Bắt Gặp
Phần 19
Hạnh nhớ lại khoảnh khắc Hoàng ra về sau tang lễ của bố cô…cô thở dài rồi tự nhủ
“ Ngoài chuyện anh ta bệnh h/oạn thì anh ta rất tử tế với mình,mình thật sự đang để ý đến anh ấy”…
Trên đường lái xe như điên ,Long lần theo định vị máy của Hiền,anh ta như phát điên khi biết Thịnh chơi xỏ mình…
Thịnh còn gọi cho Long trêu ngươi…
-Mày đang lo à,lo vợ bị chồng chén ,mày điên rồi Long ạ
Hiền nói vào loa
-Anh cút ra ,tránh ra…
Long phát điên lên quát…
-Thằng ch/ó tao mà bắt được mày tao sẽ g/iết mày…
-Lý do gì mày g/iết tao…tao ngủ với vợ tao là sai à…
Vừa nói Thịnh vừa cởi khoá quần…Hiền hét
-Anh Long cứu em…em k muốn…
Long nói vào máy
-Anh sẽ tới sớm hãy chờ anh…
Thịnh cúp máy,anh ta tát bốp vào mặt Hạnh…
-Mày sao mày dám gọi nó trước mặt tao…
Hiền ôm mặt sợ hãi…
-Anh k dc phép động vào tôi…
-Thế thằng nào được,anh là chồng em ,em hiểu không
Thịnh tóm tóc Hiền giật ngược ra sau rồi hít môi cô một hơi thật sâu…
-Đừng giở giọng như thế anh biết thừa tôi vs anh đã xong…
-Xong là xong thế nào,em nghĩ em bỏ được anh à,anh rất yêu em,chiều chuộng em…vậy mà chỉ vì sai lầm nhỏ mà em bỏ anh…em đểu lắm vợ ạ…
-Đừng làm ơn đừng động vào tôi,đừng nói đấy là sai lầm nhỏ,ngay khi chúng ta còn chưa ra toà anh đã đưa cô ta về sống,hằng ngày mẹ anh đăng ảnh con anh lên zalo ,anh nghĩ là sai lầm nhỏ…
-Anh biết rồi anh sẽ k về nhà đó nữa,anh sẽ chỉ đi với em ,anh sẽ buông bỏ hết…
-Tim tôi nguội lạnh rồi
Hiền vừa nói dứt câu Thịnh điên lên bóp cổ Hiền,vừa bóp vừa kéo váy cô lên và đưa cậu nhỏ tới gần cô bé của Hiền…
-Nguội cũng phải nóng lại…
Thịnh đưa vào trong,anh ta nhấp mạnh và sâu khiến cho Hien gồng người lên…anh ta chồm lên m/út mátt đầu t/ii của Hiền rồi cười khẽ…
-Thằng khốn nạn…
-Phải rồi anh chưa bao giờ thèm khát em như hôm nay…thật sự thích cái cảm giác này…
Hien ngửa mặt nhìn trần nhà,cô nước mắt rơi lã chã và k buồn giằng co,cô nằm như một xác ch/ết…
Hạnh tan ca làm,cô ôm Gấu rồi thơm má con,thằng bé bụ bẫm đáng yêu khiến cô cảm thấy rất hạnh phúc khi ôm con,mẹ Hạnh hỏi
-Vợ chồng cái Hiền lục đục từ lâu sao k bảo mẹ.
-Bố ốm như thế k tiện nói chuyện,như con đẻ xong con mới bảo mẹ chứ cũng đâu dám nói…
-Nếu như thằng Thịnh nó đã có vợ bé con rơi bên ngoài như vậy thì đúng là nó đánh bật chị con ra rồi.
-Cái số rồi mẹ ơi,hết duyên thì đành thôi
-Phải ly hôn càng sớm càng tốt,thủ tục xong thì nó muốn đi vs ai cũng được chứ chưa xong mà đi như thế này mẹ lo lắm.
-Chị ấy lớn rồi chị sẽ tự biết suy xét những gì chị ấy làm,mẹ đừng lo quá…
-Mày mới làm mẹ lo nhất,hết tương lai giờ làm mẹ đơn thân,thế cái người bạn kia là thế nào,mẹ thấy quá được nhưng chắc k đến được với nhau
-Sao mẹ biết k đến được vs nhau…
-Cậu ta như thế sao có thể lấy đứa 1 con như con được chứ…
-Ui ngta trai tân lấy gái 1 con đầy mà mẹ…
-Nhưng nhìn cậu ta cao to đẹp trai thế mẹ sợ con cũng khó giữ,mà trẻ nhỉ sn 1987 nhìn mẹ nghĩ chỉ sn 9 mấy thôi…
-Con k biết …
-Bạn mà k biết sinh năm bao nhiêu,đau đầu vì hai đứa mày…
Hạnh ôm Gấu tựa má con,cô thật sự cũng k biết gì về Hoàng ngoài cái tên ,giờ mới biết tuổi của anh ta hơn Hạnh tận 15 tuổi…
Long tới chỗ định vị,anh ta thấy cửa k đóng liền bước vào…Hiền đang quấn chăn ngồi ở góc giường và quát…
-Anh ra ngoài đừng vào đây…
-Hiền…anh…
-Làm ơn ra ngoài,làm ơn đừng nhìn…
Long nhìn và biết chuyện gì vừa xảy ra,anh ta năm chặt tay quay ra cửa ngồi và nói vào…
-Anh xin lỗi vì đã đến muộn…anh thật sự xin lỗi em…
Hiền nghe thấy Long bật khóc …anh ta đã khóc…
-Anh…
-Anh xin lỗi vì đã yêu em…
Bên kia homestay khác bản nhạc karaoke họ cất lên khiến Long bật khóc như một đứa trẻ
🎶 Anh đợi em,anh chọn ngăn nỗi đau…
Ai đong ai đếm hết bao giọt sầu…
Hỏi mùa thu đang ru miên man mỗi năm mùa rơi bao chiếc lá vàng.
Liệu có biết ở nơi nào không có lá nào trông như lá diêu bông…vì mai người ta đã đi lấy chồng 🎶
Kí ức hiện về,năm đó Thịnh biết Long thích Hien
nhưng không dám ngỏ lời,anh ta ầm thầm mua chuộc những cô bạn xung quanh Hiền và tấn công mạnh mẽ.Hiền đã đổ trước một người theo đuổi lãn mạn như Thịnh…thế mà ngày sinh nhật Long năm đó Thịnh lại dắt Hiền đến và nắm tay nhau…họ thông báo đang yêu nhau…
Thế nhưng những chai nước,những chiếc ô ,hay áo mưa cài sẵn vào xe khi trời mưa ,xe thủng lốp khi tan trường lại thấy xe k hỏng nữa.Tất cả những việc đó là Long âm thầm làm,anh ta làm tất cả những điều giản đơn nhất vì người mình yêu…thế nhưng Hiền lại nghĩ đó là Thịnh làm…
Long đã yêu thầm cô gái ấy đã 6 năm trời…
Giống như câu Long khẽ nói lúc này “ Anh xin lỗi vì đã yêu em”…
Hạnh bên trong nghe thấy liền ôm miệng khóc đau khổ…cả hai đều khóc…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!