Ăn uống no đủ xong tên họ Trì nào đó chuẩn bị chuồn mất. . . Không đúng, là trở về đi làm, lại ở phòng khách đụng phải chủ nhân nhà họ Lục, cũng chính là Boss lớn nhất Lục thị– Lục Chi Khanh!
Vừa mới chịch con trai nhà người ta lại đụng phải người giám hộ, Trì Húc không khỏi có chút chột dạ.
“Lục tổng! “
Lục Chi Khanh buông xuống tạp chí trong tay, hướng về phía Trì Húc gật đầu, mời Trì Húc ngồi xuống.
Nói là cha của Lục Trạch, Trì Húc nhưng lại tình nguyện tin tưởng bọn họ là anh em. Hai người tướng mạo có bảy phần giống nhau, chỉ bất quá Lục Chi Khanh đường nét càng thêm thành thục một ít, sinh ra chút thú vị, vóc người nhưng lại mảnh mai giống Lục Trạch, nhưng hơn ở chỗ cao gầy, hơn nữa được bảo dưỡng cẩn thận, thoạt nhìn chỉ so với Lục Trạch lớn hơi có một chút. Cả người mặc trang phục nghiêm túc, nút áo sơmi cài vào cẩn thận tỉ mỉ chỉ chừa đúng một hàng trên cùng, tóc chải ngược lên, kính mắt viền kim loại, cả người tản ra một loại gọi là khí tức cấm dục. Lục Chi Khanh cùng Lục Trạch, người ở trước mặt hiển nhiên tương đối hợp với gu của Trì Húc, nhưng Trì Húc cũng không có can đảm mà chọc ghẹo người này.
Ở Lạc thành, người nào không biết đại danh của Lục Chi Khanh, làm bất động sản sợ nhất chính là cưỡng chế nhà, nhưng nhà họ Lục thu mua chưa bao giờ từng gặp phải trở ngại, những hộ bị cưỡng chế mà muốn tăng giá hay cố chấp không rời, cuối cùng ở trong tay Lục Chi Khanh đều là một là trả tiền nhà hai là mất luôn, có thể thấy được thủ đoạn của anh ta.
“Lại làm phiền đến bác sĩ Trì rồi, tiểu Trạch hiện tại thân thể đã khá hơn nhiều, so với trước đây có phần lanh lợi hơn. ” Thanh âm của Lục Chi Khanh giống như con người của anh ta, lạnh tanh, nhìn gần như vậy, da tay của anh ta nhẵn nhụi, so với Lục Trạch còn tốt hơn vài phần.
“Đây là trách nhiệm của tôi. ” nghe nói bên người Lục Chi Khanh ong bướm không ít, rất nhiều đàn bà cạnh tranh bể đầu đều muốn lên làm bà chủ nhà họ Lục, nhưng Lục Chi Khanh vẫn giữ mình trong sạch, cho tới bây giờ cũng không làm bậy, đến bây giờ cũng chưa có kết hôn, không biết là có bệnh mà giấu hay còn có nguyên nhân gì khác: “Lục Trạch hiện tại rất bình thường, Lục tổng không cần phải … mời bác sĩ tâm lý cho em ấy, cũng có thể thích ứng làm cho em ấy ra khỏi cửa đi một chút, nếu anh giúp được như vậy thì sẽ tốt hơn. “
Lục Chi Khanh gật đầu, sau đó còn nói thêm: “Tiểu Trạch không có bạn bè gì, bình thường tôi công tác cũng bận rộn, bác sĩ Trì và tiểu Trạch tuổi tác lại không khác nhau lắm, phiền phức bác sĩ Trì có thời gian liền dẫn nó đi ra ngoài vòng vòng. “
“Tôi sẽ cố gắng. “
Cự tuyệt lời mời ở nhà ăn tối của Lục Chi Khanh, Trì Húc lái ô tô rời khỏi Lục gia.
Lục Chi Khanh đứng ở cửa nhìn đến xe Trì Húc biến mất ở trong tầm mắt, anh trở lại trong phòng, đến thư phòng mở máy vi tính ra, điền mật mã vào mở ra một phầm mềm, mở ra một cái cửa sổ, mọi thứ trong phòng Lục Trạch đều xuất hiện ở trên màn hình. Theo thời gian trôi qua, trên màn hình quần áo của hai người càng ngày càng ít, Lục Chi Khanh hô hấp cũng càng ngày càng nặng nề. Hình ảnh rõ nét , ngay cả tiếng hai người thở dốc cũng nghe được rõ ràng rành mạch.
Lục Chi Khanh say mê nhìn chằm chằm trong màn hình hai người quấn quít thân thể, đem quần của mình cởi đến đầu gối, một tay nắm chặt vào gậy thịt phấn nộn tinh xảo, một tay đưa đến cái mật huyệt ở sau lưng, mò một tay lấy ra dâm dịch, ngón tay cắm vào tiểu huyệt, theo tần suất tuốt gậy thịt của mình mà đâm ngón tay vào cúc huyệt đã tràn lan nước dâm: “Ừm… Ah. . . Thật thoải mái. . . Hicc. . . Trì Húc. . . Chạm vào em đi. . . Ahnh. . . Chạm vào tiểu huyệt của em. . . “
Cái tên luôn tâm tâm niệm niệm được thốt ra, thì ra Lục Chi Khanh từ lâu đã mơ ước đến Trì Húc , anh ở trong phòng ngủ của Lục Trạch cài đặt máy theo dõi nhỏ, giá cả đắt nhưng đáng tiền.
Trong màn hình Lục Trạch nắm gậy thịt lớn của lấy Trì Húc, Lục Chi Khanh tự tay cách màn hình sờ lên, dường như thực sự mò tới thứ to lớn nhìn như đang bốc lên hơi nóng trong màn hình, ngón tay cắm ở trong mật huyệt kéo ra đưa vào càng lúc càng nhanh, “Ah. . . Thật là giỏi. . . Chọc vào thật sâu. . . Ư Ưm…. . . Gậy thịt lớn chịch chết em rồi. . . Hư hư. . . Trì Húc. . . Chồng ơi. . . “
Ngón tay đã không thỏa mãn được huyệt dâm đang bộc phát cơn đói khác, anh dường như muốn cây gậy thịt lớn đang cắm ở trong tiểu huyệt của con mình, anh cảm giác mình nhanh chóng không nhịn được. Ngón tay cắm ở trong mật huyệt di chuyển về phía trước, không có đi vào chỗ dưới hòn dái, lúc này mới phát hiện ra, Lục Chi Khanh ở phía dưới dương vật còn có thêm một cái huyệt, giống như hoa huyệt của đàn bà!
Thì ra Lục Chi Khanh không kết hôn không phải là bởi vì có bệnh mà giấu, mà là bởi vì thân thể khác hẳn với người thường, là một người song tính! Lục Trạch nhưng thật ra là cháu của anh ta, chị gái và anh rể của anh lúc đi du lịch bị tai nạn máy bay mà từ trần, em bé mới một hai tuổi bởi vì để ở nhà họ Lục cho bà ngoại chăm sóc mà tránh được một kiếp, ba Lục liền làm chủ mà đem Lục Trạch chuyển tới trên danh nghĩa Lục Chi Khanh trở thành con của anh. Vào lúc đó Lục Chi Khanh mới có 14 tuổi, tuổi tác không đủ, ba Lục liền sửa lại tuổi tác của anh, tăng lên đến hai mươi tuổi. Sau đó nhà họ Lục liền chuyển đến Lạc thành, cùng với bạn bè thân thích trước kia cắt đứt liên lạc, cũng không còn người biết Lục Trạch không phải con trai Lục Chi Khanh.
“Ư ah. . . Thật là giỏi. . . Hoa huyệt cũng bị làm rách. . . Ừm… Ah. . . Trì Húc. . . Hic. . . Gậy thịt lớn thật là lợi hại. . . ” hai cái lỗ huyệt bị Lục Chi Khanh đùa bỡn đến ướt nhẹp, tay kia của anh lại dứt khoát cắm vào huyệt sau, hai tay ở trong khe huyệt ra vào nhanh, rút ra khỏi từng đợt nước dâm.
“Ah. . . Làm chết em rồi. . . Ừm… Ah. . . Chồng ơi. . . Chịch em. . . Chịch huyệt dâm của em. . . Ah ah. . . Thật lớn. . . Gậy thịt lớn chịch giỏi quá. . . Hai cái lỗ dâm đều muốn hỏng rồi. . . “
Trên màn hình đoạn phim đến khúc cao trào, Trì Húc đem Lục Trạch đè xuống giường mạnh mẽ làm, nhìn thấy tần suất đong đưa của phần hông, Lục Chi Khanh đáy lòng nóng lên, ngón tay cắm lấy huyệt của mình động tác càng lúc càng nhanh: “Hic. . . Mạnh quá. . . Chồng thật là giỏi. . . Chịch chết em . . Ừm… Ah. . . Làm nát cái huyệt này. . . Đem tinh dịch bắn vào. . . Ưm… Ah. . . Thật là lợi hại. . . “
Hai cái chân nhỏ dang ra hai bên ghế, Lục Chi Khanh say mê cắm vào chính mình, ngón chân tinh xảo quắp lại, hai cái lỗ dâm đồng thời thắt chặt, phun trào ra dâm dịch trong suốt, tụ lại ở trên chỗ ghế ngồi mà hình thành một bãi như nước tiểu, gậy thịt rạo rực, bắn ra bạch trọc mỏng manh.