Edit & Beta: Đoè
Thật ra năm ấy Thẩm Ngọc Phi đã nghĩ đến việc mang Ninh Chu đi.
Nhưng lúc đó sự nghiệp của cô đang ở thời kỳ mấu chốt, việc mang Ninh Chu đi sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của cô ở một mức độ nào đó. Ngoài ra, cô không thể đảm bảo sẽ cho Ninh Chu một gia đình kiện toàn nên sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, cô đã từ bỏ ý định này.
Thái độ của Ninh Trường Hùng khi đó cũng rất kiên định, ông ta không muốn người khác cướp đi con trai mình.
Đúng vậy, con ông ta, ngay khi “vụ bê bối” của Úy Tề Bạch nổ ra, ông ta đã đi làm xét nghiệm quan hệ bố con và xác nhận Ninh Chu là con trai ông ta.
Để xoa dịu Thẩm Ngọc Phi và những người khác, Ninh Trường Hùng đã tìm mẹ cho Ninh Chu trước khi Ninh Chu được một tháng tuổi, hứa hẹn với Thẩm Ngọc Phi sẽ cho Ninh Chu một gia đình bình thường và ổn định.
“Người mẹ” này đương nhiên chính là Trương Dao, thư ký của Ninh Trường Hùng lúc bấy giờ.
Người ngoài như bọn họ làm sao biết được giữa Ninh Trường Hùng và Trương Dao có thỏa thuận gì, tuy những năm gần đây bọn họ không xuất hiện trước mặt Ninh Chu nhưng cũng có chút chú ý đến tin tức về nhà họ Ninh. Họ cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng Trương Dao chưa bao giờ có con.
Khi đó, mấy người Thẩm Ngọc Phi thật sự cho rằng Ninh Trường Hùng thân là bố ruột của Ninh Chu, thật sự đã hoàn thành trách nhiệm người làm bố của mình.
– –
Các món ăn lần lượt được bày ra, món nào cũng thơm ngon, hấp dẫn nhưng trên bàn không ai muốn ăn.
Sau khi người phục vụ rời đi, Thẩm Ngọc Phi tiếp tục nói: “Danh tiếng của Tê Bạch lúc ấy không tốt, trước đó nổi tiếng bao nhiêu thì lúc bị chửi rủa nặng nề bấy nhiều. Cô ấy đã ra đi, để đổi lấy bình yêu sau khi cô ấy ra đi, bọn cô không thể không hợp tác với Ninh Trườg Hùng để xóa bỏ sự tồn tại của cô ấy.”
Đây là một trong những lý do, và một lý do khác quan trọng hơn là:
Lúc đó Thẩm Ngọc Phi rất bất lực.
Quách Khánh Thụy cùng Tống Phong cũng vậy.
Bọn họ biết những tấm ảnh bị tung ra là giả nhưng họ không tìm được đường nào để lên tiếng bênh vực Úy Tê Bạch.
Bố của Ninh Trường Hùng có giao tình sâu với một lãnh đạo cấp cao, mẹ Ninh đã lợi dụng mối quan hệ với lãnh đạo cấp cao này để phong sát Úy Tê Bạch.
Sau đó, vì để bảo vệ danh tiếng của nhà họ Ninh mà mẹ Ninh đã bắt đầu xóa sổ sự tồn tại của Úy Tê Bạch.
Thẩm Ngọc Phi và những người khác không thể phản kháng, cuối cùng thậm chí vì đứa con của Úy Tê Bạch mà phải thỏa hiệp với nhà họ Ninh.
Ninh Trường Hùng cũng vì sự việc này mà căm ghét giới giải trí nên đã ép Thẩm Ngọc Phi và những người khác phải hứa cắt đứt sạch sẽ liên quan với Ninh Chu và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt Ninh Chu nữa.
Vậy nên từ đó về sau, mọi chuyện về Úy Tê Bạch đều không có quan hệ gì với Ninh Chu, hai mươi năm cuộc đời cậu cũng chưa từng nghe đến cái tên này.
Có lẽ một số thứ có sự sắp xếp của riêng chúng, hoặc có thể một số đặc điểm của Úy Tê Bạch đã được gắn liền với máu thịt Ninh Chu từ khi cậu được sinh ra.
Vì thế mà khi Ninh Chu mười sáu tuổi, chỉ sau một lần được tiếp xúc với diễn xuất trên sân khấu cậu đã yêu thích nó, sau đó không chút do dự nộp đơn vào Học viện Điện ảnh.
Như thể có một sợi dây dẫn dắt cậu, giúp cậu gặp lại người bạn cũ của mẹ mình và biết được sự thật về năm đó.
Trên đường về nhà, Ninh Chu ôm thùng giấy mà Úy Tê Bạch để lại cho mình, dọc đường đi rất yên tĩnh.
Tưởng Hàng Đình đang lái xe, thỉnh thoảng liếc nhìn Ninh Chu qua kính chiếu hậu. Khi chờ đèn đỏ, hắn thường đưa tay xoa đầu Ninh Chu.
Trừ cái này ra, hắn không lam gì khác quấy rầy đến Ninh Chu nữa.
Hắn biết Ninh Chu đang đưa ra một quyết định, một quyết định rất quan trọng đối với cậu.
Suốt chặng đường về nhà không nói chuyện.
Ninh Chu trân trọng ôm thùng giấy vào thư phòng, sau đó ngồi xổm xuống lục lọi bên trong thùng giấy.
Ông không có khóc, bởi vì cậu cảm nhận được tình yêu nặng trĩu từ mẹ.
Nó rất ấm áp, như muốn đốt cháy anh vậy.
Tưởng Hàng Đình đứng ở bên cạnh bàn làm việc, yên lặng đi cùng Ninh Chu. Chỉ cần Ninh Chu ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy hắn bất cứ lúc nào.
Một lúc lâu sau, Ninh Chu đóng thùng giấy lại và giấu nó trong tủ.
Làm xong tất cả những điều này, cậu ngẩng đầu tìm kiếm bóng dáng của Tưởng Hàng Đình, vừa ngẩng đầu đã va phải đôi mắt đen dịu dàng của Tưởng Hàng Đình.
Cậu mỉm cười với Tưởng Hàng Đình và dang tay ra: “Tưởng tiên sinh, giúp em với, chân em tê cứng vì ngồi xổm.”
Tưởng Hàng Đình duỗi tay ra để kéo cậu, cậu cũng theo lực đó lao vào vòng tay của Tưởng Hàng Đình.
Tưởng Hàng Đình đã đoán trước được động tác của Ninh Chu, ôm lấy cậu, thấp giọng hỏi: “Nghĩ kỹ chưa?”
Ninh Chu gật đầu, đôi mắt mèo lóe lên sự giảo hoạt: “Sau khi quay xong “Ngộ sát”, em sẽ đưa em về gặp phụ huynh.”
Tưởng Hàng Đình: “Anh nghe em.”
Hắn đại khái biết Ninh Chu muốn làm gì, cúi đầu hôn hôn cậu: “Cần anh hỗ trợ không?”
“Anh trấn trụ cho em là được.” Ninh Chu chớp chớp mắt, vẻ mặt có chút nghịch ngợm.
Tưởng Hàng Đình tất nhiên sẽ nghe theo Ninh Chu, hắn sẽ làm bất cứ điều gì mà cậu muốn.
– –
Sau đó, Ninh Chu gọi điện cho Hàn Kỳ, giọng điệu rất thận trọng nói: “Chị Hàn, tạm thời sau khi quay xong “Ngộ sát” không cần tìm nguồn cho em đâu.”
“Vì sao?” Hàn Kỳ đặt kịch bản trong tay xuống, nghi hoặc hỏi.
Mấy kịch bản này đều của hãng phim đưa tới, hiệu quả của video quảng bá Ninh Chu quay cho《 Quỷ Quyệt Thiên Hạ 》tốt hơn cô nghĩ, trong khoảng thời gian này có rất nhiều kịch bản và nối tiếp nhau tìm đến.
Nhưng Ninh Chu lại nói với cô rằng tạm thời cậu không muốn làm việc?
Nhưng giọng điệu Hàn Kỳ vẫn rất bình tĩnh, cô hiểu Ninh Chu khá rõ, nếu không bởi vì sau khi đã cân nhắc kĩ càng, Ninh Chu sẽ không dễ dàng đưa ra quyết định.
Hàn Kỳ hỏi cậu: “Muốn nghỉ ngơi hay là gặp phải chuyện gì?”
Ninh Chu: “Em muốn về nhà thừa kế gia nghiệp trước.”
Hàn Kỳ:???
“Có mấy con chuột mò vào kho thóc trong nhà định ăn hết của cải nhà em, trước tiên em phải về nhà diệt chuột đã, nhân tiện kế thừa chìa khóa luôn.” Ninh Chu ý có điều chỉ mà giải thích nói.
Hàn Kỳ có lẽ đã biết thân phận của bố Ninh Chu nhưng chẳng phải trước đây Ninh Chu không có hứng thú kế thừa gia nghiệp sao? Sao giờ đột nhiên lại coi trọng nó rồi?
Hàn Kỳ nghi hoặc nhưng không biết ngọn nguồn sâu xa của sự việc.
“Được, vậy chị sẽ đẩy lùi công việc của cậu, nhưng cậu phải tiếp tục hoàn thành công việc hiện có trong tay.”
Ninh Chu không phải giống những nghệ sĩ khác, Tưởng Hàng Đình ủng hộ quyết định của cậu, không ai có thể ép buộc cậu thay đổi. Vậy nên Hàn Kỳ không định khuyên Ninh Chu, chỉ tốn công vô ích.
Trong lòng cô tính toán một lúc rồi mới nói: “Đuổi chuột cần phải mất một năm à? Chị cho cậu thời gian một năm, trước một năm này chị sẽ hoàn thành việc thành lập đoàn đội phòng làm việc.”
Cô nghiêm túc hỏi: “Một năm nữa cậu có thể quay lại được không?”
Ninh Chu hiện đã có trong tay đại ngôn cấp bậc quốc dân, vai nam chính trong một bộ phim truyền hình ăn khách, vai một nhân vật phản diện quan trọng trong một bộ phim điện ảnh và là khách mời của một bộ web drama.
Chỉ cần vận dụng một chút, quả thực có thể duy trì nhiệt độ của Ninh Chu trong khoảng một năm.
Dù rằng sau một năm Ninh Chu không có hàng dự trữ nhưng Hàn Kỳ tin rằng kỹ năng diễn xuất của Ninh Chu sẽ khiến khán giả nhớ đến cậu.
Sau khi nói xong mấy lời này, Hàn Kỳ lập tức giữ im lặng để chờ câu trả lời của Ninh Chu.
“Sau một năm, em nhất định trở về.” Ninh Chu hứa hẹn nói.
Diễn xuất là nghề nghiệp mà cậu theo đuổi và yêu thích, cậu có thể trì hoãn sự tiến bộ của mình vì một số điều, nhưng cậu sẽ không bao giờ dừng lại ở đó.
Ngày hôm sau Ninh Chu quay lại thành phố Z, dành nửa ngày nữa ở khách sạn sửa sang lại, ngày hôm sau trở lại đoàn làm phim.
Quách Khánh Thụy thấy cậu quay lại thì có hơi ngạc nhiên, ông cũng có chút không xác định được liệu Ninh Chu có biết chuyện năm đó xảy ra hay không.
Nhưng giờ Ninh Chu đã trở lại, hơn nữa trạng thái còn rất tốt, Quách Khánh Thụy cũng không có lý do gì để Ninh Chu tiếp tục nghỉ ngơi, cuối cùng lựa chọn để Ninh Chu tiếp tục làm việc.
Ngay khi bắt đầu quay phim, Quách Khánh Thụy đã nhận thức sâu sắc những thay đổi của Ninh Chu.
Nguyên nhân của sự thay đổi này không rõ ràng, nhưng với tư cách là đạo diễn, ông có thể nhận thấy ngay lập tức.
Nếu như diễn xuất trước của Ninh Chu giống y nhân vật thì bây giờ cậu lại lý trí hơn một chút.
Sự tỉnh táo này sẽ không ảnh hưởng đến hiệu quả quay phim, thậm chí còn khiến màn diễn xuất trở nên tròn trịa và tự nhiên hơn, điều quan trọng nhất là sự tỉnh táo này có thể cho phép Ninh Chu thoát vai bất cứ lúc nào, thay vì lại bị mắc kẹt trong nhân vật.
Hai ba ngày qua nhất định Ninh Chu đã gặp phải chuyện gì đó đã khiến cho tâm thái cậu thay đổi, cho nên mới tiến bộ như bây giờ.
Quách Khánh Thụy vốn muốn dạy Ninh Chu những cách diễn xuất khác, giờ Ninh Chu cuối cùng đã tìm được phương pháp phù hợp với mình nên ông cảm thấy yên tâm và từ bỏ ý định.
Những diễn viên khác trong đoàn cũng là những diễn viên có kinh nghiệm, diễn xuất nhiều năm như vậy, tất nhiên bọn họ sẽ rất tinh mắt, chỉ qua vài cảnh đã gần như có thể nhìn thấy sự thay đổi của Ninh Chu.
Trước đó, bọn họ từng cảm thán rằng Ninh Chu là hậu sinh khả uý. Mới mấy ngày không gặp mà diễn xuất của Ninh Chu đã có chút tiến bộ, tốc độ nhanh như cưỡi tên lửa, không biết dùng tính từ gì để hình dung tài năng của Ninh Chu nữa.
Mặc dù năng lực diễn xuất của Ninh Chu được đoàn phim công nhận nhưng cậu không bởi vậy mà kiêu ngạo tự mãn, khi gặp phải những cảm xúc không rõ ràng hoặc không thể nắm bắt tốt, cậu vẫn sẽ xin lời khuyên của tiền bối.
Theo lời của các tiền bối trong đoàn, Ninh Chu là một cậu bé ngoan, siêng năng ham học, chuẩn hình mẫu con nhà người ta.
CCứ như vậy, những ngày tháng của Ninh Chu trong đoàn phim trôi qua từng ngày, với sự khiêm tốn ham học hỏi và sự chỉ dạy tận tình của một số tiền bối, kỹ năng diễn xuất của cậu ngày càng tiến bộ, hoàn toàn không cần tiền bối dẫn dắt, cậu gần như có thể sánh ngang với diễn viên gạo cội.
Tháng tư trôi qua trong chớp mắt, tháng năm lại đến.
Vào ngày đầu tiên của tháng 5, bộ web drama “Em ngọt ngào hơn đường” Ninh Chu làm khách mời đã được phát sóng trên Waterdrop TV, nền tảng online lớn nhất Trung Quốc.
Ninh Chu đã giúp share bài quảng bá.
Tuần phát sóng đầu tiên diễn ra rất bình lặng.
Suy cho cùng, đội ngũ sáng tạo chính đều là người mới, fan hâm mộ không nhiều, ngày đầu tiên vào xem chương trình cũng không có mấy.
Đến tuần thứ hai phát sóng thì bùng nổ.
“Em ngọt ngào hơn đường” tổng cộng có hai mươi tập, và mỗi tập kéo dài hơn một tiếng, không bao gồm phần mở đầu và kết thúc.
Dù là số lượng tập hay độ dài của một tập phim đối với khán giả đều rất ổn.
Tình tiết diễn biến nhanh, ngọt ngào đúng như tên phim, thật sự ngọt hơn đường. Khiến khán giả xem mà không nhịn được cười, xem hết tập này đến tập khác, sau khi xem xong còn có cảm giác ngọt ngào trong lòng mãi không vơi.
Mà giá trị nhan sắc của nam chính không tệ và kỹ năng diễn xuất cũng ở mức khác.
Một số yếu tố kết hợp lại đã làm cho “Em ngọt ngào hơn đường” hoàn toàn nổi tiếng.
Một vài diễn viên quan trọng trong phim đột nhiên trở nên bận rộn, nhiều cuộc phỏng vấn và chương trình tạp kỹ lần lượt kéo đến.
Ninh Chu chỉ là khách mời, theo lý mà nói, đợt tiền lãi này không liên quan gì đến cậu nhưng cậu cũng theo đó trở nên nổi tiếng.
Nguyên nhân là do một số khán giả cảm thấy sự tương tác giữa cậu và nam chính Tiêu Cảnh Dật trong pjim rất đáng yêu, lén lút ăn đường CP của hai người.
Nhưng trước khi Ninh Chu kịp nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng của fan CP, Tiêu Cảnh Dật với lòng khát khao sống sót mãnh liệt đã đăng một bài trên Weibo.
Big Cá Voi V: Không phải, không có, chỉ là em trai thôi. Thuyền đánh cá sjdsjdsjd!!!
Tác giả có lời muốn nói: P/S: sjd→ là giả.
—–
Editor có lời muốn nói: Tiêu Cảnh Dật: Biết điều tôn trọng “người lớn” đấy là kính lão đắc thọ!!