Tráo Dâu - Phần 33
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
300


Tráo Dâu


Phần 33


Tôi còn nhớ như in lời nói của bà Phong khi nói chuyện với tôi trong phòng bệnh…

-Bà k dám xin cháu tha thứ nhưng chỉ xin cháu k nên thù hận,lỗi là do bà cứ bắt ép nó lấy cháu,bắt ép nó lấy người nó k yêu để rồi khi đạt được mục đích nó sẵn sàng vứt bỏ cháu,thế nhưng lỗi của ta,ta sẽ chấp nhận làm êm đẹp chuyện này…sẽ làm cho cháu có một cuộc sống mới cuộc đời mới…

-Cháu cám ơn bà…

Phu nhân ra ngoài bảo bác sỹ tiêm thuốc cho Phương,1 loại thuốc làm chết lâm sàng trong vòng 30p…bà cũng làm giả toàn bộ đám tang,phần mộ bên dưới là chôn một con ma nơ canh…

Còn Phương bà tài trợ học bổng và duy trì cuộc sống của cô suốt ba năm qua…để bù đắp cho Phương bà đã đưa con của Phong đến cho Phương nuôi hy vọng nguôi ngoai đi chuyện cô k thể còn có con…

Nhà họ Trần náo loạn sau khi phu nhân ngã…

Phong tức tốc trở về,tới bên giường bà thấy bà đang thở ôxy,anh ta hỏi quản gia Lý

-Rốt cuộc ở nhà có chuyện gì xảy ra

-Thưa cậu cả,khi đó tôi đang đi pha trà cho phu nhân thì thấy tiếng mợ hai hét lên khi phát hiện ra bà đang nằm bất tỉnh trên nền bên hồ cá coi…

-Gọi mợ hai đến đây

Giờ đây nhà họ Trần làm chủ là Phong,anh ta ngồi trên chiếc ghế Vip nơi chỉ có chủ nhân nhà họ Trần mới được ngồi,Phong gằn giọng…anh ta hỏi mợ hai

-Chuyện xảy ra khi đó thế nào?

-Dạ em đi qua thì thấy bà lúc đó đang nằm trên nền đất rồi ak,em nghĩ có lẽ bà trượt chân

-Trượt chân k thể mạnh đập đầu như vậy được,soi lại camera khu đó chưa?

-Camera lúc đó bị lỗi nên chưa xem được

-Lỗi đúng lúc vậy sao được…tôi nhất định sẽ điều tra rõ chuyện này…

Phong lừ lừ nhìn mợ hai,mẹ kế của Phong kéo tay con dâu

-Nó nói cứ như là con làm vậy,điên thật…

-Anh ấy chỉ hỏi vậy thôi nhưng anh ta nói đúng,ngã trượt chân k thể đập đầu mạnh như kiểu vậy được…camera lại bị xoá đúng đoạn đó,rốt cuộc là bà nội khi đó đã gặp ai…

Phong trở về ngồi bên bàn ăn một mình anh ta ôm đầu vẻ mệt mỏi,Ly đi tới đặt tay lên vai Phong và bóp nhẹ nhẹ …

-Anh có lẽ mệt lắm rồi…

Phong gạt tay Ly

-Anh muốn ở một mình

-Ơ kìa anh đi bao lâu mới về lại muốn ở một mình là sao?

Ly thò tay vào áo Phong,anh ta đứng dậy

-Bà nội anh đang bị như vậy mà lúc này em chỉ nghĩ đến chuyện nam nữ,anh thật sự thất vọng vì em…

-Em có qua hỏi thăm bà rồi

-Anh k muốn nghe gì nữa,anh muốn ở một mình…

Ly thấy bó hoa trắng trên bàn,cô ta tức giận rời khỏi phòng…Ly vừa ra Phong cầm bó hoa đi tới nghĩa trang,anh ta đặt lên mộ Phương…

“Bà ốm rồi ,em hãy giúp bà anh vượt qua đại hạn này…nhé…”

Nói xong Phong thơm lên bia mộ…Ly đứng từ xa nhìn theo,cô ta quay đi nấp sau gốc cây rồi ôm miệng lầm bầm

“ Anh ấy thật sự càng lúc càng rời xa mình,anh ấy trong lòng đã k còn có mình,Phong anh k thể yêu ai khác ngoài em,ngay cả nó chết đi cũng ám theo chúng ta để chúng ta rời xa nhau ,nó là con quỷ”

Mợ hai ngay trong đêm tới Singapore.Cô bấm chuông cửa rồi tay run run vì hồi hộp…Người ra mở cửa là Phương,cả hai nhìn nhau…Phương k tin vào mắt mình…mợ hai nói

-Chúng ta đã bỏ lỡ lời hẹn nhau một bữa cafe đã 3 năm rồi…

Phương bật khóc ôm lấy mợ hai…

-Tôi xin lỗi,thật sự xin lỗi…

Mợ hai cũng khóc rồi xoa vai Phương

-Có chuyện lớn rồi…

Phương lùi lại rồi cau mày nhìn

-Chuyện lớn rốt cuộc là chuyện gì?

Nghe mợ hai kể lại chuyện …Phương lo lắng cho bà đến bất an

-Thế nhưng khi tôi quay đi tìm người,người xuất hiện nhanh nhất ở đó là Ly…thế nhung k thể vịn vào đó mà nói cô ta hại bà được…

-Cô ta thì có khả năng đó,cô ta chính là người đổ độc vào miệng tôi…sau đó còn cầm viên đá đập vào đầu tôi nữa,tôi nhớ hết tất cả…

-Trời ơi chuyện như vậy sao k bảo anh Phong

-Phong chính là người sai cô ta đi tới đó nếu k cô ta sao biết tung tích của tôi được…

-Ai nói vậy,anh Phong k phải kẻ bội bạc như vậy

-Vì yêu cô gái đó anh ta bất chấp thì sao?

-Chuyện này bà nội có biết không?

-Hôm đó tôi vì quá sốc nên chỉ nói mọi chuyện do Phong cho người đến làm ,tôi k nhắc đến Ly

-Trời ơi là trời vậy chắc chắn cô ta hại bà rồi ,giờ nếu cô k quay về bà sẽ k sống nổi vs cô ta đâu…

-Tôi k muốn quay về,giờ tôi đang yên ổn rồi…

Nói xong bé dâu đi ra ôm chân Phương

-Mẹ ơi con muốn ăn bánh

-Con chào thím đi …

Thấy bé Dâu mợ hai cau mày

-Con bé đây sao?

-Phải rồi con bé đấy…

-Xinh xắn đáng yêu quá,mẹ Phương hẳn là chăm con rất tốt đây…Phương tôi xin cô quay về,bà nội trước khi ngất đi nói hãy gọi cô quay về…cô k lẽ lại phụ lòng của bà…

-Tôi k muốn đối diện vs những người đó đặc biệt là Phong và Ly,cứ nghĩ những gì họ làm tôi lại hận,nếu quay về tôi sợ tôi sẽ trả thù họ…bà nội đã xin tôi buông bỏ hận thù…tôi…

-Cô đứng nhìn bà nội chết,tôi k thể trông bà 24/24 được mà phải có chiến lược…cô ta rất mưu mô…

Tại nhà họ Trần mẹ kế của Phong chặn đường Ly…

-Con dâu tôi nói lúc bà ngã cô ở đó sớm nhất

-Ý bà là sao,đừng ăn nói hàm hồ

-Hàm hồ,để thằng Phong nó nghi ngờ con dâu tôi…tôi thấy cô mới là kẻ đáng nghi nhất…

-Tôi sẽ kiện bà đấy nhé.

-Ok kiện đi…tôi sẽ nói vs thằng Phong việc tôi báo vs cô về cái đêm Phương đi rồi nó mất,để xem nó nghi ngờ cô hay con dâu tôi…

-Đừng nóng mà hỏng chuyện,tôi thề là lúc đó đang đi gần đó thì thấy con dâu bà kêu lên tôi mới chạy qua.Tiền chơi chứng khoán của bà vừa rồi đưa tôi ăn lớn,giờ ra ngân hàng lấy tiền đã,tôi chiều phải về bên ngoại…hạ hoả đi chúng ta cùng chung thuyền tôi sao hại bên bà được…

-Vậy bây giờ ra ngân hàng lấy hay chuyển khoản

-Tôi đi rút bà ra bờ sông chờ tôi mang ra ,kín kẽ anh Phong đang nghi ngờ cả nhà để biết là bà bị đuổi khỏi đây đấy…

-Ok cô đi trc đi

Ly lầm lỳ bước đi ,cô ta lại gọi cho anh trai

-Phải khử bà ta thôi anh

-Để anh làm …em đừng tham gia,cứ ở nhà bên cạnh Phong để có bằng chứng ngoại phạm…

-Vâng…

Mẹ kế của Phong ra bờ sông,một người câu cá đi ra cầm con cá gõ cửa xe bà ta…

-Cô gì ơi mua cá k

Mẹ kế Phong kéo cửa kính xuống

-K mua đâu

Vừa kéo kính xuống người câu cá tóm cổ bà ta bóp rồi đập mạnh đầu vào vô lăng…mẹ kế Phong bất tỉnh rồi hắn khởi động xe và để xe kẹt ga để xe cứ thế phi thẳng xuống sông…hắn còn nhanh tay chạy về hướng đông người hô

-Ơ xe kia cứ lao xuống sông kìa…

Mọi người hô lên …còn hắn cười mỉm đã hoàn thành xong việc,xe rơi xuống sông trong đó có mẹ kế của Phong…

Bên này Singapore mợ hai nhân dc tin mẹ kế Phong mất…cô bật dậy

-Mất…mất sao…

Bên kia Phú khóc lớn

-Mẹ mất rồi em ơi…

Mợ hai bủn rủn chân tay,Phương lay lay

-Sao rồi ai mất vậy…nói đi xem nào…cô làm tôi lo đấy

-Mẹ tôi…mẹ tôi mất…

Nhà họ Trần cử hành đám tang,bố Phong từ nước ngoài trở về ông buồn bã

-Bà ý nói sang tháng sẽ qua thăm bố vậy mà…

Phong xoa vai bố an ủi rồi thở dài

-Con rất tiếc …dù con k thích bà ấy nhưng việc bà ấy tự tử thật sự chua xót…

Tang lễ đang diễn ra ,Phú gục bên linh cữu của mẹ…anh ta khóc như một đứa trẻ…Ly cũng đi tới an ủi khi thấy Phong đến

-Thôi cậu hai để cho dì siêu thoát…

-Mẹ tôi ra đi quá đột ngột,mẹ ơi…

Phong đứng cúi chào khách tới viếng…thấy mợ hai bước vào và nói

-Em về rồi anh Phú…mẹ ơi…

Mợ hai khóc lớn rồi chạy vào ,khăn tang được phát ,đến lúc Ly đi tới chỗ quản gia lý định cầm khăn tang thì Phương bước vào,cô cầm chiếc khăn rồi buộc lên đầu trước sự ngỡ ngàng của bao nhiêu người đặc biệt là Phong…

– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN