã để Phương ra nước ngoài…nuôi Phương ăn học…Đàm Tuyết sau khi sinh con cô ta bặt vô âm tín,bà có tâm sự vs Phương thì cô xin nuôi bé Dâu …cô coi như con ruột của mình chăm từ khj đỏ hỏn…bên cạnh cô vẫn còn một cô giúp việc người phu nhân cử tới…

Phương dành cả tấm lòng của mình để nuôi dưỡng bé dâu…cô cầm lên bàn tay bé nhỏ của Dâu rồi nghĩ đến em bé đã mất trong bụng cô…

“Mẹ hận bố của các con,nếu như anh ta để mẹ ra đi thì mẹ đã k mất đi con…giờ nếu anh ta biết trên đời này có Dâu có lẽ cũng sẽ giết chết con mất…kẻ khốn đó sẽ k có kết cục tốt đẹp “

Phương ôm con rồi rơi nước mắt …Cô ôm chặt bé Dâu…

Tại nhà Phong…

Bà Nội Phong kể từ sau khi chồng mất vào năm ngoái bà suy sụp đi nhiều,bà đang đứng bên hồ cá nhìn xuống mặt nước thì Ly đi tới chạm mặt nên phải chào hỏi…

-Cháu chào bà ạ

-Lần sau ban ngày đừng ra ngoài

-Tại sao ạ?

Phu nhân quay lại cau mày nhìn…

-Cô dám hỏi tại sao,đồ trơ trẽn…vợ nó mới chết 6 tháng đã dọn vào đây ở,sống chết bám lấy thằng Phong,giờ hạnh phúc nổi không?

Bà tức giận quay đi bước lên bậc đi lên trên thì Ly kéo tay bà lại định nói thì bà ngã ngửa ra…đầu đập xuống nền gạch máu chảy ra cô ta thấy bà bất tỉnh liền bỏ chạy…

Đúng lúc mợ hai đi ngang qua thấy vậy liền tri hô…bà nội Phong mở mắt…

“ Gọi…gọi Phương về ngay,Phương còn sống”

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN