Chuyến Tàu Đêm Mộng Hà - Chương 76: Công chiếu Chuyện cũ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
15


Chuyến Tàu Đêm Mộng Hà


Chương 76: Công chiếu Chuyện cũ


Dịch: Lá Nhỏ

Tình trong như đã mặt ngoài còn e vừa lên sóng tập đầu tiên, mọi người đã trông ngóng tới tập tiếp theo. Mặc dù chỉ cách có một tuần nhưng khán giả đẩy thuyền thật sự được trải nghiệm cái gì gọi là một ngày cách tựa ba thu. Một tuần chỉ xem đi xem lại tập một để cố gắng gượng tới tập sau.

Trong đó fan Thời Vũ nào đó từng khẩu chiến trên mạng với fan only vẫn nhớ như in lời nói khi đó, nhất quyết phải xem lại các video xem rốt cuộc thói quen ăn uống của ai lây nhiễm cho ai.

Rõ ràng bản thân fan đó đã xem hơn một nửa video về Lâu Ngữ, thật sự chưa từng thấy đoạn phỏng vấn nào Lâu Ngữ nói mình thích ăn mấy món đó. Khi trả lời phỏng vấn, cô chỉ nói mình rất kiểm soát việc ăn uống, không ăn món dầu mỡ, hay ăn salad hơn.

Cô ấy cũng mất cả buổi tối để xem những video chưa xem, nhưng vẫn không phát hiện ra được gì.

Thật kỳ lạ. Tại sao fan only kia lại nói như vậy?

Cô ấy buồn bực kéo thanh tiến độ, video đang xem là đoạn cut của bộ phim truyền hình Lâu Ngữ đóng vào bảy, tám năm trước. Cô là nữ 4 trong phim, đất diễn không nhiều, chất lượng phim cao nhất chỉ có 720p, trông vô cùng chán đời. Cô ấy đã xem hết phần Lâu Ngữ xuất hiện, chỗ cô ấy tua tới hiện tại là cảnh người khác nhìn vào ống kính, phát biểu cảm nghĩ trong ngày phim đóng máy. Khi đang tua dần, cô ấy chợt ấn dừng chuột lại.

Người ngồi phía sau background hình như là Lâu Ngữ?

Trước đó cô ấy lười không muốn xem người khác nên đã lướt thẳng đoạn này, giờ mới nhận ra thì ra đoạn này cũng có Lâu Ngữ. Cô không nhận ra đang có người ghi hình nên bê bát ăn gì đó.

Fan Thời Vũ này trợn tròn mắt.

Thứ Lâu Ngữ ăn không phải Oden sao? Trong cảnh bị dừng lại, Lâu Ngữ giơ tay lên, đồ ăn đang gắp có hình tròn, màu trắng, đó không phải bánh bao nhỏ sao?

Mẹ kiếp, fan only kia đã nhìn thấy chi tiết này rồi sao? Xem chi tiết vậy cơ à… Cô ấy thật sự muốn kêu gọi fan only này đẩy thuyền Thời Vũ đi, chắc chắn họ sẽ phát hiện ra nhiều điểm ngọt ngào của hai nghệ sĩ hơn nữa!

Cô ấy hào hứng đăng đoạn này vào nhóm fan, chia sẻ với các chị em!

“Mọi người mau nhìn này, đây là video cut trong Núi vàng biển bạc, trong đó có một đoạn quay cảnh Lâu Ngữ đang ăn. Tôi phát hiện thứ cô ấy ăn là Oden, hơn nữa còn là mấy loại mà Sir Văn hay lấy. Vậy nên lúc ở trên du thuyền, không phải Sir Văn cố tình cho Lâu Ngữ ăn đồ ăn thừa, anh ấy biết chị Lâu thích ăn mấy món đó! Đồ anh ấy chọn trong siêu thị cũng là đồ chị Lâu thích ăn.”

“Chị em, cô là FBI hả, ngầu đét!”

“Núi vàng biển bạc là phim từ bảy năm trước rồi mà? Đủ để chứng minh khi đó chị Lâu đã thích ăn mấy món đấy rồi!”

“Lẽ nào Sir Văn cũng xem mấy video cut từ thời Tống như chúng ta nên mới biết những điều này sao?”

“Mấy người đừng quên họ từng hợp tác khi quay Cầu treo trắng… Tôi càng xem càng tin Thời Vũ là kịch bản yêu thầm, vốn dĩ chỉ nhìn mặt thôi đã đẩy thuyền nhiệt tình rồi, không ngờ đào sâu lại càng ngon lành hơn.”

Ngoại trừ video về phim thời trước và show truyền hình ra, còn một bữa tiệc cuối năm nữa đang chờ fan Thời Vũ.

Nói là bữa tiệc cuối năm không khoa trương chút nào, quả thật họ đã phải đợi hơn một năm trời…

Đó chính là Chuyện cũ công chiếu, hơn nữa còn chiếu toàn bộ phim trong một lần.

Có lẽ không ai kích động hơn Trần Dung. Không chỉ vì cô bé là fan Thời Vũ, mà còn vì đây là tác phẩm của Chương Mẫn.

Cô bé từng oán giận Chương Mẫn vì cô đã đề xuất ly hôn, khiến cô bé rơi vào cảnh gia đình đơn thân. Nhất là khi nguyên nhân mẹ ly hôn là vì bà muốn theo đuổi sự nghiệp của mình, tác phẩm của mình.

Tác phẩm gì chứ, cũng chỉ là một bộ phim mạng không được chiếu trên đài chính thức. Ban đầu cô bé đã nghĩ vậy, thì ra đối với Chương Mẫn, mình lại thua cả một bộ phim. Đã thế Văn Tuyết Thời còn từ bỏ phim của Trần Khang để đi đóng bộ phim mạng do mẹ mình đạo diễn, nghe xong tin này, cô bé cực kỳ tức giận.

Đó là sự tức giận khi bị phản bội tới hai lần.

Nhưng từ lần tới thăm đoàn làm phim, cô bé không chỉ thay đổi cách nhìn về mối quan hệ giữa Văn Tuyết Thời và Lâu Ngữ, mà còn thay đổi cách nhìn về mẹ mình.

Cô bé nhìn thấy một “mẹ” khác mà mình chưa bao giờ thấy: Đội mũ, đầu tóc rối bời, cúc áo sơ mi trên người cài lộn xộn. Cô bé hoài nghi có khi nào mẹ còn chưa rửa mặt đã tới phim trường hay không. Đây chắc chắn không phải người mẹ quy củ, xử lý tốt việc nhà trước đây.

Nhưng đôi mắt dưới lớp mũ lại lấp lánh như ánh sao, ánh mắt nhìn chằm chằm máy giám sát như đang chiêm ngưỡng một tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp trong viện bảo tàng. Khi phát hiện ra điểm thiếu sót, bà lập tức giơ bộ đàm lên, yêu cầu dừng lại. Đây chắc chắn không phải người mẹ lúc nào cũng dịu dàng, nhẫn nhịn, nhún nhường khi cãi nhau của trước đây.

Đây không phải mẹ của cô bé, đây là đạo diễn Chương Mẫn.

Cô bé bàng hoàng nhận ra điều này, trong lòng trào dâng cảm giác muốn khóc.

Có lẽ người khác không biết, nhưng cô bé hiểu rõ nỗi vất vả của Chương Mẫn trong một năm nay hơn bất kỳ ai. Ngày nào cũng thế, cho dù mưa gió hay nắng gắt, bà cũng tới phòng chỉnh sửa để xem nhân viên edit phim, thậm chí còn quên cả sinh nhật của con gái. Bởi vì hôm đó vừa hay là ngày Phùng Từ tới lồng tiếng bù, bà nói mình bắt buộc phải tới xem.

Nhưng cô bé không còn trách bà như trước, với yêu cầu bộ phim này nhất định phải thành công, nếu không cô bé sẽ giận Chương Mẫn.

Thứ sáu này, cô bé lấy danh nghĩa fan Thời Vũ, tụ tập với mấy fan ruột khác, cùng nhau tới rạp chiếu phim tư nhân xem phim, thưởng thức Chuyện cũ coi như chưa hề tồn tại.

– –ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN—

Thật ra đây là lần đầu tiên cô bé gặp mặt fan thích Thời Vũ. Vốn dĩ cô bé còn hơi căng thẳng, nhưng vì mọi người đều có sở thích giống nhau, điều này khiến những người xa lạ như họ có thể hòa nhập, thân thiện với nhau ngay từ lần đầu gặp mặt.

Thời gian phim chiếu là tám giờ, thế là họ đi ăn lẩu trước, trong quá trình đó, có một người vừa lướt điện thoại vừa nói khát chết đi được. Trần Dung vội đưa nước mơ chua cho cô ấy, cô ấy dở khóc dở cười thanh minh: “Tôi nói khát chết đi được ý là đường này ngọt quá, tôi đang xem Thời Vũ ấy mà… nên không nhịn được nói vậy, xin lỗi ha!”

Kết quả mọi người đều lấy điện thoại ra: “Có đường rồi sao? Ở đâu thế ở đâu thế?”

“Không phải đường mới sao, tôi đang xem lại một đoạn video vô cùng ngọt ngào.”

“Hôm nay Chuyện cũ chiếu mà sao hai người này chẳng có động tĩnh gì thế.”

“Tôi tưởng hôm nay chắc chắn họ sẽ đăng gì đó cơ, nào ngờ không có cả bài Weibo nào!”

“Phải đó, không phải nhận quay cả Tình trong như đã mặt ngoài còn e rồi sao, bán mình cho phim thế mà sao vào ngày phim chiếu lại không có động tĩnh gì thế.”

Mọi người thảo luận sôi nổi, hy vọng cặp này nhanh chóng đăng gì đó. Còn Trần Dung từng ngồi ăn chung với hai người kia lại không nhịn nổi, nói bóng gió: “Nếu đã chiếu phim rồi mà còn không đăng gì, chứng tỏ họ vốn không có ý PR phim gì hết!”

“Vậy nhận show đó…”

Mọi người nhìn nhau, đồng thời cầm cốc nước lên, hét lớn: “Khát chết tôi rồi!”

***

Tám giờ tối, trong rạp chiếu phim tư nhân.

Fan Thời Vũ nín thở đếm ngược, ấn vào web của Peaco, màn hình hiện ra tập đầu tiên của Chuyện cũ coi như chưa hề tồn tại.

Có thể xem rồi!

Cảnh mở đầu là cảnh bữa tiệc, ai nấy đều đeo mặt nạ, ống kính như một con rắn, xuyên qua những chiếc mặt nạ có hình thù kỳ lạ, cuối cùng dừng lại trước mặt Tần Hiểu Sương đeo mặt nạ đơn giản. Mặt cô bị mặt nạ che mất, chỉ để lộ ra hai mắt. 

Điều kỳ lạ ở chỗ, chỉ nhìn vào đôi mắt ấy sẽ không khiến người ta thấy cô xinh đẹp. Ánh mắt cô vô hồn, chất chứa quá nhiều sự mệt mỏi, cho dù đang ở trong bữa tiệc náo nhiệt như này.

Một ánh mắt đơn giản đã đưa người phụ nữ bước vào hôn nhân như đang xuất hiện trước mắt khán giả.

“Chị Lâu giỏi quá!”

Phim chưa chiếu được mấy phút, họ đã hiểu được cảm giác thế nào là diễn xuất kiểu chỉnh dung. Nó hoàn toàn không liên quan tới tạo hình, lớp trang điểm, tất cả đều xuất phát từ sự thay đổi nhân cách trong diễn viên.

Tiếp đó là cảnh Văn Tuyết Thời xuất hiện, vẫn có thể hình dung cảnh đó bằng từ kinh ngạc.

Người quen diễn trên màn ảnh lớn quay sang đóng phim trên màn ảnh nhỏ thật ra sẽ gặp phải chút vấn đề. Bởi vì ống kính phim điện ảnh sẽ rộng hơn, phóng to mọi cảm xúc của diễn viên, cho nên màn ảnh lớn có thể ghi lại rõ diễn xuất, ống kính sẽ giúp bạn thể hiện phần cảm xúc đó rõ rệt hơn tới khán giả. Nhưng cùng là nét diễn đó, nếu thu vào màn ảnh nhỏ, rất có khả năng nó sẽ không bộc lộ ra được, ngược lại còn khó truyền tải tới người xem. Đây cũng là lý do tại sao một số người đóng rất tốt phim điện ảnh, nhưng khi đóng phim truyền hình lại khiến người xem khó chịu.

Nhưng cũng không thể trách diễn viên, mà là do thị trường phim truyền hình hiện nay đều quay như vậy. Đạo diễn phim truyền hình cũng muốn quay như đạo diễn phim điện ảnh, nhưng tư bản không thể cho họ điều kiện như vậy. Họ muốn phim phải quay lâu, càng kéo dài càng tốt, ngắn quá sẽ không phù hợp với thể chế hoạt động của thị trường đầu tư phim truyền hình. Nếu quay theo cách của phim điện ảnh, vậy chắc chắn sẽ lỗ nặng.

Điều may mắn là, Chuyện cũ lại nằm giữa ranh giới của phim truyền hình và điện ảnh. Mặc dù nó là phim mạng, nhưng hợp tác với Peaco nên đã giới hạn về độ dài, Chương Mẫn cũng dồn nhiều tâm huyết vào nó, cô ấy đã quay nó với tiêu chuẩn của phim điện ảnh.

Vì vậy, diễn xuất của Văn Tuyết Thời trong bộ phim này vô cùng vừa phải.

Ông Dục mà anh đóng chủ động tới tìm Tần Hiểu Sương bắt chuyện, lời thoại được xử lý cực hoàn hảo, vừa tiết chế lại vừa bình thản, cảm xúc dồn nén của anh khi nhìn thấy nhẫn trên ngón áp út của cô lập tức truyền thẳng vào trái tim người xem, ống kính lại không quay mắt anh mà dừng ở ly cocktail rung lên của anh, kèm theo đó là ngón tay trống rỗng.

“Hic, sự so sánh này làm con dân đau lòng quá.”

“Đạo diễn quay thích thật! Cao cấp hẳn ra.”

“Đúng thật, chất lượng ổn hơn các phim mạng khác nhiều lắm… Đừng nói là phim mạng, có khi phim truyền hình cũng xách dép cho.”

Trần Dung nghe thấy lời khen ngợi về tay nghề của Chương Mẫn thì không khỏi tự hào.

Cô bé chụp ảnh gửi cho Chương Mẫn.

Chương Mẫn trả lời rất nhanh: “*Kinh ngạc*, con đang xem sao?”

“Vâng, con đang xem với bạn. Họ nói đạo diễn này quay rất đẹp.”

“Icon cười.”

“Mẹ, icon này không có nghĩa là vui đâu.”

Cô bé ngẩng đầu lên, màn hình đã chiếu tới 12 giờ đêm, linh hồn của Ông Dục xảy ra điều bất thường.

Lúc này những người không biết sự tình như họ vẫn còn vui vẻ xem Ông Dục hỏi ngược hỏi xuôi như người thiểu năng trí tuệ, Trần Dung cũng không biết, cô bé chưa từng đọc kịch bản. Lúc này cô bé không khỏi cảm thán, không hổ là Sir Văn, phần quan trọng như vậy chỉ cần nhờ vào sự thay đổi trong vẻ mặt đã có thể khiến mọi người nhận ra nhân vật của tám năm trước và tám năm sau.

Khoảnh khắc ấy, thậm chí sự thâm trầm trong mắt anh cũng hoàn toàn tan biến. Đối với người trưởng thành, trải qua bao sương gió, đây là điều rất khó làm được, họ không thể tỏ ra ngây thơ, chưa từng trải sự đời. Nhưng Văn Tuyết Thời đã phá vỡ giới hạn ở giữa đó, tái hiện sinh động một Ông Dục trẻ trung tới trước mặt Tần Hiểu Sương, tới trước mặt khán giả.

Anh tưởng đây là giấc mộng, lảo đảo kéo Tần Hiểu Sương ra khỏi bữa tiệc, chạy trong màn đêm như con thiêu thân. Lúc này nhạc đệm vang lên, không phải bài hát do con người thể hiện, nó chỉ đơn giản là khúc dương cầm, hòa cùng tiếng bước chân hỗn loạn của hai người. Khán giả ngồi trước màn ảnh không khỏi tim đập chân run, mong họ sẽ không bị ngăn cản, cũng đừng dừng lại, cứ chạy như thế mãi.

Câu chuyện chính thức bắt đầu từ đó. Lúc này họ cũng đắm mình vào câu chuyện, không để ý tới những điều khác, ví dụ như diễn xuất của diễn viên, cách quay của đạo diễn, tiếng nhạc chèn vào… Những thứ này dần bị họ lãng quên, nhưng nó đã trở thành máu mủ, xương cốt của câu chuyện, dần hóa thành hai người có hình có dáng, đàn ông và phụ nữ, Ông Dục và Tần Hiểu Sương.

Bởi vì một tấm thẻ máy ảnh bị thất lạc, họ đã quen đối phương. Cả hai khi đó còn rất trẻ, kiêu ngạo, yêu tới mức không thể từ bỏ. Quá khứ và hiện tại đan cài vào nhau, nhưng hai đường thẳng ấy không quá nặng nề, cùng nhuốm màu lạc quan, vui vẻ. Vì vị trí đứng sai của hai người mà sợi dây hiện thực luôn xảy ra những chuyện cười diệu kỳ. Còn sợi dây quá khứ, khi viết kịch bản này, Chương Mẫn đã cố tình giảm bớt cảm giác đau thương khi chia tay, tập trung khắc họa những chuyện vui của hai người.

Mặc dù đó cũng chẳng phải chuyện gì lãng mạn, nhưng đều là chuyện bao cặp đôi khác từng làm: Vào ngày nghỉ cùng nhau đi dạo phố, cùng nhau nấu cơm, cùng nhau chui vào trong chăn, xem bộ phim mình yêu thích, bám dính lấy đối phương, khi tỉnh lại, trời vừa tối, họ vẫn còn rất nhiều thời gian để đồng hành cùng nhau, giống như tương lai mà họ nghĩ.

Rất ít chuyện lãng mạn xảy ra, trong tập thứ ba, hai người cùng nhau tới khu vui chơi. Ông Dục đưa Tần Hiểu Sương đi ngồi trực thăng nhỏ mà mấy bạn nhỏ thích ngồi. Khi đó anh vẫn chưa làm cơ trưởng, nhưng lại muốn để cô cảm nhận cảm giác khi ngồi máy bay mình lái. Kết quả cả hai đều vượt qua tiêu chuẩn cho phép vào chơi, bị nhân viên quát đuổi ra khỏi chỗ đó. Thế là họ chỉ đành ngồi xổm bên ngoài lan can, nhưng họ lại rất vui vẻ, thoải mái đắm chìm vào cảm giác hạnh phúc của các bạn nhỏ.

Rất nhiều hồi ức tươi đẹp như vậy đã khiến cuộc chia tay, cãi vã của họ thêm phần đau thương.

Trong đoạn này, ống kính dài quay được từng ngóc ngách, khả năng diễn xuất của hai người cũng đạt tới đỉnh điểm. Lâu Ngữ ngấn lệ, giọt nước mắt chực trào nơi khóe mắt, Văn Tuyết Thời bỏ đi, không quay đầu lại, ống kính rung lắc, cuối cùng dừng lại ở màn hình điện thoại tự động tắt. Bộp, màn ảnh cũng tối đen theo.

Xem tới đây, mọi người đều rơi nước mắt theo.

Khoa trương hơn là, nước mắt mãi không dừng lại. Khi hai nhân vật chính tìm được người mới, họ vừa khóc vừa chửi mắng, lúc phim quay về hiện thực, họ lại vừa khóc vừa xin hai người làm lành.

Một tập dài 60 phút, có tổng cộng 6 tập, họ bắt đầu xem từ 8 giờ, vèo cái đã tới 1 giờ sáng vẫn còn một tập nữa chưa xem, nhưng không ai buồn ngủ, liên tục ấn tập tiếp theo. Họ thầm nghĩ, chúng tôi khóc lâu vậy rồi, tập cuối phải cho chúng tôi vui vẻ đấy.

Kết quả ai nấy đều ngơ ngác.

Khoảnh khắc Tần Hiểu Sương nói ra sự thật, họ bàng hoàng tới nỗi quên cả khóc, lồng ngực như bị thứ gì đó chặn lại. Mãi cho tới khi Tần Hiểu Sương lấy cơm nắm, dường như thứ chặn trong lồng ngực họ cũng được lấy xuống, họ mới òa khóc nức nở.

Sau khi rạp chiếu phim mở đèn, mọi người nhìn đôi mắt ửng đỏ của nhau mà cười khúc khích, tiếp đó cùng chụp ảnh chung làm kỷ niệm. Trong đó có một người còn đăng ảnh lên Weibo, thêm dòng cảm nghĩ về Chuyện cũ dài như sớ, làm ai nấy đều bật cười.

Hai giờ sáng, không ai buồn ngủ, không chỉ vì họ là người hâm mộ vốn dĩ rất trông chờ bộ phim này, phần nhiều hơn cả là người xem phim vì Peaco, đồng thời còn có rất nhiều anti fan khóc mướn trước khi phim chiếu. Họ chỉ tiện tay ấn vào xem bộ phim hợp tác đầu tiên này có gì mà PR ghê thế, kết quả vừa xem đã không ngừng lại được. Họ thức xem tới giờ này, mắc sưng đỏ như hạch, cho dù là người có cái nhìn phiến diện sống mũi cũng cay cay.

Họ đều chấn động trước kết cục này, tiếc thay cho Ông Dục và Tần Hiểu Sương. Hot search vào nửa đêm, cách vài giây lại có vô số bài đăng mới, đều là bài chia sẻ cảm nhận sau khi xem xong phim.

Không chỉ trong nước, trên diễn đàn Peaco tại nước ngoài cũng thống kê được, chỉ trong mấy tiếng ngắn ngủi, bộ phim đã có hơn 10 triệu lượt xem. Lúc này ở phần bình luận phim tràn ngập những dòng thảo luận sôi nổi, fan cũng dịch một vài bình luận hay trên đó đăng lên Weibo, mỗi bài đều nhẹ nhàng ẵm về hàng chục nghìn lượt like. Cho dù là người chưa từng xem phim, sau khi lướt mạng một vòng cũng ấn xem thử, dù sao cũng là bộ phim trong nước đầu tiên hot tại nước ngoài đến thế.

Trước khi chiếu, bộ phim này gặp rất nhiều áp lực, đạo diễn mới, Nữ diễn viên xuất sắc nhất kết hợp cùng ông hoàng phòng vé, cùng nhau đóng phim mạng, bộ phim đầu tiên trong nước hợp tác với Peaco, thời lượng ngắn, đăng một lần tất cả các tập, đây là motip chưa từng thấy trước đó, có lẽ phim sẽ không đọng lại gì trong lòng người xem.

Có quá nhiều cái đầu tiên, thành tích không ổn cái là sẽ bị chê cười ngay.

Khi bộ phim này được quảng bá đã vấp phải sự khinh thường từ fan only hai bên, họ cảm thấy hai người mất não mới đi nhận bộ phim này. Về sau, sau khi công bố hợp tác với Peaco, coi như vớt vát lại được chút thể diện, fan only cũng tém tém lại, nhưng những người khác lại ghen tỵ. Nhất là khi nhìn thấy đoàn làm phim tới tham gia lễ công chiếu của Peaco, nghệ sĩ nhà họ lại không có cửa, thế là họ bắt đầu giở trò, nói trailer của phim lừa tình, chiếu phần tinh hoa nhất trong đó thôi, xem tổng thể phim vẫn nát, phần còn lại còn nát hơn.

Nhưng tối nay, những người đó đều tắt mic.

Chuyện cũ không phụ sự kỳ vọng của mọi người, tung hoành khắp các mặt trận. Nhưng đây mới chỉ là ngọn núi lửa nhỏ phun trào khi vừa công chiếu.

Trần Dung đăng Weibo: “Mấy người trước đó nói Chuyện cũ dở đâu ra đây đi? Đề nghị mấy người xem lại mắt của mình hiện giờ có trắng bóc ra không nhé. Hơi sưng chút thì nhớ gửi lời cảm ơn đạo diễn, hai diễn viên chính, còn cả đoàn làm phim nữa, nếu không bà đây sẽ giúp mắt mấy người sưng hơn đấy.”

Bên dưới là một loạt bình luận của fan hai nhà vừa xé nát mặt nhau:

Fan Tuyết: Ủng hộ, tôi tán thành tát một cái

Fan chị: Me too

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN