Tráo Dâu
Phần 36
Không thể kháng cự đó là cái mà tôi sợ mỗi khi gặp Phong.Anh ta luôn làm tôi cảm thấy bản thân tôi bị át vía…từ ánh mắt,mùi hương của anh ta bao năm vẫn vậy…
Phương quay mặt đi
-Tôi đang đến tháng…
-Em vẫn vậy…ok vậy chúng ta đi ngủ thôi…
Phương quay đi vào nhà vệ sinh,cô cố kéo dài thời gian ,sau đó cô ngó ra thấy Phong đã ngủ,Phương khẽ đi ra,cô lặng lẽ ngồi ở ghế sofa ánh mắt buồn bã nhìn Phong…cô lo lắng về những chuỗi ngày sắp tới…
Kim Liên mợ hai nhà họ Trần nói vs Phú
-Gia đình mình có quá nhiều chuyện xảy ra ,em thực sự sốc khi cứ lần lượt từng người ra đi ,anh có hiểu được gia đình này đang có chuyện gì không?
-Anh cũng không biết bây giờ phải thế nào ,mẹ mất rồi giờ chúng ta cũng có thể ly hôn được rồi…
Nói xong Phú đứng dậy,anh ta rời đi mà k hề quay đầu lại nhìn vợ…có lẽ điều anh ta mong muốn đó chính là bỏ vợ,k còn ai có thể ngăn cản anh ta được nữa…
Sáng hôm sau…Phương và mợ hai đi cafe,mợ hai buồn bã đôi mắt xưng to,Phương gặng hỏi
-cô có chuyện gì vậy,vẫn buồn vì sự ra đi đột ngột của mẹ chồng sao?
-Anh Phú nói muốn chia tay với tôi mợ cả à,anh ấy có lẽ muốn chấm dứt cuộc hôn nhân này lâu rồi mà bây giờ mới có dịp…ngày mẹ còn sống bà luôn can ngăn tôi và anh ấy,tôi đã chờ đợi quá lâu rồi,mệt mỏi rồi…
-Anh ta lăng nhăng lắm sao?
-Phải,anh ấy k hề có tình cảm với tôi…
-Anh em nhà này quả thật giống nhau,thật sự làm cho chúng ta cảm thấy buồn và thất vọng quá nhiều,nếu biết trước sẽ có ngày này chúng ta thà chết chứ k nên bước vào cuộc đời họ,để họ làm tổn thương…
-Mợ cả tổn thương đau đớn hơn tôi rất nhiều,tôi biết rằng mợ đã phải trải qua những tháng ngày khổ tâm,mợ định thế nào khi cô ta vẫn ở trong nhà đó…
-Tôi định nói với Phong mọi chuyện nhưng tôi sợ sự thật anh ta vs Ly là một ruộc,tôi sợ sẽ phải chấp nhận chuyện đó,thà cứ bán tín bán nghi để đỡ hận nhau nhiều…đỡ đau khổ …
-Giờ thứ mợ cần bảo vệ là bé Dâu,tôi nghĩ mục tiêu tới của ả khéo là bé Dâu…
-Tôi sẽ bảo vệ con của mình bằng mọi giá,tôi k chấp nhận kẻ nào đến hại con bé…
-Việc nhà họ Trần còn nhiều việc giờ mợ sẽ vất vả lắm,anh Phong thì lúc nào cũng bù đầu trong công việc…
-Tôi k ngại khổ,mục đích của tôi chỉ là muốn ở gần con mình,anh ta giữ con bé trói buộc tôi ,tôi k còn cách nào khác cả mợ hai à…
Ly cùng anh trai ngồi bàn lại kế hoạch,cô ta quá tự tin vào tình yêu của Phong dành cho mình…
-Em nghĩ lúc này k nên làm gì cả ,anh ta sẽ nghi ngờ em ngay…
-Nó quay về làm mợ cả thì em là cái gì trong gia đình đó
-Anh cứ bình tĩnh,không quan trọng đâu anh ạ,quan trọng để nó tự ra đi ,giờ số nó k chết cao số như vậy thì chúng ta khó làm gì được,nó sẽ đề phòng…giờ để nó biết nó ở vị trí nào,anh yên tâm anh Phong yêu em lắm,anh ấy làm tất cả mọi thứ vì em…
Phương trở về nhà cô nấu đồ ăn và mời bố chồng qua ăn,cả vợ chồng Liên và Phú…Phong trở về thấy ngỡ ngàng…Phương liền nói
-Con xin phép bố và mọi người,hôm nay con muốn nhà ta dùng chung bữa cũng vì con nghĩ nhà k còn mấy người,ai cũng ăn riêng sẽ rất buồn nên con muốn cứ giờ ăn cả nhà quây quần ý bố thế nào ạ?
Bố Phong vui vẻ phấn chấn
-Được chứ ,bố lo các con k thoải mái thôi chứ giờ được ăn cùng con cái là điều tuyệt vời mà…
-Dạ ý mọi người thế nào
Liên và Phú đều đồng ý,Liên cũng lâu lắm k dc ngồi ăn cùng chồng…Phong mỉm cười khi thấy Phương đang gắn kết các thành viên trong gia đình…
Lúc sau tiếng bé Dâu gọi
-Mẹ ơi,mẹ Phương
Phương ngỡ ngàng quay ra dơ tay đón con vào lòng,cô khóc rồi hít hà con
-Bé dâu của mẹ,con có ăn ngon ngủ tốt k
-Dạ con có,có bà có bố ,bố mua nhiều đồ chơi cho con lắm…
Phương quay sang nhìn Phong rồi cô xoa má con
-Ra chào ông nội đi con…
Ông vui mừng rồi khóc khi thấy cháu
-Tuyệt vời quá rồi,tôi cuối cùng cũng có cháu rồi…
Ly đứng bên ngoài cô ta nắm chặt tay rồi nói vs người làm
-Tôi ăn ở phòng
-Dạ vâng…
Hôm đó Phong sau khi con ngủ anh ta xoa trán con bé
-Mẹ nó lấy chồng rồi,em có bao giờ nghĩ ngày nào đó con bé lớn nó quay về bên mẹ đẻ nó không?
-Khi con lớn tôi sẽ không ngăn cản việc nếu Dâu nhận lại mẹ,tôi giờ chỉ biết chăm sóc cho con bằng tất cả sức lực của mình…
Phong nhíu mày rồi thở dài rời đi…anh ta qua bên chỗ Ly ngủ,người làm cứ xì xào là mợ cả bị ghẻ lạnh…
Phương mặc kệ và chỉ quan tâm đến bé Dâu ,ngày nào cũng đưa đón con đi học và hnay cô đi xin việc ,cô muốn bắt đầu lại …với bằng cấp và kinh nghiệm Phương nhanh chóng được nhận vào công ty,thế nhưng trớ trêu thay ngày ra mắt sếp của cô lại chính là thầy Hùng,người thầy năm xưa theo đuổi Phương…
-Thầy k nghĩ sẽ gặp lại em ở đây,thầy nghe nói em đã mất thật sự đúng là vớ vẩn vì thầy đã tin vào điều đó…
-Nhiều chuyện xảy ra quá,k ngờ giờ thầy lại là sếp của em,em cũng hy vọng hai thầy trò mình sẽ hợp tác tốt trong công việc…
-Ừ …tất nhiên rồi
-Đến giờ đón con rồi em xin phép
Phương đứng dậy thầy Hùng với tay định nói gì đó nhưng rồi lại thôi…
Chiều hôm đó khi Dâu đang chạy con bé vô tình va phải Ly,làm đổ cốc trà sữa cô ta đang cầm,Ly dơ tay tát bốp vào mặt con bé
-Mắt mù à…
Con bé sợ khóc toáng lên,bà vú liền nói
-Con thơ chẳng may mà sao cô lại dã man vậy
-Im mồm,ở đây k có chỗ cho kẻ dưới như bà…nói cho mà biết tôi sớm muộn làm chủ nhà này nên liệu mà giữ mồm giữ miệng…
Bà Vú ôm bé Dâu vào lòng,bà xót xa khi thấy má con bé hằn cả bàn tay…
Phương trở về thấy Dâu đang ăn,cô mỉm cười xoa má
-Con gái nay ăn ngon k?
-Ngon ạ…món này con thích lắm…
-Vậy phải ăn nhiều nhé…
Thấy mặt con đỏ cả hằn vết tay,Phương nhíu mày nhìn rồi hỏi bà vú
-Con cháu sao vậy vú…má đỏ ửng thế này
-Chuyện này…
-Có chuyện gì vú cứ nói…
Bà vú kể chuyện Phương ngay lập tức đi thẳng sang khu sau tiến tới phòng Ly…
Cô ta thì đang đặt món ngon lên bàn và suýt xoa
-Ui dồi mấy món này hẳn là anh ấy thích lắm
Vừa nói xong Phương từ ngoài vào,người làm của Ly hô “ Mợ cả,mợ cả xin dừng bước”
Phuong k nói k rằng tát bốp vào mặt Ly trước mặt đám người dưới,cũng đúng lúc đó Phong đi tới cửa anh ta thấy cảnh Phương tát Ly k tiếc tay…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!