“Đồng Đồng, sao anh lại ngẩn người?” Một tiếng mèo kêu kéo Mục Đồng khỏi trạng thái lơ đãng quay về hiện tại.
Ngưu Ngưu quen đường quen nẻo nhảy từ bên ngoài vào phòng Mục Đồng, vẫy đuôi đi đến bên giường, vừa ngáp vừa cọ tới cọ lui dưới chân Mục Đồng, thỉnh thoảng dùng đầu cọ nhẹ mắt cá chân cậu.
Có lẽ vì là đứa nhỏ nhất nhà, so với mấy anh em mèo hoang khác, tính cách của con mèo bò sữa này khá ngây thơ, cũng rất bám người.
Mục Đồng lấy lược cho thú cưng mới mua ra, ngồi trên sàn nhà chải lông cho mèo con.
“Hôm nay anh được người khác tỏ tình.” Cậu nói với mèo con: “Là con trai.”
Ngưu Ngưu ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên hỏi với vẻ cực kỳ tò mò: “Meo, anh ấy đẹp trai không?”
Mục Đồng gật đầu: “Đẹp trai lắm.”
“Vậy hai anh ở bên nhau rồi hả?”
“… Chưa.”
Có lẽ Dịch Nhiên cũng biết anh hơi đường đột, nhưng đã làm tấm gương tốt thì sẽ kiên quyết không thay đổi.
Muốn theo đuổi cậu là sự thật, nhưng đó là sự theo đuổi đơn phương. Dịch Nhiên không yêu cầu cậu trả lời vội, cũng không ép cậu phải cho anh câu trả lời tương đồng, tất thảy cứ thuận theo tự nhiên là được.
Mục Đồng ôm Ngưu Ngưu lên, nâng nó lên cao: “Anh nói với em là anh được một người cùng giới tỏ tình, chẳng nhẽ em không thấy kỳ lạ chút nào à?”
Ngưu Ngưu giơ hai vuốt, quơ quào trong không trung: “Anh nhìn cái con mèo Tiểu Hắc phản bội giống loài kia kìa, vượt qua cả giống loài yêu đương cùng chó, hai con đực ở bên nhau cũng có gì lạ đâu, trọng điểm là anh có thích anh ấy không meo.”
Điểm ấn tượng Mục Đồng dành cho Dịch Nhiên rất cao, nhưng không thể nhầm lẫn giữa ấn tượng tốt và thích được.
“Thực ra anh cũng không rõ…” Mục Đồng nhỏ giọng lẩm bẩm.
Điện thoại trên giường rung lên một tiếng “brừm”, Dịch Nhiên gửi một tin nhắn chào cậu trước khi ngủ: Ngủ ngon.
Anh đã đổi ảnh đại diện mới, đổi từ chữ tiếng Anh [R] như trước đây thành một chai trà thảo mộc ban sa, bao bì màu vàng tươi ngoài chai bọc lấy thân chai hình trụ mập lùn, bức ảnh dí dỏm chẳng ăn nhập gì với bản thân anh.
Chỉ mỗi Mục Đồng biết nguồn gốc của chai trà thảo mộc này, cậu nhìn chằm chằm bức ảnh trong khung trò chuyện rất lâu, sau đó nghiêm túc gõ chữ, gửi cho anh một câu giống như thế: Ngủ ngon.
Khi tin nhắn được gửi đi, lồng ngực cậu vô cớ nảy sinh chút niềm vui nhỏ nhặt nhưng lại khó mà giải thích được.
Trước khi ngủ, cậu lên mạng tìm xem một bộ phim về tình yêu đồng giới, hy vọng có thể thông qua phim ảnh học thêm một ít kiến thức về phương diện này.
Bộ phim được quay khá tốt, nhưng cả quá trình xem phim cứ cho người ta một cảm giác tươi đẹp đến mức hão huyền.
Hiểu biết của cậu về những việc trong giới này rất ít, tiếc rằng bạn bè đồng tính quanh cậu cũng không nhiều, Quý Nhuệ rất có kinh nghiệm nhưng xuất phát từ việc tránh hiềm nghi, từ trước đến nay Mục Đồng không trao đổi sâu vào vấn đề quá nhiều với cậu chàng.
Đã khuya mà trong nhóm chat CR vẫn rộn ràng như thường. Dù ban đầu dự định khi thành lập nhóm chat chỉ là để mọi người tiện lập nhóm chơi và trao đổi về trò Ai là kẻ sát nhân, nhưng sau này có thêm nhiều người tham gia, chủ đề đã được mở rộng liên tục, nhóm trao đổi về Ai là kẻ sát nhân trở thành nhóm tán gẫu đủ thứ chuyện trên đời.
Không biết Lão Lôi và người yêu của anh chàng cãi nhau vì chuyện gì mà quậy tới nhóm chat luôn, mọi người vội vàng vào nhóm hóng drama.
Lúc Mục Đồng mở nhóm chat, cuộc cãi vã đã đến hồi kết, mọi người trong nhóm chat đã lục tục rời đi.
Dù rất tò mò nguyên nhân của cuộc cãi vã này, nhưng vừa thấy 999+ thông báo, bỗng nhiên cậu chẳng muốn xem nữa.
老雷消失没多久,就发了一条朋友圈,一个「晦气」的表情包,配上文字:深夜来人聊个五毛。
Lão Lôi lặn chưa lâu lại đăng một dòng trạng thái lên tường Wechat, một cái sticker [Xui xẻo] kết hợp với dòng chữ: Khuya rồi có ai nói chuyện với tui không.
穆童不小心给他那条朋友圈点了个赞,赶紧取消,但好像已经被对方发现了,老雷的微信主动发了过来。
Mục Đồng vô ý nhấn like trạng thái trên tường Wechat của anh chàng, cậu vội vàng thu hồi nhưng hình như đã bị đối phương phát hiện, Wechat của Lão Lôi chủ động gửi tin nhắn đến.
[DM Lão Lôi]: Nửa đêm canh ba bị anh bắt được rồi, sao vẫn chưa ngủ thế.
[Mục đồng]: Không buồn ngủ lắm ạ.
Mục Đồng suy nghĩ rồi hỏi: Hồi nãy em thấy tin nhắn trong nhóm chat, nhưng em không xem hết, anh cãi nhau với chị Kha à?
Quan hệ giữa cậu và Lão Lôi không thân quen là bao, nhưng bình thường cũng trò chuyện trên Wechat mấy câu.
Tên đầy đủ của chị Kha là Kha Giác, là tay giả gái lão luyện Mỹ Mỹ nói lúc trước, bình thường mọi người đều gọi anh ta như vậy.
[DM Lão Lôi]: Chút chuyện cỏn con mà thôi, haizz, tụi mình không nói chuyện này nữa.
[Mục đồng]: Anh Lôi, em muốn hỏi anh một chuyện.
[DM Lão Lôi]: Em nói đi.
[Mục đồng]: Con trai yêu con trai là trải nghiệm thế nào vậy ạ?
[DM Lão Lôi]: Sao, em thấy hứng thú với chủ đề này hả?
Lúc Mục Đồng ngẫm nghĩ xem phải trả lời thế nào thì cậu lại nhận được một tin nhắn mới từ Lão Lôi.
[DM Lão Lôi]: Chẳng nhẽ em cũng thích con trai?
Mục Đồng gõ một chữ [Dạ] trong khung trò chuyện.
[DM Lão Lôi]: Chủ đề này có nhiều thứ để nói lắm, bây giờ em rảnh không? Đúng lúc anh đang phiền lòng, ra ngoài uống cùng anh một ly đi, tiện thể dẫn em đến chỗ này cực vui.
Bây giờ đã hơn 11 giờ, không còn sớm nữa, Mục Đồng thoáng do dự, ngay sau đó Lão Lôi gọi tới.
Tính cách anh chàng như tên mình vậy, là một người có tác phong làm việc như sấm rền gió cuốn, bây giờ anh chàng đã thay quần áo xong lái xe ra ngoài rồi: “Tiểu Đồng, gửi địa chỉ cho anh đi, mười phút nữa anh qua đón em.”
“Đi đâu vậy ạ?” Mục Đồng hỏi.
Lão Lôi đọc tên một quán, Mục Đồng mở app đánh giá tìm thử thì phát hiện đó là một gay bar nổi tiếng trong thành phố.
Cậu vẫn luôn tràn đầy tò mò, muốn đi nhưng đó giờ vẫn chưa dám gom hết can đảm đi đến đó một mình.
Mục Đồng hiếm khi ra ngoài vào đêm khuya, dù đã trưởng thành từ lâu nhưng cậu vẫn có cảm giác tội lỗi khi lén giấu người lớn trốn ra ngoài chơi như thời còn đi học.
Cậu rón ra rón rén xuống lầu, lấy chìa khoá mở cửa, sau đó lặng lẽ khoá cửa.
Hộp đêm không như cậu tưởng tượng, điểm đặc biệt của chỗ này là toàn bộ người đến đây đều là đàn ông.
Quả cầu nhiều màu trên trần nhà chớp nháy liên tục, trên bục đang phát một khúc nhạc dance DJ thịnh hành đinh tai nhức óc, hơn mười chàng trai cơ bắp với thân hình gợi cảm đang nhảy múa lắc lư hăng say trên sân khấu. Khách khứa vây quanh dưới sân khấu, huýt sáo với một hàng các chàng trai cơ bắp, có người thẳng thừng giơ tay sờ mó lung tung người mấy anh chàng một phen.
Lão Lôi tìm một góc ở chỗ quầy rượu, gọi hai chai bia, ngồi cùng Mục Đồng.
“Em thấy chỗ này thế nào?”
Gay trong lời đồn không đặc thù như trong tưởng tượng, Mục Đồng xoa tai: “Nhạc hơi ồn.”
“Bar đêm đều thế cả.” Lão Lôi ngẩng đầu nốc một ngụm bia, anh chàng hỏi cậu: “Lần đầu tiên em đến chỗ như thế này à?”
“Dạ, em chưa đến bao giờ.” Mục Đồng không giỏi uống bia, cậu nâng chai bia, thỉnh thoảng nhấp một ngụm nhỏ như thưởng trà: “Nhưng chỗ này không vui như em nghĩ.”
“Một mình thì đương nhiên không vui rồi, rất nhiều người đến đây với mục đích tìm cái đẹp.” Lão Lôi quan sát Mục Đồng: “Dù rất nhiều gay thích trai cơ bắp, nhưng cũng có không ít người thích kiểu ngoan ngoãn như em.”
Anh lén chỉ về hướng bên tay trái cho Mục Đồng: “Bên kia có một tên mặc Âu phục, tụi mình vừa vào là tên đó đã bắt đầu nhìn em chằm chằm rồi, chắc chắn có ý với em, nhưng anh dám chắc tên đó tuyệt đối là một siêu 0.”
Mục Đồng: “…”