Chương 31: Canh tác cây trồng cộng sinhHai ngày nay trên thị trường giao dịch, giá cả hạt giống hành lá đột nhiên bán rất chạy.Nghiêm Tĩnh Thủy đang đứng trước bồn rửa tay trong phòng công rửa tay, cô quay đầu lại nhìn đám bạn học ban A xung quanh, bất giác nhíu mày, những người này không biết tại sao, từng người từng người đều có cử chỉ lén lén lút lút, che dấu ánh mắt người khác.
“Các cậu đang làm gì vậy?” Nghiêm Tĩnh Thủy xoay người đi tới phía sau một người bên cạnh hỏi.
Âm thanh của cô không hề lớn, nhưng không ngờ người kia lại chột dạ, tay run run trực tiếp làm đổ chiếc cốc ngâm hạt giống, cũng may hạt giống được bọc trong vải thưa nên không đổ ra ngoài.Trong nháy mắt phòng công cụ trở nên rất yên tĩnh, mọi người đều liếc mắt nhìn về phía hai người bọn họ, sau đó nhanh chóng xoay người đi, tiếp tục lén lén lút lút ngâm hạt giống.
“Hành giống sao?” Nghiêm Tĩnh Thủy đưa tay sờ một hạt giống nhỏ bé, quay đầu quét về phía những người khác, “Tại sao các cậu đều ngâm cái này?” Học kỳ này phân phát hạt giống khổ qua và cải thảo, không có hành.
“Cái đó.
.
.
chỉ muốn thử một chút thôi.” Vị nam sinh kia nhặt cái nhíp lên, cẩn thận gắp hạt giống trên tay của Nghiêm Tĩnh Thủy về, “Nghe mấy người ở ban C nói.
trồng hành và khổ qua cùng nhau có thể ức chế côn trùng gây hại.” Sinh viên ban A đều có tiền, nhưng tiền cũng không phải tự nhiên mà có, hơn nữa, xác xuất dị biến thực vật sau khi bị bệnh sẽ tăng cao lên rất nhiều, bọn họ cũng muốn chăm sóc tốt những thứ trong tay mình.Mọi người đều nằm trong nhóm tân sinh viên, sau khi xem xong tin tức, họ ngầm hiểu ý mà làm theo cách làm của lớp nông học ban C.
Thử xem mà thôi, hành giống đối với bọn họ cũng không mắc.
Nghiêm Tĩnh Thủy sững sờ: “Ban C.
.
.
Triệu Ly Nông?” “Bạn học Nghiêm, cậu không có xem tin nhắn bên trong nhóm sao?” Nam sinh kinh ngạc.
Nghiêm Tĩnh Thủy không hiểu hỏi: “Trong nhóm có tin nhắn gì?”Việc đầu tiên cô làm sau khi gia nhập nhóm chính là chặn tất cả các tin nhắn lại, nếu không có chuyện gì thì từ trước đến nay cô cũng không mở ra xem.”Triệu Ly Nông ở ban C nói cô ấy sẽ biên soạn một tài liệu liên quan về “Cây trồng cộng sinh”.” Trong mắt nam sinh đầy vẻ háo hức chờ mong, ai mà không thích miễn phí đâu.Mấu chốt nhất chính là, không biết tại sao Triệu Ly Nông ban C lại khiến cho người khác có cái cảm giác rất đáng tin cậy.”Cây trồng cộng sinh?” Nghiêm Tĩnh Thủy ngay lập tức nhận ra được lý do tại sao bạn học ở ban A lại mua hành giống.
Cô thân là con gái của Nghiêm Thắng Biến, đương nhiên biết khái niệm “Cây trồng cộng sinh”, chỉ có điều cô không đem cái khái niệm này để ở trong lòng, cây trồng mắc bệnh cứ dùng thuốc trị là được.Nam sinh thấy ngày hôm nay Nghiêm Tĩnh Thủy đã chịu nói rất nhiều lời với mình, không nhịn được bắt đầu bát quái: “Nghe nói trước kia trong nhà của Triệu Ly Nông từng có nghiên cứu viên.” Kết quả Nghiêm Tĩnh Thủy lại quay đầu đi ra khỏi phòng công cụ.
Liên quan tới tư liệu về Triệu Ly Nông, Nghiêm Tĩnh Thủy đã xem qua rất lâu, xuất thân từ căn cứ trung ương, ở tại khu tái định cư phía dưới nội thành, gia đình đơn thân, mẹ tên là Phong Hòa.
Trong nhà trước kia có nghiên cứu viên sao? Nghiêm Tĩnh Thủy lái xe đi về phía nội thành, cô nhớ tới hành vi trước đây của Triệu Ly Nông, trong lòng lại không thấy có gì bất ngờ.Nghe nói trong số những nghiên cứu viên trước đây bỏ đi, quả thật có không ít người kiêu ngạo, không thể nào chấp nhận được việc phải chịu sự điều phối của căn cứ trung ương.Triệu Ly Nông xuất thân từ gia đình như vậy? Vậy thì tại sao còn phải tốn tiền vào xem đáp án của cán bộ trồng trọt và nghiên cứu viên.
Trước khi Triệu Ly Nông công bố tài liệu, một số người ở căn cứ nông học số chín đã đào lại thông tin tư liệu về cô, nhưng bất quá lần này, họ đã đào được thông tin về trưởng bối trong nhà cô ấy.Cha của Triệu Phong Hòa là Triệu Hiền đã từng là thành viên cốt cán trọng yếu của ngành nông học trong những ngày đầu thành lập căn cứ trung ương, nhưng sau đó vì bị bệnh mà nghỉ việc, không bao lâu thì qua đời, chỉ để lại mốt số tư liệu cho Triệu Phong Hòa.
Triệu Phong Hòa vốn dựa vào sự cống hiến của cha mà có tư cách tham dự cuộc khảo thí tiêu chuẩn nghiên cứu viên, nhưng trước kỳ thi thì đột nhiên biến mất, khi xuất hiện trở lại thì đã là Phong Hòa sống tại khu tái định cư nội thành và có một cô con gái.Tư liệu này quả thật không chê vào đâu được.
Nếu như không phải những năm trước đây căn cứ trung ương đã sửa chữa quy định về cuộc khảo thí tiêu chuẩn của nghiên cứu viên, thì hiện tại Triệu Ly Nông lập tức có thể dựa vào cống hiến của Triệu Hiền, một lần nữa lấy lại tư cách từng thuộc về Triệu Phong Hòa để tham gia cuộc khảo thí tiêu chuẩn này.
Sau khi Nghiêm Tĩnh Thủy điều tra rõ ràng mọi chuyện, cô đã cân nhắc cả buổi tối, sau đó ghi lại sự tình về Triệu Ly Nông vào trong nhật ký hàng tuần, lại gửi cho Nghiêm Thắng Biến.
Không nhận được tin nhắn hồi âm, Nghiêm Tĩnh Thủy cũng không quan tâm, cha của cô có quá nhiều việc phải làm, mặc dù cô được ông yêu cầu đều đặn gửi nhật ký hàng tuần, nhưng không phải tuần nào ông cũng sẽ trả lời tin nhắn của cô.Nghiêm Tĩnh Thủy thoát ra khỏi giao diện và lướt vào mạng nội bộ của nghiên cứu viên để học tập.
Cô không giống với những người khác, cô có một tài khoản được cấp cho Nghiêm Thắng Biến, có thể nhìn xem tất cả các đáp án về các vấn đề của nghiên cứu viên…Ở một nơi khác, phòng ngủ 11-111 ở vòng ngoài, nội thành.Triệu Ly Nông vẫn còn đang viết tài liệu liên quan đến vấn đề “Cây trồng cộng sinh”, cô cần nắm bắt ở một góc độ thích hợp, vừa có thể khiến cho các bạn học cùng lớp hiểu rõ, nhưng cũng không thể vượt qua bản tư liệu của Phong Hòa quá nhiều.
Bằng không trong tương lai nếu lan truyền ra ngoài, một khi Phong Hòa biết về nó, tất sẽ dẫn đến sự nghi ngờ.Tuy nhiên, Phong Hòa đang ở căn cứ trung ương, một số kiến thức vượt qua phạm vi này, cô có thể nói cô đã học được ở căn cứ nông học số chín.
Đối với những lời nhắc nhở của giáo sư Khang An Như, Triệu Ly Nông đều đặt ở trong lòng, nhưng cũng chỉ có vậy mà thôi.
Nếu như việc chia sẻ tư liệu được coi là động vào chiếc bánh của nghiên cứu viên, vậy tương lai cô chỉ có thể động phải càng ngày càng nhiều.
Cũng may với các quy định của căn cứ trung ương, chí ít thì ngoài mặt các nghiên cứu viên đó sẽ không động vào cô, nhiều nhất bọn họ chỉ có thể lén lút động tay động chân.
Sau này chỉ cần cô cứ tiến bước đi lên, đi tới một vị trí đủ cao, những thủ đoạn đen tối đó tự nhiên sẽ biến mất.Hiện tại điều cô muốn làm nhất chính là viết xong phần tài liệu này.
Ở đoạn đầu của tài liệu về “Canh tác cây trồng cộng sinh” , Triệu Ly Nông đã giải thích rõ khái nhiệm này.
[ Cây trồng cộng sinh sử dụng các phương pháp trồng xen canh, luân canh hoặc đa canh,v.v., lợi dụng tác dụng tương hỗ của cây trồng để giảm thiểu sự phát sinh của bệnh trạng và sâu bệnh gây hại, đồng thời thúc đẩy sự phát triển lẫn nhau.
] Tiếp theo, Triệu Ly Nông giải thích chi tiết một số phương pháp canh tác.
[ Hệ thống cây trồng cộng sinh được chia thành cây trồng chính và cây trồng phụ, cây trồng chính là cây có mục đích chính, cây trồng phụ hoặc là tỏa ra mùi đặc biệt để đẩy lùi sâu bệnh, hoặc là tự dẫn dụ sâu bệnh có hại ở cây trồng chính đến.
Loại trước là cây trồng cộng sinh, loại sau là cây trồng có ích.
] Triệu Ly Nông gõ xong đoạn văn này, sau đó tô đậm một đoạn màu đỏ ở phía sau:[ Bởi vì có thể phát sinh dị biến, nên đề cử chọn dùng cây trồng cộng sinh, không sử dụng cây trồng có ích, để phòng ngừa cây trồng phụ gây ra dị biến.
] Sau đó cô liệt kê một loạt các loại cây trồng có thể được sử dụng trong hệ thống cây trồng cộng sinh, cô không liệt kê những loại cây hiếm, chỉ viết ra những loại cây trồng cơ bản.Triệu Ly Nông viết xong, lại kiểm tra hai lần, xác nhận không có vấn đề, sau đó gửi vào trong nhóm nông học ban C.
AAA nông dân tiểu Triệu: [“Canh tác cây trồng cộng sinh.
docx ] Mạng sống quan trọng: [! ! ! ] Một phSau một phút, trong nhóm lớp nông học ban C đã nhảy ra vô số tin nhắn, và mười phút sau, tài liệu này không biết lúc nào đã được chuyển sang nhóm tân sinh viên.Nửa đêm, trong phòng ngủ ở trung quyển và nội quyển tại nội thành, những ngọn đèn vốn đã tắt lại được bật sáng lên, từng người từng người một ngồi dậy khỏi giường.Một đêm này, căn cứ nông học số chín lại lần nữa nghênh đón một tập thể không ngủ đêm.
…!Nghiêm Tĩnh Thủy vào trong nhóm tân sinh viên thấy được phần tài liệu này đã là ngày hôm sau, đầu tiên cô chỉ nhìn sơ qua, đùng một cái tắt quang não đi, qua gần mười phút, mới một lần nữa mở ra nhìn thêm hồi lâu.
Từ nhỏ đến lớn cô đã xem qua rất nhiều tài liệu do các nghiên cứu viên viết, tầm mắt cực kỳ cao.
Cũng không thể không thừa nhận, tài liệu này của Triệu Ly Nông viết rất có trật tự, trôi chảy, các từ ngữ suy luận cũng không có sai sót nào.Theo lời của cha cô là Nghiêm Thắng Biến mà nói, có người trời sinh thích hợp làm nghiên cứu viên.
“Sắc mặt của em khó coi thật đó.” Ngụy Lệ sáng dậy sớm, vừa mở cửa liền nhìn thấy Nghiêm Tĩnh Thủy đang đứng ở đối diện, sắc mặt nặng nề, liền có lòng tốt nhắc nhở cô, “Ăn nhiều gà vào, sẽ bổ huyết.” Nghiêm Tĩnh Thủy chậm rãi ngước mắt lên, đánh giá cô thật lâu sau đó hỏi: “Trước đây vì sao chị lại kết bạn với Triệu Ly Nông?” Lẽ nào Ngụy Lệ đã sớm biết Triệu Ly Nông có phần bản lĩnh này, hay là đã sớm tra được ông ngoại của Triệu Ly Nông là Triệu Hiền.
Ngụy Lệ có bệnh hay quên, cô đã quên từ lâu rằng mình đã cho Nghiêm Tĩnh Thủy vào danh sách đen, cũng cho vào danh sách không được tương tác với cô nữa.Cô chăm chú suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng tay phải đập vào lòng bàn tay trái, vô cùng chắc chắc nói: “Bởi vì chị bán phân gà giá rẻ!” “…” “Không muốn nói thì đừng nói!” Nghiêm Tĩnh Thủy đùng một cái, dùng sức đóng sầm cửa lại.Khuôn mặt của Ngụy Lệ đầy vẻ mê man, những gì cô nói đều là sự thật mà.
Nếu không phải cô bán phân gà giá rẻ, làm sao mà quen với Triệu Ly Nông chứ.
Chậc chậc, Nghiêm Tĩnh Thủy này tính khí thật kém, chẳng giống cha cô ta một chút nào.Ngụy Lệ vừa lắc đầu vừa đi ra ngoài, lại đi đến chuồng nuôi gà.
…!Phòng học lớp nông học ban C.
Hà Nguyệt Sinh liên tiếp ngáp dài, hắn giơ tay khều vào Triệu Ly Nông bên cạnh: “Bạn học tiểu Triệu, thương lượng chút đi.” Triệu Ly Nông nghiêng đầu: “Chuyện gì?” “Lần sau cậu đăng tài liệu có thể đừng chọn nửa đêm canh ba được không?” Hà Nguyệt Sinh giơ lên hai ngón trỏ lên, chỉ vào quầng thâm dưới mắt mình, “Thấy không, cả một buổi tối hưng phấn không ngủ được.” Triệu Ly Nông không lên tiếng.
Hà Nguyệt Sinh ngón tay lại xoay một cái, hướng về bốn phía chỉ một vòng: “Xem đi.” Toàn bộ sinh viên trong lớp đều buồn ngủ ngáp ngắn ngáp dài ngáp liên tục, hiển nhiên là tối qua sau khi nhận được tài liệu đều không có ngủ.Lúc này Khang An Như đi vào, mặc dù vội vàng dùng tay ngăn lại, nhưng Hà Nguyệt Sinh và Triệu Ly Nông vẫn nhìn thấy rõ ràng là giáo sư Khang cũng đang đánh ngáp.
“Vì sức mạnh giấc ngủ của thầy và trò.” Hà Nguyệt Sinh hạ thấp giọng, “Bạn học tiểu Triệu, cậu nhớ buổi tối đừng gửi tài liệu nhé!” Triệu Ly Nông giơ nắm tay lên khụ một tiếng: “Lần sau tôi sẽ chú ý thời gian.” Trước đây bởi vì nhiệm vụ quá nặng, giáo sư hướng dẫn thường nửa đêm khuya khoắt mới tìm đến cô, Triệu Ly Nông đã quen với việc viết xong luận văn sẽ lập tức gửi bài cho giáo sư, xưa nay vẫn không hề để ý đến thời gian là sớm hay muộn.
Khang An Như vẫn đến lớp như trước, nhưng trong tâm trí của giáo sư và sinh viên đều có chút bay bổng.
Tài liệu đó không chỉ mang đến những kiến thức mới, mà còn có một loại cảm giác chấn động.
Bọn họ chấn động vì Triệu Ly Nông thật sự đã biên soạn tài liệu đàng hoàng rồi gửi đi, một chiếc bánh rơi xuống quá dễ dàng, trong lúc nhất thời khiến cho người khác có cảm giác khó tin.Tâm tư của Triệu Ly Nông cũng không hoàn toàn ở trong lớp, nhưng cô không phải bởi vì chuyện tài liệu, mà là đang suy nghĩ về chiếc máy bay trực thăng đã bay đi từ căn cứ nông học số chín, đến hiện tại vẫn chưa bay trở về.Người rời đi chắc chắn là Chu viện trưởng.
Không biết có quan hệ gì với video mà Ngụy Lệ đã gửi cho cô hay không, Chu Thiên Lý là nghiên cứu viên chăn nuôi, đột nhiên rời khỏi căn cứ nông học số chín, hơn phân nửa chính là do động vật dị biến.Đáng tiếc vẫn chưa xem kỹ video kia.Trong lòng Triệu Ly Nông thở dài, anh họ của Ngụy Lệ xuất hiện quá nhanh.
Nếu sớm biết thì khoan mở cái video kia cũng được, cảm giác chỉ mới xem được một nửa mà không xem được hết, đối với một người quen nghiên cứu và suy nghĩ như Triệu Ly Nông mà nói, thực sự thống khổ.
Triệu Ly Nông một tay chống đỡ một bên mặt, nghĩ thầm: Không biết sau này khi trở thành nghiên cứu viên, có phải có thể xem những video tuyệt mật kia hay không….!Giờ khắc này trong Tự thành, trong doanh trại đang đóng quân tạm thời, Nghiêm Thắng Biến đứng ở trước màn hình lớn với vẻ mặt biểu hiện khó coi.
Ông ta đã kiến nghị đến căn cứ trung ương để các nghiên cứu viên quan sát lại các thực vật dị biến cấp A, ngoại trừ muốn xác nhận sự kiện về cây long trảo hòe ở Tự thành long có phải là một trường hợp độc lập hay không, mặt khác ông còn muốn mấy người nghiên cứu viên quanh năm chỉ chờ ở trong Viện nghiên cứu kia phải vận động.
Không ngờ tới thực vật dị biến cấp A thật sự đã xảy ra vấn đề.
Nghiêm Thắng Biến khẩn trương nhìn chằm chằm cái khung trên màn hình lớn: “Báo cáo tình hình hiện tại.” “Cây tuyết tùng dị biến cấp A ở núi Thạch Hoàng đã biến mất!” “Cây long cóc biến cấp A ở Khâu thành đã biến mất!” “Cây thủy liễu dị biến cấp A ở Vân thành đã biến mất!” …!Từ tin nhắn này đến tin nhắn khác được truyền tới, vẻ mặt ôn hòa thường ngày của Nghiêm Thắng Biến chỉ còn lại một tầng băng giá lạnh lùng và trầm mặc.Trong tình huống không nằm trong sự hiểu biết của bọn họ, đã có phát sinh biến hóa..